CƯỜNG TIỄN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Văn án:

"Cường tiễn" đọc là "qiang jian" đồng âm hoàn toàn với "cưỡng gian" aka bá vương ngạnh thượng cung aka R.A.P.E =))))

Bắt cóc nhầm!

Một thằng thụ bị hai thằng công ăn!




"TMD, lão tử mà thấy mày là mày chết với lão tử! A đế (hắc xì)!" Ngữ Tử Du thầm rủa cái tên chết tiệt hẹn hắn xong rồi lại cho hắn leo cây vì bạn gái gọi.

.

Thời tiết như thế này chỉ có mấy tên điên mới ra đường. Tất nhiên Ngữ Tử Du hắn chẳng phải kẻ điên nhưng chính nhờ thằng bạn than thiết chí cốt kia mà giờ hắn cũng sắp thành rồi.

.

Người ta thường nói không sai mà: Anh em như tay chân, người yêu như áo mặc. Thà cụt tay cụt chân chứ nhất quyết không trần truồng ra đường. Thở dài tiếp tiếng thứ 18 trong đêm, Ngữ Tử Du thầm nghĩ.

.

Hai hàm răng va lập cập vào nhau, còn tay thì đưa vào túi áo khoác. Trên cổ choàng chiếc khăn len, đầu đội mũ len, hít hít cái mũi vì lạnh mà đỏ ửng. Nhìn hắn bây giờ chẳng khác gấu là bao nhiêu (như vậy mới có chuyện bắt cóc nhầm và bị ăn chứ =)))) )

.

"Lạnh chết được. . . ."

.

KÉT!!!

.

Ngữ Tử Du còn chưa kịp hoàn hồn về chiếc BMW chắn ngang trước mặt mình thì đã bị hai người đàn ông vận đồ đen lôi lên xe.

.

Đợi khi hắn nhận thức lại thì xe đã chạy và hắn cũng đã yên vị trên ghế sau!

.

"AAAAA!!! THẢ TÔI RA!!!"

.

Cùng lúc đó, ở một nơi nào đó, có một người nào đó đang ăn kem bỗng nhiên hắc xì.

.

"Em sao vậy? Lạnh à?" Nam nhân cao to đứng kế bên thanh niên thanh tú vội vàng cởi áo khoác ngoài choàng vào cho cậu.

.

"Không biết nữa!"

----------

"Đây là ai?" Bạch Tu Văn nhìn cục bông bị trói gô, miệng bị dán miếng băng keo đang cố gắng ú ớ gì đó rồi quay sang hỏi lão Trương đang nghiêm nghiêm cẩn cẩn đứng cạnh mình.

.

"Dạ thưa cậu hai, đây là Trần nhị thiếu gia mà ông chủ ra lệnh bắt đem đến cho cậu cùng cậu ba. Ông chủ dặn cho cậu ta một bài học." Lão Trương bất động thanh sắc trả lời.

.

"Vậy sao!" Bạch Tu Văn tựa tiếu phi tiếu nhìn vật ngọ ngoạy trên giường rồi phất tay cho lão Trương lui ra.

.

"Ngoạn ý mới sao!" Khóe miệng cong lên một nụ cười băng lãnh, tiến gần đến phía chiếc giường KING SIZE trong phòng.

.

Từ trên cao nhìn xuống như một thợ săn đang xem xét con mồi đang giãy giụa trong bẫy do thợ săn tạo ra khiến cho con mồi không thể nào trốn thoát được. Thân hình của Bạch Tu Văn lại cao và rắn chắc nên càng khiến người khác cảm thấy bức bách khi đứng đối diện y, đặc biệt Ngữ Tử Du lại như cá nằm trên thớt. (Vâng, chờ bị ăn =))) )

.

Ngữ Tử Du hướng ánh mắt về phía Bạch Tu Văn ngụ ý gỡ miếng băng keo trên miệng cho hắn nói chuyện. Bạch Tu Văn khẽ nhếch chân mày đen rậm đặc trưng của nam nhân, trong đầu nổi lên ý xấu.

.

Y kéo chiếc ghế trong phòng lại gần chiếc giường rồi ngồi xuống. Đôi chân thon dài bắt chéo qua nhìn Ngữ Tử Du như thẩm định món hàng.

.

"Không ngờ nhị thiếu gia của Trần thị gia tộc nổi danh về mỹ nhân lại tầm thường như thế này, không có gì đặc sắc. Có khi nào là được nhặt về không?!"

.

Con mẹ nhà ngươi mới tầm thường, ngươi mới được nhặt, cả nhà ngươi đều được nhặt! Hai mắt trợn ngược nhìn tên chết tiệt đang phun những câu khiến tự tôn bị đả kích kia, trong bụng thầm chửi Bạch Tu Văn đến cẩu huyết lâm đầu cùng lôi tổ tiên y ra thăm hỏi một lần (=))) ).

.

Mà này không phải trọng điểm, tử biến thái kia vừa nói gì? Trần nhị thiếu gia? Lão tử họ Ngữ mà!!! Bắt cóc nhầm rồi aaaaaaaaaa!!!

.

CẠCH!!!

.

Nghe thấy tiếng động vang lên cả Bạch Tu Văn lẫn Ngữ Tử Du đều cùng nhìn về phía cửa. Một thanh niên diện mạo tuấn mỹ đang đứng dựa lưng trên phía cửa, một tay nâng cằm nhìn chằm chằm vào hai con người trong phòng.

.

"Thú vui mới sao anh hai?" Thanh niên khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng mỉm cười tựa như thiên sứ nhưng Ngữ Tử Du lại thấy sau lưng cậu mọc ra một đôi cánh đen tà ác.

.

"Muốn tham gia sao?" Bạch Tu Văn không trả lời mà hỏi ngược lại. Y biết rõ tính cách cậu em này, dù không báo thì cậu cũng tự động chạy đến.

.

Nếu chỉ nhìn vào bề ngoài mà đánh giá thì không ai nghĩ cậu trai cỡ đôi mươi này lạnh lung, ác độc đến cỡ nào. Trong giới hắc đạo, cái tên Bạch Lăng Phong là nỗi khiếp sợ của biết bao người.

.

"Anh có hứng thú với SM à!" Bạch Lăng Phong vài ba bước đã đến bên cạnh giường nhìn vào vật tròn tròn đang bị trói rồi quay sang vẻ mặt thú vị nhìn Bạch Tu Văn.

.

"Lúc trước thì không, nhưng bây giờ thì chưa chắc!" Bạch Tu Văn hứng thú dạt dào nhìn Ngữ Tử Du đang phóng đạn về phía hai anh em.

.

Nếu ánh mắt có thể giết người thì Bạch Tu Văn và Bạch Lăng Phong không biết đã chết bao nhiêu lần rồi. Ta liếc chết ngươi, liếc chết ngươi - Ngữ Tử Du hung hăng nhìn.

.

"Trước tiên phải gỡ miếng băng dính chứ!" Bạch Lăng Phong nhanh chóng xé miếng băng keo trên miệng Ngữ Tử Du làm hắn đau đến nhe răng.

.

Vừa định la lên nói mình không phải Trần nhị thiếu gia gì gì đó thì một cỗ hương vị ập vào trong miệng hắn. Bạch Lăng Phong đang hôn hắn.

.

Vì quá kinh ngạc nên hắn quên luôn việc khép miệng, Bạch Lăng Phong thừa cơ hội đem đầu lưỡi vào. Chiếc lưỡi như con rắn trơn trượt lục soát từng ngõ ngách trong khoang miệng, tham lam hút lấy mật dịch trong vòm họng. Đảo qua từng kẽ răng, tà ác lôi kéo chiếc lưỡi đối phương cùng tham gia với mình.

.

Đến khi nhìn thấy Ngữ Tử Du sắp ngất xỉu thì mới lưu luyến rời đi, trước khi đi còn không quên cắn nhẹ vành môi ngoài. Sợi chỉ bạc kéo dài giữa nơi hai người vừa tách ra.

.

Nụ hôn đầu của lão tử!!!!

.

Đó không phải chuyện quan trọng, quan trọng bây giờ là trinh tiết cái mông cuả mình sắp mất. Ngữ Tử Du hô hấp khó khăn, rên rỉ vài tiếng.

.

Trong mắt hai con lang nhà họ Bạch cùng hiện lên ngọn lửa. Hắn không hề biết tiếng rên vô thức của hắn có sức hấp dẫn đến cỡ nào!

.

"Ta không phải. . . . ." Chưa kịp nói dứt câu thì một nụ hôn khác ập đến, chỉ khác là lần này người hôn hắn chính là Bạch Tu Văn.

.

Bạch Tu Văn khi nãy thấy đệ đệ hôn Ngữ Tử Du khiến trong mắt y tối đi vài phần. Y chưa hề nghĩ chỉ nhìn người khác hôn cũng có thể làm y cứng. Chết tiệt!

.

Chửi thầm một câu, Bạch Tu Văn ra sức hôn, mút mát mật dịch tinh khiết thơm mùi vani trong miệng Ngữ Tử Du. Không nghi ngờ gì nữa, người này có thể giúp y hưng phấn, dại gì không tận hứng.

Bạch Lăng Phong nhìn Bạch Tu Văn hôn Ngữ Tử Du, khóe miệng cong lên một độ cung đầy hứng thú. Trước cặp mắt mang đầy nghi hoặc của anh trai, Bạch Lăng Phong đứng lên khỏi giường. Kéo chiếc ghế khi nãy Bạch Tu Văn ngồi đặt thân xuống, đôi chân thon dài bắt chéo qua, mỉm cười nói với Bạch Tu Văn.

.

"Anh làm đi, em xem."

.

Ngữ Tử Du vừa nghe câu nói từ miệng ác ma mang khuôn mặt thiên sứ này thì suýt chút nữa lăn đùng ra bất tỉnh. Ta có phải diễn viên đóng GV miễn phí đâu mà ngươi đòi xem? Trong bụng không biết bao nhiêu ngôn ngữ muốn phun ra nhưng đến miệng lại thành âm thanh thở dốc.

.

Trên làn da trắng nõn lập tức đỏ ửng vì hô hấp không thuận, khuôn mặt như quả cà chua chín mọng mời người đến thưởng thức. Bất quá đây lại là lang nên chỉ do là hắn xui xẻo thôi.

.

Bạch Tu Văn liếc mắt về Bạch Lăng Phong đang tựa tiếu phi tiếu xem kịch hay, không nói gì nữa mà bắt đầu thưởng thức bữa tiệc từ trên trời rơi xuống của mình.

.

Phân thân y trướng đau sau lớp quần, đòi chủ nhân giải thoát. Bạch Tu Văn nhanh chóng thoát quần áo của Ngữ Tử Du nhưng vì hắn đang bị trói nên khá khó khăn. Dứt khoát một tay xe toạt chiếc áo sơ cùng áo khoác ngoài hắn đang mặc.

.

"Này, áo của ta, ngươi làm gì thế?" Ngữ Tử Du thét lên thất thanh nhìn áo mình chỉ trong một lần kéo đã bị rách nát. Sức lực tên biến thái này thật khủng khiếp.

.

Chưa kịp hoàn hồn sau khi kinh hãi đã cảm giác được hai quả thực trước ngực bị thứ gì đó ẩm ướt liếm cắn và day day khiến hắn rên lên trong vô thức.

.

"Ân. . .ư. . .ưm. . .buông. . ."

.

Nghe được tiếng rên rỉ thúc tình như thế, Bạch Tu Văn càng sử thêm lực, miệng hết cắn, liếm rồi lại mút. Một tay cũng không quên chiếu cố nhũ hồng còn lại, tay còn lại sờ soạng trên từng milimet da thịt của Ngữ Tử Du, lần mò trêu chọc giữa rốn của hắn, sau đó thẳng tiến xuống tính khí dưới lớp quần đang dần thức tỉnh.

.

Nắm trong tay thứ tượng trưng nam tính nhẹ nhàng xoa bóp, vuốt dọc theo chiều dài của thứ đang nẩy lên trong tay y, thỉnh thoảng lại lấy ngón cái khẩy nhẹ đầu khấc đang rơi lệ khiến Ngữ Tử Du mơ mơ hồ hồ nhắm chặt hai mắt lại thở dốc.

.

Nhìn màu tính khí này là biết không thường sử dụng, có khi còn là một xử nam đi. Bạch Tu Văn xem xét khí quan trong tay mình rồi khẽ nở nụ cười.

.

Tay lại không yên phận mò xuống hai viên bi xoa nắn, lướt qua nhẹ nhàng tìm xuống lỗ nhỏ giữa hai cánh mông. Quần Ngữ Tử Du không biết đã bị thoát từ lúc nào, thân thể xích lõa, hai tay vẫn còn đang bị trói.

.

Ngậm mút hai thực quả đến sưng đỏ mới vừa lòng buông ra, từ màu hồng chuyển sang đỏ đen và sưng cứng, lấy ngón tay gẩy nhẹ trên đầu vú làm Ngữ Tử Du không nhịn được kêu ra tiếng.

.

"A. . .ư. . ."

.

Ý thức mơ hồ vì tình dục bị khơi dậy khiến Ngữ Tử Du quên mất hổ thẹn, nếu như tỉnh biết mình bày ra bộ dạng dâm đãng này khẳng định hắn sẽ kiếm cái lỗ nào mà đâm đầu xuống. Bạch Tu Văn di chuyển đầu lưỡi liếm dọc theo ngực tiến lên xương quai xanh cắn mút lưu lại ấn ký, y ưu ái trên chiếc cổ rồi mới đặt lên đôi môi sưng tấy vì bị hôn khi nãy.

.

Hai tay nhanh chóng thoát y phục cho chính mình đến khi không còn gì vướng bận, thằng nhóc của y đã sưng tím lập tức bật ra khỏi quần khi y kéo xuống, còn có thể nhìn thấy gân xanh nổi lên trông thật dữ tợn. Lưu luyến đem đầu lưỡi rút ra, trước khi rời đi cũng không quên mút môi dưới của Ngữ Tử Du.

.

Lật ngược Ngữ Tử Du lại đưa lưng về phía mình, Bạch Tu Văn thử đưa một ngón tay vào thăm dò. Chết tiệt, thật chặt!

.

Ngữ Tử Du ăn đau cũng khôi phục được vài phần thanh tĩnh, theo vô thức bò đi khỏi thứ đang ra vào trong cơ thể mình nhưng lại bị Bạch Tu Văn nắm chặt thắt lưng không thể nào động đậy.

.

"Ư. . .đừng. . .dừng. . ."

.

"TMD, là tự ngươi chuốc lấy." Bạch Tu Văn giọng đã khàn đi vài phần vì nhuốm tình dục nghiến răng đem ngón tay đang khuếch trương nơi giữa song đồn Ngữ Tử Du rút ra, y đã chịu đựng mà tên nam nhân này lại không biết tốt xấu đi thử thách sự nhẫn nại của y.

.

"AAAAAAAAAAAA. . . ."

.

Cái thứ cứng như thép không phải người bình thường có thể thừa thụ đâm thẳng vào mông Ngữ Tử Du khiến hắn hét lên đau đớn. Ngay sau đó có thứ gì cắm thẳng vào miệng hắn một cách tàn bạo. Ngữ Tử Du ánh mắt mông lung ráng mở ra, là dương cụ của nam nhân.

.

"Ưm. . . ." Rên lên khó khăn.

.

"Anh, em suy nghĩ lại rồi, tham gia vẫn là có ý nghĩa hơn đứng ngoài xem." Bạch Lăng Phong nhìn màn kích tình trước mắt cũng không nhẫn nhịn nổi mà thoát y phục leo lên giường cắm thứ sưng cứng của cậu vào miệng Ngữ Tử Du.

.

Hai tay vịn hai bên đầu của Ngữ Tử Du rút ra đâm vào khoang miệng ấm nóng đó khiến Bạch Lăng Phong một trận hút khí. Không phải cậu chưa từng được người khẩu giao nhưng trong vòm họng người này thật sự rất khác.

.

Bạch Tu Văn nhếch môi, y lười lên tiếng đối với tính cách bốc đồng của đứa em trai này. Khẽ nhướng mày như sự đồng ý, y lập tực nắm hai bên eo Ngữ Tử Du bắt đầu trừu động.

.

Theo sự va chạm đâm vào rút ra của Bạch Tu Văn, thân hình Ngữ Tử Du chuyển động về phía trước nuốt gọn khí cụ của Bạch Lăng Phong rồi lại nhả ra phân nửa khi Bạch Tu Văn nắm thắt lưng hắn kéo về. Lúc đầu di chuyển hơi khó khăn vì không có bôi trơn lẫn khuếch trương kĩ khiến Bạch Tu Văn không thể thông thuận mà đâm vào cả gốc lẫn rễ nhưng từ từ máu cùng dâm dịch chảy ra từ bên trong cúc hoa giúp Bạch Tu Văn dễ dàng chuyển động.

.

"Thân thể này trời sinh dành để cho nam nhân thao đây mà, thật dâm đãng."

.

Ngữ Tử Du trong giờ phút này còn nghe ra gì được, nếu hắn mà biết được lời nam nhân này nói chắc chắn sẽ hộc máu bỏ mình. Rất may (mới là lạ) là hắn vẫn đang tiếp tục chìm đắm vào màn tình dục đầy hương diễm nên không nghe được chữ nào.

.

Tay Bạch Tu Văn cầm lấy bóp nắn tính khí vì đau đớn mà xụi lơ của Ngữ Tử Du, dần dần ngẩng đầu trong tay y, chảy ra một ít tinh dịch ở đầu khấc. Bạch Lăng Phong cũng không hề thua kém dùng bàn tay đầy vết chai do luyện kiếm lâu năm kẹp lấy quả anh đào giữa hai ngón tay cậu mà day day xoa nắn. Chẳng bao lâu dưới sự khiêu khích của hai anh em họ Bạch, Ngữ Tử Du liền buông khí giáp đầu hàng, chỉ thấy một ánh sáng trắng lóe lên, hắn tới, tinh dịch văng đầy lên drap trải giường.

.

"Chậc, chậc, chưa gì hết đã bắn rồi." Bạch Lăng Phong tiếc nuối nhấp nhấp dương cụ mình ra vào trong miệng Ngữ Tử Du, nước bọt không thể nuốt xuống chảy thẳng xuống dọc theo tính khí Bạch Lăng Phong rồi lưu lại trong rừng rậm hắc sắc.

.

Bạch Tu Văn cũng không còn kiên nhẫn là bao nên đâm điên cuồng trong cơ thể Ngữ Tư Du với tần suất cực mạnh khiến hắn rên lên đau đớn cùng hưởng thụ.

.

"Ư. . .chậm. . .lại. . . ."

.

Gầm nhẹ một tiếng bắn thẳng vào bên trong Ngữ Tử Du, từng dòng dịch thể ấm nóng từng đợt phun trào vào cơ thể hắn khiến mông hắn giựt giựt, lượng tinh dịch quá nhiều vô pháp thừa thụ chảy dọc xuống theo kẽ mông cùng máu. Màu đỏ cùng trắng chảy ra đầy dâm mỹ kích thích thị giác của người khác.

.

Nhấp nhấp cho số dịch thể màu trắng đục chắc chắn được đưa sâu vào trong cơ thể Ngữ Tử Du. Bạch Tu Văn ngẩng đầu lên thì thấy Bạch Lăng Phong cũng đang phun trào trong miệng Ngữ Tử Du, hắn không phòng bị nên ho sặc sụa, vài giọt sữa màu trắng cũng theo động tác của hắn mà nuốt vào. Còn bao nhiêu thì theo mật dịch trong suốt chảy ra ngoài, văng đầy phía trên mắt, mũi, môi hắn.

.

Nhìn cảnh tượng này, tính khí Bạch Tu Văn còn đang được lỗ nhỏ Ngữ Tử Du ngậm lấy lại tiếp tục cứng lên.

.

"Anh, em cũng muốn vào." Bạch Lăng Phong cầm thằng bé của mình vẫy vẫy chất lỏng trắng đục lên mặt Ngữ Tử Du khiến hắn chỉ có thể nhắm chặt mắt, ngữ khí như tràn ngập ủy khuất. Tuy miệng cũng rất tốt nhưng cậu vẫn thích được ngâm trong động nhỏ kia hơn.

.

Bạch Tu Văn vẫn còn muốn tiếp tục, lại nghĩ cho đệ đệ, y không muốn rút ra, vậy thì cứ cùng làm. "Cùng cắm vào đi."

.

Nghe được lời anh hai nói, Bạch Lăng Phong hí hửng rút ngón tay đang chơi đùa trong miệng Ngữ Tử Du ra dựng hắn ngồi dậy, lưng dựa vào ngực Bạch Tu Văn. Vì quá vội vàng khiến tính khí vẫn còn trong cơ thể Ngữ Tử Du siết chặt.

.

"Đau, từ từ thôi." Bạch Tu Văn nhíu mày nhìn đệ đệ.

.

Bạch Lăng Phong lè lưỡi, một tay vịn vai Ngữ Tử Du, một tay đưa ngón giữa vào nơi liên kết giữa Bạch Tu Văn và Ngữ Tử Du. Nhờ dịch thể anh trai vừa bắn nên khá dễ di chuyển ngón tay, tiếp tục đưa thêm một ngón tay vào dò xét. Ngữ Tử Du đau khẽ vặn vẹo thắt lưng nhưng bị Bạch Tu Văn giữ chặt.

.

"Nhanh lên." Tình dục dâng cao lại bị ngón tay em trai cùng động nhỏ xoa bóp khiến ngữ khí Bạch Tu Văn có phần nóng nãy. Hối thúc Bạch Lăng Phong nhanh chóng đi vào.

.

Cầm một chân Ngữ Tử Du gác qua người mình, Bạch Lăng Phong không nói hai lời liền đâm thẳng vào, trực đảo Hoàng Long.

.

"AAAAAAAAAAAAAAAAAA. . . . ."

.

Cơn đau người thường khó chịu được khiến Ngữ Tử Du gào lên thất thanh, một cự vật cũng đủ hắn vô pháp tiếp nhận, bây giờ lại thêm một cái, giết hắn đi còn sướng hơn.

.

"Chật quá!" Bạch Lăng Phong đem dương cụ mình đâm vào một cách khó khăn, Bạch Tu Văn cũng chịu đau không kém đệ đệ, dung bàn tay xoa nhẹ những chỗ mẫn cảm trên người Ngữ Tử Du nhằm giúp hắn thả lỏng thân thể.

.

Quả nhiên sau một lúc liền có tác dụng, Ngữ Tử Du bắt đầu bớt cương cứng, Bạch Lăng Phong dễ dàng đưa cự vật vào hết chiều dài. Thở phào nhẹ nhõm, cậu bắt đầu trừu sáp.

.

Hai huynh đệ Bạch gia luân phiên rút ra đâm vào khiến Ngữ Tử Du ngoài rên rĩ cũng chỉ là rên rĩ. Lỗ nhỏ chứa một lần hai hung cự to lớn, lúc đầu cảm thấy đau nhưng về sau chỉ còn khoái cảm dâng lên não làm hắn có cảm giác sung sướng không thể diễn tả.

.

"Nhanh. . .chút. . ."

.

"A. . .không. . .chậm. . . ."

.

Sau khi cả hai cùng đưa vào thì tiếp theo luân phiên từng người một. Thẳng đến khi Ngữ Tử Du chỉ còn có thể bắn ra nước mới dừng lại.

.

Trên người hắn tràn ngập dấu hôn cùng dịch thể trắng dục hòa cùng màu đỏ của máu trên chiếc giường trắng tinh. Động nhỏ vì sử dụng quá độ mà không thể khép vào, mặc sức cho tinh dịch chảy xuôi theo bắp đùi đầy hôn ngân bên trong.

.

Bạch Lăng Phong cũng quá mệt mỏi nên ôm Ngữ Tử Du bất tỉnh từ khi nào cùng chìm vào giấc ngủ. Bên trong còn đang cắm thứ đó của cậu do làm biếng rút ra. Chậc, để vậy cho nó ấm!

.

Bạch Tu Văn đứng lên châm điếu thuốc, nhìn về phía đống quần áo bị văng tứ tung trên sàn kia, cầm lấy chiếc quần bên trong có cái bóp của Ngữ Tử Du.

"Ngữ Tử Du - 26 tuổi, nhân viên tập đoàn Bạch Vũ."

.

Bạch Tu Văn cười lạnh rồi quăng đi cái bóp trong tay mình về với đống quần áo rơi vãi phía sàn. Leo lên giường kéo chăn ôm lấy cơ thể trần trụi của Ngữ Tử Du vào trong lòng.

.

Trần nhị thiếu gia cũng được, Ngữ Tử Du cũng được, chỉ cần Bạch Tu Văn y nhận định thì đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay y.

-------------

Vâng, sau đó là chuỗi ngày tràn ngập bất hạnh ở trên giường của Ngữ Tử Du để thỏa mãn thú tính của hai huynh đệ ác ma kia. Đêm làm tới sáng, sáng bị làm tới đêm. Có thể nói, cuộc sống gắn liền với giường của Ngữ Tử Du còn nhiều hơn 26 năm hắn sống cộng lại. (Chúc mừng anh =))))) )

.

Mỗi lần nhắc đến chuyện này, Ngữ Tử Du đều phẫn hận mà gào lên.

.

"Tao hận mày, thằng bạn khốn kiếp."

.

Và có người nào đó hắc xì, vô tư lái chiếc xe được cung cấp bởi Bạch gia huynh đệ với lý do đã quan tâm, chiếu cố (mới là lạ) của gã dành cho Ngữ Tử Du từ trước đến nay.

------Hoàn------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro