Chương 1 Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong rừng đang có một thiếu nữ chạy rất nhanh để trốn một cái bóng đen sau lưng cô, nó làm cô sợ hãi và điều đó khiến cô muốn chạy nhanh hơn. Đôi chân dù bị thương nhưng vẫn ráng chạy và cô đã chạy ra tới bìa rừng, cô thở phì phò không ngừng và không ngừng khóc trong vui sướng.

" Thoát rồi, thoát khỏi căn nhà ấy rồi hah hah"

Cô lê lết bước đi nhưng khi đi được vài bước thì cô nghe thấy tiếng một người con trai, nó khiến tay chân cô bủn rủn và cô đã sợ hãi té xuống đất không đứng dậy lên nổi

" Ái chà chà, em nghĩ cắt đuôi được ta rồi sung sướng nghĩ rằng đã thoát khỏi ta sao ? Ngây thơ như cái tâm hồn ấy vậy. À mà nó đã bị ta vấy bẩn rồi còn đâu hahahaha "

Cô tức giận lấy hết dũng khí hét vào mặt tên trước mặt mình.

" Đồ khốn nạn, đồ đáng chết!!! Chính ngươi đã biến ta thành thế này, ta đã làm gì ngươi cơ chứ hức hức hức "

Cô khóc lên mà căm hận tên trước mặt mình. Còn hắn vui vẻ mà nhìn cô khóc, sau đấy hắn búng tay dịch chuyển cả hắn và cô gái về lại nhà, nơi cô đã trốn thoát thành công nhưng rồi lại bị đưa về.

Sau đấy hắn lôi cô và tống cô vào tù, khi nhìn những vật tra tấn hắn chuẩn bị thì cô nhớ lại những ngày cô bị hắn tra tấn và hành hạ. Rồi hắn bắt đầu tra tấn.

Tiếng thét oai oán đau khổ, sợ hãi của một thiếu nữ do đang bị tra tấn trong một cái tù, cô gái nước mắt không ngừng tuôn ra do bị thứ hắn cầm quất vào người cô khiến cô đau đớn vô cùng, khi nhìn thấy cô như vậy hắn cực kì hả hê.

" Sao lại sợ hãi ta như vậy nô lệ yêu quý của ta, đây là món quà của ta cho ngươi mà"

" Không, đừng tới gần tôi! Tránh xa tôi ra cùng với thứ đó!!"

Thứ hắn đang cầm chính là một cái roi dành cho những người lái xe ngựa hoặc dùng để đánh đập nô lệ khi họ làm sai, chống đối chủ nhân của họ. Cô gái đang chịu đựng sự tàn bạo mà hắn gây ra, các vết thương lộ rõ cô đã ở khá lâu với hắn. Cô thật sự muốn trốn khỏi hắn, thoát khỏi hắn, thoát khỏi sự đau đớn này.

*chát, chát, chát*

Tiếng roi nghe cực kì thấm và nó thật sự được ra đòn rất mạnh, với thân thể là một người con gái nên cô cực kì đau đớn, la hét không ngừng.

" Làm ơn đừng đánh tôi nữa, tôi sai rồi, tôi không nên phản kháng trốn chạy ngài, xin ngài tha cho tôi chủ nhân hức hức hức "

Cô không chịu nổi nữa mà đành ngậm ngùi cầu xin hắn, nghe tiếng van xin của cô, hắn cực kì vui tai nên đã ngưng lại mà nói.

" Nói như vậy có phải nghe lọt tai không, ta đây là một người tốt bụng nên ta tha cho em lần này đấy nô lệ của ta còn lần sau dám chống đối, chạy trốn ta như vậy đừng trách ta phải lột da cô rồi đem cô ngâm trong thùng axit "

"V...vâng ạ "

Cô run rẩy vâng dạ rồi khóc thút thít còn hắn đi ra ngoài cái tù và để cô lại một mình trong sự đau đớn không được chữa trị. Cô ngừng khóc và than phiền số phận của mình .

" tại sao lại thành ra như vậy chứ, tôi đã sống sai hay sao mà phải chịu đựng điều này, tại sao, tại sao chứ hức. "

Cô không ngừng hỏi tại sao mình lại thành ra nông nổi này, cô đột nhiên nhớ lại thời gian cô trước khi bị bắt và lại khóc không ngừng.

" từ một người con trai biến thành con gái, bị bắt qua dị giới rồi còn bị một tên biến thái cầm tù tra tấn nữa. Tôi đã làm gì sai hức hức hức "

| Vài ngày trước |

*góc nhìn của Main *

Tôi tên là Alria Nadrume là một sinh viên năm ba của một trường cấp ba tại nhật bản, cuộc sống tôi vô cùng bình thường như là học hành rồi làm việc nhà này do cha mẹ tôi đã mất từ sớm nên tôi đã phải tự lo lấy bản thân từ lúc 10 tuổi.

10 tuổi là tuổi của một đứa trẻ chỉ cần học hành, vui chơi không cần phải nghĩ ngợi gì nhiều nhưng với tôi thì đã phải lo mọi thứ, thi thoảng sẽ có vài người trong xóm giúp đỡ tôi nhưng tôi không muốn làm phiền tới họ nên đã tự làm hết.

Tôi thường hay giúp đỡ mọi người nên đâm ra tôi hay bị trễ học, mọi người trong lớp tôi hiểu cho tôi vì cái tính cách quá tốt bụng ấy nên khuyên tôi nên hạn chế lại và sống ích kỉ hơn một chút. Thật sự tôi học khá giỏi nên thầy cô cũng chẳng than phiền gì.

Hiện giờ tôi đang rửa mặt đánh răng và ăn sáng và tất cả chỉ trong 30 phút, buổi học bắt đầu từ 7h nên tôi còn dư giả đến 30 phút nữa. Chạy ra khỏi nhà với tâm trạng rất thoải mái với tôi thì ngày nào cũng thoải mái như vậy, sống lạc quan yêu đời cũng là niềm vui với tôi.

" chà, hôm nay trời thật đẹp "

Tôi ngó lên trời mà không ngừng cảm thán thời tiết và bầu trời trong xanh và mát mẻ. Dừng lại chỗ đèn giao thông thì kế bên tôi đang có bà cụ đang run người vì chuẩn bị sang đường, không phải run rẩy do sợ hãi mà do đã khá già nên họ khá là yếu trong việc di chuyển. Tôi đề nghị với bà cụ khi đèn chuyển xanh

" bà ơi, để cháu giúp bà"

" cháu thật tốt bụng, vậy nhờ cháu nhá"

Bà cụ vui vẻ để tôi dắt bà qua anh công an giao thông thấy vậy nên đã trật tự lại giao thông ngăn không cho những chiếc xe nào có ý định vượt đèn đỏ, sau đó anh ấy hỏi tôi với nụ cười thân thiện

" Cháu lại giúp đỡ nữa nhỉ, đúng là đứa trẻ ngoan đấy Alria. Nhưng mà coi chừng trễ học đấy hahaha "

" vâng ạ"

Do tôi thường xuyên gặp phải trường hợp này và giúp đỡ những người già qua đường thường xuyên nên các anh công an giao thông quen thuộc với điều này, những tiệm tạp hóa hay nhà hàng gần đây cũng thấy thường xuyên nên thi thoảng họ có đãi tôi vài món ngon nhưng mà tôi thấy hơi tội lỗi do được ăn miễn phí nên đã phụ giúp họ vài việc để trả lại món đó.

" cảm ơn cháu nhiều nha, à, bà nhớ còn vài cái bánh nên hi vọng cháu nhận cho "

" à dạ thôi ạ, bà nên dành cho mình và cháu bà ở nhà đi ạ. Cháu có đồ ăn rồi"

Tôi từ chối và chào bà cụ ấy mà phóng thẳng tới trường và gặp vài người đang khó khăn giải quyết công việc của họ nên đành giúp luôn một thể. Tới nhà cuối cùng thì cũng còn có 3 phút tới trường, tôi phóng đi trong sự thất vọng do lại trễ học.

* xoạch*

" lại trễ rồi"

Tôi đã tới lớp nhưng mà lớp đang điểm danh và do tên của tôi là chữ A ở đầu nên điểm danh đầu tiên

" lại trễ rồi Alria, thật tình sao em không kệ họ để họ tự giải quyết việc của họ đi cứ nhào vô giúp là sao "

Vừa vào lớp tôi bị nghe cô chủ nhiệm trách mắng nhẹ nhàng, cô ấy hiểu cho tôi nên đành bỏ qua và kêu tôi vào lớp ngay

" em xin lỗi ạ "

" thật tình tốt bụng là một điều tốt nhưng đôi lúc đừng quá tốt bụng coi chừng gặp phải kẻ xấu đấy "

Không biết sao cả lớp tự nhiên đồng loạt gật đầu đồng tình, một bạn trong lớp nói với tôi

" Cô chủ nhiệm nói đúng, gặp phải kẻ ác hắn chỉ cần mồm mép một chút là cậu vô tình làm việc xấu cho bọn chúng đấy chưa kể vài kẻ lười biếng còn lợi dụng cậu nữa "

""" đúng vậy """

Thật tình ngày nào cũng nghe giáo huấn từ họ nên tôi đôi khi hơi nản nhưng mà sau khi nghe xong thì giờ học cũng bắt đầu.

* góc nhìn thứ 3*

Bên ngoài cửa sổ lớp học của Alria đang có một bóng người nhưng đang tàng hình ngắm nhìn Alria và hắn không ngừng liếm môi và bắt đầu tưởng tượng vài thứ biến thái

" Thật là một tâm hồn thanh khiết và đẹp đẽ, ta muốn vấy bẩn nó, ta muốn ngươi là nô lệ mới của ta Alria Nadrume, hành hạ thân xác tinh thần ngươi. A a a a "

" hắt xì "

Alria run rẩy và ớn lạnh, còn tên biến thái hắn không ngừng tìm cách tiếp cận cậu sau giờ học. Có vẻ như tương lai sẽ âm u đen tối lắm đây Alria Nadrume

Hết chương 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro