Nhật ký số 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Châu Đình Nghi kể: Anh không muốn chúng ta là cái ngã ba đường của nhau
                                             Tình yêu thật nhạt nhẽo
Khi con người ta yêu nhau thì thề non hẹn biển
                            Đến khi chia tay thì lại bảo họ là cái ngã ba đường
Anh không muốn biến em thành cái ngã ba của nhau
Anh muốn anh và em sẽ cùng xây dựng hạnh phúc , một hạnh phúc mang tên chúng ta

* 3/11/1992 :
  Cô ấy giận tôi vì chuyện tôi không tham gia vào cuộc thi Thành Phố . Đây cũng chính là lần thứ N cô ấy nổi giận vì chuyện này. Đối với tôi thì ... Tôi chán ghét hai từ Thi Cử . Một phần cũng là do thi cử dù đạt giải này giải kia cũng chẳng thể nào khấm khá lên được . Mỗi lần cãi nhau , cô ấy đều lôi hai người bạn chí cốt đã bỏ tôi theo cái hoài bão đó là Quách Tấn và An Mạc Như . Tên ngốc Quách Tấn thì tin tưởng vào ước mơ , kết quả nhà hắn ta phải cắm nhà để cho hắn ta du học , sang đó thì sao ? Tiếng thì không biết , tiền thì không có . Một thân một mình giữa nơi đất khách quê người . Bây giờ nó cũng bỏ học, để đi làm Phụ hồ bên đó . An Mạc Như khá hơn một chút nhưng cũng thảm bại, khi nó luyện tập cả ngày và đêm nhưng chỉ được xếp vào vòng dự bị của đội kèn Saxophone , tương lai gần như mù mịt . Cũng may nó vẫn ở Trung Quốc chứ không phải ở nước ngoài . Nhiều lần gọi về hỏi thăm , chúng nó đều nói chỉ mong có cuộc sống sinh viên an nhàn như tôi. Vậy một người mà cô ấy đem ra so sánh với tôi lại mong ước giống tôi . Rốt cuộc là cái thể lại gì đây ? Tôi hiểu rằng cô ấy lo cho tôi , lo cho tương lai tôi nhưng đôi khi sự quan tâm và thấu hiểu cô ấy lại khiến cho tôi cảm thấy khó chịu . Tôi chẳng hề muốn chia tay cô ấy vì tôi biết sẽ không thể tìm thấy một người nào yêu tôi hơn cô ấy . Chắc lại phải làm lành , tôi quyết định sẽ lên ý tưởng để nối lại mối tình xưa với cô ấy ...
   Buổi sáng , tôi đứng đợi ở trước khoa múa ... mặc cho tôi sắp có tiết của cô Emma ( một giáo viên ghê gớm nhất trong tất cả giáo viên ) cô ấy bước đến . Đang khoác tay với 5 , 6 cô bạn trò chuyện ríu rít . Họ đã đánh hơi tôi được từ phía xa , một vài người bạn của cô ấy đã chỉ trỏ . Họ cười nhưng cô ấy không cảm xúc , càng lúc khoảng cách càng gần ... tôi và cô ấy cách nhau đúng một sải tay , với ra cũng có thể bắt kịp . Bạn cô ấy , thấy vậy hơi ngượng nên bỏ tay ra khỏi tay cô ấy . Nhưng lại bị cô ấy kéo lại , rồi họ đi thẳng mặc cho tôi xấu hổ đến mức nào ... ! Chuông vào giờ tôi phải chạy thật nhanh tới lớp học . Hết giờ học buổi sáng , tôi lại phải chạy nhanh xuống phòng ăn trường , thế nhưng lại thấy đám bạn hồi sáng chứ chẳng thấy cô ấy . Tôi nghĩ chắc cô ấy đi với Ngọc Châu nên chạy đi tìm . Kết quả Ngọc Châu đã nghỉ học từ hôm qua , còn cô ấy mất tăm mất tích . Tôi lại nghĩ rằng cô ấy ở Ký túc xá , lại chạy vào ký túc xá nữ , nhưng bị một đội quân hùng hậu ngăn lại , đó là lũ còn trai lớp F18 ... chúng bắt tôi chơi bóng rổ . Đành phải chiều chúng một trầu , chứ không bị mất một đống tiền cho gần 20 thằng ăn mỳ Free thì quá lỗ . Chơi xong một ván bóng rổ thì cũng có chuông báo học ca chiều . Chẳng cách nào tôi lại phải vào lớp , hôm nay tôi như một người điên đi tìm kiếm cô ấy trong vô vọng ... Hết ca học Chiều , tôi lại chạy đi kiếm cô ấy . Tôi lại tới Phòng ăn trường và không thấy , lại đến ký túc xá nhưng buổi tối không được vào nữa rồi . Tôi ra hỏi bạn cô ấy , thì họ nói cô ấy vừa mới đi đâu đó sau khi học hết ca chiều ... Tôi tới lúc này đã tức giận , mà tôi tức giận hơn nữa khi cô ấy không có máy nhắn tin để liên lạc dễ dàng hơn . Tôi đã nảy ra một ý định điên dồ , đó là trèo lên ký túc xá phòng cô ấy . Dù biết làm như vậy thật vô duyên , vả lại nhỡ đâu trèo đúng cái lúc cô ấy đang thay .. quần áo thì biết làm sao . Tôi tự tát vào mặt mình một cái để tỉnh táo hơn , thế nhưng tôi vẫn quyết định sẽ leo lên . Men theo đường ống nước , vòng qua men gạch, luồn lạch đi vào khu cầu thang cổ . Chạy hai vòng hành lang để tìm phòng cô ấy . Cuối cùng cũng tìm được , tôi là một chuyên gia mở khoá cửa , vì hồi còn học trung học , tôi phải học nội trú suốt ngày phải đi canh nhà kho , nhiều lần bị mất chìa khoá , nên đều phá khoá . Tôi học được chiêu này rất hay , lấy mảnh dây đồng gập đôi lại rồi đút vào khoá , cứ thế là nó sẽ mở ra ... Tôi cũng không chia sẻ bí quyết này cho ai ... tôi cũng không khiến ai phải học theo mình , tốt nhất là chỉ mình tôi biết
  Cửa đã mở tôi rón rén bước vào phòng , Trần Yên Vy ơi là Trần Yên Vy đi đâu mà giờ này còn chưa về , tôi lại có ý định sẽ khoá lại cửa rồi đi về , nhưng lại nảy ra một ý tưởng nữa là sẽ đi khám phá căn phòng ... đầu tiên để xem phòng người yêu tôi có gì nào ? Nó bé , nhưng sáng sủa , gọn gàng lại thơm tho ... mở ngăn kéo , tôi thấy một quấn sổ được dán giấy rất đẹp . Bên trong rơi ra một mẩu giấy nhỏ , hàng chữ thẳng tắp đẹp đẽ này chỉ là của Người yêu tôi chứ ai . Mở ra xem nó có gì nào ! Dòng chữ to nhất được in đậm " 5 ĐIỀU MUỐN LÀM CÙNG NGƯỜI YÊU " tôi bắt đầu thấy hay ho , chẳng phải nếu như tôi thực hiện được thì chẳng phải , tôi và cô ấy sẽ ngày càng hạnh phúc và chúng tôi sẽ quay lại như xưa sao ? Tôi đọc kỹ càng rõ ràng và khắc ghi trong đầu từng li từng tí
     1 . Cùng người yêu thương công viên giải trí
     2 . Cùng nhau ngồi tại một quán cafe nhỏ nhâm nhí chén trà nóng , hai mắt hướng vào nhau
     3 . Anh ấy tặng cho mình một cái khăn tay còn mình tặng cho anh ấy cái khăn quàng cổ
     4 . Đứng ngắm cảnh bên hồ
     5 . Trao cho nhau một nụ hôn viên mãn , có tuyết rơi thì càng tốt
Đọc xong tôi cười trộm , rồi trong đầu tự nghĩ " Ngày mai là thứ mấy nhỉ ? " không được ngày mai là thứ 6 ... làm sao mà đi được . À mà , không sao ngày kia là 7 vẫn còn kịp . Tôi vui mừng nhưng lại nghe thấy tiếng của mấy cô bạn phòng bên

" Yên Vy câu về rồi sao , hôm nay cậu không ăn cơm chắc đói lắm nhỉ ? "

Tôi nghe như vậy như sét đánh ngang tai , vội vàng cất cuốn sổ rồi tắt hết đèn . Tôi mở cửa sổ chạy xuống ống nước . Cũng chẳng kịp nhìn xem là phía dưới là ở đâu ! Tôi cứ trèo xuống , rồi lại cảm nhận được chân mình không chạm đến thứ gì nữa , tôi cảm tưởng mình đã đáp xuống đất nên thoải mái thả tay ra ... " Đoàng " tôi ngã vào đống dây phơi quần áo , có một thứ gì đó nhỏ nhỏ lại là chất vải mềm rơi vào mặt tôi . Tôi mở mắt thấy mắt mình bao quanh bởi màu đỏ , sợ hãi tôi vội bỏ ra . Thì , một cô gái nhìn chằm chằm vào mặt tôi , mắt trợn tròn rồi hét " Biến thái " còn cái vật nhỏ nhỏ chất vải mềm có màu đỏ vừa rơi xuống mặt tôi là thứ gì ? Là một cái quần chíp của cô ta . Tôi cũng chợt nhớ ra , phòng của Yên Vy ở tầng 5 mà tầng 4 là nơi sân thượng phơi phóng quần áo . Tôi vuốt ngược mặt thốt ra câu " Oh My Got " thì bảo vệ đã lên lôi cổ tôi xuống .
Tôi bị u đầu , nhưng vẫn bị tra hỏi :

" Cậu nhảy ra ở phòng nào hả ? - Bác Bảo Vệ hỏi tôi "

" Cháu ... Cháu , bác từ từ nghe cháu giải thích thực ra .... À cháu chơi cá cược với mấy thằng bạn . Đó là cháu leo lên được tới tầng 5 ký túc xá nữ thì được 10 tệ ! "

" 10 tệ - bác bảo vệ với giọng be bé , rồi ông lấy tờ báo đập vào đầu tôi"

" Nói láo , nếu chỉ vì 10 tệ mà cậu leo lên đấy thì cũng không đủ để cậu bó bột đâu , nói đi bạn gái cậu ở tầng mấy mà phải trèo lên "

" Bạn gái cháu ? Cháu làm gì có cơ chứ - tôi vui vẻ nói nhưng lại bị ánh mắt lườm nguýt làm tôi phải nói ra sự thật"

" Ở tầng 5 "

" Phòng bao nhiêu ?"

" 502 ạ "

" Thế mới vừa với cậu "

Trần Yên Vy bị gọi xuống . Biểu cảm của cô ấy bất ngờ cũng với ánh mắt khinh bỉ tôi ra mặt

" Đây có phải bạn trai cháu không cô gái ? "

" Hả ? Hoá ra đây là tên biến thái lấy quần chíp đắp lên mặt ở tầng 4 sao ? "

" Đúng chính hắn ta , hắn ta nói cháu là bạn gái hắn "

" Nói bậy , cháu làm sao mà quen với loại người biến thái như vậy chứ !"

" Trần Yên Vy sao em lại nỡ nói vậy ... dù có giận thì - Tôi nói cố thêm vài câu "

" Rốt cuộc hai người có quan hệ gì ? "

" Bác à ... đây là bạn thân cháu , cháu cũng không ngờ nó lại có nhưng suy nghĩ đồi truỵ như vậy . Hay thôi bác cho nó một con đường cuối , để sửa sai tha cho nó nhé bác "

" Nhưng hai cô cậu có quan hệ gì đó không ?"

" Không hề chỉ là bạn thân thôi l bác nhìn tướng cậu ấy cũng biết , cấu ấy hơi eo éo "

" Nể tình cô bé này khéo mồm tôi thả cậu , lần sau đừng có bén mảng tới khu vực Ký túc xá nữ nữa nghe chưa ? Bây giờ cầm tuý đá này chừm vào đầu đi , trước khi cậu muốn cái u nó sưng to hơn "

" Vâng cảm ơn bác"

" Cháu gái nhớ chăm sóc bạn cháu nhé "

Cô ấy trên khuôn mặt khắc hẳn một chữ Giận to đùng . Tôi cầm tay cô ấy rời khỏi phòng bảo vệ ... vừa ra tới cửa thì cô ấy hất thẳng tay ra
- Tôi thật không ngờ , chúng ta mới chia tay có 1 ngày mà anh đã trở thành một kẻ biến thái rồi

" Anh ... anh chỉ muốn gặp em thôi mà "

" Gặp tôi ? Gặp tôi để làm gì chúng ta còn là gì của nhau nữa đâu mà gặp ... hay anh có người yêu mới ... nên mới trèo lên đấy để tíu tít rồi bị ngã "

" Anh đâu có ... anh chỉ muốn rủ em ngày kia đi công viên giải trí "

" Đi công viên giải trí ? - Mặt cô ấy có chút thay đổi cảm xúc , nhưng lại gồng mình để lảng tránh ánh mắt tôi "

" Tôi bận rồi , không rảnh để đi với anh ... !"

Yên Vy thứ 7 em có đi đâu , đâu chứ ? ... Hôm đó em cũng chẳng đi làm thêm cũng chẳng đi luyện tập vậy tại sao lại không có thời gian

" Đấy là chuyện của tôi , làm gì có chuyện đi chơi với bạn trai cũ cơ chứ ... có cho tiền tôi cũng không đi "

" Vậy sao ? Ở đấy có tàu lượn siêu tốc , đu quay khổng lồ . À mà hình như có nhà Ma mà em thích nhất . Quên , còn có mấy món ăn nhẹ như xúc xích nước ngọt . Nếu em không đi thì anh lại phải đi cũng mấy lũ thiếu não , khối anh mất"

" Thôi được đấy là anh , năn nỉ tôi đấy là tôi thương anh . Không muốn anh mất tiền vì những người khác nên tôi sẽ đồng ý "

" Nhớ đấy đừng quên , sáng hôm ấy nhớ sáng ký túc xá gọi anh sớm"

  Tôi vừa dứt lời , chợt thấy cô ấy thật ngây thơ thật đáng yêu . Đặc biệt là đôi mà hồng hồng chỉ muốn hôn một cái . Nhưng nhìn khuôn mặt khó đăm đăm của cô ấy tôi cũng chẳng dám ... tôi dục cô ấy về nhà ngủ sớm để đêm nay sẽ mơ về tôi . Và hãy cầu nguyện cho ngày mai sẽ trôi nhanh để tới ngày thứ 7

  Ngày thứ 7 , đáng mong chờ đã đến . Tôi đang nằm trên chiếc giường êm ái , tận hưởng giấc ngủ ấm áp thoải mái ... thì có tiếng đập cửa . Tôi vội vàng mặc chiếc áo len đang được vắt ở ghế chạy vội ra mở cửa . Tôi cũng có nghe thấy ,  vài tiếng nói của mấy thằng phòng bên , hình như là đang trêu ghẹo ai đó . Tôi hé cửa , thấy hình ảnh cô gái mặc chiếc áo len cao cổ , với áo jeans bò , cùng với quần ống leo . Tôi đã nhận ra rằng chính là cô ấy . Không dám , để cô ấy nhìn thấy hình ảnh bi đát này nên chỉ nói vọng ra bên ngoài

"Em đợi anh đánh răng rửa mặt anh sẽ ra ngay ... !"

Cô ấy không đáp lại ... tôi chạy vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt ... lấy lọ keo cất kỹ trong tủ , xịt lên tóc khiến tóc bóng nhẫy trông thật đẹp . Tôi đã đặc biệt để dành bộ Vest để mặc đi chơi với cô ấy . Mặc vội mặc vàng để chạy ra , còn không quên lấy bông hoa hồng kẹp giữa hai răng để trông thật đẹp trai , lịch thiệp . Tôi mở cửa bước ra , thậm chí tôi còn tưởng tượng các ánh hào quang từ mọi phía đang chiếu rọi vào tôi . Nào ngờ , tôi chẳng nhận được ánh hào quang hay một ánh mắt khâm phục . Mà nhận lại một cái cười sỉ nhục của lũ con trai phòng bên , và cái nhìn như một sinh vật lạ của cô ấy ...
" Mày có bị điên không , mày và cô ấy đi thảm đỏ hay sao mà mày ăn mặc kỳ cục vậy ? - Á Tố phòng bên chửi vào mặt tôi "

" Thôi được rồi , Yên Vy bây giờ em sang phòng anh ... có nước ngọt trong tủ lạnh . Em ngồi đó , đợi bọn anh tầm 15 phút bọn anh sẽ ra . Ân Công phải đi vào thay đổi diện mạo cho cậu ta thôi"

" Này các cậu đang lôi tôi đi đâu vậy ?"

" Vào đây"

  Tôi bị lôi vào phòng , chuốc bỏ bộ quần áo vest ... chúng bắt tôi mặc bộ quần áo Jeans bò truyền thống . Mái tóc bóng nhẫy thẳng đứng của tôi bị bắt gội sạch , rồi sấy khô . Tôi lại phải để kiểu đầu nấm , mà thường ngày hay để

"Cậu đã sẵn sàng để nhìn thấy diện mạo mới chưa ?"

" Các cậu nhanh lên , không bạn gái tôi sẽ giết tôi mất "

" 1/2/3 * vén màn * tằng tằng tằng "

" Woa , tôi không ngờ tôi lại đẹp trai như vậy đấy ... "

"Tất cả là nhờ bàn tay của bọn tôi đấy , chứ cậu lấy đâu ra vẻ đẹp trai ngời ngời đó chứ . Có cái cc* ấy "

"Tạ ơn các cậu bây giờ tôi phải đi ra gặp bạn gái đây ... tôi sẽ mang công lớn về cho các anh bạn ..."

" Đi mạnh giỏi "
Tôi chạy ra , lúc này thật sự mới có những ánh hào quang hướng vào tôi ... cô ấy vẫn đợi ở ngoài . Tôi lịch thiếp cầm tay cô ấy lên , chúng ta đi thôi . Cô ấy vùng tay ra và đi thẳng xuống phía hành lang ... tôi xấu hổ chạy theo .

" Hôm nay , chúng ta đi xe bus hay taxi đây ? - Tôi hỏi cô ấy"

" Đi xe bus đi, tiết kiệm , ấm áp "

" Xe bus thẳng tiến "

  Ngồi trên xe bus , tới khu vui chơi . Một cảm giác ấm cũng ngọt ngào xộc vào trái tim tôi . Tôi lấy trong balo ra hộp nghe nhạc , bên trong ấy là album tuyển tập những bài hát hay của Đặng Lê Quân . Cô ấy thích Đặng Lệ Quân lắm , nên tôi đã phải mua giá gấp đôi những người khác mới dành được ablum đó ... Đeo tai nghe vào tai , một bên đeo cho cô một bên đeo cho tôi ... tôi vặn đĩa đúng bài Ngọt ngào . Cô ấy quay sang tôi mỉm cười rồi lại quay cổ về hướng cửa sổ . Tôi nghĩ trong đâu " Em hết giận anh rồi sao ? " nhìn trực diện vào mái tóc ấy , khiến cô ấy càng lộ rõ vẻ quyến rũ của mình . Ước gì tôi sẽ được ngắm mãi cô ấy như lúc này " Dịu dàng , thanh khiết , khoan dung "

  Chúng tôi đến khu vui chơi , tôi là người đặc biệt sợ độ cao vì thế tôi không hề muốn đến những nơi như thế này . Nhưng tôi muốn thế hiện một chút với cô ấy , chỉ mong cô ấy sẽ hiểu ... Cô ấy quay sang hỏi tôi :

" Bây giờ chúng ta đi chơi tàu lượn siêu tốc đi ... !"

" Hả ? Tàu ... tàu lượn siêu tốc - Tôi run rẩy nói "

" Chẳng phải đến khu vui chơi phải chơi những trò đó còn gì ... ! Nhanh lên , hay anh sợ độ cao ?"

" Đâu có , anh mà sợ độ cao ư ? Được rồi em đứng ở đây anh đi mua vé "

Tôi lập cập , vào mua vé ... nói nhỏ nhẹ với người bán vé . Tôi ngước lên cao , nhìn đoàn tàu siêu tốc đang chuyển động mà tôi còn ớn lạnh ... một nhóm người đàn ông thậm chị còn cao to lực lưỡng hơn tôi , bước ra từ trò chơi đó . Ai cũng đem một khuôn mặt xanh lét . Tôi đã hơi sợ sợ , tiếng chuông hết lượt rung lên . Cô ấy gọi tôi ,

" Nhanh lên , xem đã đến lượt của chúng ta chưa ?"

Tôi quay ra nhìn người bán vé

" Đã đến lượt của cháu chưa ?"

" Đến lượt của cậu rồi đấy .... "

Tôi sợ hãi , hét vang ra chỗ của Yên Vy :

" đến lượt của chúng ta rồi đấy "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro