Chương 219: Sự kinh ngạc của người nhà.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HAMI store
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=

"Tướng công ăn gì cũng được, ngươi để Lam ca tử làm cho, ta đi xem Ưu ca nhi, nếu các sao sao trở về thì nói ta một tiếng." Buông Thu Nghiên ra để cậu đi phòng bếp, hắn vào xem hài tử.

Chuyện này vẫn nên chờ các sao sao về, mọi người cùng nhau thương lượng.

Mạc Thiên Hàm sẽ không tự ý quyết định chuyện này, hơn nữa hắn cảm thấy nhà có một lão như có một bảo*, đừng nhìn Lưu sao sao lai lịch thần bí, nhưng kiến thức lại rất rộng, Cổ sao sao lớn tuổi nhất, nhìn mọi việc thấu đáo hơn hắn và Thu Nghiên, hắn tuy là gia chủ, nhưng vẫn cần các lão nhân gia chỉ điểm nhiều.

(Nhà có một lão như có một bảo: nhà có một người già như có một bảo bối, người già trải đời, kiến thức sâu rộng.)

Buổi trưa hai phu phu tùy tiện ăn một chút, đến chiều Lưu sao sao và Cổ sao sao mới trở về, buổi sáng hôm nay hai sao sao tới nhà Hương ca tử, Tịch ca nhi và Nhạc ca nhi cũng đi cùng, sau đó năm người ngồi xe ngựa đi đến thần miếu ở ngoại ô.

Sau khi trở về Mạc Thiên Hàm liền nói lại mọi chuyện với họ.

Lưu sao sao có chút kinh ngạc dò hỏi: "Muốn thú Lương ca nhi?"

Mạc Thiên Hàm gật đầu: "Đúng vậy, chính là Lương ca nhi."

"Là phu lang chính thất sao?"

"Vâng, hơn nữa phủ đại tướng quân còn có truyền thống không nạp trắc thất, không thu tiểu thị, cái này có thể yên tâm, ta đã hỏi qua thử." Mạc Thiên Hàm lúc ở lương hành đã hỏi Phong Tĩnh An về tình hình phủ tướng quân, cũng là vì suy nghĩ cho Từ gia, nếu Trình Thiệu Khuê cưới Lương ca nhi làm trắc thất, đừng nói Từ gia có đồng ý không, Mạc Thiên Hàm là người đầu tiên phản đối.

Cổ sao sao có chút lo lắng: "Nhưng Lương ca nhi là thạch ca nhi a!" Trên đường tới Thịnh Kinh bọn họ đã sớm nhận thức Từ gia, phu lang Từ gia là một ca tử hào sảng hơi đanh đá, Từ chưởng quầy là hán tử thông minh, mà Lương ca nhi là một thạch ca nhi, tuy lớn lên cường tráng, nhưng lại rất dễ thẹn thùng, bây giờ phủ tướng quân tới cầu hôn, chẳng lẽ gia tộc lớn không để bụng chuyện hậu đại sao?

"Ý của Trình đại tướng quân là để họ nhận con thừa tự, ừm, như vậy sẽ không xem là tuyệt hậu, cái chính là Kính Sơn thích Lương ca nhi, còn là kiểu nhất kiến chung tình nữa, bị đại tướng quân đánh mắng cũng không chịu đổi ý, lúc này đại tướng quân mới đồng ý." Cố gắng nói tốt cho Trình Thiệu Khuê, dù sao tính tình vị này cũng rất hợp với hắn, lại có quan hệ với tiểu Hoàng đệ đệ, Mạc Thiên Hàm có thể giúp liền giúp.

"Chuyện này tốt nhất vẫn nên gọi người Từ gia tới cùng nhau thương lượng một chút, hơn nữa." Lưu sao sao cười cười: "Từ gia khẳng định sẽ đồng ý, cũng chỉ có thể đồng ý, bây giờ cho người đi thu thập một gian phòng để Lương ca nhi vào ở, sau này cũng không thể đến lương hành làm cơm nữa, ở nhà học quy củ, một số thứ cần hiểu rõ, sau này vào phủ tướng quân cũng không bị thất lễ, Từ gia đã nhập hộ vào nhà chúng ta, vậy liền xuất giá ở Mạc gia trang, chúng ta làm nhà mẹ đẻ cho hắn cũng có chỗ dựa hơn Từ gia, sẽ không bị người khác xem thường."

Lưu sao sao nghĩ chu đáo hơn Mạc Thiên Hàm nhiều, lão nhân gia rất xem trọng cọc hôn sự này, không xem trọng cũng không được, người ta là phủ Thú quốc đại tướng quân đó!

"Đúng đúng, phải nhanh chóng chuẩn bị." Cổ sao sao tán đồng: "Vẫn là Lưu lão đệ nói có lý, chuyện này không thể kéo dài, hôm nay Mạc tiểu tử đón họ về đây, ngày thường cần đi lương hành thì ngồi xe ngựa, vì chuyện của Lương ca nhi để cả nhà họ vất vả chút vậy."

"Vâng, để tiểu tử gọi người đi đón bọn họ." Mạc Thiên Hàm đứng dậy.

"Vậy ta đi thu thập phòng ở tây sương một chút." Thu Nghiên nói.

Lưu sao sao kéo Thu Nghiên đang muốn đi lại dặn dò: "Không cần tây sương, để bọn họ ở Thanh Phong Các, chỗ đó cũng không ai ở, tạm thời để họ ở đó, để Hà ca nhi qua chiếu cố một chút."

"Vâng! Ta đi an bài ngay." Giao Ưu ca nhi cho Cổ sao sao, Thu Nghiên đi tìm Hà ca nhi.

Chạng vạng tối, một nhà Từ gia đã đến Mạc gia trang, Từ Trường Hưng vốn còn thấy khó hiểu, sau khi nghe Mạc Thiên Hàm nói liền trợn tròn mắt, phu lang Từ gia còn trực tiếp hôn mê bất tỉnh!

Nhưng cũng không phải cao hứng mà hôn mê bất tỉnh!

Từ gia mấy đời đều làm công cho người khác, lúc này lại lòi ra một người sắp gả vào phủ tướng quân, còn không ngại Lương ca nhi là thạch ca nhi!

"Ô ô! Mộ phần Từ gia ta hiển linh!" Từ Trường Hưng phục hồi tinh thần liền bắt đầu gào khóc: "Lão bản! lão bản.... Từ gia của ta... cả đời không quên...ô ô...đại ân đại đức của ngài!"

Mạc Thiên Hàm đưa khăn cho ông lau nước mắt, thầm trợn trắng mắt, hôn nhân đại sự mà cũng cảm động thành như vậy.

Đó là hắn không hiểu, dù sao người ở đây quan niệm giai cấp rất cao, nếu việc này thành, ngày lành của Tử gia còn ở phía sau.

Từ Trường Hưng trong lòng hiểu rõ, nhà ông có là nông tịch thì cũng chỉ là bá tánh bình dân, nhưng nhà lão bản thì khác, có người làm quan, vậy nên nghe xong mọi chuyện, ông thầm nghĩ, nếu lão bản không chê, nhà bọn họ vẫn sẽ treo dưới danh nghĩa Mạc gia, vẫn làm công cho lão bản, đến lúc đó đệ đệ sẽ xuất giá ở đây, về sau Mạc gia trang sẽ là nhà mẹ đẻ của đệ đệ, so với ông thì tốt hơn rất nhiều.

Không thể không nói, Từ Trường Hưng là người thông minh, không bị việc vui làm mụ mị đầu óc, biết tính toán, không như người khác sẽ muốn thoát tịch ngay, hưởng thụ làm ngoại thích của phủ tướng quân, ngược lại muốn dựa vào Mạc gia sống.

Như vậy dù cả nhà ông bây giờ vẫn là thương tịch, nhưng có Lương ca nhi, không cần sau ba đời mới có thể sửa tịch, phỏng chừng đến đời cháu là có thể đổi được.

Mà bên kia Lương ca nhi nghe chuyện, khẩn trương nhìn Thu Nghiên: "Phu nhân, ta, ta cũng không biết chuyện này, ừm, đối phương không chê ta sao?"

Kỳ thật không phải không có nhà cưới thạch ca nhi, nhưng đa số đều là những gia đình giàu có lo lắng trắc thất có hài tử sẽ tranh đoạt gia sản với đích tử, nên mới cưới thạch ca nhi làm trắc thất, nhưng những thạch ca nhi đó đến già sẽ rất thê lương, cuối cùng cũng sẽ ở lại thần miếu chết đi.

Bây giờ đường đường là tôn tử của Thú quốc đại tướng quân lại muốn cưới mình làm phu lang, không phải trắc thất cũng không phải tiểu thị thông phòng, làm Lương ca nhi không biết phải làm thế nào, đặc biệt hắn còn không biết đối phương ra sao.

"Không chê, người ta chính là thích ngươi, còn là nhất kiến chung tình, đại tướng quân vốn phản đối, nhưng Trình đại nhân kiên quyết, không phải ngươi không cưới, mới làm người trong nhà đồng ý, ba ngày sau sẽ quay lại nói chuyện sính lễ, đừng lo, nếu ngươi không muốn, mọi người sẽ không cưỡng ép, thật ra tìm người cùng mình qua cả đời cũng tốt, về già một mình sẽ rất cô đơn, nếu không phải ta mệnh tốt gặp được tướng công, bây giờ chắc còn không bằng ngươi, vả lại ngươi cũng yên tâm, nếu không phải người tốt tướng công cũng sẽ không gật đầu đồng ý làm mai." Thu Nghiên cầm lấy tay Lương ca nhi, vị thạch ca nhi này cường tráng hơn Thu Nghiên nhiều, nhưng lúc này cần được an ủi.

"Phu nhân, có thể để ta suy nghĩ kỹ không?" trong lòng Lương ca nhi rất loạn, đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, làm hắn trước giờ chưa từng nghĩ tới chuyện hôn nhân, không biết phải làm thế nào.

"Được, bây giờ cứ ở lại đây từ từ nghĩ, tạm thời không cần tới lương hành, trong tiệm có Từ chưởng quầy lo liệu, nếu ngươi không nguyện ý, liền trốn ở nhà mấy ngày, chờ tiếng gió qua đi, nếu nguyện ý vậy thì ở nhà học chút quy củ, sau này gả tới phủ tướng quân cũng không thất lễ, yên tâm đi!" Thu Nghiên nghĩ ai gặp chuyện thế này cũng sẽ khó nghĩ.

"Cảm tạ phu nhân." Thu Nghiên suy xét chu đáo, mà Lương ca nhi được cậu trấn an cũng thấy bớt áp lực, nhưng hắn vẫn muốn suy nghĩ kỹ càng một chút, dù sao cũng là chuyện chung thân đại sự.

"Không cần cảm tạ, đây là Hà ca nhi, hắn sẽ phụ trách chiếu cố ngươi, có chuyện gì cứ đi tìm hắn, nếu hắn giải quyết không được thì trực tiếp tới tìm ta, chỗ này là nhà của chúng ta, không cần câu nệ, đều là người một nhà."

"Vâng, Lương nhi biết rồi."

"Tướng công đang ở thư phòng, chắc là nói chuyện này với ca ca và tẩu ca của ngươi, ta nghĩ bọn họ sẽ không phản đối, chỉ cần ngươi nghĩ kỹ là được, được rồi, cơm tối muốn ăn gì thì nói với Hà ca nhi, trong bếp có đầy đủ nguyên liệu."

"Vâng."

Mà hai tiểu hán tử nhà Từ Trường Hung sau khi biết chuyện, nghe được gia thế đối phương, hai người thầm nhủ, sau này nhất định phải cố gắng tiến lên, nếu chuyện này không thành vậy sau này vẫn là bọn họ dưỡng lão cho tiểu thúc, nếu thành, vậy phải tranh đua mới có thể làm chỗ dựa cho tiểu thúc, không để hắn bị nhà chồng khi dễ!

Tối đó mọi người tề tựu đông đủ, Mạc Thiên Hàm liền làm hai bàn thức ăn, cùng nhau ăn cơm đoàn viên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro