Chap 36. Nỗi đau dằn vặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jennie giật mình hoảng hốt.

- Không! Không được!

- Vì sao?

- Chỉ là không được thôi.

- Vì bố em phải không?

Cô bất ngờ, chăm chăm nhìn Jisoo.

- Soo biết cả rồi, Soo biết vì sao em phải lấy anh ta.

Jennie tròn mắt.

Jisoo lấy ra từ trong áo của mình một phong bì nhỏ.

- Đây là toàn bộ giấy tờ của công ty cha em!

- Soo thế này là? Sao Soo lại có nó?

- Soo đã mua lại toàn bộ rồi. Em không biết gì sao? Kai đã lặng lẽ bán toàn bộ cổ phần của anh ta tại công ty của bố em, nếu Soo không kịp mua lại có lẽ giờ nó đã là của người khác rồi.

Jennie như chết đứng tại chỗ khi nghe Jisoo nói, Kai đã lừa cô. Phải mất một lúc để cô trấn tĩnh.

- Cám ơn Soo! Nhưng em không thể nhận, nó đã tốn của Soo rất nhiều tiền. Em không có tư cách để nhận.

- Tiền! tiền không là gì với Soo cả Jennie. Chỉ cần có em Soo không cần gì cả.

Jisoo lại ôm Jennie, cô cố vùng vẫy đẩy Jisoo ra.

- Soo đừng như vậy nữa! Nếu có ai nhìn thấy thì không hay đâu.

- Được thôi- Jisoo thở dài buông Jennie ra - vậy em hãy nhận nó đi nếu không Soo sẽ lôi em ra giữa sảnh lớn và hôn em ngay tại đó đấy.

Jennie kinh hãi, từ bao giờ mà "Jisoo của cô" như thế này. Cô thoáng đỏ mặt khi nghĩ qua từ "Jisoo của cô". Sợ Jisoo làm thật Jennie đành nhận rồi hai người quay lại sảnh chính trước khi sự vắng mặt quá lâu của họ gây sự chú ý.

Trời đã khuya.

Jennie và Kai đã không gặp lại nhau từ lúc cô đi gặp Jisoo.

Cô lững thững bước đi trong mưa tuyết, người cô run lên vì lạnh. Jennie không muốn về nhà lúc này. Cô không muốn gặp Kai, giờ cô vẫn chưa chấp nhận nổi chuyện anh ta đã lừa dối cô mà có lẽ giờ Kai cũng không có nhà.

"PÍP...PÍP" tiếng còi xe khiến Jennie giật mình, cô ngoảnh mặt lại thì thấy Jisoo đang chạy từ chiếc xe về phía cô. Cô lấy chiếc áo vest của mình khoác lên cơ thể lạnh cóng của Jennie.

- Em điên à! Đang sốt sao lại đi trong tuyết thế này? Kai đâu? – giọng Jisoo bực tức.

Jennie chỉ trân mắt nhìn Jisoo không nói.

Không chấp nhận nổi chuyện này Jisoo kéo Jennie lên xe.

Jennie ngoan ngoãn.

Khi Jennie có thể xác định được Jisoo đưa mình đi đâu thì chiếc xe đã dừng lại trước nhà cô ấy.

- Soo đây là?

- Soo không an tâm khi để em về nhà! Đêm nay hãy ở lại đây.

Jennie nhìn Jisoo do dự.

- Soo hứa là sẽ không có một hành động thân mật nào cả.

Jennie nhìn quanh căn nhà, tất cả vẫn được bố trí như lúc trước.

- Em lên phòng đi, Soo sẽ ngủ bên phòng việc! Soo sẽ chuẩn bị nước ấm cho em lau qua người! Trong tủ vẫn còn đồ của em đấy! - Jisoo mỉm cười rồi đi trước.

Bước ra khỏi phòng tắm chỉ với chiếc khăn quấn quanh người, Jennie đứng hình khi thấy Jisoo ở trong phòng.

Jisoo vào phòng để lấy chăn gối. Trong lúc đang lấy thì Jennie bước ra khỏi phòng tắm. Cô đã không chuẩn bị khi nhìn thấy Jennie trong trạng quấn một tấm chăn ngang người để lộ bờ vai, đôi chân trần của cô. Đầu óc trống rỗng, rồi đột nhiên chỉ suy nghĩ có một chuyện.

Liệu Jennie hoàn toàn trần trụi dưới tâm chăn đó, hay là cô có mặt quần áo lót? Jisoo bắt đầu tự cảm thấy xấu hổ khi đặt ra những câu hỏi như thế trong đầu.

- Soo lấy chăn gối rồi ra ngay - Jisoo đưa ánh mắt tránh không nhìn cô ấy, nhưng cô không thể chú tâm vào việc lấy đồ bởi những phản ứng của thân thể cô.

Lấy xong Jisoo bước thật nhanh ra khỏi phòng trước khi có chuyện gì đó xảy ra. Cô đã hứa là sẽ không có chuyện gì xảy ra rồi.

Không ngủ được Jennie ra khỏi phòng, cô thấy phòng Jisoo vẫn sáng đèn.

Qua khe cửa, Jennie có thể nhìn thấy Jisoo đang ngồi sau chiếc bàn làm việc. Trong phòng chỉ phát ánh sáng của chiếc đèn bàn, trên khuôn mặt Jisoo xuất hiện những góc tối, trông cô hệt như một bức tượng điêu khắc. Đẹp đến hoàn mĩ.

Jennie nhìn Jisoo một lúc rồi định bước đi để cô ấy lại một mình trong không gian tĩnh lặng đó, nhưng trong hơi thở của cô ấy chất chứa sự phiền muộn, chắc vì công việc căng thẳng. Jennie thầm nghĩ nếu bỏ đi như vậy, có thể Jisoo sẽ ngồi như thế suốt đêm. Cô quá hiểu Jisoo.

Cô xuống bếp làm vài món ăn khuya nhẹ.

Một lúc sau.

Jennie tắt bếp, cho đồ ăn cho ra đĩa rồi pha thêm một cốc cà phê nóng, cô để tất cả lên khay bê đến trước cửa phòng làm việc.

"Cốc! Cốc!" Jennie gõ nhẹ vào cánh cửa phòng sau đó bước vào.

Jisoo ngẩng đầu lên nhìn, gặp ngay đôi mắt của Jennie sáng lấp lánh như những ngôi sao nhỏ, nụ cười nơi khóe miệng của cô dịu ngọt như ánh sao, trên tay cô bưng một chiếc khay nhỏ.

- Soo ăn đi rồi làm việc! Jennie nhỏ nhẹ nói rồi đặt chiếc khay lên bàn.

- Oh! Cám ơn em! Jisoo hơi ngạc nhiên, cô cứ nghĩ Jennie đã ngủ - Sao em vẫn chưa ngủ? khó chịu trong người à? Jisoo chăm chú nhìn Jennie.

- Không! Em không sao! đã uống thuốc nên cũng đỡ sốt rồi. Soo ăn đi!

- Ăn với Soo đi!- Jisoo kéo Jennie ngồi xuống lòng mình.

- Đừng Soo! Đã nói sẽ không làm gì mà!- Jennie cựa mình đứng dậy.

Vẫn giữ Jennie trong lòng Jisoo nói.

- Soo đâu có làm gì! Chỉ bảo em ăn cùng thôi mà.

Nhìn sự bướng bỉnh của Jisoo, Jennie chịu thua. Cô cứ ngồi trong lòng Jisoo như thế cho đến khi cô ấy ăn xong. Cô đứng dậy dọn dẹp chỉ để lại li cà phê vẫn đang bốc khói nghi ngút.

- Em không làm phiền Soo nữa, nhớ đừng làm việc quá khuya đấy!

Jennie bưng khay bát đĩa bẩn ra khỏi phòng.

Jisoo chăm chú nhìn ly cà phê bốc, nắm chặt chiếc cốc trong tay,giống như thể hơi ấm dịu dàng của Jennie vẫn còn quanh quẩn đâu đây. Nỗi buồn lại dây lên.

Những ngày ngọt ngào xưa đã xa vời, còn nỗi buồn hiện tại cứ bám riết, bao giờ họ mới có thể quay trở lại những ngày hạnh phúc xưa? Tình trạng như hiện nay đến bao giờ mới kết thúc?

END CHAP


Thêm tí teaser chap sau cho hấp dẫn nè 💁‍♀️

Jennie chạy ngay ra ngoài lấy toàn bộ báo buổi sáng, cô xem lướt nhanh qua. Trên tất cả các mặt báo đều cho đăng những dòng tít nóng, tất cả các báo từ tài chính cho đến đời sống, tất cả đều ưu tiên cho tin tức nóng hổi. "Chủ tịch tập đoàn JS lộ thân phân con gái"... và không biết họ lấy từ đâu ra hai bức ảnh của Jisoo và Hun, hai bức ảnh được đặt cạnh nhau trên trang nhất, nó không khỏi gây sửng sốt cho người đọc báo.
.
.
.
- Ha...ha...hahaha!- Lisa cười cay đắng khi người cô tưởng là bạn thân lại là em gái của người đó. Chợt nhận ra điều gì đó, cô nhìn Jisoo
- Jennie đã biết chuyện và đó là lí do hai người li hôn? Cậu yêu Jennie... chẳng lẽ cậu giống mình và Seulgi?
.
.
.

Chẳng có tiếng động nào...

Giống như một giấc mộng không có âm thanh.

Một giấc mộng... có thể mãi mãi không tỉnh dậy...

Mọi thứ trở nên tối đen với Jennie.

Cô phủ phục xuống đất giống như thiên thần bị gãy cánh, nằm im lìm bất động giữa không gian bao la.

Thời gian dường như đã vĩnh viễn dừng lại ở giây phút đó.

____________
Hôm nay up 2 chap lun ó 💁‍♀️
🌟🌟🌟🌟 hihi 😌 vote nhé...!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jensoo