cuoi23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiến tranh

Một chàng trai trẻ bị điều đi lính, hỏi vị sĩ quan quân đội: "Tại sao họ lại bắt tôi phải đánh nhau với một người ở đất nước khác, một người mà ngay cả mặt anh ta tôi cũng không biết nữa?".

Vị sĩ quan nghe xong liền giải thích:

- Họ không buộc anh phải đánh nhau với những người khác... Họ cũng không yêu cầu anh đánh nhau với những người khác. Chỉ đơn giản là họ cho anh mặc quân phục, đưa anh đến một chỗ khác và đặt vào tay anh một khẩu súng. Sau đó họ đưa anh đến chiến trường đối mặt với kẻ thù, người đó cũng có một khẩu súng... rồi họ để anh tự quyết định. Anh có thể không giết họ cơ mà....

Niềm hy vọng

Một nhà thám hiểm người Anh bị bộ tộc ăn thịt người bắt được. Anh ta đang kinh hãi nhìn mọi người sắp sửa làm thịt mình thì bỗng dưng có một cô gái đi tới, nói tiếng Anh rất sõi:

- Ông tên gì?

- Peter - nhà thám hiểm trả lời đầy hy vọng.

- Ông có thể vui lòng đánh vần từng chữ được không?

- P-E-T-E-R - nhà thám hiểm càng khấp khởi.

- Cảm ơn ông, tôi phải viết tên này vào thực đơn ngày hôm nay.

Một bà mẹ đánh thức con trai:

- Con ơi, dậy đi, đã đến giờ tới trường rồi!

- Mẹ, con không muốn đến trường đâu! Mẹ hãy để con ngủ.

- Con đừng có làm nũng như trẻ con...

- Con không muốn đến trường! Con không muốn đến đấy nữa. Chúng nó quậy quá, chúng cứ làm phiền con hoài...

- Nào Roger, con biết rõ rằng con phải đến trường. Dù sao con cũng là thầy giáo mà!

Quảng cáo quá đáng

Một cửa hàng kính thuốc: "Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Để bảo vệ cho tâm hồn của bạn, hãy lắp kính vào cửa sổ".

Một hãng nước hoa Mỹ: "Sản phẩm nước hoa mới nhất của chúng tôi có hương thơm rất lôi cuốn những người khác giới. Để bảo đảm an toàn cho những người sử dụng, kèm theo mỗi lọ nước hoa có một cuốn sách dạy cách tự vệ và thoát ra khỏi đám đông".

Thẩm mỹ viện: "Xin các bạn chớ có tuỳ tiện mà liếc mắt đưa tình với các cô gái xinh đẹp từ mỹ viện của chúng tôi đi ra, hoàn toàn có khả năng cô gái ấy chính là bà ngoại của bạn đấy!".

Các ngài luật sư

Bác thợ cạo cắt tóc cho một cha xứ. Cha muốn trả tiền nhưng bác không đồng ý và nói: "Con không thể lấy tiền của cha được. Cha là một người tốt và cha phục vụ cho Chúa". Sáng hôm sau, người thợ cạo tốt bụng tìm thấy trước cửa nhà mình một tá kinh thánh do cha sứ trả ơn.

Hôm sau, bác cắt tóc cho một cảnh sát và lại không lấy tiền. Bác nói: "Tôi không thể lấy tiền của anh được. Anh là một người tốt và anh bảo vệ cho cuộc sống của chúng tôi". Sáng hôm sau, ông ta tìm thấy trước cửa nhà mình một tá bánh rán của người cảnh sát trả ơn.

Lần này, người thợ cạo cắt tóc cho một luật sư. Bác cũng không lấy tiền: "Tôi không thể lấy tiền của anh được. Anh là một người tốt và anh chiến đấu cho công bằng xã hội". Sáng hôm sau, một tá luật sư chờ trước cửa nhà bác thợ cạo chờ cắt tóc.

Trên đường đi học, Vova thường ngồi chung xe bus với Natasa. Một hôm, Vova lấy hết dũng cảm dúi cho Natasa một mẩu giấy, trên đấy viết:

"Tôi rất thích bạn, nếu bạn đồng ý kết bạn với tôi thì hãy đưa lại mẩu giấy này cho tôi, còn nếu không đồng ý thì hãy vứt nó qua cửa sổ".

Một lúc sau Natasa chuyển lại mẩu giấy cũ, Vova vui mừng mở ra xem, trên giấy viết:

"Tớ không thể mở nổi cửa sổ!"

Có dám hôn không?

Một đoàn du khách Mỹ tới Ireland tham quan. Trong số đó có một bà rất khó tính, suốt ngày phàn nàn đủ thứ: Nào là ghế xe quá cứng, thức ăn quá tệ, thời tiết quá nóng, quá lạnh, khách sạn thiếu tiện nghi...

Khi nhóm khách du lịch tới thăm tảng đá Blarney nổi tiếng, hướng dẫn viên giới thiệu:

- Theo truyền thuyết, bất kỳ ai, khi thành kính hôn lên tảng đá thiêng này, người đó sẽ gặp may mắn trong suốt quãng đời còn lại. Thật không may cho quý vị, hôm nay là ngày người ta lau chùi nó và không ai được đặt môi lên đó cả. Có lẽ chúng ta nên trở lại đây vào ngày mai.

- Chúng tôi không thể quay lại vào ngày mai được! - Nữ du khách khó tính gào lên - Còn phải đi nhiều điểm khác trên cái đất nước chán ngắt này nữa chứ. Chắc là chúng tôi không được hôn tảng đá chết tiệt này rồi.

- Nếu vậy vẫn còn cách khác - Người hướng dẫn nói - Tương truyền, khi hôn một người đã từng hôn tảng đá, ta vẫn có được may mắn tương tự...

- Và tôi cho rằng, anh đã từng hôn tảng đá đó. Đúng vậy không? - Bà khách háo hức.

- Không, thưa bà! - Anh hướng dẫn viên đáp. - Nhưng tôi đã từng ngồi lên nó.

Tạp chí Omni (Mỹ) mở cuộc thi sáng tạo các định nghĩa vui về những đồ vật thông dụng. Sau đây là một số "tác phẩm" lọt vào chung kết:

Dây phơi: Thiết bị làm khô bằng năng lượng mặt trời.

Gương soi: Dụng cụ tạo hình, có màn hình dẹt, độ chính xác rất cao, tạo ra những hình ảnh trung thực, hoàn hảo, được dùng để phân tích sắc đẹp.

Bút: Thiết bị xử lý văn bản vận hành bằng tay.

Con ngựa: Phương tiện giao thông chạy trên mọi địa hình, có khả năng tăng tốc nhanh, lý tưởng để sử dụng trong nông nghiệp, điều khiển bằng tiếng nói hoặc xúc giác.

Con chó: Hệ thống bảo vệ nhà cửa, báo động liên tục với cường độ âm thanh lên tới 86 decibel, có khả năng xua đuổi kẻ xâm nhập. Ngoài ra, có thể chuyển báo chí hoặc đi hộ tống.

Không

Xin phép bố mẹ mãi, cuối cùng cô gái được phép đi chơi với bạn trai vào tối thứ bảy. Cô bảo: "Mẹ bắt em thề là phải nói "không" với tất cả mọi đề nghị của anh. Và em đã thề.

- Được rồi! Vậy em có thấy bất tiện nếu anh hôn em không?

- Không.

- Em có thấy bất tiện nếu anh ôm em không?

- Không...

Chuyện lớp học

Các lớp học lịch sử thường làm cho bọn trẻ buồn ngủ và do đó, cũng không mấy khó hiểu khi chúng tỏ ra vui mừng vì được biết hôm nay có thể về sớm. Bà giáo tuyên bố: "Bất cứ em nào trả lời được câu hỏi của tôi, có thể ra khỏi lớp trước khi chuông reo"

Thật là tuyệt vời, Dick nghĩ như vậy vì nó biết rằng mình rất thông minh và có thể trả lời bà ấy vanh vách như một cuốn bách khoa toàn thư.

"Nào, bắt đầu. Ai đã nói: đừng hỏi tổ quốc đã làm gì cho bạn mà hãy hỏi bạn đã làm gì cho tổ quốc?"

"J.F. Kennedy thưa cô !" - một cô gái đầu bàn đã kịp giơ tay và dĩ nhiên cô nàng có thể ung dung ra về.

"Tốt lắm Allen, câu tiếp theo đây: Ai đã nói Tôi có một giấc mơ...?"

"Ô", thêm một cô nàng khác đã cướp lời trước, "Martin Luther King".

Cáu lắm, Dick buột miệng "Khi nào thì cái lũ ấy mới câm cái mồm thối tha của chúng nhỉ?"

Bà giáo sửng sốt và thét lớn "Ai đã nói câu ấy?"

"Bill Clinton thưa cô" - Dick mừng rỡ - "Bây giờ em có thể về được rồi phải không ạ?"

Thư nhà

Con trai yêu quý! Mẹ viết thư này thật chậm vì biết rằng con đọc không được nhanh lắm. Gia đình ta đã chuyển nhà rồi vì ba con đọc báo thấy nói rằng hầu hết các tai nạn xảy ra trong bán kính 20 dặm gần nhà.

Mẹ không thể cho con biết địa chỉ mới được vì gia đình chủ trước đã mang số nhà của họ đi để đỡ phải thay đổi địa chỉ. Nơi ở mới có một cái máy giặt lạ kiểu. Ngày đầu tiên, mẹ thả vào đó 4 cái áo sơ mi, giật sợi dây và chúng bị nước cuốn mất tích.

Ở đây mưa hai lần mỗi tuần. Cơn mưa đầu tiên kéo dài 3 ngày và cơn mưa thứ hai 4 ngày.

Chiếc áo con dặn mẹ gửi, dì Sue nói rằng cúc của nó sẽ làm thư quá nặng nên mẹ đã cắt hết cúc ra và bỏ vào trong túi áo.

Chị gái của con mới sinh sáng nay. Mẹ không biết đứa bé là trai hay gái nên không biết con đã trở thành cậu hay dì của nó.

Cậu John của con rơi xuống hầm ủ rượu whisky. Có mấy người định kéo cậu lên nhưng cậu đánh trả dữ dội làm họ phải bỏ ý định, còn cậu thì chết đuối. Gia đình ta đem cậu đi hoả táng và cái xác cháy 3 ngày liền.

Chiếc xe tải trong đó có 3 người bạn của con bị rơi xuống sông khi đang qua cầu. Người lái xe ngồi đằng trước thì chui được qua cửa sổ và bơi vào bờ. Hai người ngồi sau chết đuối vì không đóng được cửa hậu.

Lần này chỉ có chừng ấy tin thôi. Không có gì nghiêm trọng xảy ra cả. Nếu con không nhận được thư này, nhớ báo cho mẹ biết và mẹ sẽ gửi thư khác cho con.

Thương yêu.

Mẹ của con.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cuoi23