chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là một cuốn nhật kí, nếu có thể có thật cũng có thể không. Tôi chính là nhân vật chính mặc dù tôi nghĩ mình không đủ tư cách. Bề ngoài tôi là một cô gái tự tin có phần kiêu ngạo, thích gì được nấy nhưng thật ra tôi rất tự ti, đặc biệt là ngoại hình của mình. Tôi không nghĩ là mình xinh đẹp mặc dù trước giờ cũng có nhiều người lớn khen tôi xinh, vả lại tuy không rầm rộ yêu đương như nhiều người nhưng đa số các bạn nam tôi ưng ý đều thích thầm tôi. Nhiều khi ngắm mình trong gương tôi cảm thấy gương mặt tôi khá đáng yêu, nhưng so với mẹ tôi dù đã 40 nhưng đi với tôi vẫn như chị em thì có vẻ không bằng. Mặc dù tôi vẫn nghĩ cái gương mặt trẻ con của tôi lên 40 nhìn cũng trẻ vậy thôi nhưng vì tôi giống bố hơn nên vẫn nhiều người nói tôi không xinh bằng mẹ. Bạn cùng tuổi trước giờ chả ai khen tôi xinh mặc dù lên lớp 6 tôi cũng từng được một anh gửi thư tỏ tình. Tôi thật sự không rành và cũng không muốn yêu đương nên chuyện này cũng trôi qua dửng dưng vì tôi không gặp anh ấy như trong thư. Mặc dù tôi nghĩ anh ấy đã đến tìm lớp tôi 1 lần nhưng tôi đã né không gặp. Anh chàng đó cũng rất đẹp trai và nhiều khi tôi cũng hối hận nhưng không muốn yêu thì không nên tiếp xúc nhiều. Cuối năm đó trường tôi đi trải nhiệm cũng có một anh trường khác xin số tôi. Tôi trẻ con nên đã cho số rồi đưa luôn điện thoại cho mấy đứa bạn. Cuối cùng bọn nó nhắn linh tinh nên tôi chặn luôn số của anh này. Nếu các bạn tò mò thì tướng tá anh này không đẹp trai lắm đâu nên tôi không hối hận đâu. Đa số những bạn nam cùng tuổi thích tôi đều thích thầm, mà tôi không có kiểu tỏ vẻ thích những bạn ấy. Hoặc là tôi lúc nào cũng tỏ vẻ thích hết người này người kia nên nhìn vào thì hóa ra thành chả thích ai cả. Đúng vậy, cứ đẹp trai là tôi thích một lượt. Không đẹp giai trong mắt bọn nó mà tôi thấy lớn lên sẽ đẹp tôi cũng thích. Tôi thuộc dạng kiểu thật sự không thích được ai. Ai tôi cũng khen đẹp trai mà không sân si nhưng các bạn con gái mà khen thẳng mặt luôn. Không những thế những anh chàng tôi thấy đẹp trai tôi đều suốt ngày ngồi ngắm, kể cả họ có đang nhìn tôi tôi vẫn cứ ngắm tiếp chả ngại gì chuyện họ biết tôi ngắm họ. Đúng vậy các anh chàng thích tôi thật sự cũng rất thông minh vì họ tiếp xúc thường xuyên với tôi như những người bạn bình thường nên chả ai nhận ra họ thích tôi cả. Chưa kể họ rất đẹp trai nên cũng rất nhiều tin đồn với các bạn nữ khác(đa số là tin đồn các bạn nữ này thích họ hoặc ghét đôi trai tài gái sắc). Mà tôi lại khá kín tiếng trong việc này, tin đồn tình ái với tôi phải gọi là gần hết con trai đẹp trong lớp nên thành ra là không ghép được với ai cả và cũng thành dân fa không ai thích. Chứ đúng vậy, nếu muốn yêu thật sự sẽ có rất nhiều người xếp hàng cho tôi chọn. Cái tôi không hiểu là nhan sắc của mình. Các bạn nam không mấy khi khen ai xinh trước mặt con gái thì không nói, nhưng các bạn nữ vẫn tự bầu chọn ai xinh. Đa số các bạn nữ đều không bàn tôi xinh hay xấu, họ không khen tôi xinh và nếu hỏi họ đương nhiên sẽ không cho là tôi xinh. Có thể nói nhan sắc của tôi thuộc loại bình thường. Có thể là có những bạn nữ kiêng dè tôi nên họ quan niệm về tôi xấu một chút. Chứ chắc họ biết khuôn mặt trẻ con ngây thơ của tôi thật sự được nhiều bạn nam để ý. Và một phần vì quan điểm của các bạn nữ thường là mặt nhọn, trang điểm đậm, môi đỏ, mũi cao mới được coi là đẹp. Mà chính vì mặt tôi không đúng tiêu chuẩn như vậy nên nhiều khi tôi hơi tự ti. Tôi có đứa em họ bằng tuổi tôi mà tôi hay chơi nhất trong nhà tên Mễ Anh. Đặc biệt là em họ tôi không xinh nhưng nó cao ráo và đẹp như người mẫu như vậy, đặc biệt chân thon và dài chứ đâu có béo lùn giống tôi. Cái đó mới là cái tôi tự ti. Chưa kể em tôi nó còn được xếp vào hàng hoa khôi với nhiều người và bố mẹ nó cũng chăm chút nên có thể sau này cả mặt nó cũng đẹp hơn tôi luôn.  Tôi vô cùng buồn phiền.
Thật ra tua lại quãng thời gian tôi lớn lên. Mẫu giáo tôi từng được xếp vào hoa khôi, làm gì cũng được người khác chú ý. Lúc đấy gần như bạn nữ nào cũng khen tôi xinh mà tôi cũng thấy mình xinh thật. Hồi nhỏ tôi thật sự rất dễ thương có thể lên làm tiểu mỹ nhân là chuyện bình thường. Lúc đó tôi có người hâm mộ nữ gần như cả lớp tuy nhiên nam thì lại chỉ có một người. Cũng tại người này có sức ảnh hưởng nhất với các bạn cả nữ và nam. Nhà cậu ta rất giàu, trong lớp có tiếng nói với các bạn, được thầy cô quý, lại thuộc dạng đẹp trai nhất lớp, các bạn gái mê cậu ta nhiều như điếu đổ. Vì vậy khi cậu ta công khai thích tôi không ai ngăn cản, phản đối vì họ điều nghĩ là xứng đôi. Có điều tôi thật sự ghét cậu ta. Cậu ta làm nhiều trò thể hiện ga lăng. Lại còn coi tôi kiểu như một đồ vật trang trí cho đẹp người. Toàn thể hiện tình cảm thán quá cưỡng ép tôi. Tôi lại rất hiền nên chị có thể bơ hoặc tránh đi. Nhưng đến lớp 1, lúc đó tôi chơi với 1 nhóm bạn toàn đanh đá và có tiếng trong lớp. Nhóm chúng tôi 4 người đều rất nổi bật, xinh đẹp, giỏi và có sức hút cùng sức ảnh hưởng lớn, có người trong đội văn nghệ, người làm lớp trưởng, người nổi tiếng quen biết nhiều anh chị. Trong nhóm tôi xấu nhất và cũng hiền lành mờ nhạt nhất. Có duy nhất 1 cái giỏi là tôi học rất tốt, tốt nhất trong nhóm. Chúng tôi gần như chỉ chơi với chúng tôi hoặc các bạn nam nên rất nhiều bạn nữ khác ghét. Chúng tôi cũng chả quan tâm. Các bạn nam thích chơi với chúng tôi, không có họ chũng tôi sẽ lại tự chơi với nhau. Nhóm 4 thiên hạ vô địch không chỉ trong lớp mà còn nổi tiếng với các lớp khác. Thật ra trong nhóm có những người xinh đẹp và nổi tiếng hơn. Các bạn nam thích họ rất nhiều, mà tôi thật sự ở thời kì em gái dễ thương. Trong nhóm tôi hiền nhất, họ cũng thấy vậy nên mọi người coi tôi như em gái chiều chuộng vô điều kiện. Vì vậy tôi càng tỏ ra ngoan hơn. Chúng tôi bắt nạt các bạn từ nam đến nữ và cho đó là thói vui. Lên lớp 3, xui  là bốc thăm trúng lớp tôi tách lớp. Ba người trong nhóm được phân vào 1 lớp có mỗi tôi ở lớp khác. Trong lớp này không ai tôi quen cả, các bạn đều rất trầm tính và hiền lành. Chính thế nên tính cách hiền lành cởi mở của tôi nhưng sang đây lại  thành đanh đá, dữ dằn không ai muốn chơi. Trong lớp này tôi mới phát hiện  mình xấu thế nào. Lớp 3 có thể nói là thời kì nhìn tôi xấu nhất. Lúc này tôi trông vô cùng gầy và cao. Quan trọng là năm ấy mái tóc mượt mà của tôi bỗng đổi gen trở nên xù như cái chổi. Tôi nghĩ chắc là do lớn lên nên các gen được hình thành nên vậy. Vậy nên vừa xấu vừa đanh đá khiến tôi bị tẩy chay 1 năm.
Lên lớp 5 dần rồi tôi cũng quen lớp. Trong khi bạn cũ tôi vẫn nổi như cồn thì chẳng mấy ai biết đến học sinh lớp tôi. Lớp chúng tôi rất mờ nhạt và hiền lành. Năm này cũng là năm tôi ép tóc. Sau khi ép tôi trở nên xinh hơn nhiều. Tôi không biết đây có phải vũ khí của tôi để cua trai không vì tôi vẫn trông rất tầm thường chỉ là không xấu như trước. Nhưng nói ra thật sự tôi rất có duyên với những người nổi bật. Bạn bè tôi trong lớp này cũng là những bạn nữ vô cùng có tiếng nói vì rất hiền lành và làm cho người khác có cảm giác muốn bảo vệ. Lúc này tôi đã có bước tiến trên con đường cua trai của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro