Chương 43: Mèo Đen Và Thi Thể Giả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như Tiểu Niếp đi theo Thanh Mặc Nhan vào Trương phủ.

Trong phủ chỗ nào cũng có ban sai nha dịch, cảnh tượng tới lui vội vàng.

Như Tiểu Niếp ngẩng cổ cảnh giác nhìn bốn phía.

" Thiếu khanh đại nhân." Một người khám nghiệm tử thi đi qua tới chào.

Thanh Mặc Nhan khẽ gật đầu, "Tra ra cái gì không?"

"Trương đại nhân mới chết đêm qua, bao gồm cả hạ nhân trong Trương phủ, cùng với Trương phu nhân và Trương tiểu thư, tất cả đều chết  trong cùng một canh giờ."

"Nguyên nhân tử vong?" Thanh Mặc Nhan mặt không biểu cảm hỏi.

"Ngực vỡ tan, kỳ lạ là tất cả đều không còn tim."

Thanh Mặc Nhan trầm mặc trong chớp mắt, "Dẫn ta đi xem thi thể Trương đại nhân."

Khám nghiệm tử thi ở phía trước đi, Thanh Mặc Nhan mang theo Huyền Ngọc đi theo sau.

Trong phòng phía trước tản ra mùi máu tươi dày đặc , Như Tiểu Niếp đánh cái hắt xì.

Bước chân Thanh Mặc Nhan đột nhiên dừng lại, hắn đem Như Tiểu Niếp đặt ở trên đất, "Bên trong rất loạn, ngươi không cần đi vào."

Huyền Ngọc cũng chỉ được đứng ngoài cửa, Thanh Mặc Nhan một mình đi theo người khám nghiệm tử thi vào trong.

Như Tiểu Niếp nhìn Thanh Mặc Nhan bóng lưng thất thần.

Chắc là Thanh Mặc Nhan cảm thấy nàng sẽ sợ hãi mới để nàng lại bên ngoài đi... Nhưng mà nàng ở trong mắt hắn chỉ là thú cưng, chưa từng nghe nói có loại thú cưng nào lại sợ người chết.

Nhưng mà có thể có vị chủ nhân quan tâm  như thế thật đúng là chuyện tốt.

Trong lòng nàng đang tràn đầy cảm kích, chợt thấy phía sau truyền đếntiếng nha dịch nói chuyện.

"May  quá Thiếu khanh đại nhân không đem con mèo này vào."

"Nó là mèo đen... Nó mà đi vào không chừng thi thể Trương đại nhân sẽ nhảy lên mất."

Như Tiểu Niếp cứng ngắc quay đầu đi.

Meo cái mễ, sự thật luôn tàn khốc như thế .

Hóa ra Thanh Mặc Nhan là vì vậy mới không mang theo nàng vào.

Ta cứ không tin chuyện tà ma này đó!

Như Tiểu Niếp thả người nhảy lên cửa sổ, dùng móng vuốt cào rách giấy dán cửa sổ nhìn vào bên trong.

Lúc nhìn thấy hiện trạng trong phòng, nàng lập tức liền hối hận, chạy như điên nhảy xuống cửa sổ, vọt tới trong viện vừa nôn khan.

Rất máu me, trẻ nhỏ không nên nhìn. Thanh Mặc Nhan làm sao có thể mặt không đổi sắc tim không đập mạnh mà xem?

Nàng đang nghĩ tới,ngoài cửa viện truyền đến tiếng bước chânhỗn loạn.

"Thiếu khanh đại nhân có ở đây không?" Vài người nha dịch mang theo bốn người nha hoàn vào sân.

"Thế tử đang ở trong phòng nói chuyện cùng người khám nghiệm tử thi, các nàng là..." Huyền Ngọc trả lời.

"Đây là nha hoàn trong Trương phủ may mắn còn sống sót, đợi Thiếu khanh đại nhân thẩm tra qua rồi chúng ta muốn dẫn về nha môn thẩm vấn."

Huyền Ngọc gật gật đầu.

Đại Lý tự cũng không trực tiếp phụ trách án tử, lần này nếu không phải vì vụ án rối mặt ngọc, bọn họ cũng không thể đến Trương phủ.

"Ta đi gọi thế tử ra." Huyền Ngọc xoay người vào phòng.

Như Tiểu Niếp bước từng bước đến gần, đánh giá bốn nha hoàn do nha dịch mang đến, các nàng giống như bị dọa sợ, tất cả đều cúi đầu, rụt vai.

Như Tiểu Niếp giơ mũi lên ngửi ngửi, kỳ lạ, mùi có chút không đúng.

Nàng thả người trèo lênmột thân cây trong viện, từ trên cao nhìn xuống đánh giá các nàng.

Không đúng, mùi trên người các nàng không đúng!

Lúc này Thanh Mặc Nhan cùng Huyền Ngọc đã đi tới, nha dịch tiến lên chào, cũng nói với hắn chuyện về mấy nha hoàn .

"Toàn bộ Trương phủ chỉ có bốn người các nàng may mắn còn sống." Nha dịch nói.

Thanh Mặc Nhan nhíu nhíu mày, đánh giá các nàng, "Ngẩng đầu lên."

Bốn nha hoàn nghe nói như thế không những không ngẩng đầu, ngược lại cúi càng sâu.

"Các nàng bị doạ sợ, e là không tra ra cái gì... ." Nha dịch giải thích nói.

Thanh Mặc Nhan tiến về phía trước hai bước, đang muốn mở miệng, chợt thấy đỉnh đầu xẹt qua một bóng đen.

Như Tiểu Niếp vọt người từ trên cây nhảy xuống, lập tức rơi trên đầu một nha hoàn trong bốn người đó, móng vuốt dùng sức cào một cái ...

Đang lúc trong ánh mắt mọi người vẫn còn kinh hãi , tóc người nha hoàn kí thế mà lại bị Như Tiểu Niếp cào rớt xuống, lộ ra một cái đầu trống trơn , dưới ánh mặt trời phản chiếu ánh sáng bạch ngọc...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro