Chương 4: Tiểu thư xinh đẹp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thật khó hiểu một vị tiểu thư xinh đẹp và tài năng như cô lại muốn chết?"

Cale nói khi hộ tống cô ở khu vườn dinh thự Henituse.

"Haha, ngài muốn một cuộc sống thoải mái và lười biếng. Thì tôi cũng vậy, thưa thiếu gia. Tôi muốn được chết, đó là ước mơ của tôi."

Ruby cười trả lời.

"Bạn là một pháp sư Ruby?"

"Ồ vâng, thưa thiếu gia. Ngài đã biết điều đó. Sức mạnh của tôi bị kiềm hãm bởi chính trong ngôi nhà của mình. Tôi ngưỡng mộ Rosalyn, ngưỡng mộ ngài và tất cả đồng đội của ngài."

Cô ấy cười và nói tiếp:

"Tôi đã thấy mọi thứ khi ngài đâm vào tim của mình, thưa thiếu gia. Nó quả thật đau đớn, tại sao ngài làm được điều này thưa thiếu gia. Tôi thật muốn trở thành người như ngài."

Mắt Cale giật giật, anh lắc đầu:

"Đừng trở thành người như tôi tiểu thư, tốt nhất là tiểu thư đây nên thay đổi ước mơ của mình. Tôi không muốn để ai chết."

Ruby rạng rỡ:

"Vâng, đó là đối với một người anh hùng như ngài."

Cale phớt lờ lời ca tụng đó của Ruby, cảm giác cô như tên Billos chết tiệt kia.

Cale không thể chắc chắn tin cô.

"Hãy ở lại đây trong vòng ba ngày? Tôi sẽ tiếp đãi tiểu thư như một vị khách?"

Ruby kinh ngạc nhìn Cale:

"Thưa thiếu gia, tôi nghĩ rằng cuộc nói chuyện này đủ để ngài hiểu được mong ứoc của tôi?"

Cale nghiêm túc nhìn vào đôi mắt đỏ của Ruby:

"Tôi làm điều đó vì hoà bình."

Ruby mỉm cười đồng ý:

"Thật vinh hạnh, thưa thiếu gia Cale. Ngài hãy tìm hiểu về nó trước khi đồng ý ước muốn của tôi."

Cale nói:

"Trước đó, hãy làm một buổi ăn trưa. Có lẽ tiểu thư đã rất đói, hãy làm no bụng trước khi bắt đầu làm việc."

Ruby mỉm cười:

"Thật vinh dự cho tôi khi dùng bữa cùng gia đình ngài."

Cứ thế, một bàn ăn cùng gia đình Henitues được dọn lên.

Những đồng đội của Cale đã quay về biệt thự ở Khu rừng bóng tôi, họ không muốn làm phiền tới cuộc sống yêu đương của chủ nhân họ.

Ruby được sắp xếp ngối kế Basen và Lily. Nơi đó đối diện với Cale. Người ngồi chính diện là cha của vị anh hùng, Deruth Henitues. Đã từng là một bá tước và hiện tại đang là một công tước.

Ruby nhìn quanh gia đình Henitues, cô ấy ganh tỵ với Cale. Ruby mỉm cười khi thức ăn đặt lên dĩa.

Deruth im lặng nhìn hai đứa trẻ tập trung dùng bữa của mình. Basen và Lily thân thiện hơn. Họ tò mò về vương quốc Feu, Ruby đã kể với họ những gì mà cô biết.

Lily vui vẻ:

"Chị có biết kiếm thuật không?"

Ruby nghiêng đầu:

"A, tôi chỉ có kiến thức về nó thưa tiểu thư Lily."

Lily lắc đầu mỉm cười

"A, đừng dùng kính ngữ tiểu thư Ruby. Hy vọng chúng ta sẽ làm bạn bè."

Ruby đám lại với gương mặt hiền hậu:

"À, vâng chắc chắn rồi. Thật vui điều đó, cám ơn em."

Violan ngước mắt lên:

"Cô chắc hẳn là một vị tiểu thư nổi tiếng ở vương quốc Feu?"

"Ồ không đâu thưa phu nhân. Tuy là con gái của công tước, nhưng bệnh hoạn liên miên. Con đã không xuất hiện trước công chúng ở đó."

Deruth ngừng lại bởi lời nói đó của Ruby, đúng như những gì ông tìm hiểu.

Lily đột nhiên thốt lên khiến mọi ánh mắt đổ dồn về Ruby:

"Ôi Chúa ơi, tại sao lại có những vết sẹo?"

Lily cầm tay cô, những vết sẹo lộ ra khi cô đang dùng bữa, tay áo kéo lên khiến chúng lộ ra. Ruby sợ hãi che dấu nó. Cale có thể thấy đôi vai của cô run lên.

"Thật thứ lỗi thưa công tước, công tước phu nhân và thiếu gí Cale. Cả hai vị thiếu gia và tiểu thư. Tôi đã để các vị thấy những điều không nên thấy."

Giọng nói của Ruby run run, vừa nói cô ấy liếc mắt sang người hầu thân cận đi cùng mình đến đây.

Ánh mắt của cô nữ hầu đang hăm doạ nhìn Ruby chằm chằm.

Violan đưa ánh mắt nhìn về Cale. Lúc này, anh đang tạm dừng bữa mà hướng nhìn về phía những vết sẹo của Ruby. Violan có thể thấy cái cau mày của con trai mình.

"Những vết sẹo đó?"

Cale hỏi

"Là do tiểu thư nghịch ngợm từ nhỏ nên trên tay vốn rất nhiều vết sẹo."

Cô nữ hầu nhanh trí trả lời, không để cơ hội đó đến với Ruby.

Cale cảm thấy điều đó rất kỳ lạ.

"Ta không hỏi ngươi."

Cale trừng mắt nhìn cô hầu gái và ra huệu cô ta phải im lặng.

"À, vâng...đó là do tôi bất cẩn thiếu gia Cale. Thật thứ lỗi cho hành động bất cẩn của tôi."

Violan lắc đầu, bà lại gần cầm tay Ruby ra hiệu cô hãy đi cùng mình. Cô hầu gái thân cận ánh mắt không rời Ruby, chân cô hầu gái bước theo phu nhân Violan.

Violan dừng bước:

"Ta nghĩ không cần ngươi theo chúng tôi, hãy lịch sự vì bạn đang ở gia tộc Henitues không phải là ở dinh thự Crystal."

Violan nắm chặt đôi vai run rẩy của Ruby, cô có thể thấy sự sợ hãi bên trong cô bé.

Cale xin phép đứng lên sau đó và quay trở về phòng mình.

"Kết nối với Bud, Raon."

Cale nói với Raon sau khi con rồng trẻ quấn quýt bên chân cậu ta.

"Ồ, thiếu gia Cale. Anh hùng của tôi. Chắc hẳn ngài đã gặp cô gái đó?"

Bud biết lý do Cale gọi.

Chà, quả không hổ danh là một tên sai vặt.

"Về cô gái đó, hãy cho ta toàn bộ thông tin những gì ngươi biết."

Bud mỉm cười gật đầu:

"Tất nhiên rồi, thưa thiếu gia. Tôi biết ngài sẽ cứu cô ấy. Cô gái đáng thương ngài Cale, hãy cứu Ruby thoát khỏi móng vuốt gia đình công tước. Và hãy cản thận với cô hầu gái thân cận đi cùng cô ấy."

Bud nghiêm túc nhìn Cale, anh ta thật sự quan tâm đến cô gái này



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro