Chap 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-----------------

" Reng reng reng "
Tiếng chuông điện thoại vang lên trong lúc Team đang cùng các cô hầu gái chuẩn bị bữa sáng cho Anh, Team cầm lấy máy đi ra một góc để nghe.

" Alo TEAMM "
Một giọng nói quen thuộc vang lên.

- Thế nào rồi, đi du lịch cùng P'Dean vui chứ, mình tưởng cậu đã quên luôn đứa bạn này rồi chứ "
Team bĩu môi trong giọng nói có chút hờn dỗi

" Ôi làm gì có đâu chứ, mà cậu thế nào rồi công việc ổn chứ "
Pharm hỏi

- Đùa cậu chút thôi, công việc mình vẫn ổn " Team cười

" À P'Win về nước nước rồi đó, hai người đã gặp nhau chưa "
Pharm nói với giọng mong chờ

- À....Mình...mình...mình đã...

Cô hầu gái bất ngờ xuất hiện ngắt ngang lời Team
- Cậu Team thiếu gia đã xuống, mời cậu vào dùng bữa sáng "

- À được tôi sẽ vào ngay "
Team nói với cô hầu gái rồi tiếp tục cuộc trò chuyện với Pharm

- À Pharm bây giờ mình phải chuẩn bị cùng chủ tịch đi gặp khách hàng rồi, khi khác gặp nhau rồi nói nha, tạm biệt "

Chưa kịp để Pharm trả lời, Team liền vội vàng tắt máy, hiện tại có lẽ Pharm In và cả Dean Korn điều chưa biết gì về chuyện Anh bị mất trí nhớ, cũng rất có thể là Anh cũng chẳng nhớ ra họ giống như cậu nên tạm thời khoan hẳn nói vậy.

Team nghĩ ngợi một chút rồi quay đầu trở vào trong phòng ăn.

- Vừa mới đi đâu?
Win uống một ngụm trà hoa cúc rồi nhìn Team hỏi.

- À tôi nói chuyện điện thoại với một người bạn "

- Một người bạn?? Nam hay nữ "
Win nhíu mày nhìn Team

Chuyện riêng của bản thân đáng lẽ ra cậu không cần phải báo với Anh nhưng chẳng hiểu tại sao khi đứng trước cái nhìn sắc lẹm của Anh, Team lại thấy có chút run rẩy vì những biểu hiện của Win hiện giờ.

- Đó...đó chỉ là một người bạn rất thân của tôi thôi "

- Thôi được rồi em mau lại ăn sáng cùng đi, chúng ta phải đến tập đoàn OF sớm một chút "
Win tự cảm thấy bản thân mình có chút quá đáng nên đã liền thay đổi trạng thái, không hiểu sao cứ mỗi lần ở cạnh chàng trai nhỏ này Anh lại muốn bộc phát cái bản tính chiếm hữu của mình, rốt cuộc là tại sao...

*

Tập đoàn OF

" Ưm " Anh dừng lại, đây...đây là công ty đó khách của chúng ta sắp đến rồi
Chàng trai nhỏ ngồi trên đùi người đàn ông nỉ non

- Anh mặc kệ, là tại em quyến rũ Anh"
Một giọng nói trầm thấp vang dội, người đàng ông hai tay ôm lấy eo mặt vùi vào trong ngực chàng trai nhỏ ở trong lòng.

- P'DEANNN!!! Mau dừng lại, anh nghiêm túc một chút đi "

- Được rồi được rồi, anh sẽ dừng lại nhưng tối nay thì em đừng hòng thoát khỏi anh " Dean liếm môi mỉm cười, tay đưa lên chỉnh lại áo cho Pharm

Sau khi ra trường Pharm đã mở được một nhà hàng đồ Thái của riêng mình, Dean sau khi ra trường đã cùng Korn chính thức giai nhập vào đội tuyển bơi lội của quốc gia và đạt được những giải thưởng danh giá, sau một thời gian Dean đã quyết định thành lập một thương hiệu thời trang bơi lội cho riêng mình đã trở thành một trong những thương hiệu nổi tiếng của thế giới, và trở thành ông chủ lớn của một tập đoàn thời trang mang tên OF.

" Cốc cốc cốc "

- Thưa chủ tịch, chủ tịch của tập đoàn WT đã đến "
Cô thư ký bước vào thông báo.

- Được rồi, mời họ vào đi "

Win từ ngoài bước vào.

- Ầy hoan nghênh ngài chủ tịch của tập đoàn đa quốc gia đại giá quan lâm" Dean mỉm cười nhìn Win

- Bao năm rồi không gặp, cái tính khí ghẹo gan người khác của cậu vẫn không bỏ được " Win mỉm cười

- Chào P'Win ạ "
Pharm mỉm cười chắp tay vái chào

- Thế nào, hai người định bao giờ mới kết hôn đây hả "
Win mỉm cười trêu chọc

Pharm từ xưa đến nay vốn dĩ là cái đứa rất dễ xấu hổ vừa nghe thấy câu hỏi của Win cậu đã liền lập tức đỏ mặt ngượng ngùng.

" Cạch "
Tiếng cửa bật mở Team từ ngoài bước vào.

- Chủ tịch, xin lỗi vì có chút sơ xuất đây là hợp đồng mà chúng ta cần bàn với chủ tịch OF ngày hôm nay "

- TEAM!!!
Pharm đứng bật dạy tròn mắt nhìn Team, Dean lúc này cũng không khác Pharm là mấy vừa bất ngờ vừa khó hiểu với cách nói chuyện của Team và Win.

- Team là em sao?
Dean hỏi

- Hai người biết Team sao?
Win thản nhiên hỏi.

Câu hỏi của Win lại một lần nữa khiến Dean và Pharm bất ngờ.

Team lúc này cũng không khá hơn là mấy vừa bất ngờ vì Dean lại là chủ tịch của tập đoàn OF và càng không thể tin được những gì mình đang thấy và đang nghe ở hiện tại, Win tại sao lại có thể nhớ Dean và cả Pharm nhưng còn cậu thì lại...

Team mím môi hít vào một hơi thật sâu cố giữ bình tĩnh.

- Win cậu đang nói cái gì vậy, cậu không biết em ấy là ai thật à "
Dean tròn mắt nhìn Win

- Thì là thư ký riêng của mình, tại sao cậu lại hỏi vậy? Win khó hiểu nhìn Dean

- P'Win không lẽ...không lẽ anh...
Pharm ngập ngừng

" Reng reng reng "
Tiếng chuông điện thoại vang lên

- Mình ra ngoài nghe điện thoại trước đã " Win đứng dậy rời khỏi phòng.

- Team cậu lại đây "
Pharm liền bước tới nắm lấy tay Team kéo cậu ngồi xuống

- Cậu nói đi chuyện này là sao hả "

- Anh ấy không nhớ được mình "
Team mím môi trong giọng nói có chút run rẩy.

- Hoá ra việc mà ba của Win nói với anh là sự thật, Win thật sự đã bị mất một phần trí nhớ vì vụ tai nạn năm
ấy "
Dean trầm giọng

- Vậy tại sao anh ấy có thể nhớ được chúng ta còn Team thì không chứ, em chẳng hiểu gì cả, cậu ấy đã phải khổ sở như thế nào khi anh ấy rời đi vậy thì tại sao chứ "
Pharm có chút kích động

- Pharm em bình tĩnh một chút, việc này cũng có rất nhiều nguyên do cho nên mới như vậy "
Dean giữ lấy vai Pharm dịu giọng trấn an cậu

- Hai người có thể giúp em một việc được không?
Team lên tiếng

- Em cứ nói đi "

- Trước mặt anh ấy đừng nói gì về phần ký ức đó cả, có thể vì ký ức của em và anh ấy có những chuyện sảy ra làm cho anh ấy tổn thương nên quên đi như vậy cũng tốt "
Team run rẩy, trong giọng nói có chút nghẹn ngào

- Team nhưng tại sao...

- Xem như mình cầu xin cậu đi Pharm đừng nói gì cả, hiện tại bây giờ vẫn rất tốt cứ để mặc cho nó thuận theo tự nhiên đi " Team nắm chặt lấy tay Pharm

- Cái đứa ngốc này thật là...
Pharm rớt nước mắt xót xa nhìn bạn mình.

- Team em cũng đừng quá bi quan, anh tin rằng Win sẽ sớm nhớ lại thôi hãy tin anh " Dean vỗ vai Team an ủi

" Cạch "
Tiếng cửa bật mở, là Win đang trở lại, cả Pharm và cả Team điều vội nén lại những cảm xúc cố lấy lại trạng thái như ban đầu.

- Team, lịch trình tiếp theo là lúc mấy giờ " Win ngồi xuống quay sang hỏi Team

- Là 11 giờ thưa chủ tịch "

- Dean ký hợp đồng xong chắc có lẽ mình phải đi rồi, không thể ở lại trò chuyện cùng hai người được xin lỗi nhé" Win nói

- Được cậu cứ giải quyết công việc truớc đi, chúng ta còn nhiều thời gian mà " Dean mỉm cười

- Được vậy bây giờ chúng ta bắt đầu ký hợp đồng, Team mau đưa bản hợp đồng ra đi "

- Vâng "

Team đặt bản hợp đồng xuống bàn, Dean và cả Anh điều nhanh chóng tiến hành việc ký kết.

- Vậy mình đi trước đây "

- Tụi mình tiễn cậu "
Dean cùng Win đứng dậy bước đi

- Team khi khác gặp nhé "
Pharm vội ôm bạn mình một cái

- Được mình biết rồi, tạm biệt nhé "
Team mỉm cười vỗ vai bạn mình.

*

Dùng bữa trưa cùng đổng sự trưởng tập đoàn MG xong Team cùng Anh trở về để bắt đầu cho buổi họp cổ đồng, tất cả lịch trình hoàn thành cũng đã gần chiều, trở về phòng chủ tịch Win đưa tay lên nới lỏng chiếc caravat của mình, mệt mỏi ngã người trên băng ghế sofa.

- Chủ tịch uống chút nước đi "
Team tiến lại gần chỗ Win đặt cốc nước vừa mới rót xuống bàn cho Anh.

- Chủ tịch...còn một cuộc hẹn với bác sĩ riêng...

- Em vất vả cả ngày rồi về nghỉ ngơi trước đi, việc đi gặp bác sĩ cứ để Alex đi cùng tôi là được " Anh ngắt lời cậu

- Chủ tịch...cái đó...tôi...tôi có thể đi cùng được không " Team nhỏ giọng ngập ngừng

- Em đến đây đi "
Win gọi Team lại gần mình

Team rụt rè bước thêm vài bước tiến lại gần phía Anh đang ngồi, Win đưa tay nắm lấy tay Team trực tiếp kéo cậu ngồi xuống cạnh mình.

- Đang lo lắng cho tôi sao?
Anh nhìn cậu thả giọng hỏi.

- Tôi...tôi...tôi không có "
Team quay mặt đi như cố ý muốn lảng tránh câu hỏi của Win

- Team, nhìn tôi "
Anh đưa tay lên xoay mặt Team lại để cậu trực diện đối mặt với mình

- Không phải tôi đã từng nói, khuôn mặt của em không biết nói dối rồi sao, trả lời đi đừng lảng tránh "

- Tôi...
Team cảm thấy có chút hồi hộp tim lại đập nhanh hơn bình thường, ánh mắt của Anh đang nhìn vào cậu hiện tại nó lạ quá...

- Team "
Một lần nữa Anh gọi tên cậu

Team mím môi những cảm xúc trực trào qua tiếng gọi trìu mến của người đàn ông trước mặt, phải " Anh nói đúng cậu không nên lảng tránh nữa, cậu phải đối mặt với Anh, đã đến lúc cậu phải chiến đấu để dành lại vị trí trong trái tim người đàn ông này rồi, bởi vì cậu rất yêu Anh...

Team hít vào một hơi thật sâu, mạnh dạng nhìn vào mắt Anh.

- Phải...rất lo, chủ tịch để tôi đi cùng anh có được không "
Team nghẹn ngào, nắm chặt lấy tay Anh những giọt nước mắt nối tiếp thi nhau lăn dài trên gò má cậu.

- Đừng khóc "
Anh đưa tay gạt đi những giọt nước mắt vươn trên gò má Team, trực tiếp kéo cậu ôm vào lòng.

- Em có biết tim tôi rất đau khi nhìn thấy em khóc không hả...
Giọng Win ngọt ngào bên tai Team, dịu dàng hôn lên tóc cậu

- Team...

- Xin lỗi, xin lỗi vì đã không thể nhớ được em...

Cậu vội rời ra để có thể nhìn thấy được khuôn mặt của Anh hiện giờ.

- Chủ tịch, anh...sao anh lại...

- Phải...

- Tôi đã nghe hết cuộc nói chuyện giữa em và Dean Pharm "

- Team đừng trốn chạy nữa...
Cùng anh tìm lại ký ức của chúng ta được không em...

" Thịch "
Team nghe tiếng tim nơi lồng ngực trái của mình đập mạnh

" Hức hức "
Team nhìn Anh, bao nhiêu thương nhớ lẫn tủi hờn điều bị Anh phá vỡ

- Có biết em nhớ anh nhiều thế nào không hả hức...hức...PhaWin anh là đồ khốn hức...

" Ưm "
Win nhanh chóng áp môi mình xuống môi Team tay đặt ra sau gáy cậu ghì chặt mạnh mẽ chiếm lấy môi Team, ngăn đi những lời đau thương ấy...

Team khép nhẹ mi mắt tay vòng lên ôm lấy cổ Anh đáp trả lại nụ hôn mãnh liệt từ người đàn ông đang chiếm lấy từng tế bào trong cậu, Team không muốn vụt mất đi người đàn ông này thêm một lần nào nữa cả...

" Ưm...ha "
Team nhíu mày, nụ hôn mãnh liệt như muốn chút cạn hết từng hơi thở, Win mạnh mẽ ấn cậu nằm xuống, bàn tay mơn trớn vuốt ve cơ thể mềm mại của người bên dưới.

Team ôm chặt lấy Anh, đôi mắt nhắm chặt lại cơ thể buông lỏng tự phó thác bản thân cho người đàn ông đang cuốn lấy mình...

-------------
CuộcCáCượcĐịnhMệnh
BounPremFanfic
VeeVee







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro