Chương 188: Gieo gió gặt bão.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HAMIstore
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=

Mấy tiểu nhị trong tiệm tự nhiên là đứng về phía lão bản nhà mình, sôi nổi tỏ vẻ bọn họ chính là hải tặc.

Đến lúc này thì dễ rồi, trưởng quan đem đám người này về quân doanh, tiêu diệt hải tặc là việc của quân phòng thủ, Kim phô đầu mang theo nha sai trở về phủ nha, báo lại mọi việc cho Dương phủ doãn, Dương phủ doãn cũng không quá rõ ràng mọi chuyện, xem như là hải tặc làm loạn, dám lên bờ cướp bóc, việc này liền giao cho thủy quân, ông cũng không quản.

Mà Giang ca tử bị kinh hách, Mạc Thiên Hàm đưa về nhà tĩnh dưỡng hai ngày, cửa hàng tạm thời đóng cửa, các tiểu nhị cũng được phát thêm tiền dưỡng thương, thu thập lại chén bát xoong nồi bị hỏng.

Buổi tối có một vị khách ngoài ý muốn ghé thăm, chính là Cao Thành Tường!

"Mạc lão bản!" Cao Thành Tường vào phòng khách, thấy Mạc Thiên Hàm liền nhanh chóng thi lễ, làm Mạc Thiên Hàm bị dọa sợ, vị lão bản Cao Thành Tường này là ông lớn trên thương nghiệp, lương hành của Cao gia cũng lớn nhất Thiện Thủy phủ.

"Cao lão bản, ngài đây là?" Thấy trong tay Cao Thành Tường cầm theo quà, Mạc Thiên Hàm cũng không rõ ràng, vị này muốn làm gì đây?

"Ai, gia môn bất hạnh!" Cao Thành Tường thấy bộ dạng Mạc Thiên Hàm liền biết hắn còn chưa biết chuyện.

Chờ Cao Thành Tường nói xong, Mạc Thiên Hàm mới biết vị này tới đây làm gì.

Thì ra mười mấy người đến gây rối hôm nay là phu lang Cao gia, cũng chính là đích ca nhi kia của Lâm gia, dùng tiền thuê tới!

Mục đích rất đơn giản, hắn muốn phối phương của thịt kho, bánh kẹp thịt buôn bán náo nhiệt, dù một cái chỉ lời một đồng, nhưng số lượng lại lớn a.

Ca nhi Lâm gia là người tâm cao khí ngạo, vì sản nghiệp trong nhà bị bắt gả cho Cao Thành Tường, mà Lâm gia bị như vậy cũng là do Mạc Thiên Hàm, cho nên hắn rất hận Mạc Thiên Hàm, nói đúng hơn là hận tất cả người Mạc gia!

Cho nên hắn không nhìn được Mạc gia trôi qua tốt đẹp, hơn nữa ngày hôm trước trở về nhà một chuyến, không biết cha hắn nói gì, hắn liền cầm tiền đi thuê người phá cửa hàng, còn muốn mấy người đó nhớ kỹ gia vị của thịt kho, Mạc gia các ngươi không phải muốn giấu sao? Vậy ta càng phải biết rõ!

Nhưng buổi chiều lúc ở nhà chờ tin, lại nghe được một tin tức khác, vậy mà lại có hải tặc lên bờ cướp bóc!

Mà cướp bóc lại là cửa hàng bánh kẹp thịt của Mạc gia!'

Sao đám người kia lại biến thành hải tặc rồi?

Lúc này phu lang Cao gia mới biết sợ, nhân lúc Cao Thành Tường không có nhà, nhanh chóng phái người đi phủ nha tìm hiểu, kết quả lại nghe nói, người không ở nhà giam phủ nha, mà trực tiếp bị đưa tới quân doanh!

"Sao lại đưa vào quân doanh?"

"Thiếu gia, vì bọn họ là hải tặc, diệt hải tặc là việc thủy quân, cho nên người liền bị đưa đến quân doanh." Sao sao là theo của hồi môn của Lâm gia tới đây, chăm sóc Lâm Đan từ nhỏ, cũng xem như là tâm phúc của Lâm Đan.

Đối thoại của hai người bị quản gia nghe thấy, quản gia là người Cao gia, luôn đi theo Cao Thành Tường, sau khi biết được mọi chuyện liền đi nói với Cao Thành Tường, Cao Thành Tường tức giận nhanh chóng trở về, chất vấn Lâm Đan, Lâm Đan không nghĩ hắn biết chuyện nhanh như vậy, đều nói ra hết.

"Ngươi, cái người này, đúng là phu lang phá gia mà!" Cao Thành Tường tức giận đến tay đều run.

"Ta thì làm sao?" Lâm Đan được nuông chiều từ nhỏ, tuy nhiều năm trạch đấu, nhưng không có nhiều kiến thức, lúc này chết cũng không hối cải: "Ta không phải cũng vì cái nhà này sao? Nếu chúng ta có phối phương, có thể tự mình mở cửa hàng, không phải kiếm được tiền rồi sao?"

"Ngươi thì biết cái lông gì!" Cao Thành Tường tức giận: "Không phải vì Mạc gia làm Lâm gia ngươi bị hủy sao? Ngươi là ca tử đã xuất giá, lại còn hồ nháo cái gì? Giờ thì hay rồi, cấu kết với hải tặc, ngươi muốn Cao gia của ta trở thành Lâm gia thứ hai sao? Lâm gia các ngươi còn có thể gả ca nhi để cứu vớt, Cao gia chúng ta không làm được!"

Lời này nói trúng điểm yếu của hắn, có thể thấy được Cao Thành Tường vô cùng tức giận.

Lâm Đan cũng tức giận, cãi nhau với Cao Thành Tường, ném bể đồ đạc trong phòng, người hầu cũng không dám khuyên.

Lâm Đan nghĩ mình là một ca nhi gả thấp cho một quả hán tử, đã là tiện nghi cho Cao gia, lễ hỏi tuy một nửa được trả về, nhưng một nửa còn lại cũng bị Lâm gia lấy ra để bảo trụ sản nghiệp tổ tiên, đây cũng là thiếu sót duy nhất của hắn.

Mà Cao Thành Tường là người lăn lộn đã lâu, hắn biết nếu không có chỗ dựa, chỉ bằng một mình Mạc Thiên Hàm có thể thuận lợi làm ăn như vậy được sao? Nếu nói phía sau không có người giúp đỡ, đánh chết hắn cũng không tin!

Hắn đến tuổi này mới tích góp được từng đó gia sản, Mạc Thiên Hàm chỉ một bút làm ăn cũng kiếm được, vận chuyển rất rất nhiều lương thực đi phương Bắc bán, vì hắn cưới ca nhi Lâm gia nên Mạc Thiên Hàm không dẫn hắn theo! Những lương hành quan hệ tốt với Mạc Thiên Hàm đều tham gia, nghe nói được chia hoa hồng không ít, hắn cũng sớm đỏ mắt, nhưng một bước đi sai liền thành nỗi hận thiên cổ, hắn bây giờ xem như bị Lâm gia làm liên lụy!

Càng nghĩ càng tức, cuối cùng hai người còn chưa đánh xong, thủy quân đã phái người tới, nói là cho truyền phu lang Cao gia!

Lâm Đan ngốc luôn, hắn nếu bị đưa vào quân doanh, vậy thanh danh liền bị hủy hết!

Lăn lộn khóc lóc om sòm không chịu đi, ngươi quân đội cũng mặc kệ, mấy thủy quân trói hắn lại liền trờ về quân doanh báo cáo.

Cao Thành Tường cũng ngốc luôn!

Vẫn là lão quản gia đưa ra một chủ ý, để hắn đầu tiên là viết phong hưu thư đưa qua Lâm gia, sau đó nhất định phải đến Mạc gia bồi lễ tạ lỗi, tranh thủ tạo quan hệ với Mạc Thiên Hàm, tương lai nếu lại có chuyện tốt, cũng không đến mức bị cho ra rìa!

Vì vậy Cao Thành Tường liền chạy tới nhà Mạc Thiên Hàm.

"Mạc lão đệ, ngươi đừng trách ta, lúc đó cũng chỉ nghĩ mượn nhân mạch của Lâm gia dùng một chút, kết quả Lâm gia gả tới ca nhi như vậy, tính tình cao ngạo! Không chỉ phân phát hết tiểu thị, ngay cả sườn phu lang ta thích nhất cũng bị hắn đuổi đi, sau quản gia trộm an bài cho ở nông thôn cũng không dám để hắn biết! Một tháng này nháo cho Cao gia ta gà chó không yên! Thật đúng là sớm nên hưu a!"

"Cao đại ca nói đùa, nếu không phải Lâm gia khinh người quá đáng, Mạc Thiên Hàm ta cũng không đến mức muốn nhà họ táng gia bại sản, ngài cũng đừng để ý, nếu muốn hưu thì hưu thôi, loại người này có quan hệ với hải tặc, ít dính dáng đến thì tốt hơn."Mạc Thiên Hàm tuy rằng kinh ngạc mọi chuyện lại biến thành thế này, nhưng cũng rất tội nghiệp Cao Thành Tường, Mạc Thiên Hàm hắn năm đó cũng tay trắng dựng nghiệp, gây dựng được gia nghiệp lớn như vậy, biết tư vị của người cô đơn.

"Tốt tốt, có lời này của lão đệ ngươi là đủ rồi, sau này chúng ta đồng hành, có việc gì cứ việc lên tiếng, Cao Thành Tường ta cái khác không nói, ở trên lương hành cũng có chút tiếng nói." Cao Thành Tường không nghĩ tới Mạc Thiên Hàm dễ nói chuyện như vậy, lo lắng trong lòng cuối cùng cũng buông xuống.

"Nếu hưu rồi, vậy tiếp sườn phu lang trở lại đi, cũng phải có người chiếu cố Cao đại ca, ngươi nếu lại cưới chính phu lang khác, cần phải xem kỹ trước, Lâm gia, vẫn là thôi đi!" Lúc Mạc Thiên Hàm tiễn Cao Thành Tường liền nói câu này, mục đích là chặt đứt phần viện trợ này của Lâm gia.

Lúc trước hắn không muốn đuổi tận giết tuyệt, nhưng người Lâm gia muốn tìm đường chết, lại đi gây sự với cửa hàng, nếu không phải lần này chỉ tổn thất chút đồ đạc và mấy thùng thịt kho, hắn tuyệt đối không chỉ chặt đứt viện trợ này của họ thôi đâu!

Sau chuyện này, thanh danh Lâm gia ở Thiện Thủy phủ xem như hoàn toàn hỏng rồi, Lâm Đan cũng bị thủy quân lấy tội thông đồng với hải tặc giao cho quan phủ giam giữ, kỳ hạn mười năm!

Mọi chuyện xử lý rất nhanh, Thu Nghiên không hay biết gì, sợ cậu lo lắng, ảnh hưởng đến hài nhi trong bụng, Giang ca tử ở nhà một ngày liền quay lại xử lý của hàng bánh kẹp thịt, hắn đã mở thêm hai cửa tiệm nhỏ ở chỗ khác, sinh y lên nhanh, bây giờ không ai không biết bánh kẹp thịt ăn ngon!

Hôm nay bắt đầu có tuyết rơi, người trong nhà đang chuẩn bị sủi cảo, mà lúc Giang ca tử trở về còn mang theo hai người, chính là Hứa Quân lúc trước dẫn người xông vào, thì ra hai người họ đang "yêu đương"!

Giang ca tử không thể sinh dục, Hứa Quân thì đã có một bé trai, năm nay mười hai tuổi, phu lang hắn khó sinh mà chết, hắn vì hài tử nên vẫn luôn không tìm kế phu lang, sợ kế phu lang vào cửa có hài nhi của mình rồi sẽ đối với nhi tử của hắn không tốt.

Hứa Quân lần này tới là để cầu thân, dẫn theo con trai của hắn Hứa Dũng cùng tới.

Nói rõ ý đồ đến đây, mọi người thấy Giang ca tử đỏ mặt, liền ồn ào lên, cũng đồng ý việc hôn sự này, định ba ngày sau qua cửa!

Mạc Thiên Hàm và Thu Nghiên đưa cho Giang ca tử của hồi môn, ba phần tiền hoa hồng của tiệm bánh kẹp thịt, đủ để Hứa Quân cùng Giang ca tử trôi qua những ngày thoải mái.

Nhưng Hứa Quân không bỏ được huynh đệ ở bên tàu, cho nên hắn quyết định để Giang ca tử tự quản lý cửa hàng, hắn vẫn đến bến tàu làm việc.

Một đám người náo nhiệt qua đông chí, sau khi Giang ca tử gả đi, cũng tới thời điểm lạnh nhất mùa đông, bên ngoài đồ vật cũng bị đông cứng, Mạc Thiên Hàm liền làm một đống sủi cảo, hắn gói thành hình bán nguyệt và vỏ sò, Thu Nghiên nhìn rất thích: "Tướng công, chờ Nghiên nhi đói bụng sẽ nấu cái này ăn!"

"Được, chờ ngươi đói bụng liền lấy cái này làm đồ ăn khuya!" Mạc Thiên Hàm mang sủi cảo ra ngoài để đông, sau lại trở vào tiếp tục gói.

"Ai, chỉ tiếc bây giờ không có dế." Thu Nghiên ngồi nhìn Mạc Thiên Hàm gói, lại nghĩ đến mình không thể nuôi sống dế liền có chút mất mát.

"Chờ sang năm tướng công lại bắt cho ngươi." Mạc Thiên Hàm vừa gói vừa nói chuyện với Thu Nghiên, không khí vô cùng ấm áp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro