Phần 6 !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Cho nên…” Mẹ chồng tôi đột nhiên nhìn tôi bằng ánh mắt ướt át, nắm chặt tay tôi tiếp tục kể lể. “Khi ta nhìn thấy hai đứa nằm bên cạnh nhau theo một hình thức tự nhiên nhất, bị ta bắt gian tại trận, con có thể hiểu được lúc đó mẹ kích động cùng mừng rỡ đến phát điên như thế nào không? Thì ra là con tôi nó còn bình thường, cho nên mong con hãy tha thứ cho hành động hèn hạ của mẹ sau đó nhé!”
Tôi gượng cười an ủi bà, tỏ vẻ như là tôi cũng không ngại. Vấn đề là, tôi có thể ra vẻ để ý sao?
Khó trách tôi cảm thấy Hàn Lỗi có chút là lạ, từ lúc ở quầy rượu anh cứ luôn tránh né phụ nữ đến lúc tỉnh dậy không thèm đụng chạm hay nhìn tôi lấy một lần, căn bản không phải mị lực của tôi có vấn đề mà là anh đối với đàn bà có bệnh lãnh cảm a.
Đây cũng chính là nguyên nhân cơ bản nhất khiến tôi phải vào ở trong phòng của khách.
Bất quá theo lời của mẹ chồng tôi thì, anh hôm đó chịu theo tôi lên giường, lại còn chủ động nắm tay tôi hôm nay thật sự là cho tôi thể diện, vậy là ủy khuất cho chính anh rồi.
Mẹ chồng nhìn tôi như có điều gì suy nghĩ, cẩn thận hỏi: “Hai đứa bây giờ, ngủ ở chung một chỗ sao?”
Tôi lắc đầu cười, nhàn nhạt nói: “Bây giờ chúng con dựa vào ý tứ của anh ấy, con ngủ ở phòng khách.”

Trong mắt bà liền xuất hiện sự thất vọng nồng đậm cùng mất mát. 
Không đành lòng nhìn thấy bộ dạng này của bà, tôi cười ôm lấy mẹ chồng mình rồi vỗ ngực bảo đảm nói: “Mẹ đừng quá lo lắng, con sẽ làm cho anh ấy một lần nữa cảm thấy có hứng thú đối với phụ nữ. Chỉ cần qua sự dạy dỗ của con…” 
Ách, tôi thế nào mà lại làm trò trước mặt mẹ của người ta lên giọng nói sẽ giáo huấn con của bà a, cái từ này nên để trong lòng thì tốt hơn nha, lại còn sơ sẩy nói ra khỏi miệng, thật là nói sai nói sai mà~~~ 
Ngoài dự liệu của tôi, mẹ chồng không những chẳng hề tỏ ra không vui mà ngược lại còn hai mắt sáng lên nhìn tôi, vẻ mặt đồng tình nói: “Không sai! Chính là giáo huấn! Đứa bé kia chính là thiếu sự giáo huấn nghiêm chỉnh ah!” 
Hắc, nhìn xem, chúng tôi lại còn cùng chung chí hướng nữa này! 
“Con dâu ngoan! Bây giờ mẹ chồng hạ lênh, nhiệm vụ quan trọng nhất của con bây giờ chính là làm cho chồng của con cảm thấy có hứng thú đối với mình, rõ chưa!” 
Chúng tôi mẹ chồng nàng dâu hai mắt nhìn nhau, khóe miệng nhếch lên, cười hắc hắc, vỗ tay đồng minh. 
Nghe bảo, khi chúng tôi mẹ chồng nàng dầu cùng đập tay hợp tác, Hàn Lỗi lúc ấy ở trong phòng khách hung hăng hắt hơi một cái, đem lòng nghi ngờ cực nặng nhìn khắp bốn phía. (@Momo: Anh ấy đánh hơi thấy mùi nguy hiểm ah:D) 
Cùng mẹ chồng cười cười ngầm hiểu lẫn nhau xong, hai vợ chồng chúng tôi cùng trở về nhà. Bởi vì ngày thứ hai hai người vẫn phải đi làm cho nên chỉ thảo luận đơn giản một chút về cuộc sống sau này của mình xong liền ai về phòng người nấy để nghỉ ngơi. 
Hai gian phòng của chúng tôi ở cách vách, mà muốn đi vào phòng của tôi trước tiên phải đi qua phòng anh, cho nên có thể nói là anh đưa tôi trở về phòng. 
Sau khi vào phòng, tôi cố ý đứng ở sát tường, đem lỗ tai dán và cánh cửa nghe ngóng, ngoài ý muốn lại nghe thấy được thanh âm khóa cửa của anh. 
Ngẩn người. 
Hừ! Có ý gì chứ, sợ tôi đánh lén ban đêm sao? Lại còn khóa trái! Thật là quá không nể tình mà! 
Rất tốt, cực kì tốt! Hàn Lỗi a Hàn Lỗi, anh đã thành công chọc vào lông tôi rồi đấy. 
Đứng ở trước cửa phòng của anh, tôi lộ ra hai hàm răng trắng hếu, nắm chặt tay thề dưới đáy lòng nhất định phải giáo huấn tên này thật tốt. 
Không chỉ là vì hiệp ước với mẹ chồng mà còn vì muốn chứng minh mị lực phái nữ của mình! 
Chồng yêu thân mến! Hãy xem em giáo huấn anh ra sao! 
.
.
Ngày thứ hai sau cưới là chủ nhật, cho nên tôi đã lựa chọn làm một chuyện hết sức hạnh phúc, đó là ngủ thẳng một mạch đến sáng. Cho dù trước đó đã gặp phải một đêm đả kích, nhưng tôi vẫn như cũ ngủ thật ngon lành, sau khi mở mắt, phát hiện đã là giữa trưa.
Rửa mặt trong phòng tắm sạch sẽ xong, tôi mặc áo sơ mi rộng rãi cùng chiếc quần soóc ngắn ngủn ra khỏi phòng, tính đến phòng bếp lục tủ lạnh kiếm đồ ăn.
Phòng bếp của Hàn Lỗi rất lớn, vì vậy bàn cơm cũng để ở bên trong. Tôi đi vào trong đó, ngoài ý muốn lại phát hiện thân ảnh của Hàn Lỗi, hình như đang sắp bát đũa trên bàn ăn, thấy tôi đến liền ngẩn người, đột nhiên sau đó xoay người lấy ra thêm một bộ bát đũa nữa.
Tôi ngây ngốc dừng lại cách bàn ăn mấy bước, cảm thấy thật thất bại, mình rõ ràng đã ăn mặc quần soóc ngắn khêu gợi vô cùng, áo sơ mi rộng rãi cũng dài không quá mông, đôi đùi đẹp hào phóng cứ như vậy phô ra, cực kì là mê người, nhưng mà tại sao Hàn Lỗi đến một cái liếc mắt cũng không thèm nhìn đến tôi chứ?!
Hàn Lỗi xới được hai bát cơm đặt lên bàn, nhìn thấy bộ dạng ngây ngốc của tôi, không nhịn được cười nói: “Xem ra em thật biết thức dậy đúng lúc, anh vừa chuẩn bị xong cơm thì em tỉnh, sao thế, không đói bụng à?”
Lời anh nói ra thật ngoài dự đoán làm cho tôi càng cảm thấy cực kì thất bại, đành chủ động chạy đến ngồi an vị trước bàn, nhìn bốn món ăn, một món canh cực kì thịnh soạn trước mặt. Chúng thật là thơm ah, chỉ cần liếc qua thôi cũng sẽ làm cho người ta thèm muốn chết đi được.
Tôi vui mừng nhìn Hàn Lỗi, thật là không nên chỉ biết đánh giá con người qua vẻ bề ngoài, không nghĩ tới anh trông thế mà lại còn có tài này nha, quả nhiên là một người đàn ông tốt và một tấm gương sáng mẫu mực.
Lễ nghi trên bàn ăn của Hàn Lỗi rất tốt, lúc ăn cơm căn bản không nói lời nào, vì vậy tôi cũng không thể làm gì khác hơn là im lặng chuyên tâm ăn cơm. Wa! Tay nghề nấu nướng của anh cũng không tồi đâu!
Sau khi ăn xong, tôi tranh việc rửa chén, dù thế nào thì cũng phải trả lễ lại chứ, không thể để mất mặt con gái được, muốn tranh thủ thân thiết thì cần phải xây dựng hình tượng người phụ nữ Trung Quốc ôn nhu, chăm chỉ mới là con đường đúng đắn nhất.
Bời vì phòng của tôi ở trong cùng của hành lang, cho nên tôi muốn trở về phòng của mình thì phải trải qua thứ nhất là thư phòng của Hàn Lỗi, thứ hai chính là phòng ngủ của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro