Chương 198: Phu phu tâm sự.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HAMIstore
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=

Mạc Thiên Hàm ở phủ nha đem ruộng đất treo dưới danh nghĩa Cổ sao sao, dù sao Cổ sao sao cũng là nông tịch , chuyện ruộng đất tới danh nghĩa ông là thích hợp nhất.

Ngày người Quân bộ mang điều lệnh tới đã đem hộ tịch của Thu Nghiên và Mạc Thiên Hàm theo hồi Kinh, chờ Mạc Thiên Hàm đi Binh bộ báo danh sẽ được chuyển qua quân tịch, vì Cổ sao sao và hắn không có quan hệ thân thích, Mạc Ưu lại là ca nhi, cho nên ngoại trừ Thu Nghiên, những người khác không cần đổi thành quân tịch.

Lúc này Thu Nghiên mới ý thức được tướng công thực sự phục chức, từng đợt khách đến thăm đều vô cùng cung kính lễ độ, làm Thu Nghiên có chút không quen, Lưu sao sao mấy ngày nay vẫn luôn chú ý hành động của cậu, dạy Thu Nghiên cách ứng phó với các ca tử.

Hôm nay là lễ Hạ Nguyên, mọi người đi hái ngải cứu, Mạc Thiên Hàm sợ muỗi cắn tiểu ca nhi nhà mình, đặc biệt làm một cái mũ trùm có màn che cho Ưu ca nhi đội, ôm tới ngoại ô hái chút ngải cứu liền về ngay, sợ bảo bảo bị muỗi chiếm tiện nghi.

Sau lễ Hạ Nguyên là đến thu lương thực vụ chiêm, Mạc Thiên Hàm đi đến nói cho mọi người làm thuê việc hắn dọn đi, địa tô có thể một năm đưa một lần, tới chỗ hắn đang ở bây giờ là được, hắn giao nhà ở đây cho Giang ca tử, đúng lúc Hứa Quân và Giang ca tử đang muốn xây nhà ở, Giang ca tử liền vui vẻ đồng ý, dù sao hắn cũng xem Mạc gia là nhà, giờ người nhà nhập Kinh làm quan hắn rất cao hứng. Chờ bọn họ chuyển đi hắn sẽ dọn vào ở, thay Mạc Thiên Hàm quản lý mua bán và ruộng đất ở đây.

Trước khi Mạc Thiên Hàm nhập Kinh, các thôn dân ở thôn hắn, thôn Thượng Thủy, huyện Kính Thủy và Thiện Thủy phủ, phàm là người quen, hắn đều tới nhà một lần, ngoài việc đáp lễ, Mạc Thiên Hàm còn muốn nhờ bọn họ hỗ trợ chăm sóc một nhà Giang ca tử.

Điền Kim Tùng cũng tính vào Kinh, nhưng hắn sẽ đi cùng mọi người Thu Nghiên, thế cục trong Kinh thay đổi, kế hoạch trong ba năm nay đều đã thực hiện, trọng điểm bây giờ là Thịnh Kinh, đã mở được mười cửa tiệm, hai khách điếm và hai tửu lâu ở hai thành trong Thịnh Kinh.

Thu xong lương thực vụ chiêm sẽ vận chuyển lên Kinh, Mạc Thiên Hàm đi cùng thuyền lớn chở lương vào Kinh, thủy quân vô cùng chiếu cố hắn, sắp xếp cho hắn một khoang riêng, ăn uống cũng do họ cung cấp.

Xem như là phúc lợi của người trong quân đi.

Trước khi đi, mấy ngày liền Mạc Thiên Hàm ôm Ưu ca nhi không buông tay, buổi tối đi ngủ cũng phải ngắm Thu Nghiên và Ưu ca nhi mấy lần, Thu Nghiên bị hắn đánh thức, mở mắt thấy Mạc Thiên Hàm đang nhìn mình và hài tử: "Tướng công, sao ngươi còn thức vậy?"

"Nghiên nhi, ta ngủ không được."

Đời trước dù là làm nhiệm vụ trong quân hay xuất ngũ, ký hợp đồng... hắn cũng chưa từng mất ngủ, cho dù gặp nguy cơ tài chính cũng không chút lo lắng.

Nhưng bây giờ hắn không bỏ được.

Tuy chỉ tách ra ba tháng năm tháng, nhưng đây là lần đầu tiên hắn có người nhà, có hài tử, đột nhiên phải tách ra một đoạn thời gian, rất luyến tiếc!

"Đói bụng hả?" Thu Nghiên hỏi, kéo chăn nhỏ lên cho Ưu ca nhi.

"Không đói bụng, nhưng ngủ không được." Ôm lấy Thu Nghiên, lại nhẹ nhàng vỗ vỗ Ưu ca nhi: "Ta luyến tiếc ngươi và Ưu ca nhi, lúc này phải tách ra tới ba năm tháng, rất nhớ các ngươi."

Lúc này chưa đi đã nhớ như vậy, nửa đêm nào thức dậy cũng thấy hai người, nếu không được nhìn thấy phải làm sao đây?

"Tướng công nói nhảm gì đó?" Thu Nghiên nhẹ vỗ ngực hắn: "Ngươi là đi làm quan, không phải đi chơi, Nghiên nhi giờ còn như đang nằm mơ a, ta vậy mà làm phu lang quan gia!"

"Đúng không? Ngươi vui là được!" đây là lần đầu Mạc Thiên Hàm thấy Thu Nghiên vui vẻ thảo luận về vấn đề này, lúc trước Thu Nghiên đều mang bộ dạng cẩn thận, bây giờ Thu Nghiên còn có thể nói xem người nhà quan nhân phải làm gì, hắn có chút tò mò hỏi: "Những cái này ngươi nghe ai nói?"

Thu Nghiên là ca nhi nhà nông, việc trên quan trường cậu sẽ không biết, bây giờ mỗi ngày đều ở nhà chăm bảo bảo sao có thể biết?

"Là sư phó và phủ doãn phu nhân nói với Nghiên nhi." Thu Nghiên vui vẻ cười: "Cái gì Nghiên nhi cũng không biết, đến lúc vào Kinh khiến tướng công mất mặt thì làm sao? Vậy nên sư phó dạy ta rất nhiều, Thu Nghiên còn cố ý đi thỉnh giáo phủ doãn phu nhân, ông cũng dạy cho Nghiên nhi mấy cái lễ nghi, Nghiên nhi rất nghiêm túc học."

Tuy mới đầu hơi vụng về, nhưng được sư phó ngày ngày giảng dạy, cậu cũng làm ra hình ra dạng, cậu tuy không thể giúp gì cho tướng công, nhưng cũng không thể kéo chân hắn a!

Vậy nên Thu Nghiên rất nghiêm túc học tập thế nào để làm phu lang quan gia, để không thất lễ với người khác, không làm Mạc Thiên Hàm mất mặt.

"Không đâu, phu lang chỉ cần làm chính mình là được, những cái đó ngươi thích thì học, không thích thì thôi, tướng công cũng không phải dựa vào đó tranh giành phẩm cấp." Hắn thích Thu Nghiên nỗ lực học tập, nhưng không muốn Thu Nghiên quá dập khuôn, những phu nhân nhà giàu kiếp trước rảnh rỗi toàn tụ tập so sánh giàu có, hắn không muốn phu lang đáng yêu nhà mình biến thành như vậy.

"Tướng công không phải dựa vào cái này, nhưng Nghiên nhi cũng không thể thất lễ, còn có Ưu ca nhi nữa, sau này chúng ta là nhà có tiền, haha, sư phó nói muốn dạy Ưu ca nhi thành người có khí chất, sau này về nhà chồng cũng là người có địa vị." Thu Nghiên rất xem trọng việc dạy dỗ Ưu ca nhi, bản thân cậu may mắn, không biết tương lai hài tử có may mắn vậy không.

"Tốt tốt, không cần nói đến chuyện Ưu ca nhi gả đi, đổi đề tài khác."

Thu Nghiên cười trộm, tướng công nhà cậu thật khác người, vô cùng xem trọng ca nhi nhà mình, lúc này hài tử mới mấy tuổi? Cậu thầm nghĩ, không biết tới ngày đó, con rể có bị nhạc phụ đại nhân tẩn một trận mới đồng ý cho cưới không?

Thu Nghiên nghĩ tới một chuyện: "Đúng rồi, tiểu Hoàng đệ đệ cũng ở Thịnh Kinh hả?"

"Ừ, ngươi tới là gặp được hắn, nhưng hắn là người có chức quan, sợ không có nhiều thời gian rảnh, cơ hội gặp mặt không nhiều." Mạc Thiên Hàm nghĩ thầm, Thái tử điện hạ ra cung một lần cũng không dễ a!

Nhưng cũng không thể nói với Thu Nghiên, hắn hy vọng ở trong mắt Thu Nghiên, Thái tử điện hạ vẫn luôn là "tiểu Hoàng đệ đệ" thôi.

"Có thể gặp được là tốt, mấy năm nay ngươi cũng gửi thư qua lại với hắn không ít, tiểu Hoàng đệ đệ không còn nhỏ nữa, ngươi có hỏi thăm hôn sự của hắn không?" Thu Nghiên vẫn luôn quan tâm đến tiểu Hoàng đệ đệ, lúc tướng công nghèo khó, cũng chỉ có hắn là đồng liêu tới thăm...

"Nhà hắn khá phức tạp, hôn sự của hắn là chuyện lớn, chúng ta không thể nhúng tay, cần trưởng bối của hắn quyết định, chuyện hôn nhân cần thận trọng chút, đến lúc đó chúng ta chỉ cần đưa lễ thật dày là được."

Chính quân của Thái tử điện hạ không phải tùy tiện là có thể quyết định, đó chính là "Hoàng hậu phu lang" tương lai a!

"Cũng phải, gia tộc lớn có quy củ của người ta, nhưng cũng không tốt, hắn đã lớn như vậy còn không tìm ca nhi cho hắn, thật không biết bọn họ nghĩ gì." Thu Nghiên thật không hiểu, tiểu Hoàng đệ đệ đã 21 tuổi còn không cưới phu lang cho hắn, đợi đến khi nào nữa?

"Gia tộc lớn có suy tính của mình, ta tới Thịnh Kinh báo danh sẽ mang theo Trần Thiết và Vương Thụy, còn phải sắp xếp chỗ ở, Thịnh Kinh lạnh hơn Giang Nam, phải chuẩn bị giường sưởi, không thể để chân ngươi khó chịu."

"Vâng!" Thu Nghiên dựa sát vào hắn, hai người nói chút chuyện vụn vặt, từ ruộng đất tới cửa hàng,...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro