Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại lớp 11A1

Trong lớp tụm năm tụm ba bàn chuyện lúc nảy.

- Chị hai, chị không thể để yên như vậy được.

- Không đâu, tao sẽ từ từ hành hạ nó.

Rất nhìu câu bàn tán khác vang lên sau đó.

"Rầm.....Rầm....."

Cô chủ nhiệm phải gõ thước mạnh xuống bàn mới có thể đính chính lại lớp học.

- Lớp chúng ta hôm nay có ba bạn mới, các em chào đón các bạn nào.

cả ba đứa tụi nó bước vào trong sự ngỡ ngàng và sự bàn tán của cả lớp.

- Các em giới thiệu về mình đi nào.

- Mình là Pi

- Mình là Boom

- Mong các bạn hãy giúp đỡ.

Cả hai người đồng thanh.

Còn về nó, lạnh như tản băng ngàn năm.

- Sun, biết vậy đủ rồi.

- Bọn tôi ngồi chỗ đó được chứ?

Nó chỉ xuống phía cuối lớp.

- ờ...ờ... được.

Chỉ cần có thế, nó bước xuống và ngồi vào chỗ gần cửa sổ.

Một vài tiếng vang lên ở phía trên.

- Chị, là nó đấy. Chị hãy xử nó đi.

- Từ từ đợi đi, nó sẽ không sống yên với tao đâu.

Suốt giờ học, Pi và Boom thì ngủ bù vì hồi sáng bị nó kêu dậy quá sớm. Nó thì lấy laptop ra giải quyết việc công ty. Vừa mở máy lên thì nó nhận ngay 3 email của cô thư ký, thế là nó cặm cụi làm.

"Reng....Reng...."

Tiếng chuông vang lên cũng là lúc nó giải quyết xong công việc. nhanh chóng đóng laptop và xuống căn teen cùng hai người kia.

Trên đường tụi nó gặp ba người kia, nó bước đến khoát tay John đi trước hành động đó khiến cả hai anh chàng kia phải gọi là trố mắt nhìn.

Căn teen.

Bốn người bước vào đã thấy hai người kia ngồi ở chiếc bàn trong góc với một đống thức ăn. John ra hiệu cho hai người bạn của mình im lặng.

Nó uống 1 ly sữa và ăn 1 cái bánh ngọt thế là xong. nó đứng dậy bước đi nhưng....

"....ào...."

Nguyên 1 ly nước cam nằm trên người nó.

- Cô đang làm cái quái gì thế hả?

John tức giận quát lên.

- Em...em xin lỗi...tại.....tại.....em bị vấp....  

Cô ta gương mặt trắng bệch khi bắt gặp ánh mắt của nó và cả tiếng quát của John.

"....chát...."

- Cô thật sự muốn chết mà!

Boom liếc mắt nhìn ả.

- Cô....cô...dám.... chỉ tại cô ta không nhìn đường thôi.

Nó bước nhanh đến túm lấy cổ ả và xiết chặt.

- Lặp lại....

Nó trừng mắt và lực ở cánh tay càng lúc càng mạnh.

- Em không thả ra thì ả ta sẽ chết đấy!

Nó hất mạnh cô ta xuống đất.

Pi bước đến cằm tay ả lên hỏi.

- Tay này đã cằm ly nước, đúng không?

Chẳng thấy ả nói lời nào, chỉ thấy ả đang cố rút tay lại.

Nó đi nhanh đến và bẻ gãy tay của ả. cánh tay đó phải nằm viện vài tháng . Nó mặc kệ mọi ánh mắt nhìn mình. cứ thế nó bước đi.

Tất cả tụi thấy nó đi cũng đi theo nhưng khi về lớp thì chẳng thấy. Gọi điện cũng chằn bắt máy thế là cả bọn chia nhau ra tìm.

- Sao cửa lại mở ?

Hắn nhìn cửa sân thượng thắc mắc.

Tò mò, hắn mở cửa bước vào trong và sững người khi thấy nó đang đứng đó.

- Chuyện gì?

Nó lên tiếng khiến hắn giật mình.

- Quái, sao cô ta lại biết mình đến?

Rồi hắn bước lên vài bước.

- Mọi người đang tìm cô, vậy mà cô lại ở đây hóng gió. Cô không thấy quá đáng sao?

- Tôi nói?

Nó trả lời hắn bằng câu hỏi.

Đúng thế, nó đâu có bảo là đi tìm nó đâu

- Hình như cô thích trả lời người khác bằng câu hỏi nhỉ?

Nó quay lưng lại thì hắn mới nhận ra chiếc áo nó mặc đã được thay. Và chiếc áo hiện tại to hơn người nó. chính sát chiếc áo này là của John.

Tay áo được nó xắn lên đến khuỷu tay, còn tà áo được nó cột đến bụng. Nhìn như vậy càng khiến nó gợi cảm hơn.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro