Khởi dầu cuộc tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay sau ngày Kiến Nhất vừa thi xong học kỳ II, bố và chị gái anh liên tục gọi điện đến báo mẹ bị ngất nhập viện, nguyên nhân càng khiến anh chấn động vì Vu Yên Nhi cắt cổ tay tự tử. Ngay khi nghe được tin, Kiến Nhất chết đứng một chổ, cảm giác trái tim bị siết chặt đến vỡ vụn, tất cả sự ân hận đều vồ vập đánh vào người anh, chính vì sự vô tâm đã dẫn đến chuyện cả đời anh cũng không ngờ đến.

Cách đó nửa tháng, trong một buổi tối nói chuyện với Vu Yên Nhi qua videocall trên máy tính như thường lệ, tâm trạng của cô lúc bắt đầu đã không ổn, liên tục khóc không ngừng. Hình ảnh của Vu Yên Nhi khi đó khiến cho Kiến Nhất cả đời cũng không dám quên, cô khóc rất nhiều, miệng luôn nhắc đến chuyện muốn ở bên anh.

"Ông xã, em nhớ anh... Em muốn về nước..."

Kiến Nhất nghĩ Vu Yên Nhi làm nũng nên phớt lờ lời đề nghị của cô, ngược lại còn khuyên nhủ: "Nhi Nhi, chẳng phải chúng ta đã nói kết thúc cấp ba anh sẽ sang với em sao? Chỉ còn một năm học nữa, sẽ rất nhanh thôi"

Sau buổi tối hôm ấy, thời gian mà cả hai trực tiếp nói chuyện cũng rất ít, do Vu Yên Nhi chủ động bảo muốn cho anh có nhiều thời gian để ôn thi.

Ngày Kiến Nhất sang Úc sau khi nhận được tin Vu Yên Nhi tự tử, anh nhìn thấy cô gái nhỏ vô tư vui vẻ ngày nào của anh nằm trên giường bệnh, gương mặt trắng bệt, cơ thể gầy gò ốm yếu, trên cổ tay có nhiều vết rạch. Mọi thứ vẫn chưa dừng lại ở đó khi trong bệnh án của Vu Yên Nhi còn xuất hiện thêm bệnh trầm cảm và sử dụng thuốc ngủ quá liều.

Biết được tất cả những gì Vu Yên Nhi đã phải tự mình trải qua, Kiến Nhất không thể khống chế được bản thân mà gục đổ bật khóc. Vu Yên Nhi không nói cho anh biết bố mẹ cô ly thân, cô âm thầm chịu đựng mọi thứ, lặng lẽ muốn bước ra khỏi cuộc đời anh.

Vu Yên Nhi từ nhỏ đã được cưng chiều vô điều kiện, trong nhà từ việc nhỏ nhặt nhất cũng không cần động đến, cô lớn lên trong sự yêu thương và bao dung vô tận, khi phát hiện được gia đình toàn vẹn đã tan vỡ, cô chắc chắn không thể chịu được cú sốc này.

Kể từ thời khắc nghe tin Vu Yên Nhi tự tử, Kiến Nhất đã thề với lòng vĩnh viễn không cho chuyện kinh khủng đó có cơ hội diễn ra một lần nữa. Thế nên lần này quay trở lại Úc, mục đích của Kiến Nhất chỉ có duy nhất là đưa Vu Yên Nhi về nước cùng anh.
Trong căn phòng yên tĩnh, giọng nói trách mắng của Kiến Nhất vang lên, nhưng trong chính lời nói ấy không hề có bất kỳ sự khó chịu hay lớn tiếng tức giận nào: "Nhi Nhi, có phải em lại bỏ bữa rồi phải không?"

"Không có" Vu Yên Nhi ủy khuất phủ nhận, cơ mặt cũng nhăn lại phản bác: "Em ăn nhiều lắm nhưng không béo lên được"

Kiến Nhất thở dài lo lắng, ánh mắt nhìn thấu hồng trần, quan tâm hỏi han: "Vậy pizza với gà rán có ngon không?"

Nhắc đến món tủ, mặt mày Vu Yên Nhi sáng rạng rỡ, chưa suy nghĩ đã vội gật đầu lia lịa. Đôi mắt luôn chan chứa sự ngọt ngào của Kiến Nhất khẽ híp nhẹ, Vu Yên Nhi lập tức nhận ra bị anh gài cho cô khai sự thật, dù biết anh không cho ăn những món không tốt cho sức khỏe nhưng cô lại không thể cầm lòng được.

Trước khi Kiến Nhất thực hiện gia pháp, Vu Yên Nhi vội nhận tội vẫn không quên che giấu giảm bớt tội. Cô cười nịnh bợ ôm lấy anh, ngẩng đầu khai báo: "Cả tháng em chỉ ăn có một lần duy nhất thôi"
Biểu tình của Kiến Nhất không có ý truy xét đến cùng, nhẹ nhàng đưa ra lời yêu cầu: "Em thề đi, nếu ăn hơn một lần thì tất cả các món đó đều biến mất"

"A..." Vu Yên Nhi nhăn nhó không chấp nhận, đành miễn cưỡng tăng thêm số lượng: "Hai lần"

"Hai lần?" Kiến Nhất cố ý nhấn giọng hỏi lại, nếu nói Vu Yên Nhi ăn hai lần trong một ngày thì có lẽ vẫn quá ít.

Vốn không thể nói dối Kiến Nhất, Vu Yên Nhi cúi đầu lí nhí thành thật khai: "Hai mươi mốt lần"

Tiếng "hừ" của Kiến Nhất vang lên rất nhẹ, Vu Yên Nhi liền bày ra vẻ mặt hối lỗi lấy lòng anh.
Lần cuối"

Kiến Nhất lần nữa thở dài, lần này là bất đắc dĩ, anh không muốn bỏ qua cũng không được, đơn giản vì mọi thứ đều đã ngấm sâu vào máu, nhất là sự bao dung một cách vô lý từ anh.

Buổi trưa bố Vu từ công ty trở về cùng nhau ăn cơm, đổi lại là trước đây chỉ có mỗi Vu Yên Nhi một mình ăn mỳ tôm ở nhà. Bố ở công ty, mẹ ở cửa hàng, cả hai người họ bận đến mức về đến nhà Vu Yên Nhi đã ngủ, lúc họ rời khỏi thì cô vẫn chưa thức, đợi đến lúc Vu Yên Nhi tự tử họ mới chịu bỏ bớt thời gian ngoài để ở bên cạnh trông giữ cô.

Trên bàn ăn, Vu Yên Nhi say sưa ăn rau xà lách và cà chua bi trộn, đây cũng là món duy nhất cô chịu ăn nhiều trong số những món mẹ nấu. Có Kiến Nhất ở chung, Vu Yên Nhi không còn nghĩ đến việc gọi món ăn bên ngoài, càng không dám trước mặt anh lấy mỳ ra ăn.

Đối diện với bố mẹ, Vu Yên Nhi không nói không hỏi, cũng chẳng liếc nhìn họ lấy một cái. Còn với Kiến Nhất, Vu Yên Nhi lúc nào cũng tỏ ra vô tư bởi cô không muốn hai người ở hai đất nước lại phải luôn lo lắng không yên về đối phương. Trong cuộc đời của Vu Yên Nhi, Kiến Nhất đối xử với cô còn tốt hơn bố mẹ ruột, đó là lý do cô không muốn anh phải vì cô mà phiền lòng.

Thấy Vu Yên Nhi mãi ăn rau, Kiến Nhất gắp một miếng thịt cá gỡ xương đưa đến gần miệng cô thúc giục: "Nhi Nhi, ăn cái này đi"

Vu Yên Nhi nghiêm túc lắc đầu, né mặt tránh đi cự tuyệt: "Em không ăn cá đâu"

"Nhanh lên"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cảm