Chap 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-" Cậu .. Hứ.."_An bĩu môi xoay mặt chỗ khác.
-" Thôi được rồi.. Tớ đùa đấy, giờ ta về được chưa.?"_Lam vuốt vai An.
Trên đường về..
-" Lam này.. Cậu có gọi điện về mẹ cậu chưa?"
-" Vẫn chưa.. Cái điện thoại có số của mẹ đã bị mất rồi.. "
-" À.. Thiên Thiên này, hôm qua lúc con đi cứu Tiểu Lam, mẹ con có đến tìm giám đốc.!"_Chú Hổ.
-" Mẹ.? Mẹ đến đó làm gì?"
-" Bà ấy nói với giám đốc kêu ta phải kề cận con ko để con và Tiểu Lam thân thiết hơn.."
-" Vậy à? Mẹ con có nói gì thêm ko?"
-" Có chứ.. Ta hỏi tại sao lại như vậy thì bà ấy nói.."
-" Con biết rồi.!"
-" Sao con biết?"
-" Bà ấy đã nói với con một lần rồi, con biết ngay sớm muộn gì cũng đến tìm Giám đốc.!"
Về đến công ti.. Tất cả đều trở về làm việc của mình.. Lam cùng với An và Thanh đi thẳng về phòng dọn đồ qua căn nhà bên kia..
[Cộc cộc cộc]
-" Vào đi!"_Lam nói.
-" Tỷ Lam chuẩn bị đi à.?"
-" Là Tiểu Kì à?"
-" Vâng ạ!"
-" Ừm.. Tỷ chuẩn bị đây.!"
-" Dạ.."
-" Sao vậy?"
-" Tỷ đi rồi khi rảnh sẽ ko có ai nói chuyện với em.."
-" Thôi đi.. Xạo hoài.. Vẫn còn Hàng Hàng, Trình Trình, Tiểu Dật và đám thực tập sinh nữa mà.."
-" Nhưng em lại thích nói chuyện với tỷ hơn.."
-" Thôi đi.. Bớt trẻ con chút đi.. À.. Mà tiếng Việt em học tới đâu rồi? Viết chữ được chưa?"
-" Dạ được.. Nhưng vẫn chưa rành lắm.!"
-" Thấy chưa? Còn ko chịu luyện thuyện thêm, sau này tỷ đi rồi, khi rảnh thì tập viết.. 3 Đại Ca của tụi em đã rành hết rồi, có gì thắc mắc cứ hỏi họ hoặc hỏi tỷ.."
-" Dạ vậy thôi em về luyện tiếp đây.!"
-" Ừm.."
-" Lam này..ko ngờ.. Mấy tháng ở đây cậu trở thành Giáo viên kiêm Huấn luyện viên luôn ha.."
-" Được rồi! Đừng nói nữa.. Đi được chưa?"
-" Đi thôi.!"_Thanh.!
-" Ơ.. Ko nói với họ một tiếng à?"_An
-" Ko cần đâu. Họ biết mà.."
Nói xong cả 3 cùng đi, vừa bước ra khỏi cửa..
-" Ủa.! Mấy đứa đứng đây làm gì?"_Lam giật mình khi thấy đám nhóc đứng trước cửa..
-" Dạ tiễn tỷ ạ.!"
-" Ôi trời.. Cảm ơn mấy đứa nha.!"
Nói rồi cả đám cùng bước đi.. Tới cửa công ti thì thấy Thiên với Nguyên cùng đứng đấy..
-" Tạm biệt nha, khi rảnh tớ nhất sẽ qua tìm các cậu.."_Nguyên
-" Ừm!"_Lam
-" Khi cậu qua nhất định sẽ đãi cậu tôm hùm với kem. Có được ko?"_An.
-" Thiên Thiên!"
-"..."_Thiên im lặng chỉ xoay ngang nhìn.
-" Tạm biệt!"
-" Cậu chưa đi được đâu?"_Thiên.
-" Hửm? Là sao?"_Lam ngạc nhiên nhìn.
-" Cậu vẫn quên một thứ.."
-" Hả? Thứ gì cơ.. Tớ đã kiểm tra kĩ rồi mà.."
-" Tiểu Lam! Tiểu Lam. Khoan đi đã.!"_Khải từ trong chạy ra kêu Lam.." Cậu bỏ quên thứ này ở phòng khách."
-" Hả? Là gấu trúc của tớ.. Tiểu Khải, cảm ơn cậu nhiều lắm.!"
-" Ko có gì.. Là Thiên Thiên kêu tôi lấy.."
-" À.. ờ.. Xin lỗi cậu Thiên Thiên.. Thôi.. Tớ đi đây.!"
-" Khoan đã.. Cầm lấy.!"_Thiên chìa ra trước mặt nó một mảnh giấy nhỏ có mấy con số.
-" Là số điện thoại của mẹ cậu kìa.!"_An.
-" Hả? Thật ko? Cảm ơn cậu nha.."_Nó mừng rỡ cầm lấy tờ giấy..
-" Ha.. Con người của cậu nói cảm ơn, xin lỗi như cơm bữa vậy.!"_Thiên.
-" Ơ.."_Lam
-" Này Tiểu Lam. Tớ đã qua đó xem thử rồi, phòng tập nhảy bên đó có thể nhìn thấy phòng tập nhảy bên đây đó.!"_Nguyên.
-" Ờ. Tớ cũng thấy rồi.. Thôi..."
-" Tạm biệt!"_Thanh, An..
-"..Tạm Biệt.!"_Nó nhìn Thiên bằng ánh mắt 5 năm trước.. làm Thiên bất giác nhìn nó một cách lạ lùng cho đến khi nó quay bước đi..
•Là cô ấy.. Ánh mắt đó chính là cô ấy.. Sao cô ấy lại ở đây.. Ko được.. Cô ko được đi, ko được đi..•
-" Này.!" Tiếng kêu lớn của Thiên làm tất cả đều phải giật mình.. Nhưng khi nó quay lại thì..
-" Gì hả?"_Nó quay lại nhìn Thiên thì ánh mắt đó biến đâu mất làm Thiên chợt tỉnh lại..
-" Ơ. Ko có gì.. Cô đi đi.!" Nó nhìn Thiên rồi quay đi.. Ko khí trở nên yên lặng..
•Trần Mỹ Lam.. nếu mày nói ra con bé năm xưa chính là mày thì tốt rồi.•
--------- Ngày hôm sau -------
Cuộc gọi video từ Khải Ca:
Khải: Xin chào Tiểu Lam.!
Lam: Chào Tiểu Khải! Có chuyện gì hả?
Khải: mau tới phòng tập nhảy!
Lam: chi vậy?
Khải: Nhanh lên!
Lam vừa cầm điện thoại vừa chạy một mạch lên phòng tập nhảy...
Lam mắt chữ ô mồm chữ a ngạc nhiên..
-" Hả?... Cái gì vậy nè.!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro