Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jisoo chạy vội vào phòng bệnh của Hana, Jennie thông báo cho cô biết. Con bé đã ổn hơn nó đang ngủ. Jennie đang ngồi bên cạnh, chăm chú nhìn Hana.

- Chuyện gì với Hana vậy Jennie?- Jisoo đến cạnh giường gần Jennie.

- Em xin lỗi! tại em nên con bé mới thế này- Jennie khóc nức nở. Jisoo đưa tay ôm lấy vai cô.

- Nói cho tôi biết có chuyện gì? Tại sao Hana lại thế này?

Tường thuật lại toàn bộ sự việc cho Jisoo, cô cứ nghĩ Jisoo sẽ trách mắng cô vì vô tâm như vậy nhưng ngược lại Jisoo vỗ nhẹ lên vai Jennie, cô an ủi nhẹ nhàng.

- Được rồi Hana cũng không sao! Em đừng tự trách mình nữa.

Trong vòng tay của Jisoo, Jennie cảm thấy đỡ hơn phần nào "tại sao lúc nào anh cũng nhẹ nhàng như vậy với em khi mà không yêu em hay đó là một phần con người anh?" rồi một thoáng buồn lướt qua gương mặt Jennie, "Anh ấy  không nói gì về chuyện mình đi gặp Kai. Chẳng lẽ "Hun" thực sự coi em như người ngoài thôi sao?" Cô tựa mình vào vai cô ấy.

Ở khoảng cách gần như vậy Jennie cảm nhận được mùi cơ thể của cô ấy nhẹ nhàng, quyến rủ, thơm một cách kì lạ, nó quẩn quanh bên hơi thở cô. "Hun ah! Làm sao đây, hình như đúng như Kai nói, em đã thích anh rồi!"

"Reng...reng..." chiếc điện thoại rung lên trong túi của Jennie, cô rời miễn cưỡng rời khỏi vòng tay Jisoo tìm chiếc điện thoại. Là Chaeyoung gọi cô.

- Có chuyện gì với Hana hả Jennn? –giọng Chaeyoung lo lắng

- Cậu đã bỏ đi đâu vậy hả Rose ? Sao cậu có thể bỏ con bé một mình như vậy được chứ?- Jennie nói thấp giọng, cô rất muốn hét lên nhưng lại không muốn làm Hana thức giấc.

- Mình xin lỗi! mình...- Chaeyoung biết Jennie đang giận, cô ấy chỉ gọi cô là Rose lúc hai người giận nhau- Hana ở đâu, mình muốn đến thăm và xin lỗi cậu và "Hun"!

- Hiện tại mình không muốn gặp cậu! mình vẫn còn đang rất giận.

Jennie cúp máy cái rụp.

- Em không nên như vậy với Chaeyoung! Cô ấy cũng đâu có cố tình.

- Em biết nhưng em vẫn chưa nguôi giận.

Jennie giận một phần là vì chuyện của Hana, một phần là cô ấy đã làm cô phải rời khỏi cái ôm của Jisoo.

- Được rồi! Hana cũng không có chuyện gì đừng bực tức với Chaeyoung như vậy.- Jisoo nở một nụ cười nhẹ.

Kể từ lần nhìn thấy nụ cười của Jisoo ở khoảng cách gần như vậy thì cứ mỗi lần Jisoo cười là cô lại trở nên yếu đuối.

- "Hun" ah! Em mượn vai anh được không?- giọng Jennie lí nhí.

- Uhm!

Nhận được sự đồng ý của Jisoo, Jennie ngồi xuống ngả đầu lên vai cô ấy, Jisoo cũng đưa tay mình qua vai Jennie ôm lấy cô ấy.

"ấm quá" Jennie mỉm cười, cô ngủ quên trong vòng tay đó.

Chaeyoung ngồi gục xuống Sofa, cạnh chiếc ống nghe đang buông thõng xuống đất, những dòng nước mắt lại lăn dài trên má. Cô biết Jennie đang rất giận cô vì bỏ mặc Hana nhưng thật sự cô không cố ý.

Flash back

Chaeyoung đang ngồi ngắm Hana ngủ, cô ước ao mình cũng có một đứa trẻ xinh đẹp như vậy. Cô đã có người yêu ở Mỹ, anh cũng là người Hàn, tên là Daniel. Hiện tại Daniel đang theo học kinh doanh tại một trường đại học của Mĩ.

"Reng...reng..." Chaeyoung bắt điện thoại cô vui mừng khi thấy số của Daniel.

- Anh hả?-giọng Chaeyoung đầy hứng khởi- anh sắp về Hàn chưa? Em nhớ anh quá.

- Chaeyoung ah!

- Có chuyện gì vậy anh?- Chaeyoung cảm thấy hơi lo lắng, giọng Daniel có vẻ không ổn.

- Chúng mình chia tay đi!

Chaeyoung hơi shock, cô nghĩ anh nói đùa.

- Daniel, hôm nay đâu phải ngày cá tháng tư mà anh nói đùa. Vậy không vui đâu.

- Anh không đùa Chaeyoung. Anh thật sự muốn chúng mình chia tay.- anh nói từng chữ từng chữ thật rõ ràng.

- Tại...tại sao?- Chaeyoung lắp bắp

- Anh đã yêu một người con gái khác. Xin lỗi em!

Anh ta cúp máy, Chaeyoung vội vã gọi lại nhưng tổng đài đã báo thuê bao đã không gọi được. Chaeyoung muốn khóc nhưng sợ Hana thức giấc cô chạy vội vào nhà vệ sinh, ngồi trong đó khóc nức nở.

End Flash back.

Bị người yêu đá, bị bạn thân giận không còn gì tệ hơn với Chaeyoung được nữa, cô ôm mình lại trên sofa, cứ thế khóc nức nở.

Nhà Lisa không xa nhà Chaeyoung là bao, cả hai đều ở chung một khu phố. Cô đã nghe chuyện của Hana. Jisoo hơi lo lắng là Chaeyoung sẽ vì chuyện của Hana mà cảm thấy áy náy, Jennie thì đang giận cô ấy nên Jisoo nhờ Lisa tiện ghé qua một chuyến chuyển lời của Jisoo.

Lisa đứng bấm chuông phải đến 10 phút nhưng vẫn chẳng có ai ra mở cửa, cô quay lưng bỏ đi. Nhưng không biết do đâu mà cô lại quay lại, nắm lấy cảnh cửa thì thấy nó không khóa. Lisa bước vào thì thấy Chaeyoung đang gục trên bàn với cái lọ thuốc ngủ trống rỗng bên cạnh. Cô vội vàng cô đưa cô ấy tới bệnh viện.

Sau vài giờ đồng hồ để các bác sĩ rửa ruột, Chaeyoung được đưa vào phòng hồi sức. Trông cô thật yếu đuối với gương mặt nhợt nhạt.

Chaeyoung tỉnh lại, cô cảm nhận được trần nhà trắng xóa cùng mùi của nước khử trùng, còn có những cái bóng trăng trắng cứ đi đi lại lại và một người đang nằm gục bên giường cô.

- Lisa!- Chaeyoung ngạc nhiên, cô yếu ớt gọi, sở dĩ cô vẫn nhớ Lisa là vì nụ cười của cô ấy- cô đã cứu tôi?

- Đừng nói chuyện! cô còn yếu lắm.

- Sao cô lại cứu tôi? Cứ để tôi chết có phải là tốt không?- Nước mắt chảy ra, nó làm Lisa bức bối kì lạ.

- Chả lẽ chỉ vì chuyện của Hana mà cô phải làm thế? Con bé không sao rồi mà.

Chaeyoung lắc đầu, cô vừa khóc vừa cười, trông cô thật đau khổ.

- Cô không biết đâu. Mà xin cô đừng nói chuyện này với Jennie hay người nhà tôi. Tôi không muốn họ biết.

- Tôi biết rồi!

- Phiền cô thêm lần nữa, cô có thể lấy điện thoại của tôi tôi nhắn tin cho họ là tôi đã sang Úc có công chuyện.

- Được!

- Cám ơn cô! - Chaeyoung nói rồi lại nhắm mắt lại, cô muốn ngủ.

Lisa nhìn Chaeyoung  cô hiểu ngay cái kiểu khóc rồi tự tử này chỉ có vì tình mà thôi. Nhưng sao thấy cô ấy buồn cô lòng cô cũng khó chịu như vậy. Có lẽ là sự đồng cảm của hai người con gái.
_____________
🌟🌟🌟🌟🌟
Hí 💁‍♀️
Càng về sau sẽ ngược đến chết :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jensoo