Chương 148: Lại đến cửa liền thả chó cắn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HAMIstore
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=

Ngu dốt như hắn tự nhiên sẽ không hiểu tâm tư cha mình, Lâm gia đương gia phu lang xuất thân từ gia đình giàu có, vô cùng có tâm kế, đem nội trạch Lâm gia quản lý gọn gàng, ngay cả tiểu thị sườn phu lang cũng bị hắn quản đến không gây được sóng gió gì, thất sách duy nhất chính là lúc hắn còn chưa vào cửa, một tiểu thị của tướng công đã sinh hạ thứ trưởng tử.

Bất quá tiểu thị kia cuối cùng nhiễm bệnh chết, trưởng tử của hắn cũng dưỡng dưới danh nghĩa mình, tuy nhi tử mình ăn chơi, nhưng có người giúp đỡ cũng tốt, nhưng phu lang Lâm gia nhìn ra được Lâm Chí Thu là người có tâm kế, còn mình thì còn tốt, nếu mình đi rồi, nhi tử mình khẳng định không thắng nổi Lâm Chí Thu, cho nên hắn bây giờ phải vì nhi tử mình tính toán, cho Lâm Chí Thu quyền lợi lại không cho quyền quản gia, cho quyền quản lý nhưng không thể chuyển giao chủ quyền.

Lần này Lâm Chí Thu lấy danh nghĩa mình mở tửu lâu thịt chó, vốn dĩ phu lang Lâm gia còn ở phía sau cười nhạo hắn, đúng là con do tiểu thị sinh ra, không có nhãn lực, thịt chó là cái thứ gì? Đó là thứ dân nghèo mới ăn, là thứ ăn mày đói chết mới ăn, người bình thường ai sẽ ăn thịt chó? Huống chi nơi này là Thiện Thủy phủ, tuy không giàu có như Giang Nam, nhưng cũng không thiếu món ngon để ăn!

Nhưng mà lần này hắn lại thất sách, tửu lâu thịt chó khai trương không tới một tháng, toàn bộ Thủy phủ đều oanh động, nghe nói phối phương thịt chó là đến từ quan ngoại! Nghe nói thịt chó lăn một vòng, thần tiên cũng đứng không vững! Nghe nói....!

Mấy cái nghe nói truyền ra, tửu lâu thịt chó ngày nào cũng chật ních, muốn ăn còn phải xếp hàng! Nổi tiếng không khác gì Tân Tiên Thưởng lúc trước.

Bình dân đi nhiều, các phú hào cũng ngồi không yên, vì thế tốp năm tốp ba kéo nhau đi, còn không biết xấu hổ nói muốn thể nghiệm một chút sinh hoạt bình dân.

Chờ đến lúc hắn nhận ra không thích hợp đã chậm, muốn nhúng tay vào cũng không được, đây là tửu lâu Lâm Chí Thu tự mở, treo dưới danh nghĩa sản nghiệp gia tộc, cùng hắn không chút quan hệ nào, mà Lâm Chí Thu cũng nhờ vậy được rất nhiều người trong tộc tán thưởng.

Làm Lâm gia phu lang tức giận ném bể mấy bộ ấm trà.

Cuối cùng không có cách nào, chỉ có thể thăm dò xem Lâm Chí Thu lấy phối phương từ đâu, hắn không tin Lâm Chí Thu thật sự đi quan ngoại tìm về, quan ngoại cách Giang Nam rất xa! Cuối cùng tìm ra được Mạc Thiên Hàm, hắn liền tìm hiểu rõ ràng gia cảnh Mạc Thiên Hàm, đương nhiên hắn không biết Mạc Thiên Hàm có đồ vật được ngự ban, việc này bị Điền Kim Tùng che giấu đi, cho nên phu lang Lâm gia không biết, nếu không hắn sẽ không để nhi tử mình đưa hai tiểu thị qua, mà mang ca nhi nhà mình qua bái phóng.

Dù sao có thể có đồ vật ngự ban, ở trong mắt thương nhân, chính là chưa từng thấy qua đâu.

Mà hai tiểu thị này cũng không phải tặng không, nếu Mạc Thiên Hàm giống những hán tử khác, lúc phu lang mang thai nạp hai người bọn họ vào, bọn họ liền có thể ở Mạc gia giám sát nhất cử nhất động của Mạc Thiên Hàm, nếu Lâm Chí Thu lại đến tìm, bọn họ có thể lập tức báo cho phu lang Lâm gia.

Đáng tiếc bọn họ tính toán sai, Mạc Thiên Hàm không thèm liếc mắt hai tên nhân yêu mùi hương nồng nặc kia, càng đừng nói lưu bọn họ lại!

Mạc Thiên Hàm cự tuyệt có nhân yêu như vầy đi tới đi lui trong nhà!

"Vậy phối phương ngươi có bán không?" Lâm Chí Xuân đối với Mạc Thiên Hàm dầu muối không ăn đã sớm mất kiên nhẫn, cho người đi theo mình một ánh mắt, người này liền hiểu rõ đứng ở sau Mạc Thiên Hàm.

"Lâm công tử, nếu ngài thật sự muốn, Mạc mỗ không thể không cho, nhưng cái này không thể bán cho hai người, ngươi xem ta đã bán cho Lâm đại công tử, giờ lại bán cho ngươi là không được nha." Mạc Thiên Hàm đối với tên phú nhị đại đầu bị úng nước này không có ấn tượng tốt, càng không muốn bọn họ đụng đến nhà mình, đặc biệt não của tên này còn không dùng được.

"Vậy ngươi không có phối phương gì khác sao? Ngươi người này sao lại cố chấp như vậy?" Lâm Chí Xuân thấy đồ ăn đều giống nhau, có thể nấu thịt chó liền có thể nấu thịt dê thịt bò, thịt heo, hắn không cần phải là thịt chó giống Lâm Chí Thu!

Mạc Thiên Hàm chớp mắt, hắn đã nói nhiều như vậy, vẫn còn đòi phối phương. Nghe không hiểu tiếng người hả? Tức chết hắn.

"Phối phương không nhất định phải là thịt chó, tỷ như thịt heo cũng được. Hiểu không?" Lâm Chí Xuân tự cho là bí ẩn nhưng vô cùng rõ ràng, làm Mạc Thiên Hàm cùng hắn mắt to trừng mắt nhỏ cả nửa ngày, cuối cùng mới hiểu ý nhau.

Thật không dễ dàng mà.

"Đúng đúng, Lâm công tử nói đúng, là ta hồ đồ, haha, có cái phối phương thịt bò, ngài xem có muốn không?"

"Muốn! Ngươi xem, nói sớm không phải tốt rồi sao?"

Mạc Thiên Hàm muốn hộc máu, ai biết cái tên trứng thối ngu ngốc này nghĩ cái gì!

Trần Lôi nghẹn cười lấy giấy bút ra cho Mạc Thiên Hàm, Mạc Thiên Hàm viết ra phối phương canh thịt bò Hoài Nam bán cho Lâm Chí Xuân, Lâm Chí Xuân liền mua đứt phối phương giá năm ngàn lượng.

"Hai tiểu thị này ngươi thật không cần sao?" lúc sắp lên xe ngựa, vị này còn hỏi lại Mạc Thiên Hàm, hắn cũng nhìn trúng hai tiểu thị này, nhưng ngày thường bọn họ đều ở bên cạnh cha hắn, không thể động thủ, nếu Mạc Thiên Hàm không cần, hắn tính đưa họ đến ngoại viện của mình, sau đó nói với cha, người đã lưu lại Mạc gia.

"Cám ơn Lâm công tử chiếu cố, Mạc mỗ thật vô phúc hưởng dụng."Mạc Thiên Hàm sắp không giữ nổi tươi cười trên mặt, nghiến răng nghiến lợi nói, Trần Lôi cùng Trần Thiết một trái một phải như môn thần giữ cửa cùng lão bản nhà mình, tiễn khách!

Bên ngoài vui vẻ tiễn khách, trong phòng Thu Nghiên cũng từ trong miệng Giang ca tử biết được tướng công mình không có ý nạp tiểu thị, Lưu sao sao cùng Cổ sao sao nghe xong liền vui vẻ ra mặt, Cổ sao sao càng là cảm thán: "Nghiên nhi không nhìn lầm Mạc tiểu tử!"

"Đúng vậy!" Lam ca tử cũng nhẹ thở ra, hắn đối với vị tiểu sư đệ này vô cùng quan tâm, huống chi hắn cũng có điều cố kỵ, dù sao Nhạc ca nhi cũng đang ở đây, nếu hiện tại lão bản nạp thông phòng, sợ rằng một ngày nào đó sẽ giống những người bọn họ từng gặp, muốn đem Nhạc ca nhi nạp làm thông phòng.

"Ai nha, cái vị khách này làm ta run cả chân." Giang ca tử khoa chân múa tay, làm mọi người đều bị chọc cười.

"Đến đến đến, mau ngồi nghỉ một chút" Lam ca tử giả vờ lấy tay làm ghế: "Chân run thì đến cơm tối bồi bổ cho ngươi."

Một đám người lại cười vang.

"Ai, cơm chiều phải bồi bổ cho ta" Giang ca tử cũng không ngại ngùng, sau đó lại sửng sốt: "Ai nha, các vị, không đúng a, hôm nay chúng ta còn chưa nấu cơm!"

Vừa nói xong mọi người đều ngẩn ra, đúng vậy, từ buổi trưa vị Lâm công tử kia đến, tâm tình bọn họ liền không tốt, lo lắng cho Thu Nghiên, lo trong nhà có thêm hai tiểu thị, kết quả đều ngồi đây, mãi đến khi Mạc Thiên hàm trở về, bây giờ tiễn người đi, tâm tư bọn họ mới buông lỏng, nhưng mà ai cũng không nhớ tới làm cơm tối a!

Bọn họ chờ được, người lớn đói một chút không sao, hài tử đói bụng có thể ăn đỡ thịt khô trước, nhưng Thu Nghiên không được nha, cậu bây giờ là ăn cho hai người a, không thể bị đói!

Bọn họ vừa nhắc, Thu Nghiên liền cảm thấy đói bụng, nhưng mà hôm nay bọn họ chưa nấu cơm tối, cơm chưa nấu, đồ ăn cũng chưa.....

Chờ xe ngựa của Lâm công tử rời đi, Mạc Thiên Hàm liền xoay người vào sân, thuận tiện dữ dằn nói chuyện với Trần Lôi: "Ngày mai mua hai con chó dữ nhất huyện về trông cửa, sau có người như vậy tới, không cần chờ ta về, trực tiếp thả chó cắn!"

Bọn Trần Lôi đều cười vang, khó thấy lão bản khôn khéo bị tên ngu ngốc chèn ép thành như vậy, haha....

"Tướng công ~" Thu Nghiên theo mọi người đi ra, liền nghe thấy lời Mạc Thiên Hàm nói, mọi người đều bị chọc cười, lão bản của họ thật thú vị!

"Ai ai, ta đây ta đây" Mạc Thiên Hàm chân chó chạy lại, đỡ Thu Nghiên vào phòng khách, hắn lòng dạ hẹp hòi, đỡ Thu Nghiên ngồi xuống ghế mình vừa ngồi, hắn quyết định, cái ghế kia cùng mặt đất phía sau không cọ rửa mấy lần, hắn tuyệt sẽ không ngồi!

"Tướng công, hôm nay chưa nấu cơm, làm sao bây giờ?" Thu Nghiên đáng thương hề hề nhìn tướng công mình, cậu hiện tại chỉ muốn cùng tướng công nói chuyện này.

Bây giờ nấu là không kịp, trời đã có chút tối, mọi người không biết phải làm thế nào, không bằng trực tiếp nói với tướng công, tướng công sẽ có cách!

"A?" Mạc Thiên Hàm sửng sốt, nhìn thấy mọi người có chút ngượng ngùng liền hiểu, những người này là lo lắng, mới quên cả nấu cơm.

"Không sao, hôm nay không nấu thì không nấu, xem, tướng công kiếm được năm ngàn lượng từ Lâm công tử, cả nhà chúng ta ra ngoài ăn!"

"Tốt nha!" Thu Nghiên là người đầu tiên đồng ý, từ sau khi cậu có, liền giống như bị cấm túc, chỗ này không thể đi, chỗ kia không thể đi, sợ nhiều người đụng phải cậu, đủ loại lý do, cho nên bây giờ cậu rất muốn ra ngoài.

"Haha, hiếm khi được đi tửu lâu một lần!" Cổ sao sao cũng cao hứng, lão nhân đời này chưa từng đi tửu lâu bao giờ, cùng lắm lúc họp chợ đi ăn quán ven đường.

Lưu sao sao càng không phải nói, bình thường bọn họ trốn tránh những kẻ không có ý tốt kia, ngay cả no ấm có khi còn khó giải quyết, nếu không phải gặp được Mạc Thiên Hàm, bây giờ cũng không biết đã thành cái dàng gì, tự nhiên cũng chưa từng tới tửu lâu ăn, chỉ từng ở tửu lâu bán nghệ qua.

"Được, lão bản mời khách, chúng ta nhất định phải đi" Trần Lôi khó có khi nháo cùng mọi người, cả gia đình theo Mạc Thiên Hàm ra cửa, trong nhà gần huyện nha, có nha dịch tuần phố, cho nên chỉ khóa cửa mà không cần lưu người trông nhà, cùng đi tửu lâu Tân Tiên Thưởng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro