Chương 17: Dư Tỳ siêu cuồng vợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Mút vú trong thời gian làm, Khả Khả bị bú đến cực sướng, nước tràn khắp xe, xe chấn)

Dư Tỳ tỉ mỉ chăm sóc, xử lí xong đống tinh trùng trong mông bà xã sau đó cuộn áo khoác lót trên nắp bồn cậu lại một cục, ném vào phòng nghỉ riêng của hắn. Hắn dắt bé ngốc bị chịch đến nhũn chân tiếp tục công việc.

Chụp trong studio xong còn phải chụp ngoại cảnh, các staff vô cùng gấp rút thu dọn đồ đạc, cả đoàn lái xe đi đến địa điểm chụp. Lần này Dư Tỳ nhận quảng cáo cho một bộ sưu tập quần áo nam mùa thu của thương hiệu nổi tiếng. Địa điểm chụp ngoại cảnh là một xưởng công nghiệp thuộc khu quân sự cũ kỹ, yêu cần cần phải chụp ra được cảm giác vintage.

Đoàn ekip chuyên nghiệp nhanh chóng dựng ra một khu quay chụp và làm việc tạm thời. Niếp Khả ôm túi của của Dư Tỳ chạy lịch bịch theo hắn.

"Khả Khả," Dư Tỳ bị thợ make up và stylist vây lấy, hắn khó khăn lướt qua đám người hô lên: "Chỗ này hơi lạnh, thấy khó chịu phải vào xe ngồi, mặc áo anh vào, biết chưa?!"

Cả đám staff nhiều chuyện hóng hớt nghe tiếng đều quay lại nhìn Niếp Khả bằng vẻ tò mò. Cậu cố nén ngượng ngùng lớn tiếng trả lời: "Dạ biết!"

Niếp Khả kéo một cái ghế nhựa, ôm túi xách da lớn ngoan ngoãn ngồi ở khu vực thiết bị cách chỗ quay chụp không xa. Người ở đây không có ai rảnh rỗi, ai cũng có nhiệm vụ riêng, nhìn thì thấy hỗn loạn nhưng thực tế tất cả đều ngay ngắn nề nếp. Niếp Khả thấy rất hứng thú, ngồi một góc thò cái đầu nhỏ nhìn trái nhìn phải.

Khi đối diện camera Dư Tỳ như thay đổi trở thành người khác. Tính trẻ con và bá đạo bình thường Niếp Khả hay thấy đều được thu lại toàn bộ. Hắn khôi phục sự lãnh đạm và sắc bén ngày thường, phô bày tất cả mị lực đối với camera, bày ra góc độ anh tuấn nhất của bản thân. Một vài staff nữ có mặt len lén nhảy ra tim hồng trong lòng. Dáng vẻ họ nhìn Dư Tỳ chằm chằm không chớp mắt làm Niếp Khả hơi chu cái miệng nhỏ nhắn lên, không vui nhé!

Các cô nhìn anh ấy như vậy làm chi... Niếp Khả suy nghĩ trong đầu, mặc dù ông xã tôi rất đẹp trai nhưng, nhưng anh ấy là của tôi... không cho phép các cô nhìn...

Niếp Khả chỉ ngồi đó thôi mà đã bị nội tâm suy diễn của mình làm cho ủy khuất vô cùng. Biết làm sao chứ, ai bảo ông xã cậu là mẫu nam vinh quang tột đỉnh, dựa vào ngoại hình để kiếm cơm...

Dư Tỳ chụp ảnh một lúc lâu, đến khi có chút thời gian nghỉ để chỉnh sửa make up liền nhìn đến chỗ bé ngốc ngồi nhưng lại không thấy Niếp Khả trên ghế nhỏ kia. Hắn hơi nghiêng đầu hỏi thợ make up: "Trợ lí tôi đâu?"

Thợ make up vội vàng dặm phấn, vừa nói: "Hình như vào xe rồi?"

"Ừm."

Bộ quần áo Dư Tỳ đang mặc được chụp hơn chục tấm, sau đó phải đổi sang bộ khác. Hắn nhanh chóng nhảy vào xe, kéo cửa sổ xe lại, chặn mọi người và đủ loại camera ở bên ngoài.

Bé ngốc nghếch núp ở dãy ghế sau, thấy Dư Tỳ đến lại như chú mèo bị hoảng sợ. Cậu bỗng nhiên ngẩng đầu, không biết suy nghĩ gì rồi lại vùi đầu vào đầu gối.

"Cục cưng? Em lạnh phải không?" Dư Tỳ vẻ mặt ân cần tiến đến, thấy Niếp Khả không nói lời nào, hắn mạnh mẽ nâng đầu cậu lên, mặt hai người đối diện nhau. Hắn thấy mũi Niếp Khả đỏ đỏ, hai mắt và bờ mi đều ẩm ướt, dáng vẻ oan ức ủy khuất như muốn khóc, làm người ta cực thương.

Dư Tỳ nổ mạnh trong nháy mắt: "Sao thế này? Ai khi dễ em? Để ông xã nhìn một chút xem có chỗ nào bị thương gì không??"

Niếp Khả lắc đầu, giọng nói không tự chủ mà mềm nhũn như bông gòn: "Các cô ấy, các cô ấy nhìn chằm chằm ông xã..."

Dư Tỳ nghe thấy không có chuyện gì tức khắc yên tâm lại, nhưng sau đó khi đã hiểu ý của Niếp Khả, khóe môi hắn cong lên khoái trá, "Sao, bé cưng ghen rồi?"

Niếp Khả kéo góc áo Dư Tỳ, giống như là muốn tuyên bố chủ quyền sở hữu của bản thân, cậu ngồi trên ghế xe, Dư Tỳ đứng, cậu dán đầu lên bụng hắn, âm thanh buồn buồn: "Không thích các cô ấy nhìn anh như vậy..."

"Về sau không kêu em là bé ngốc nữa, phải kêu là thùng dấm chua," Dư Tỳ cưng chiều xoa tóc cậu, "Fan của anh còn cuồng nhiệt hơn thế nữa, nếu bé cưng nhìn thấy không phải sẽ khóc luôn sao?"

Niếp Khả ngửa đầu, vẻ mặt không vui làm nũng nói:

"Muốn, muốn ông xã hôn hôn!"

Dư Tỳ bị dáng vẻ nhỏ nhắn ghen tuông của cậu làm trái tim như mềm nhũn ra thành sợi chỉ quấn lấy ngón tay. Con người dù có sẳt đá hơn nữa đều có thể bị vẻ đáng thương làm nũng của cậu làm lòng dạ bị manh đến mức tan chảy. Dư Tỳ ngồi xuống bên cạnh Niếp Khả, ôm gọn lấy cậu bé so với hắn thì vô cùng nhỏ nhắn xinh xắn. Hắn ôm siết lấy cậu vào ngực mình hung hăng khi dễ một trận. Môi hai người dán lấy nhau chặt chẽ, đầu lưỡi dây dưa chơi đùa, nuốt nước miếng lẫn nhau. Dư Tỳ hoàn toàn bị mê hoặc bởi bờ môi hồng non mềm mại cùng hơi thở đem lại cho hắn niềm vui sướng. Hắn như muốn ăn hết Niếp Khả, gặm một đường từ môi cậu xuống dưới, lưu lại dấu răng của hắn trên cần cổ trắng mịn.

"Ông... ông xã..." Bé ngốc nghếch bị hôn đến động tình khoác hai tay lên vai Dư Tỳ. Bên ngoài có nhiều người, Niếp Khả luôn bất an nhìn ra cửa xe, rất sợ có ai đi đến.

Dư Tỳ vén áo cậu lên, thô bạo mút lấy núm vú non nớt. Niếp Khả lập tức đờ ra, từ cổ họng phát ra tiếng rên rĩ vừa dâm vừa mềm, "Ưm a ~ chồng ơi, bên ngoài còn nhiều người lắm... rất nhiều người ưm ưm..."

"Ư a... ư ư ~~"

Niếp Khả giống như đang cho một đứa trẻ lớn đùng bú sữa. Cậu vịn đầu chàng mẫu nam đẹp trai, rầm rì lắc mông cho hắn bú sữa. Toàn thân Niếp Khả đều là mềm mềm dẻo dẻo, mặc kệ bóp hay nhào nặn, xoa chỗ nào cũng là một cảm giác non mềm trơn nhẵn đầy tay. Dư Tỳ tham lam nhai thịt vú hồng hào non nớt, hàm răng hợp lại, ngậm lấy núm vú và một vùng thịt vú lớn xung quanh đều mút hết vào miệng, bú liếm đến phát ra tiếng chùn chụt của nước miếng vang dội.

"Ông xã... ông xã... ăn nhẹ thôi ưm..."

Núm vú nhỏ bên trái của Niếp Khả đã bị bú đến ướt nhẹp ánh nước, từ màu hồng nhạt chuyển sang màu đỏ tươi đầy tình dục. Khoái cảm từ ngực truyền lên não làm Niếp Khả phải kẹp chặt lấy cái bướm và cúc hoa mình. Bé chim dưới đũng quần cương lên thành một bọc nhỏ, chỉ bị bú vú mà nức nở đạt tới cực khoái.

"A... a....a ư..." Niếp Khả muốn ngất đi mất, xụi lơ trong ngực Dư Tỳ, dưới đũng quần là một mảnh ướt át dính dớp. Dư Tỳ phải dùng toàn bộ lí trí hắn có mới có thể kiềm xuống dục vọng muốn đụ banh bé ngốc này trên xe. Hắn ôm Niếp Khả đã tan thành vũng nước mà thân mật hôn mấy cái, nói: "Học xấu rồi, biết dụ dỗ chồng, hửm?"

"Mới không có..." Niếp Khả đỏ hồng hai má nhẹ nhàng bóp mặt Dư Tỳ, "Sói lớn háo sắc, Khả Khả mới không có dụ dỗ anh..."

Ekip ngoài xe đợi hơn mười phút mới thấy người mẫu của họ xuống xe. Dư Tỳ thay bộ đồ khác, một áo len màu xám, thân dưới mặc quần jean ôm sát và giày da cao cấp. Dáng người như móc treo đồ để hắn có thể phô bày ra vẻ đẹp của quần áo một cách tốt nhất. Dư Tỳ vừa trầm ổn vừa anh tuấn, nhìn qua có đủ mười phần khí chất như chàng bạn trai, trên mặt còn có nụ cười mập mờ như có như không. Tất cả điều đó làm staff đều như phát cuồng trong lòng, nhút nhát tiến lên make up cho hắn.

Ở trong xe, Niếp Khả quả thực hạnh phúc đến mê muội đầu óc. Được người đàn ông mình thích tận tâm yêu thương chiều chuộng, dù là ai cũng sẽ hạnh phúc muốn bay lên...

Niếp Khả đỏ bừng mặt ngồi trên xe ngoan ngoãn đợi Dư Tỳ. Vừa mới bị hắn thu dọn một trận, lúc này cậu cảm thấy vô cùng xấu hổ khi phải nhìn thấy người ngoài.

Nhưng cậu cũng không phải chờ quá lâu, chỉ trong hơn một tiếng đồng hồ mà Dư Tỳ phải thay hơn mười bộ đồ. Mỗi khi hắn vừa vào xe lập tức liền táy máy tay chân với Niếp Khả, chỉ ước gì được ở yên chỗ này hôn hít vợ cưng.

Ba giờ chiều, xe của Dư Tỳ được staff đưa đến nơi chụp hình ngoại cảnh, những người khác đều đi cùng nhau về công ty. Dư Tỳ tan làm khoái trá chở bà xã trên chiếc xe thể thao xịn sò.

"Bé cưng, muốn đi chơi ở đâu? Từ bây giờ ông xã đều là của em." Dư Tỳ vừa lái vừa nói.

"Ưm," Niếp Khả ngồi ở ghế phó lại ngoẹo đầu nhỏ, suy nghĩ một lát, "Chúng ta đi nhà hàng Hàn Liêu nhé, chỗ đó có đặc sản cánh gà cực kì ngon luôn!"

"Ây, bé cưng muốn ăn của quý?" (editor: đồng âm hay đồng nghĩa gì đó mình không biết nữa) Dư Tỳ đầu toàn chuyện bậy bạ trêu đùa cậu.

"..." Niếp Khả trừng hắn, Dư Tỳ nghĩ cậu sắp mắng mình quỷ háo sắc, nhưng kết quả lại nghe cậu mềm mại nói một câu: "Muốn ăn của quý của chồng thôi..."

Chiếc Maserati màu bạc ở trên đường lớn trống trải thắng lại khẩn cấp.

Dư Tỳ thở gấp, lái xe vào một lối rẽ dẫn vào rừng cây rồi dừng lại. Hắn nheo mắt nói với Niếp Khả: "Tự mình cởi quần ra."

"Ặc..." Niếp Khả như cô vợ nhỏ mà đỏ mặt ngoan ngoãn vâng lời cởi quần xuống. Trên chiếc quần lót màu trắng ngây thơ, chỗ đầu mút bé chim có một vệt nước ướt khả nghi. Đến lúc cởi quần lót Niếp Khả cảm giác ghế tựa sau lưng mình bật nằm xuống thật nhanh, Dư Tỳ như một con sối hung ác đè lên cậu. Hắn ấn Niếp Khả điên cuồng hôn gặm, bàn tay kéo quần lót trắng của cậu xuống một cách hết sức thô bạo, làm lộ ra cặp mông béo múp trắng nộn tròn xoe lại cực mềm. Dư Tỳ đè tay lên hai cánh mông xúc cảm cực tốt mà làm càn, vân vê bóp nặn, ngón tay hắn trượt đến cúc hoa nhỏ đói khát giữa khe mông, ấn lên từng nếp nhăn.

"Ưm a..."

"Bé cưng dâm của anh... hôm nay ông xã cho cưng ăn dương vật bự, ăn no rồi lại đi ăn cái khác..." Dư Tỳ dán lên tai Niếp Khả nói đầy dục tình. Bướm Niếp Khả bị hắn kích động làm cho trơn trượt một vùng, vốn dĩ lúc nãy bị bú vú đã chảy nước, bây giờ quần vừa tụt xuống, nước dâm róc rách chảy ra từ trong hai cái lỗ làm đệm ghế ướt sũng.

Dư Tỳ gặm đôi môi non nớt của Niếp Khả đã đời, dứt khoát cởi sạch áo, hạ thân chỉ hơi tụt xuống, côn thịt thô to dữ tợn lập tức nổi giận đùng đùng mà nhảy về phía Niếp Khả. Hắn mở ra hộp đựng đồ gần màn hình điều khiển, bên trong lạch cạch đầy một đống các loại thuốc bôi trơn.

"Ông xã..." Niếp Khả xấu hổ đến rỉ cả nước mắt, "Sao ông xã mua thứ này nhiều thế..."

Dư Tỳ không hề thấy mất mặt mũi, mặt dày mà chọn ra một loại thuốc bôi trơn mùi hoa anh đào có tác dụng thúc tình. Mặc dù vợ hắn nhiều nước, nhưng hắn lại là tên chim to cuồng vợ, sẽ không để bà xã hắn cảm nhận được bất kì chút đau đớn nào giữa lúc ân ái.

"Không nhiều, không nhiều chút nào." Dư Tỳ cong khóe miệng, cả người đầy tà khí. Hắn bóp ra một đống lớn gel màu hồng nhạt, một tay tách hai cách mông Niếp Khả ra, tay kia luồn hai ngón tay đút thuốc bôi trơn vào. "Sau này bé cưng theo anh đi chụp ngoại cảnh nhiều chút, nhất định có thể sử dụng hết."

Còn sợ chừng này không đủ nữa!

"Ư..." Hai đùi Niếp Khả dạng rộng, cánh tay che mắt, cậu ngượng đến mức làn da trắng sữa hiện lên từng mảng lớn ửng hồng. Bàn tay to của Dư Tỳ xoay tròn bôi thuốc ở trong cúc hoa non, tay kia cũng không thành thật mà chà xát, nhào nặn, bóp niết bên ngoài cái bướm, đến tận lúc miệng bướm Niếp Khả banh rộng ra.

"Chồng, chồng ơi..." Niếp Khả bị trêu chọc không thể chịu nổi, tự mình gập chân ôm lấy đầu gối, lỗ thịt mở lớn, "Khả Khả muốn ăn dương vật bự của ông xã ~ ông xã tiến đến nhanh một chút đi ~~"

Mẹ nó thế này ai có thể kiềm được?! Dư Tỳ không nói hai lời mà đút côn thịt ghim vào trong cúc hoa. Trong lỗ được bôi dư thừa thuốc bôi trơn, côn thịt lớn thọc vào trong lỗ thịt mềm non chặt siết, nặn ra một đống thuốc trơn. Niếp Khả kêu la dâm loạn ngậm côn thịt nuốt ăn, cây hàng to đùng hơn 20cm từng chút từng chút bị cúc hoa nứng ngứa ăn vào hết. Dư Tỳ thở gấp nặng nề đè lấy đùi Niếp Khả banh rộng, bắt đầu điên cuồng đụ mông cậu!

"Á a a a a a!!! Ư a! Ông xã, ưm a!!!" Niếp Khả sướng đến muốn ngất xỉu, "Ông xã bự quá, anh thật tuyệt vời ưm a a a a!"

"Ừ, phải to mới có thể đụ cho em sung sướng!"

Dư Tỳ giống như đang trị kẻ thù mà đụ cặp mông nứng của Niếp Khả thật mạnh bạo. Hắn dập mấy trăm phát rồi rút côn thịt mạnh ra, lật Niếp Khả lại cho cậu quỳ úp sấp, sau đó hắn kéo cậu ôm lấy từ phía sau, hung hăng thọc vào cúc hoa, một tay hắn trượt đến l*n nứng, phụt một phát nhét vào ba ngón tay!

"Á a a a a!! Chồng, chồng ơi đừng mà ưm a a a a !!!"

Lỗ sau Niếp Khả bị cây gậy thịt lớn tàn nhẫn ma sát vách ruột, ngoáy đều trong lỗ thịt, l*n nứng lại bị ba ngón tay chọt lên điểm G rồi kịch liệt rung động, lỗ l*n tức khắc bị cắm đến tràn ra một đống nước!

Phùn phụt phùn phụt phùn phụt!

"Ông xã... huhuhu Khả Khả, ưm Khả Khả thật sướng, thật sướng hức hức hức..."

Cả đùi Niếp Khả đều trơn nước, vòng eo mềm mại nhỏ nhắn cong về phía trước tạo thành đường cong xinh đẹp. Trên lồng ngực nhỏ xinh có hai viên núm vú hồng nộn dựng cứng lên. Bụng phẳng không có một chút thịt thừa bị mãnh nam đang điên cuồng đụ lỗ phía sau nhấn xuống, nếu không cậu sẽ bị lực độ dập nắc mãnh liệt từ cúc hoa húc về phía trước rồi té ngã.

"Ưm ưm!! Huhu ông xã, ông xã làm nhẹ..." Niếp Khả nhẹ nhàng đè lên cánh tay đang ép nước trong bướm nứng. Giọng cậu dâm lãng không chịu nổi: "Khả Khả, bên trong Khả Khả, ưm a muốn phun nước rồi huhu... Sẽ bẩn đệm xe mất hức..."

Dư Tỳ mê muội móc thịt l*n, cắm cúc hoa cậu, thở gấp nặng nề nói: "Bé ngoan, phun nhiều một chút, tùy tiện mà phun ra... Phun ngập cả chiếc xe luôn thì càng tốt, để mỗi ngày khi chồng lái xe đều ngửi thấy mùi dâm của bé cưng..."

"Hức hức..." Niếp Khả giãy dụa, kẹp chặt hai đùi, muốn ngăn cản nước dâm chảy ra. Một giây sau Dư Tỳ rút gậy thịt bự của mình ra, hắn bá đạo nắm hai đùi Niếp Khả dựng lên. Tay trái Dư Tỳ vòng quanh đầu gối cậu vững vàng giữ lấy, kéo sát cậu trong lòng mình, tay phải hắn cắm mạnh vào giữa miệng l*n, bắt đầu điên cuồng thô bạo thọc rút, ngoáy móc phùn phụt trong lỗ!!

"Á a a a! ! ! ! ! A a a a a a! ! ! !"

Niếp Khả kêu la dâm loạm, từ sâu trong l*n nứиɠ tuôn ra từng đống lớn nước dâm như sóng cuộn, lại bị ngón tay cắm đút đến văng tung tóe ra bốn phía. Ngay cả dưới mông cậu và bắp đùi Dư Tỳ đều dính đầy nước l*n. Mắt Dư Tỳ đỏ ngầu cuồng dại di chuyển đâm rút cổ tay mình cực nhanh, gần như có thể nhìn thấy gân xanh cũng đã nổi lên trên cánh tay hắn. "Đúng rồi, cục cưng, cục cưng dâm đãng, cứ phun nước như vậy cho anh, phun càng nhiều càng tốt! !"

"Á a a a a a! ! ! ! !"

Niếp Khả kêu khóc, từ giữa lỗ l*n nước dâm phun xì ra như một dòng nước đáı. Thậm chí tay trái Dư Tỳ cầm mông cậu di chuyển sang trái rồi sang phải, hắn nhắm ngay chỗ ngồi sau xe mà phun nước l*n của Niếp Khả giống như đang tưới cây!

"Chồng!!! ông xã đừng làm vậy á á á á á á!!!!"

Niếp Khả thấy xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, đệm da trên dãy ghế sau đều bị tưới đầy nước dâm của chính cậu. Cậu bị cơn sướng tột đỉnh và nỗi xấu hổ cùng cực làm cho khóc lớn lên. Nhưng trong lỗ bướm thật sự là cực kì sướng, khiến cậu không thể kiềm lại mà liên tục phun nước ra ngoài.

"Cục cưng ơi, Khả Khả..." Dư Tỳ di chuyển cậu, thành tư thế hắn ngồi trên ghế, để Niếp Khả ngồi lên, dùng cái l*n vẫn còn đang phun nước ăn côn thịt lớn của hắn. "Phía dưới của bé cưng có phải lũ lụt rồi không? Hửm? Sao có thể phun nước ra nhiều đến mức như thế?"

Niếp Khả ngậm côn thịt, cậu khóc lên thút thít nấc nghẹn, đánh lên l*иg ngực Dư Tỳ, "Huhu... ưm hức... Ông xã quá hư rồi... Khả Khả không nên chiều anh huhuhu..."

Dư Tỳ cúi xuống dịu dàng ngậm lấy bờ môi mềm của cậu, với lên hộc đựng đồ rút ra mấy tờ khăn giấy, giúp cậu nhóc đang khóc thút tha thút thít lau nước mắt nước mũi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro