cuu dinh ky 69-714344

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5 : Võ Các

Dịch giả : bachmicongtu

Nguồn : Bàn Long Chiến Đội

Bấm vào đây để xem nội dung.

Lúc này là buổi sáng, ánh dương quang trên bầu trời yên ả chiếu rọi toàn bộ tòa cổ lâu sáu tầng bằng đá khiến cổ lâu như được bao phủ một quầng sáng. Trông như mộng ảo, mà những tảng đá cứng rắn trên vách tường có những hoa văn cho biết lầu các này được làm từ đá rất cổ xưa.

Phía trên lầu các có hai chữ to như rồng bay phượng múa : Võ Các

" Thanh Sơn, đây là nơi để các bí tịch của quy nguyên tông ta: Võ Các" Gia Cát Nguyên Hồng đạm cười nói. " Năm đó Quy Nguyên tông được thành lập thì Võ Các cũng được xây dựng. Cho tới bây giờ đã có hơn ngàn năm lịch sử"

" Tông chủ"

Tại cửa Võ Các có hai gã đệ tử trông coi, nhìn thấy Gia Cát Nguyên Hồng lập tức khom người hành lễ.

Đằng Thanh Sơn đi theo Gia Cát Nguyên Hồng tiến nhập võ các. Lầu một của Võ Các các giá sách được kê san sát , trên giá sách đặt từng quyển bí tịch.

" Chỉ riêng chỗ này cũng phải đến mấy trăm quyển bí tịch!" Đằng Thanh Sơn trong lòng âm thầm kinh ngạc tán thán " Tông phái qua ngàn năm lịch sử đích xác không tầm thường"

" Ở lầu một và lầu hai này đều là nhân cấp bí tịch và những bí tịch không phù hợp, địa cấp mật điển ở trong lòng đất, đi theo ta!" Gia Cát Nguyên Hồng vừa nói vừa dọc theo hướng bên trong đi.

" Trong lòng đất còn có?"

Đằng Thanh Sơn liền đuổi theo. Dựa và cửa sổ tại một góc lâu có một bàn viết, trên bàn viết có bầu rượu và chén, còn có một bộ sách bên cạnh là một lão giả tóc hoa râm đang tập trung tinh thần nhìn vào quyển sách đã ố vàng.

"Sư tổ" Gia Cát Nguyên Hồng gọi

Đằng Thanh Sơn nghe xong thì trong lòng cũng giật mình " Sư tổ của sư phụ? Ký Hồng thống lĩnh là nhị sư bá của sư phụ, vậy người này chính là sư phụ của Ký Hồng. Ký Hồng đã hơn trăm tuổi, lão già này cũng có thể hơn một trăm tuổi" Tuy nhiên trong tông phái đông đảo thành viên, theo bối phận tính tuổi thì cũng không phải là chính xác.

Tại Quy Nguyên Tông, lão già bảy tám chục tuổi vẫn có thể gọi thanh niên hai ba mươi tuổi là sư thúc.

" A! Là tông chủ" Lúc này lão già tóc hoa râm mới bừng tỉnh

" Làm phiền sư tổ mang chìa khóa mật đạo trong lòng đất cho Nguyên Hồng" Gia Cát Nguyên Hồng nói.

Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện, cầu thang của mật đạo ngay sau lưng lão già tóc hoa râm nọ.

"Tông chủ chờ một lát" Lão già lập tức hướng cầu thang phía dưới đi xuống, lấy chìa khóa mở ra cửa lớn làm bằng sắt thép màu đen. Chỉ nghe loảng xoảng một tiếng cửa sắt được mở ra.

" Gì...." Đằng Thanh Sơn hướng bộ sách kia nhìn qua, chỉ thấy một tờ giấy phía trên có viết " Ngày thứ hai Trương Dã cầm cung sắt, một lần nữa vào núi. Lần này Trương Dã không tái phạm sai lầm, thành công giết chết một con heo rừng" Chứng kiến mấy câu nói đó khiến Đằng Thanh Sơn có chút ngạc nhiên, hắn cũng có chút đoán ra.....

Đây là một loại tạp thư dã sử.

Lão giả kia nhìn Đằng Thanh Sơn nhếch miệng " Người trẻ tuổi, cậu cũng thích xem tạp thư ?Đây chính là giả sử về "Trương Dã" - Đệ nhất hào kiệt của Dương Châu chúng ta hơn một ngàn năm trước. Mặc dù giả dối chiếm đa số nhưng vẫn có thể nhìn ra một chút ý tứ, nếu cậu thích xem, ta sẽ cho cậu mượn hai bản"

" Không cần, không cần" Đằng Thanh Sơn liên tiếp nói

" Thanh Sơn, lão sư tổ là thủ hộ Võ các, ngươi xưng hô là vũ trưởng lão đi" Gia Cát Nguyên Hồng nói.

" Thanh Sơn ra mắt Vũ trưởng lão" Đằng Thanh Sơn khom người.

Lúc này Vũ trưởng lão nhãn tình sáng lên, cười híp mắt lại " Hả? Cậu chính là tên Đằng Thanh Sơn kia?Nghe nói tiểu tử Ký Hồng rút lui khỏi vị trí đệ nhất thống lĩnh, chính là cậu tiếp nhận! Ừm, tốt, tốt......Tên Ký Hồng kia cũng đã hơn trăm tuổi mà vẫn ở vị trí thống lĩnh, sớm nên lui đi, lui sớm một chút có lẽ sẽ không mất một tay"

" Vũ trưởng lão, ta mang Thanh Sơn tiến vào" Gia Cát Nguyên Hồng nói.

" Được rồi, không ngươi lại cho ta dài dòng" Vũ trưởng lão lại tiếp tục vùi đầu vào tiểu thuyết dã sử.

Thanh Sơn khóc cười cũng không được.

" Lão tiểu hài tử, lão tiểu hài tử" (ý nói người già nhưng tính giống trẻ con)

Lão niên nhân hơn một trăm tuổi này tính tình đích xác thú vị.

Dọc theo cầu thang đi vào thông đạo, trong thông đạo khá tối tăm, thông đạo đi vào trong lòng đất được vài trượng, đẩy ra cánh cửa đá liền tiến nhập vào một căn phòng rộng lớn. Trong phòng có hai chong đèn khiến cho căn phòng cũng không phải là quá tối, Gia Cát Nguyên Hồng sau khi tiến vào lại thắp thêm hai ngọn nến.

" Thanh Sơn, hai bên đống sách này đều là địa cấp bí tịch" Gia Cát Nguyên Hồng nói

Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện, hai bên của căn phòng cơ hồ toàn là sách che kín cả vách tường. Trên giá sách có từng quyển bí tịch, có cả sách bằng đá, bằng sắt, bằng trúc...

"Bí tịch nơi này tuyệt đại đa số là phương pháp vận chuyển tiên thiên chân nguyên cùng một ít chiêu thức"

" Bên kia chính là U Nguyệt Thương Điển, là một quyển mật điển trân quý nhất về thương pháp của quy nguyên tông ta. Trong này bao gồm cách làm như thế nào bước vào tiên thiên, cho đến quá trình đạt tới Tiên Thiên Kim Đan cảnh giới. Bên trong cũng bao gồm những ghi chép tâm đắc của các tiền bối đi trước" Gia Cát Nguyên Hồng chỉ giá sách cách nơi đó không xa.

Đằng Thanh Sơn lập tức nhìn lại.

Chỉ thấy nơi đó bày ra ba xấp da dê thật lớn.

" Đây là ..." Đằng Thanh Sơn có chút kinh ngạc

" Da dê kia chính là U Nguyệt Thương Điển nguyên bản! Bên trong có cách tu luyện thương pháp tường tận, cũng không có nhận thức tâm đắc. Bởi vì thuật làm giấy mãi mấy trăm năm trước mới có, cho nên những bí tịch này là nguyên bản. Kỳ thật nguyên bản đều là những bia đá, tấm sắt, da dê, phiến trúc...những quyển sách bên cạnh chỉ là bản sao chép, ngươi cầm lấy một quyển!" Gia Cát Nguyên Hồng nói.

Bản sao của U Nguyệt Thương Điển có ba quyển

Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện ba quyển sách này đều giống nhau như đúc, hắn liền cầm lấy một quyển.

"Thật đúng là dày" Đằng Thanh Sơn tùy ý lật ra

U Nguyệt Thương Điển chính là do Ngũ Khắc Phàn cường giả sáng chế ra, trong đó chủ yếu chia là Hậu Thiên, Tiên Thiên, Hư Đan, Tiên Thiên đan, Đan Tiên, Thiên Kim đan...

" Bí tịch này ngươi đem về chậm rãi mà xem, Thanh Sơn nhớ kỹ, U Nguyệt Thương Điển trong địa cấp mật điển được xem là thượng đằng nhất, ngươi tuyệt đối không được truyền ra ngoài" Gia Cát Nguyên Hồng nghiêm túc nói.

" Dạ, sư phụ" Đằng Thanh Sơn cũng hiểu được.

Bình thường địa cấp bí tịch chỉ có giảng giải cho Tiên thiên hư đan cảnh giới tu luyện. Căn bản không nói tới cảnh giới, chỉ nói tới thương pháp.

Mà U Nguyệt Thương Điển này từ Hậu thiên đến Thiên Kim đan đều nói.

Bí tịch như thế đích xác rất quý.

" Lây thiên tư của ngươi, nếu như bỏ thương học kiếm chỉ cẩn trong ba năm kiếm pháp của ngươi tuyệt đối vượt qua thương pháp! Đến lúc đó có Quy Nguyên Tâm Điển, sau khi ngươi bước vào Tiên thiên tu luyện sẽ bớt khó khăn hơn" Gia Cát Nguyên Hồng nhìn Đằng Thanh Sơn " Ngươi muốn U Nguyệt Thương điển, sau này có hối hận vi sư cũng không thể cho ngươi Quy Nguyên Tâm Điển được, ngươi hiện tại phải cân nhắc kỹ càng"

Đằng Thanh Sơn cười nói " Sư phụ, con sẽ học thương pháp" Hắn cũng hiểu được ý của sư phụ mình.

Ba năm làm cho kiếm pháp đạt tới cảnh giới thương pháp hiện tại?

Thương pháp của mình trong bá năm sợ cũng đã đạt tới một cảnh giới mới.

" Con đường này chính là mình ngươi chọn!" Gia Cát Nguyên Hồng vẻ mặt nghiêm túc " Sau này chỉ trông chờ vào chính bản thân mình, còn có vài ngày sau vào hai mươi tám tháng chín ngươi sẽ cùng sư huynh đánh một trận, đến lúc đó...ta hi vọng ngươi đừng lưu thủ, thắng phải gọn gàng dứt khoát"

"Dạ, sư phụ" Đằng Thanh Sơn có chút kinh ngạc

Sư phụ bảo mình không lưu thủ.

" Tuy nhiên ngươi cũng đừng khinh thường, sư huynh ngươi là người tiềm tu nhiều nhất, rất ít xông xáo ra bên ngoài, tên tuổi mặc dù không lớn nhưng thực lực cũng là rất không tồi." Gia Cát Nguyên Hồng nói xong liền thổi tắt hai ngọn nến nói " Đi ra ngoài"

Đằng Thanh Sơn đi theo Gia Cát Nguyên Hồng đi ra khỏi Võ Các

Đương!

Đại môn của thông đạo trong lòng đất được đóng lại , hai người Đằng Thanh Sơn và Gia Cát Nguyên Hồng rất nhanh rời khỏi Võ Các. Đằng Thanh Sơn trước hết quay về Hắc Giáp Quân, mà Gia Cát Nguyên Hồng thì quay về chỗ ở của mình.

................

Đêm tối, gió mát thổi khiến lá vàng rơi đầy dưới gốc cây.

Đằng Thanh Sơn khoanh chân tĩnh tọa trong đình viện, ánh mắt rơi vào U Nguyệt Thương Điển. Lúc này U Nguyệt Thương Điển đang được mở ra trên mặt đất, trên tờ giấy ghi cách thế nào bước vào tiên thiên.

"Dựa vào U Nguyệt Thương Điển viết, chính là làm cho Thần đột phá Nê Hoàn Cung, ta hiện tại Thần đã đột phá Nê Hoàn Cung, cũng là hậu thiên đỉnh cao, hẳn là " Thần dữ khí hòa", làm cho Thần cùng nội kình dung hợp làm một thể hóa thành tiên thiên chân nguyên" Đằng Thanh Sơn đọc nội dung này mấy lần.

Dựa theo giảng thuật của bí tịch, Thần sau khi đột phá Nê Hoàn Cung cần phải làm là " Ý tồn đan điền, Thần dữ khí hòa" đơn giản chỉ có tám chữ!

Dựa theo ba người tiền bối từng tu luyện U Nguyệt Thương Điển nhận thức tâm đắc thì " Ý tồn đan điền, thần dữ khí hòa"

Ý tồn đan điền kỳ thật cũng là lúc tâm thần cùng nội kình dung hợp. Muốn sinh ra luồng Tiên chân nguyên trong ba vị tiền bối người nhanh nhất chỉ một thời thần, mà người chậm nhất cũng mất đến ba ngày thời gian! Tóm lại một khi đột phá Nê Hoàn Cung vừa là hậu thiên đỉnh cao sẽ đạt tới tiên thiên cũng không khó, vấn đề là nhanh hay chậm, chắc hẳn là liên quan đến Thần mạnh hay yếu.

" Ừm, kiếp trước của ta đã đạt tới Thần đột phá Nê Hoàn cung, tu luyện lâu như vậy trên cảnh giới không thua lém một tiên thiên hư đan bình thường. Lấy Thần của ta, một canh giờ hẳn sinh ra được Tiên thiên chân nguyên, nhưng vì cái gì......"

Buổi chiều ngày hôm đó hắn đã tu luyện hai canh giờ nhưng vẫn như trước không sinh được ra một tia Tiên Thiên chân nguyên

" Cuối cùng là chuyện gì xảy ra?"

Đằng Thanh Sơn đứng dậy đem bí tịch bỏ vào trong lòng " Đi ăn cơm trước đã, ba vị tiền bối kia vị chậm nhất cũng hao tốn ba ngày mới được, buổi tối tiếp tục tập luyện"

....................

Đằng Thanh Sơn không phải là người dễ dàng bỏ cuộc, nhưng....liên tiếp sáu ngày!

Sáu ngày nay, đối với việc mình phải đánh với Tang Phong một trận hắn căn bản không quan tâm, tinh lực của hắn đều tốn hao làm như thế nào đạt tới tiên thiên cảnh giới.

Mỗi ngày tuyệt đại thời gian của Đằng Thanh Sơn đều dành cho việc làm thế nào đạt tới tiên thiên, nhưng liên tiếp sáu ngày khổ luyện nội kình trong đan điền của hắn vẫn như trước không sinh ra luồn tiên thiên chân nguyên đầu tiên nào, luồng tiên thiên chân nguyên đầu tiên này đặc biệt quan trọng, có được luồng đầu tiên sau này sau này chuyển hóa cũng nhanh.

Trong sáu ngày đó nội kình không có bất cứ biến hóa gì, tuy nhiên thỉnh thoảng tu luyện Hổ Hình Thông Thần Thuật lại khiến lực lượng thân thể của Đằng Thanh Sơn chậm rãi tăng lên.

" Ba vị tiền bối tu luyện U Nguyệt Thương Điển luyện ra luồng tiên thiên chân nguyên đầu tiên nhanh nhất là một canh giờ, chậm nhất là ba ngày, ta hao tốn sáu ngày nội kình vẫn như trước không có động tĩnh gì" Đằng Thanh Sơn một bụng nghi hoặc " Cuối cùng nguyên nhân là gì? Hậu thiên đỉnh phong, Thần đột phá nên hoàn cung ta đều có cả, so sánh với các vũ giả khác ta thân thể đặc thù mạnh, chẳng lẽ không đạt tới tiên thiên có liên quan đến thân thể quá mạnh mẽ?"

Đằng Thanh Sơn chìm vào suy nghĩ nguyên nhân tại sao!

Chương 6: Lòng người

Dịch: CTHD278

Nguồn: Bàn Long chiến đội-2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Nội kình lột xác thành tiên thiên chân nguyên. Cùng thân thể mạnh yếu, hẳn là không quan hệ mới đúng. Thanh Sơn suy tư hồi lâu, lắc lắc đầu. Hắn hoàn toàn lâm vào chỗ bế tắc. "Ân. Hôm nay là hai mươi bảy tháng chin, ngày mai chính là ngày cùng Tang Phong tỉ thí! Hai ngày này ta cố thử tu luyện, nhưng vẫn không thành......Chờ tỉ thí qua đi, ta phải đi tìm sư phụ một chuyến!"

Không có biện pháp khác, chỉ có thể đi hỏi Gia Cát Nguyên Hồng......

Ngước đầu nhìn bầu trời --

Ánh mặt trời xuyên thấu qua bóng cây chiếu xuống mặt đất. Phỏng chừng, khoảng cách chính ngọ(12 giờ trưa) còn có hơn một canh giờ.

"Mấy ngày này, cũng vẫn không thấy tình huống Tiểu Vũ tu luyện! Ân. Đến trung tâm đệ tử bên kia xem một chút." Đằng Thanh Sơn đứng dậy, thân thể cơ nhục mạnh mẽ chấn động. Bỗng một cỗ kình phong từ bên trong người Đằng Thanh Sơn phát ra, đem bụi bặm trên người rơi xuống. Sau đó liền rời đi. Lướt qua Long Cương, hướng chỗ trung tâm đệ tử tu luyện.

"Nhớ Tiểu Vũ từng nói qua sư phụ của nàng gọi là "Vương Khanh Lan".

Đằng Thanh Sơn đi trên con đường nhỏ lát đá xanh, chứng kiến xa xa có ba gã đệ tử đang luyện kiếm pháp, liền đi qua. Kiếm quang lóe ra, ba gã đệ tử thân hình di động nhanh chóng. Cũng là cao thủ, bọn họ cũng phát hiện xa xa Đằng Thanh Sơn đang đi tới. Vừa phát hiện, đều lập tức dừng lại.

"Là Đằng Thanh Sơn!"

Gia Cát Nguyên Hồng tại đại điện nhận Đằng Thanh Sơn làm thân truyền đệ tử, không những thế còn làm cho Đằng Thanh Sơn tiếp nhận vị trí đệ nhất thống lĩnh. Quy Nguyên tông các đệ tử trung tâm, cơ hồ đều nhận thức Đằng Thanh Sơn.

"Thống lĩnh đại nhân!" Ba người này đều lập tức khom người.

"Các ngươi có biết, Vương Khanh Lan sư thúc nàng ở nơi nào dạy đệ tử?" Đằng Thanh Sơn dò hỏi.

"A. Vương Khanh Lan sư bá. Nàng ở bên trong Nhã Viên phía đông nam. Những đệ tử của sư bá, đều ở trong Nhã Viên." Một trung tâm đệ tử chỉ phương hướng. Đằng Thanh Sơn gật đầu, liền nhắm hướng Nhã Viên ở phía đông nam đi tới.

*****

Nhã Viên!

Bên trong Nhã Viên, phía tây là một cây cầu nhỏ bắc qua một cái hồ, trông rất trang nhã. Nhưng phía nam lại là một mảnh đất trống, ở đó có một đám nữ đệ tử đang luyện tập kiếm pháp. Bên cạnh là một mỹ nhân mặc hồng sắc trường bào, đang ngồi trên ghế, nàng chốc chốc chỉ điểm các nữ đệ tử.

Mà ở phía tây, cũng có một đám nữ đệ tử đang nghỉ tạm.

"Nhìn Đằng Thanh Vũ, ngay cả kiếm pháp cũng học không xong! Hừ, lấy thực lực của nàng, hẳn phải là một đệ tử bình thường! Không ngờ cũng có thể ở sư môn cùng vai vế* với ta." Một lục y nữ tử hừ một tiếng nói. Bên cạnh một thiếu nữ người gầy mặt tròn khác cũng nói: "Không có biện pháp, ai bảo cô ấy quan hệ tốt với nữ nhi của Tông chủ, lại có một ca ca lợi hại chứ."

Thiếu nữ lục y cười nhạo nói: "Không phải có chỗ dựa sao? Nhưng trong những sư tỉ muội chúng ta, thực lực của Đằng Thanh Vũ cũng là kém cỏi nhất!"

"Tốt lắm. Nhị sư tỷ nói cũng đúng một điểm." Bên cạnh, một thiếu nữ mặt trái xoan mở miệng nói: "Thanh Vũ nàng dù sao mới luyện tập kiếm pháp mấy tháng thôi. Chúng ta từ nhỏ luyện tập, Thanh Vũ nàng đương nhiên phải yếu hơn chúng ta. Cũng không trách nàng!"

"Như thế nào. Thất sư muội, ngày hôm trước nghe nói các ngươi có mấy người theo Đằng Thanh Vũ ra ngoài dạo phố. Ăn của người ta, hiện tại liền thay người ta nói chuyện?" Thiếu nữ lục y kì quái nói.

Thiếu nữ mặt trái xoan sắc mặt không thay đổi, cười lạnh nói: "Đúng vậy. Thanh Vũ sư muội là người chất phác, ta rất thích ở cùng chỗ với nàng, làm sao vậy? Ngày hôm trước, cũng không chỉ riêng mấy người sư tỷ muội chúng ta, ngay cả thiếu tông chủ hắn cũng bồi tiếp chúng ta cùng đi ra ngoài! Đáng tiếc tỷ muốn thiếu tông chủ cùng đi ra ngoài cũng chỉ là nằm mơ giữa ban ngày!"

"Ngươi --" Thiếu nữ lục y kia tức giận.

Thiếu nữ mặt trái xoan nhưng lại quay đầu đi tới một bên ngồi xuống, không chút nào để ý tới thiếu nữ lục y này.

"Đằng Thanh Vũ không phải chỉ có ít bạc sao? Một đám đều theo nàng đi tới một chỗ, vậy tiền ở đâu?" Thiếu nữ lục y thấp giọng nói. Ngay sau đó, thiếu nữ gầy gầy nọ chen vào: "Mấy tháng trước, Đằng Thanh Vũ vẫn còn rất nghèo. Ngay khi Đằng Thanh Sơn trở về, Đằng Thanh Vũ đã có bạc! Mà không phải nàng chỉ có một ca ca lợi hại, ngay cả sư phụ cũng bất công, cực kỳ yêu quý Đằng Thanh Vũ!"

Bên cạnh cũng có người nói: "Nhị sư tỷ. Đằng Thanh Sơn nhưng là thân truyền đệ tử của Tông chủ, vừa là đệ nhất thống lĩnh! Nếu các sư tỷ muội theo Đằng Thanh Vũ quan hệ tốt, cũng không có gì là kì quái. Phỏng chừng, một đám đều muốn gả cho Đằng Thanh Sơn đấy chứ. Nhỡ đâu có thể biến thành phượng hoàng(na ná như câu mèo mù vớ cá rán vậy) thì sao."

Trong những nữ đệ tử này, không ít người có quan hệ tốt với Đằng Thanh Vũ. Nhưng cũng có một chút nữ đệ tử lại không vừa mắt Đằng Thanh Vũ.

Thực lực kém! Có chỗ dựa! Ngay cả Gia Cát Vân, Gia Cát Thanh cùng Đằng Thanh Vũ quan hệ vẫn tốt như vậy......

Những điều đó đủ để cho những người khác không vừa mắt Đằng Thanh Vũ .

Hiểu ra. Trong lòng các nữ đệ tử cũng có giấc mộng gả cho nam đệ tử lợi hại. Như Gia Cát Vân, Đằng Thanh Sơn, Tang Phong địa vị cao thực lực mạnh, sớm đã bị một đám nữ đệ tử ở trong bóng tối âm thầm nghị luận . Mà một ít nữ đệ tử tướng mạo bình thường tự biết không có hy vọng, ngược lại càng thêm ghen ghét.(ôi....con gái......)

"Làm phượng hoàng? Hừ. Hãy chờ xem. Đừng nhìn Đằng Thanh Sơn hiện tại như thế nào nở mày nở mặt! Ngày mai, hắn sẽ cùng Tang Phong sư huynh tỉ thí! Ta cũng không tin, Đằng Thanh Sơn có thể là đối thủ của Tang Phong sư huynh." Thiếu nữ lục y ngân nga nói.

"Tang Phong sư huynh, sớm đã ngồi trên vị trí thống lĩnh. Đằng Thanh Sơn mới mười bảy tuổi! Dù có lợi hại, sợ cũng không bằng Tang Phong sư huynh." Thiếu nữ mặt tròn cũng nói thêm vào.

"Đúng! Chờ khi Đằng Thanh Sơn thua, không có vị trí đệ nhất thống lĩnh, hẳn là sẽ bị Tang Phong sư huynh đè đầu cưỡi cổ*! Nhìn xem Đằng Thanh Vũ còn có thể tỏ vẻ đắc ý được với ai? Không những thế, sau đó thường xuyên đem chuyện này nói trước mặt nàng, xem nàng chịu được không." Thiếu nữ lục y cười nhạo nói."Nghe nói nàng từ nông thôn đến, khó trách không có giáo dục gì!"

"Nhị sư tỷ. Ý của ngươi là gì? Ngươi cho rằng ngươi hơn Thanh Vũ sư muội? Ngươi cho rằng, ngươi có thể theo đuổi thiếu tông chủ?" Thiếu nữ mặt trái xoan kia nghe không vô, nói.

Thiếu nữ lục y bị nói đến đỏ mặt lên: "Ta. Ta...... Đằng Thanh Vũ là tiểu thôn nữ ở nông thôn, càng thêm không xứng với thiếu tông chủ! Đừng nói nàng. Ngay cả vị ca ca của nàng. Ngươi xem đi...... Ngày mai, khẳng định sẽ bị Tang Phong sư huynh đánh cho không còn sức hoàn thủ!"

Ngay tại lúc này --

"Thống lĩnh đại nhân!" Có hai gã nữ đệ tử kêu lên. Nhìn thấy người đến, con mắt phát sáng, lập tức liền cung kính hô.

Nhóm nữ đệ tử này đang nghỉ tạm, bị hù dọa đến mức nhảy dựng lên, xoay người nhìn qua. Vị thiếu nữ lục y cũng nhìn qua --

Chỉ thấy Đằng Thanh Sơn mặc một bộ áo màu xanh lục đã đi tới, ánh mắt phảng phất như lưỡi đao đảo qua thiếu nữ lục y. Thiếu nữ lục y chỉ cảm thấy đáy long một trận kinh hãi, phảng phất như rơi vào trong hầm băng, mồ hôi không ngừng từ trán nhỏ xuống. Đằng Thanh Sơn nở nhẹ một nụ cười, khi cười nhìn thoáng qua thiếu nữ mặt trái xoan kia. Sau đó liền đi hướng bên kia cầu nhỏ đi tới.

"Đằng thống lĩnh mới vừa rồi lại đây, ta cũng không dám thở ." Một ít nữ tử kích động vạn phần.

"Mới vừa rồi Đằng đô thống cười với ta." Thiếu nữ mặt trái xoan ngạc nhiên, vui mừng vạn phần.

Mà thiếu nữ lục y sắc mặt lại có chút trắng bệch, hoảng sợ nhìn thoáng qua bóng lưng Đằng Thanh Sơn!

Một ánh mắt, có thể làm nàng run rẩy!

......

Đằng Thanh Sơn thầm than: "Lòng người quả nhiên phức tạp. Thanh Vũ đối xử với mọi người đều tốt, lại là người giản dị, không ngờ lại bị nói thành thôn nữ ở nông thôn! Bất quá hoàn hảo...... it nhất trong các nữ đệ tử này, có không ít cô gái cùng Thanh Vũ quan hệ không tồi." Đằng Thanh Sơn kì thật sớm đoán được, khẳng định có không ít người ghen ghét Thanh Vũ.

"Thanh Vũ!" Đằng Thanh Sơn cười hô.

"Ca!" Đang luyện kiếm, Thanh Vũ quay đầu vừa nhìn, ngạc nhiên vui mừng lập tức chạy tới.

"Ca, sao ngươi lại tới đây?" Thanh Vũ rất ngạc nhiên vui mừng. Nàng luyện kiếm mấy ngày nay, Đằng Thanh Sơn là lần đầu tiên tới tìm nàng.

"Ta tới thăm ngươi một chút a." Đằng Thanh Sơn cười vuốt vuốt đầu Thanh Vũ.

Lúc này, một mỹ phụ nhân thân màu đỏ nhạt trường bào cũng cười cười đi tới: "Thống lĩnh đại nhân!"

"Sư thúc. Ngươi xưng hô ta Thanh Sơn là được rồi." Thanh Sơn cười nói. Dựa theo quy định của Quy Nguyên tông, Hắc Giáp thống lĩnh cùng Quy Nguyên tông trưởng lão cấp bậc cơ bản cũng không khác gì nhau. Vương Khanh Lan tuy là có tầm hai mươi sáu đại đệ tử, bối phận bên trong Quy Nguyên tông cũng rất cao. Tuy vậy, bối phận cao không có nghĩa là địa vị cao.

Dù sao, bên trong Quy Nguyên tong, những người có bối phận cao hơn Tông chủ Gia Cát Nguyên Hồng, đều có!

"Không biết Tiểu Vũ muội muội của ta nàng từ sư thúc, học như thế nào?" Đằng Thanh Sơn nói.

"Thanh Sơn." Mỹ phụ nhân mỉm cười nói: "Thanh Vũ đứa nhỏ này thiên tư không tồi, đối với kiếm pháp cũng rất có ngộ tính! Chỉ là tập luyện thời gian vẫn còn ngắn, mà nội kình cũng ít...... Vẫn cần khắc khổ tu luyện."

Đằng Thanh Sơn gật đầu:"Vậy phiền toái sư thúc......"

"Ta hiểu!" Mỹ phụ nhân đáp.

Vương Khanh Lan ở Quy nguyên tông cũng đã khá dài. Bọn họ thấy rõ ràng...... Đằng Thanh Sơn tuổi còn trẻ đã đệ nhất thống lĩnh, vừa là thân truyền đệ tử của Tông chủ. Sau này ở trong Quy Nguyên tông, thành tựu rất khó nói. Rất có thể, sau này hắn trở thành Quy Nguyên tông tân nhậm tông chủ.

Hiện tại nuôi dưỡng quan hệ là có chỗ tốt .

Đằng Thanh Sơn nhìn Thanh Vũ rất vui vẻ, đáy lòng cũng minh bạch. Những nữ đệ tử ghen ghét Thanh Vũ, xem thường Thanh Vũ, cũng không dám xem thường Thanh cô nương(Gia Cát Vân Thanh)! Bởi vì Thanh cô nương là nữ nhi của Tông chủ. Thanh Vũ chỉ là muội muội của mình! Chính mình thật sự còn không được chính thức thừa nhận! Nếu như được công nhận là lớp thanh niên cực mạnh, thậm chí nếu mình trở thành tiên thiên cường giả!

Những nữ tử đó cho dù ghen ghét, sợ cũng không dám nói ra như vậy!

"Cùng Tang Phong đánh một trận thắng cho dứt khoát!" Đằng Thanh Sơn đáy lòng thầm nghĩ.

......

Hai mươi tám tháng chín. Khí trời mát mẻ!

Sáng sớm,thao trướng Hắc Giáp quân người vào ra tấp nập. Vô luận là Hắc Giáp quân quân sĩ, hay là Quy Nguyên tông trung tâm các đệ tử đều chạy tới nơi này. Thậm chí còn có cả các bậc trưởng lão hộ pháp, bao gồm Tông chủ, cũng đều tới, hy vọng quan khán một trận đại chiến này! Tầm quan trọng của trận chiến này không thể nghi ngờ sẽ quyết định được khá nhiều chuyện!

Trong ba tầng ngoại ba tầng!

Trung ương. Trên lôi đàì diện tích tầm mười trượng, giờ phút này không có một bóng người. Những người xung quanh đều căng mắt nhìn lên lôi đài.

"Đằng thống lĩnh khẳng định có thể thắng. Nhân gia nhưng là Địa Bảng cao thủ!"

"Hắn mới mười bảy tuổi! Tang thống lĩnh một mực tiềm Chỉ sợ Đằng thống lĩnh sợ là không sánh bằng Tang Phong thống lĩnh!"

......

Hắc Giáp quân quân sĩ, Quy Nguyên trung tâm đệ tử tất cả tầm hơn một vạn người. Tiếng nói rộn ràng nhốn nháo một tảng lớn, ồn ào vô cùng. Tất cả mọi người đều đang nghị luận!

Lần này có hai người luận võ, bất kể là ai trong hai người này đều đã và đang nổi danh trên giang hồ.

Một người là trong quá khứ Quy Nguyên tong từng được công nhận là lớp thanh niên đệ nhất nhân "Tang Phong". Mà một người khác, gia nhập Quy Nguyên tông không đủ một năm, ngay lập tức tạo thành thanh danh vang dội. Năm nay mười bảy tuổi, liệt danh Địa Bảng cường giả "Đằng Thanh Sơn".(nghe như tường thuật boxing ấy)

Hai người, đều là Hắc Giáp quân thống lĩnh!

Ai sẽ thắng?

Trận chiến này, sẽ quyết định: Ai là Quy Nguyên tông lớp thanh niên đệ nhất nhân!

Có lẽ, Quy Nguyên tông người nhậm chức môn chủ kế tiếp, chính là người chiến thắng trong trận đấu ngày hôm nay.

"Hô!" Một đạo thân ảnh màu đen vọt qua đầu một đệ tử , bay tới trên lôi đài. Người này lưng hùm vai gấu, cao chừng chín thước (hai thước nhị)* cao! Trên khuôn mặt ánh lên màu vàng kim lộng lẫy(thằng này chắc mắc bệnh vàng da), phảng phất như do kim loại đúc thành. Người này, đúng là sư đệ của Tông chủ-Hắc Giáp quân đệ nhị thống lĩnh: Bàng Sơn!

Bàng Sơn đứng ở trên lôi đài. Nhất thời, hơn vạn người nhanh chóng an tĩnh lại.

Bàng Sơn ánh mắt đảo qua mọi người, lớn tiếng nói:"Trận đấu này, Tang Phong thống lĩnh khiêu chiến Đằng Thanh Sơn thống lĩnh! Người thắng, sẽ trở thành Hắc Giáp quân đệ nhất thống lĩnh! Hiện tại...... Đằng Thanh Sơn thống lĩnh cùng Tang Phong thống lĩnh. Mời lên đài!" Thanh âm phảng phất như tiếng sấm, vang vọng cả thao trường.

*cùng vai vế: ngang hàng về địa vị, quyền thế......

*đè đầu cưỡi cổ: nói theo cách đơn giản thì đó là khi một người bị người khác đè ép, bắt hay không bắt làm việc này việc kia....(chú ý đây không phải dạng như người hầu)

*chín thước(loại thước tàu 0,25m=2,25m). Ẹc, cao ghê nhỉ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hay