Chương 248: Đều gọi "gia gia".

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HAMIstore
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=

"Sao ngươi lại đến đây? Còn đứng ở cổng thành?" Mạc Thiên Hàm có chút mơ hồ, vừa ra ngoài tiếp xúc không khí lạnh lập tức tỉnh táo không ít, lúc này mới phát hiện Trình Thiệu Khuê cưỡi ngựa đến đợi bọn họ ở cổng thành!

"Không phải mãi không thấy các ngươi đến sao, ta liền nói với tổ phụ đến đây đón người." Trình Thiệu Khuê cười ngây ngô: "Không nghĩ tới mọi người lại chậm như vậy."

"Trên đường có tuyết đọng, sợ ngựa trượt chân, không dám đi nhanh!" Xa phu ở bên cạnh vừa nghe lời này, vội vàng giải thích, cũng không phải bọn họ cố ý đến trễ, là lão gia phân phó, tận lực đi ổn định, thời gian không gấp.

"Đúng đúng, an toàn là quan trọng nhất!" Trình Thiệu Khuê cũng không phải nhất định muốn truy cứu chuyện này, hắn chủ yếu là muốn nghênh đón Lương ca nhi, lần này đến chúc tết Lương ca nhi cũng theo cùng.

Mạc Thiên Hàm nhìn ra được hắn không đặt tâm tư ở chỗ này, liền muốn thành toàn cho hai phu phu sắp cưới: "Ngoài trời quá lạnh, ngươi cưỡi ngựa làm gì? Đến cỗ xe ngựa thứ ba ngồi đi."

Trong xe ngựa thứ ba chính là Lương ca nhi.

"A?" Trình Thiệu Khuê hơi sửng sốt, hắn rất ít ngồi xe, đều cưỡi ngựa đi lại, xe đó là cho các ca nhi ca tử ngồi đúng không? Người cao lớn thô kệch như hắn nào thích chen chúc trong đó?

"Lương ca nhi ở trên xe..." Mạc Thiên Hàm còn chưa nói xong, Trình Thiệu Khuê đã nhanh nhẹn xuống ngựa: "Đúng là lạnh muốn chết! Cảm tạ Mạc đại ca!" Dứt lời liền buộc dây ngựa vào càng xe để nó đi theo, bản thân thì chạy ra phía sau.

Mạc Thiên Hàm lắc đầu, tên gia hoả này thật đủ ngốc, nhưng được cái đối xử với Lương ca nhi rất tốt.

Bởi vì đang ngày tết, trong thành náo nhiệt vô cùng, xe ngựa một đường đi rất chậm, mãi đến đầu đường Chu Tước mới tốt hơn nhiều, nhưng lúc này trên đường lớn đều là kiệu cùng xe ngựa của các quan to hiển quý qua lại, nối liền không dứt.

Trước phủ Thú quốc đại tướng quân cũng đậu đầy xe ngựa cùng hơn mười thất bảo mã, lúc đoàn người Mạc Thiên Hàm đến, Trình Thiệu An đang đứng ở cửa nghênh đón.

"Tuấn Chương huynh, các người cuối cùng cũng tới, tổ phụ đã nhắc đến mấy lần rồi!" Trình Thiệu An giống như sau vạn dặm sa trường nhìn thấy thân nhân, nhiệt tình tiếp đón, khiến cho Mạc Thiên Hàm không hiểu thấu, dù là thông gia cũng không cần nhiệt tình như vậy đi?

Trình Thiệu Khuê theo sau lập tức nói ra nguyên nhân: "Ngươi nếu còn không tới, tổ phụ liền phải mượn rượu làm càn!"

Q-Q thật bưu hãn!

"Cái đó, haha, năm mới vui vẻ!" Mạc Thiên Hàm khô cằn chào hỏi vị đại thiếu gia này: "Ta còn phải đỡ phu lang của ta, xin chờ một lát!"

Mạc Thiên Hàm xoay người ôm hài tử cùng phu lang xuống xe, Thu Nghiên đã chỉnh đốn thoả đáng, khoác áo choàng ôm lò sưởi, để tướng công ôm hài tử, phía sau Từ chưởng quầy cùng Từ gia phu lang cũng xuống theo, cỗ xe ngựa thứ ba chính là Trình Thiệu Khuê, hắn vừa xuống dưới lập tức đỡ Lương ca nhi.

Đại môn phủ đại tướng quân mở rộng, hai hàng đèn lồng đỏ thẫm treo cao, ban ngày còn chưa thấy gì, Mạc Thiên Hàm đoán đến tối hẳn tốn không ít tiền dầu!

Vào đại môn là sân viện, bên trong đã bày sẵn tiệc rượu, ban ngày ban mặt đã mở tiệc cũng chỉ có thể là phủ Thú quốc đại tướng quân.

"Tổ phụ, Tổ ma sao." Tiến vào phòng khách, Thú quốc đại tướng quân cùng Tân chính quân đang ngồi ngay ngắn ở chủ vị, hai dãy bàn hai bên ngồi đầy khách khứa, Mạc Thiên Hàm nhìn thoáng qua, cơ hồ đều là người lớn tuổi, nhưng một thân khí thế sát phạt không thua Thú quốc đại tướng quân chút nào, các ca tử cũng là đầu đầy hoa râm, không được mấy người trẻ tuổi, ngược lại đám người đứng phía sau đều là hán tử cùng ca tử trung niên, mà đứng ở cửa thì đều là người trẻ tuổi tầm tầm Trình Thiệu An và Trình Thiệu Khuê, bao gồm cả các ca tử, cũng có mấy ca nhi.

"Các tiểu tử đến chúc tết đại tướng quân cùng Tân chính quân!" Từ chưởng quầy cùng Từ gia phu lang, Mạc Thiên Hàm cùng Thu Nghiên đồng thời hành lễ, bọn họ tuy là quan hệ chủ gia cùng người nhập hộ, nhưng đồng dạng, Từ gia mới là nhà mẹ đẻ của Lương ca nhi, vì vậy bốn người cùng nhau tiến vào song song hành lễ.

"A ha! Trình lão thất phu, ngươi còn nói người ta gọi ngươi 'gia gia', hiện tại đều trăm miệng một lời gọi đại tướng quân! Ngươi còn ba hoa? Ngươi tiếp tục ba hoa đi!" Bên này bốn người vừa mới hành được nửa lễ, bên kia một vị lão đầu đã nhảy ra, chỉ vào Trình đại tướng quân ngồi trên chủ vị trào phúng, khiến Trình đại tướng quân tức đến đỏ mặt rống giận: "Tiểu tử gọi lão phu là gì?"

"Trình gia gia!" Mạc Thiên Hàm vừa thấy sao còn không hiểu, nhanh chóng cùng Từ Trường Hưng đổi giọng gọi "Trình gia gia", nếu không lão đầu lại nổi giận.

"Vừa rồi không phải kêu đại tướng quân sao?" Vị lão đầu kia không thuận theo buông tha, càng thêm cứng rắn!

"Thời điểm chúc tết gọi đại tướng quân không phải càng có mặt mũi sao? Trình gia gia của chúng ta chính là Thú quốc đại tướng quân đó!" Từ Trường Hưng lăn lộn lâu trong thương trường, lá gan cũng biến lớn, đứng trước người quyền quý lời nói đĩnh đạc, tực khắc khiến mọi người xung quanh phải lau mắt mà nhìn.

"Tiểu tử nói rất đúng! Có lý!" Lời này có chút phủng Trình đại tướng quân, lão nhân gia lập tức chuyển qua vui vẻ: "Vẫn là huynh trưởng nhà thông gia hiểu lý lẽ, so với lão đầu tự cho là đúng kia tốt hơn nhiều!"

"Hắc! Ngươi có ý gì? Lão đông tây, muốn nói ta không bằng huynh trưởng thông gia nhà ngươi?" Lão đầu lập tức tạc mao, cùng Trình đại tướng quân tranh luận.

"Khụ!" Vẫn là Tân chính quân lợi hại, ho khan một tiếng, toàn trường lập tức lặng ngắt như tờ!

Trình đại tướng quân cũng ngoan ngoãn khoát tay: "Trước ngồi xuống đi đã!" Sau đó liền trở về ghế của mình ngồi xuống, lão đầu kia cũng lập tức quay lại chỗ của mình, mọi người xung quanh thấy vậy không khỏi cười thầm.

Bốn người Mạc Thiên Hàm mặt không khỏi toát mồ hôi!

Phủ Thú quốc đại tướng quân, hành sự thật đặc biệt a!

"Chúc tết Trình gia gia cùng Tân sao sao, chúc nhị vị phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn." Mạc Thiên Hàm nhanh chóng cùng toàn gia chúc tết một lần nữa, lời nói cũng phải sửa lại.

"Ừ, đều đứng lên di!" Tân chính quân trừng mắt nhìn Trình đại tướng quân bên cạnh đang muốn mở miệng, đại tướng quân lập tức héo, thành thành thật thật ngồi nghiêm trang.

"Lương ca nhi tham kiến Trình gia gia, Tân sao sao." Lương ca nhi đơn độc từ phía sau tiến lên hành lễ chúc tết, Trình Thiệu Khuê cũng đi theo bên cạnh.

Lương ca nhi vừa báo tên liền hấp dẫn tầm mắt của mọi người, tuy Lương ca nhi không ra khỏi cửa, nhưng danh tự ở trong vòng hiển quý lại vô cùng nổi bật, dù sao ca nhi có thể thắng cả Lục hoàng ca nhi, được Trình Thiệu Khuê nhìn trúng, mọi người đều cho rằng là dạng tuyệt sắc vô song, mị lực vô hạn.

Bởi vì Lục hoàng ca nhi ngoài việc là ca nhi hoàng gia ra, diện mạo cũng không có vấn đề, tuy tính tình không ra gì, nhưng không thể phủ nhận xuất thân cùng dung mạo khí chất của hắn.

Nhưng vừa nhìn thấy Lương ca nhi, mọi người đều cảm thấy ánh mắt của Trình Thiệu Khuê thật không còn lời nào để nói.

Tân chính quân sau khi có chút ngẩn ra, lập tức tiến lên thân thiết lôi kéo tay Lương ca nhi, lại tiếp đón Từ gia phu lang, vui vẻ mang theo một đoàn ca nhi ca tử tiến về hậu viện, nơi đó đã bày sẵn yến tiệc.

Thu Nghiên cũng ôm Ưu ca nhi đi theo, dư lại Mạc Thiên Hàm cùng Từ Trường Hưng căng da đầu đối phó với các vị đại nhân ở đây.

Vừa thấy Tân chính quân rời đi, Trình đại tướng quân như được nạp máu sống lại, một bước thành ba: "Nhanh nhanh, dọn bàn, khai tiệc! Mạc tiểu tử Từ tiểu tử, hôm nay không say không về!"

"Tốt!" Các binh lính xung quanh cao giọng hô to, bọn họ đều là quân binh của Trình đại tướng quân, hiện giờ tuy cũng là quan chức tướng quân có phẩm cấp trong người, nhưng trong xương cốt vẫn đem đại tướng quân làm gương, ai nấy đều không câu nệ tiểu tiết!

"Từ từ, từ từ, hai ngươi như thế nào thấy gia gia cũng không chúc tết?" Lão đầu vừa rồi lại nhảy ra cản trước mặt Mạc Thiên Hàm cùng Từ Trường Hưng, râu râm, mắt lớn như chuông đồng, thỉnh thoảng lại hiện lên tinh quang, vừa nhìn đã biết thành tinh rồi.

Mạc Thiên Hàm cùng Từ Trường Hưng hai mặt nhìn nhau, bọn họ căn bản không quen biết vị này a!

Sao lại còn tới một vị "gia gia"?

"Phong lão thất phu ngươi tính là gia gia gì? Lão phu mới là gia gia của bọn họ, ngươi bớt khi dễ tiểu bối nhà ta đi! Ta nói cho ngươi biết, muốn đánh nhau thì nhân lúc còn sớm động thủ, nếu không một hồi đừng mượn cớ uống rượu sinh sự!" Trình đại tướng quân cũng nhảy ra, ngăn trước mặt hai tiểu bối khiêu chiến lão đầu đối diện.

Mạc Thiên Hàm nghe xong lập tức minh bạch, vị này chính là tổ phụ của Phong Tĩnh An, Thủ quốc đại tướng quân Phong Kiến Phác!

"Sao không thể kêu lão phu gia gia? Tôn tử của lão phu cùng Mạc tiểu tử chính là sư huynh đệ đồng môn! Chẳng lẽ lão Trình ngươi làm thông gia thì được, Phong gia chúng ta là đồng môn thì không được?" Phong đại tướng quân đắc ý nhìn Trình đại tướng quân.

"Mạc tiểu tử, thật hay giả? Ngươi cùng tiểu tử Phong gia thành sư huynh đệ?" Trình đại tướng quân nhanh chóng muốn xác nhận cùng Mạc Thiên Hàm.

Mạc Thiên Hàm còn có thể làm thế nào? Chỉ có gật đầu!

"Tiểu tử thay sư phụ thu đồ đệ, sư đệ rất có thiên phú, cho nên liền thu về dưới danh nghĩa sư môn, chỉ là dạy một vài thứ mà thôi."

"Ngươi, sao ngươi không nói sớm! Làm hại lão phu bị Phong lão thất phu cười nhạo!" Trình đại tướng quân thấy Mạc Thiên Hàm thừa nhận, tức đến dựng râu.

Sao ông lại không nghĩ đến chuyện để Trình Thiệu Khuê đến bái sư học nghệ chứ? Chỉ bằng một thân bản lĩnh kia của Mạc Thiên Hàm, tiểu tử Phong gia đúng là lời to.

"Hắc hắc hắc, ngoan, gọi gia gia!" Phong đại tướng quân mới mặc kệ Trình đại tướng quân nghĩ thế nào, vỗ vỗ bả vai Mạc Thiên Hàm bắt hắn gọi.

"Phong gia gia chúc mừng năm mới, ngày mai sẽ đến phủ ngài bái kiến, hy vọng ngài không ghét bỏ tiểu tử." Vốn cũng tính hôm nay đến phủ Thú quốc đại tướng quân, ngày mai cũng phải đến phủ Thủ quốc đại tướng quân một chuyến, dù sao một bên là thông gia, một bên là nhà của sư đệ, bỏ qua ai cũng không được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro