cuu dinh ky 69-7143443423

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lực nhổ cây dương liễu

BIÊN DỊCH: AKU + VOKILONG

Nguồn: Bàn Long chiến đội - 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Trên ĐạI Duyên Sơn gai mọc lẫn lộn thành bụI khắp nơi đều là những loạI thực vật cây cối.

Nhưng vì ba vạn đạI quân Thanh Hồ Đảo đóng trạI chíêm lĩnh vài dặm xung quanh khu vực động không đáy cho nên cây cốI ở chỗ này coi như bị xui xẻo, tất cả cây lớn đều bị chặt xuống cỏ dạI thỉ bị diệt trừ. Làm cho ĐạI Duyên Sơn như được tô điểm thêm chút ít khi được một đám ngườI toạ lạc.

Tất nhiên cây cốI vài dặm chung quanh đây nhìêu vô kể nên 1 vài cây ngã xuống thì cũng không có vấn đề gì.

Trong doanh nộI một gã quân sĩ mặt trọng giáp đang đều khiển quân phân tán, xung quanh còn có không ít Ngân Giao quân sĩ đang tuần tra.

" Tránh ra"

theo sau tíêng khiển trách nhóm ngườI Ngân Giao quân vộI vàng sợ hãi tránh ra, chỉ thấy một nhóm hơn 10 ngườI cùng vớI 12 vị tiên thiên cừờng giả Thanh Hồ Đảo đang đi phía sau nhằm hướng Động Nam mà tíên đến.

" Những ngườI đó là ai vậy? mà Đảo chủ cùng chấp pháp trưởng Lão đều đi theo bên cạnh"

" Không bíêt bất quá tất cả bọn họ đều là Tiên Thiên cường giả. ĐộI ngũ của nhị ca ta ở quân doanh phía trước chuẩn bị nghênh địch phỏng chừng là để ứng phó vớI nhóm ngườI này.

Con mẹ nó lão tử mà có 1 ngày kêu ngạo như vậy thì ta có chết cũng cam lòng"

" Ngươi nói nhóm ngườI này đều là tiên thiên cường giả"

Một vài quân sĩ né ra bên cạnh, nhìn theo nhóm ngườI đang đi ở phía xa không khỏI sợ hãi bàn luận.

" Không sai biệt lắm gần năm mươi tiên thiên cường giả, cả Cửu Châu cũng chỉ có gần ấy tiên thiên cường giả mà ở đây lạI tụ tấp nhìêu như vậy khó trách Đảo chủ lưu ý họ như vậy." Là Ngân Giao quân sĩ tất nhiên đốI vớI bình dân bá tánh thì họ cao cao tạI thượng nhưng trước mặt nhóm ngườI Tiên Thiên cường giả thì họ có thê dễ dàng bị giết chết vì căn bản Ngân Giao quân sĩ và tiên thiên cường giả thuộc hai thế giới khác nhau.

Dù sao Tiên thiên cường giả tụ tập ở đây tốI thiểu cũng hai ba thành của tòan bộ tiên thiên cường giả trong Cửu Châu đạI địa. Chỉ riêng 36 ngườI trong " thiên bảng" thì ở đây đã có hơn 10 ngườI, thậm chí " thiên bảng" đệ nhất nhân cũng có mặt ở đây.

Từ chổ Ýên hộI, Đặng Thanh Sơn và nhóm ngườI này đi về phía trước đạI khái 2 dặm đường.

" Tần Lang huynh, Ngươi có bíêt cửa vào ở đâu không" Lưu Tú đi bên cạnh nhỏ giọng hỏi.

" Cứ xem đi" Đạm Thanh Sơn cườI đạm nói.

Đặng Thanh Sơn bước nhẹ cứ nhằm hướng đông nam men theo con đường chật hẹp tíên tới.

" Tần Lang huynh đệ" Ở phái sau Cổ ung rốt cuộc cũng đã mở miệng: " phảI tìm trong lán traị hay tìm trong ĐạI Duyên Sơn hay dướI mặt nước.Nhưng Tần huynh đệ nguơi cứ một mực thẳng hướng đông nam mà tíên không phảI lãng phí thờI gian của các vị đây sao?"

" Chúng ta không vộI" ""Thú Vương" Ô Hầu nhếch miệng cười nói.

" Cổ ung đão chủ ngài đã đi vài ba dặm dường rồI nếu mệt ngài có thể ngồI xuống nghĩ chân một chút" Vị tráng hán " Vu mã" của hồng thiên thành cườI nói. Một gã tiên thiên Kim Đan cường giả như thế nào có thể đi hai ba dặm đường đã mệt? ý tứ châm chọc Trong giọng nói rất rõ ràng.

" Cổ Ung sợ Tần Lang huynh đệ tìm được cửa vào?" thanh âm lạnh lùng vang lên chính là của gia tộc "Hạo Giang". Cả thẩy Chín tên đều mang theo mặt nạ màu vàng và mặc hắc y chấp pháp không giảm tốc độ vẫn đi theo phiá sau Đằng Thanh Sơn.

Cổ Ung lạnh lùng cườI nhạt :"Ta sợ cái gì? Bản thân ta căn bản cũng không biết Đại Duyên Sơn có hay không có Vũ Hoàng bảo tàng. Nếu bảo tàng thật sự là có thật mà Tần Lang huynh đệ có thể tìm được đó cũng là chuyện tốt. Thanh Hồ Đảo của ta cũng có thể chứng kíên cung điện của Vũ hoàng hình dáng ra sao."

Da mặt của cổ ung dày tớI mức đặng thanh Sơn cũng thầm than trong lòng.

Nhất bộ tíên tới.

"Đảo chủ." Triệu Đan Trần có chút lo lắng nhìn về phía Cổ Ung.

Cổ Ung khẽ lắc đầu.

Đích xác là giờ phút này Đặng Thanh Sơn đã đến rất gần vị trí của động không đáy chỉ còn cách khoảng 50 trượng. Có thể từ chỗ yến hội một đường chạy tới nơi này đã làm cho mười hai vị Tiên Thiên cường giả Thanh Hồ Đảo trong lòng kiêng kỵ.

"Các vị. Phía trước chính là ngõ thông đi vào cửa cung điện!".

Âm thanh trong trẻo phá tan sự yên tĩnh.

"Hỏng rồi!" trong lòng Cổ Ung run lên. Nhưng bề ngoài lạI tỏ vẻ bình thường..

Thị gia tộc Ma Ni Tự Xạ Nhật Thần Sơn cùng các đạo nhân mã cao thủ. Không ngờ có không ít người đồng thời quay đầu lạI nhìn về phía phía sau nhóm ngườI 12 ngườI Thanh Hồ Đảo...... Ngoại trừ Cổ Ung Triệu Đan Trần cùng số ít mấy người bề ngoài bình thường những Tiên Thiên Thanh Hồ Đảo cường giả khác sắc đìêu biến sắc có chút khó coi.

"Ha ha......" tóc tai bù xù bay tán loạn Ô Hầu cất tíêng :

."Tần Lang huynh đệ, cửa vào ở đâu. Ngươi mà tìm ra để xem bọn khỉ con thanh hồ này có dám không thừa nhận hay không"

"Ô Hầu đại ca yên tâm.".

phía trước Đằng Thanh Sơn ba mươi trượng có năm quân trướng. Mà quân trướng chung quanh cũng có gần trăm tên quân sĩ Ngân giao quân đang nghỉ tạm.

ánh mắt Đằng Thanh Sơn quan sát chung quanh núi non nhấp nhô.Đằng Thanh Sơn từng làm đội trưởng độI thợ săn Đằng gia trang hơn sáu năm. Trong khoảng thờI gian này đặng thanh Sơn đốI vớI Đại Duyên Sơn nắm rỏ như trong lòng bàn tay ."Chung quanh đại thụ bị chặt không ít. Bất quá. núi non nhấp nhô lại không thay đổi.".

Đằng Thanh Sơn dễ dàng đoán ra. vị trí.động không đáy.

"Phía trước có năm quân trướng" Đằng Thanh Sơn cất cao giọng nói." đường xuống ở trong 1 cái lìêu lớn.".

Cổ Ung sắc mặt thật sự thay đổi!

"Huynh. Nhìn kìa ." vị lân giáp hán tử gầy gò của Xạ Nhật Thần Sơn cũng hét lớn một tiếng. Không quản là Ma Ni Tự. Hay là Doanh Thị gia tộc hoặc là những ngườI khác trong khác Tiên Thiên cường giả tất cả đều nhìn Đằng Thanh Sơn.

"Người kia là ai?" Bên cạnh không ít Ngân Giao Quân quân sĩ cũng kinh ngạc nhìn Đằng Thanh Sơn.

Đằng Thanh Sơn bước đi đến bên cạnh một gốc cây dương liễu tráng kiện bên cạnh. Hai tay duỗi ra vây quanh ở này khỏa đại thụ.

"Lên!" Đằng Thanh Sơn một quát khẽ. Song chưởng dùng một chút lực tcây dương liễu ráng kiện chuyển động ầm ầm đã bị rút đứng lên. Rể cây bên dướI cũng bị bứng khỏI mặt đất làm cho mặt chấn động.

Sàn sạt ~~ bùn đất ngã nhào.

"Tiên thiên cường giả"

Một đám Ngân Giao Quân quân sĩ trợn mắt há hốc mồm, cây dương liễu tráng kiện to lớn như vậy . Tối thiểu cũng nặng tới vạn cân. muốn nhổ cay theo cách như vậy thì Không có thực lực Tiên Thiên cường giả thì không bao giờ làm được

"Cổ đảo chủ. Xem cho kỹ đây !".

Đằng Thanh Sơn hét lớn một tiếng cây dương liễu mạnh mẽ vũ động.

"Nằm xuống!" Không ít ngân quân quân sĩ bị dọa lập tức nằm xuống. Chỉ thấy cây dương liễu chung quanh xẹt qua. Cuối cùng nện thật mạnh vào toà quân trướng đầu tiên. Tuy quân trướng còn có sắt thép củng cố nhưng lìên bị đại thụ mấy vạn cân ầm ầm va chạm xé rách ra. Lộ ra bên trong quân trướng 1 vài cái bàn, chậu cùng 1 số đồ vật linh tinh của cuộc sống thường ngày.

Đằng Thanh Sơn tiện tay đem cây dương liễu ném sang 1 bên

"Oanh ~~ trên mặt đất lưu lạI 1 vài chấn động.

"Tần Lang." Cổ Ung sắc mặt cất lờI Khiển trách nói:

."Tìm kiếm cửa vào ngươi Phá hư quân trướng Thanh Hồ Đảo của ta làm gì?".

"Cổ đảo chủ. Một quân trướng đốI vớI ngươi có tính là gì sao ngươi lạI phảI như vậy?" Các đại tông phái cùng đám Tiên Thiên cường đều nhìn về phía Cổ Ung, đầu lĩnh đám ngườI Doanh Thị gia tộc âm thanh lạnh lùng nói:"Chờ Tần Lang huynh đệ tìm được cửa vào thì Cổ Ung đảo chủ phảI cho chúng ta một câu trả lờI họp lý."

"Hừ." Cổ Ung chính là nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn.

"Hủy diệt quân trướng làm cho mọi người xem rõ ràng chút." là mưu kế của Thanh Sơn. Đi đến quân trướng rách nát bên cạnh thanh Sơn ngồi xổm xuống bắt lấy miếng lót mạnh mẽ mở ra!

míêng lót bay ra

Cổ Ung cùng 12 Thiên cường giả Thanh Hồ Đảo ngẩn ngườI yên lặng nhìn cảnh này trong đó có không ít ánh mắt nhìn về phía Đằng Thanh Sơn tựa như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.

"hay cho tên Tần lang này....!!!" Cổ Ung trong lòng giận dữ.

"Vị đại nhân này míêng vãi lót này chính là chỗ ngủ của chúng ta." Ở phía sau Cổ Thế Hữu nói : ngươi vén miếng vải lót lên để làm jì?".

"Tiểu tử kia câm cho ta ." Đằng Thanh Sơn quay đầu lại quét mắt nhìn Cổ thể hữu một cái."Nơi này không đến phần ngươi nói chuyện!"

Ở đây Doanh Thị gia tộc ma tự cùng không ít Tiên Thiên cường giả ánh mắt đều quét về phía Cổ Thế Hữu. Giờ phút này nói chuyện vớI nhau đều là Tiên Thiên cường giả thậm chí cơ hồ đều là tiên thiên Thực Đan tiên thiên Kim Đan.

Một Hậu thiên tiểu gia hỏa cũng mà dám lên tíêng

"Thế hữu. Lui ra!" Cổ Ung khẽ quát một tiếng.

Cổ Thế Hữu cắn răng. Chỉ có thể oán hận lui ra. Hắn bíết tại Cửu Châu đại địa chỉ coi trọng người có thực lực! Hắn tuy rằng là Thiếu đảo chủ. Nhưng Thanh Hồ Đảo đảo chủ kế nhiệm không phải là cha truyền con nốI mà là tuyển ra người có thực lực mạnh nhất cũng giống như Quy Nguyên Tông và nhiều tông phái khác trên Cửu Châu.

Một tên Hậu thiên ở trong mắt thiên cường giả. Đích xác không tính là gì cả.

"Cổ đảo chủ......" Đằng sơn mỉm cười. Vung tay lên. Một đạo hỏa hồng sắc tiên thiên chân nguyên oanh kích trên mặt đất

Bồng!

Chung quanh bùn đất đá vụn tử đều nổ mạnh bay toán loạn. Ước chừng hơn một thước bùn đất toàn bộ bị đập bay.

Các Tiên Thiên cường giả cùng các đại tông phái và đám người Thanh Hồ Đảo đều nhìn chằm chằm vào đám tro bụI mịt mù kia, khi tro bụi tiêu tán

bóng ngườI của Đặng Thanh Sơn chậm rãi xuất hiện.

"Cổ đảo chủ ngươi Đem cửa vào này đóng kín thật đó." Đằng Thanh Sơn cười. Nhẹ nhàng đạp lên bề mặt .

Thương! Thương! Thương!

tiếng Sắt thép vang lên. Giờ phút này dướI chân Đằng Thanh Sơn lộ ra sắt thép.

đám ngườI Tiên Thiên cường giả Thanh Hồ Đảo giờ phút này đều lộ ra sắc mặt rất khó coi....

Càng là cường giả ngườI ta càng coi trọng thể diện! nhóm ngườI tiên thiên của thanh hồ đảo xem ra càng coi trọng thể diên nhưng. Vì Vũ Hoàng bảo tàng nên bọn họ phảI nói dối! Việc này cũng dễ hiểu...... Nhưng Lúc này. Lại bị người khác tìm được rồi cửa vào Khác nào trên mặt bị tát một cái đau điếng.

"Tần Lang huynh đệ. Làm thật là tốt a" áo bào trắng năm "Lưu Tú" Quát to một tiếng.

Ở đây không ít Tiên Thiên cường giả đối với Đằng Thanh Sơn cũng có hảo cảm.

Đằng Thanh Sơn mỉm cười xoay ngườI 1 cái . Hai tay mạnh mẽ cắm vào trong sắt thép

Vèo! Sắt thép tại trước mặt đốI vớI đôi tay cảu Đặng thanh Sơn chẳng khác nào tàu hũ.

"Xôn xao ~~ Sắt thép bị Đằng Thanh Sơn bổ nứt ra vứt sang hai bên . sau đó sắt vụn rơi xuông nện thật mạnh ở trên mặt đất rơi vào trong bùn.

Sắt thép biến mất làm lộ ra kia động sâu thăm thẩm không thấy đáy.

"Làm tốt lắm." "Thú Vương" Ô Hầu là ngườI đầu tiên vọt tớI xem xét bên dướI , vừa nhìn xuống thấy động sâu hoắm tốI đen như mực hắn không khỏI hít một ngụm lãnh khí

."Huyệt Sâu thật . Tần Lang huynh đệ...... Lần này ngươi vất vả rồI nếu không. Đã bị Cổ Ung tiểu gia hỏa kia lừa 1 vố.".

Cổ Ung? Tiểu tử kia? Đằng sơn cười thầm.

Bất quá tuổI tác của "Thú Vương" Ô Hầu cùng thức lực Cũng có tư cách nói lời này. Hơn một trăm tuổi Ô Hầu. Gọi năm mươi mấy tuổi Cổ Ung là "Tiểu tử kia" Rất bình thường.

Một đám tiên thíên cường giả vây vòng chung quanh miệng động không đáy, mọI ngườI đều sợ hãi vui sướng không thôi. Mà mười hai vị Tiên Thiên cường giả Thanh Hồ Đảo sắc mặt đều khó coi.

"làm sao lạI xuất hiện cái tên tần Lang này? trong đám tiên thiên cường giả hầu như chưa từng có ngườI này ." Triệu Đan Trần thấp giọng cắn răng nói.

"Ai biết." Cổ Ung cũng một bụng nộ hoả

"Cổ đảo chủ."Kẻ mà bọn họ thống hận nhất " Tần Lang" lạI mở miệng cất tíêng

"Đến bây giờ đừngnói là các Ngươi không bíêt có bảo tàng của Vũ hoàng ! hiển nhiên các ngươi đối bảo tàng của Vũ hoàng Khẳng định rất quen thuộc Hay là đi phía trước dẫn đường đi ." Đằng Thanh Sơn vừa nói ra những lờI này. Những nhóm tiên thiên cường giả khác cũng đều nhìn về phía đám ngườI thanh Hồ Đảo.

Động không đáy tối như mực . Đương nhiên đám người của Thanh Hồ Đảo phải dẫn đường rồi.

Chương 25: Quái Vật Xúc Tu

DỊCH: A M

Biên :A Nhậu

Nguồn: Bàn Long chiến đội - 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Mười hai gã Tiên thiên cường giả Thanh Hồ Đảo, biểu tình khó coi, tất cả bọ họ đáy lòng đều thống hận Tần Lang. Nhưng hận cũng không có biện pháp... Sau Tần Lang ước chừng có khoảng bốn mươi tám gã Tiên thiên cường giả, mà tất cả Tiên thiên cường giả này đương nhiên đều trợ giúp cho Tần Lang.

" Cổ Ung, mời dẫn đường." Bốn mươi chín gã Tiên thiên cường giả, đều nhìn về phía đám người Thanh Hồ Đảo.

Đã đến nước này, nếu còn tiếp tục nói dối, thì chẳng khác vũ nhục tất cả mọi người ở đây sao.

"Nếu các vị muốn đi, cũng tốt." Cổ Ung lúc này hướng động không đáy đi tới, đi đến bên cạnh Đằng Thanh Sơn chợt dừng lại, trịnh trọng nhìn Đằng Thanh Sơn: "Tần Lang?"

"Ta chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, tên ta sẽ không phiền Cổ đảo chủ phải nhớ." Đằng Thanh Sơn lãnh đạm cười nói.

"Ngươi thật không tệ!" Cổ Ung bốn chữ, thanh âm rất nặng, đồng thời trong đôi mắt cũng xẹt qua một tia hàn quang.

"Các vị, mời theo ta cùng đi xuống." Cổ Ung nói xong, bay thẳng vào trong động không đáy.

Hô!

Triệu Đan Trần, Vũ Văn, Lưu Phong một đám Tiên thiên cường giả liên tiếp nhảy xuống. Một sợi dây thừng rất chắc buông thẳng xuống đáy động dẫn đường.

"Chúng ta xuống thôi." Thú Vương Ô Hầu là người đầu tiên nhảy xuống, theo sau đông đảo Tiên thiên cường giả cùng nhảy xuống, trong quá trình nhảy xuống, mọi người đều thường xuyên dùng dây thừng để giảm bớt trọng lực, một lát sau sáu mươi mốt gã Tiên thiên cường giả đều xuống tới đáy động...

"Địa phương quỷ quái này, tối đen như mực." Sáu mươi mốt gã Tiên thiên cường giả từ từ tiến vào trong thủy đạo. Thủy đạo cũng không có một chút ánh sáng nào, hoàn toàn tối đen, làm không ít Tiên thiên cường giả không kịp thích ứng. Không ít người bên ngoài thân phát ra Tiên thiên chân nguyên tạo thành một vòng hào quang chống đỡ. Dựa vào hào quang từ Tiên thiên chân phát ra miễn cưỡng có thể nhì xa khoảng mười trượng.

Một đám người Thanh Hồ Đảo thẳng hướng trước mặt đi tới.

" Cổ Ung, đáy lòng khẳng định rất khó chịu. Nguyên bảo tàng Vũ Hoàng vốn thuộc về Thanh Hồ Đảo bọn họ, lúc này sợ là khó mà đạt được rồi."

Đằng Thanh Sơn đương nhiên cũng không có khả năng tranh đấu. Mắt thấy người Thanh Hồ Đảo đến được Vũ Hoàng bảo tàng: "Chỉ có thể đợi đến Thiên Hồng thủy cung, khắp nơi tranh đoạt mới có cơ hội cho hắn ra tay đối phó với người Thanh Hổ Đảo!"

Nếu ngay từ đầu, chỉ có một mình đánh lén, muốn tìm cơ hội thích hợp quá khó khăn. Đặc biệt là Tiên thiên Kim Đan. Nếu chỉ dựa vào chính mình chỉ sợ còn không có cơ hội giết chết Tiên thiên Kim Đan.

Nhưng lúc này...

Đằng Thanh Sơn xen lẫn trong đám Tiên thiên cường giả, đục nước béo cò, tạo xung đột gay gắt giữa các bên, rất dễ dàng giết chết một lượng lớn cường giả Thanh Hồ Đảo!

"Phía trước chính là đáy hồ, hồ nước này phạm vi rất lớn." Cổ Ung đạm mạc nói, đồng thời thân mình cũng khởi động Tiên thiên chân nguyên phát ra hào quang bao quanh thân, tiến vào trong nước.

******

Sáu mươi mốt cái Đèn lồng đồng thời tiến vào trong làn nước tối đen. Vì không muốn hiện lộ tuyệt kỷ của mình, Đằng Thanh Sơn cũng khởi động Tiên thiên chân nguyên phát ra hào quang... Bất quá so với những người khác, hào quang chống đỡ Đằng Thanh Sơn nhạt hơn.

Ào ào...

Đáy nước vốn là một màu đen yên tĩnh, xuất hiện sáu mươi mốt cái Đèn lồng trôi nổi như u linh xua đuổi các loại động vật thủy sinh nhỏ bé.

Bất quá một vài yêu thú lợi hại như bị hấp dẫn tiến hành đánh lén khiến cho một số Tiên thiên cường giả không kịp trở tay. Đợi đến khi mọi người cẩn thận ổn định lại điều đó không còn là vấn đề nữa.

Bình thường những yêu thú dám can đảm tấn công, căn bản là chịu chết.

"Nhóm người Cổ Ung cũng không nói hồ nước này rộng bao nhiêu. Ta nghĩ kích thước chắc phải đến mấy dặm." Thanh niên áo bào trắng Lưu Tú thấp giọng chửi bới.

"Ta cũng vậy, quang mang Tiên thiên chân nguyên mang theo rất ít không khí." Đằng Thanh Sơn cũng nói.

Lưu Tú cười lạnh một tiếng: "Chúng ta chỉ có thể tiết kiệm bằng cách, cố gắng ít động thủ một chút."

Vào lúc kịch liệt chém giết tiêu hao dưỡng khí càng nhiều.

Đương nhiên, nhóm Tiên thiên cường giả Cửu Châu đại địa này còn không hiểu được dưỡng khí là cái gì, nhưng là bọn họ đều biết hít thở không được có thể làm người tử vong. Là người thì cần phải hô hấp không khí.

"Ân?" Đằng Thanh Sơn liếc mắt một cái hiện, tại phía xa đại khái khoảng sáu mươi trượng phía trước, loáng thoáng có một quái vật rất lớn, chung quanh còn có rất nhiều sinh vật giống như mãng xà

"Cái gì vậy?" Đằng Thanh Sơn nhìn kỹ, phân tích cẩn thận, càng tới gần, rốt cục thấy được rõ ràng, đó là một con quái vật lớn màu lam ở dưới đáy hồ, thân thể nó chiếm cứ phạm vi chung quanh khoảng ba mươi trượng, tựa như một tòa núi nhỏ đặt ở đó vậy, làm cho người khác sợ hãi không thôi, con quái vật có cái vòi như cái hũ rượu.

Mỗi một cái Xúc Tu có thể so với một con mãng xa dài tới ba mươi trượng

Đằng Thanh Sơn hít một ngụm lương khí.

"Yêu thú này, lớn như vậy? Hình dáng rất giống bạch tuộc dưới biển sâu, bất quá xúc tu của nó so với bạch tuộc còn kinh người hơn."

Đằng Thanh Sơn ánh mắt thoáng nhìn đám người Thanh Hồ Đảo đi trước dẫn đường, trong đôi mắt xẹt qua một tia hàn quang.

"Đây là cơ hội rất tốt khó mà có được... Phải chết, khẳng định bọn hắn phải chết trước!"

Nước trong hồ tối đen u ám, những nhóm Tiên thiên cường giả khác, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn rõ chung quanh khoảng bảy tám trượng, đây cũng là lý do tạo ra cơ hội.

"Là cái gì vậy? Thật khó thấy." Một gã Tiên thiên cường giả mở miệng nói.

Đằng Thanh Sơn thời khắc này chú ý tới cái đầu của yêu thú dưới đáy hồ.

"Mọi người cẩn thận một chút." Cổ Ung ánh mắt đảo qua chung quanh, thấp giọng nói: "Dưới nước như vậy rất khó nhìn thấy... hơn nữa chúng ta cũng không nghe thấy..."

Nói còn chưa nói hết lời.

"A!"

Tiếng kêu thê lương thảm thiết đột ngột vang lên. Cổ Ung đột ngột quay đầu lại chỉ thấy một người của Thanh Hồ Đảo đầu tóc bạc trắng Ôn trưởng lão bị một xúc tu của quái vật quấn lấy.

Giờ phút này Ôn trưởng lão không ngờ bị quấn chặt , thân thể vặn vẹo có tiếng xương gãy vang lên răng rắc, đôi mắt bạo liệt, thất khiếu đổ máu, vô cùng thê thảm!

"Mãng xà!" Có người hét lên.

"Nghiệt súc!" Một tiếng hét to.

"Hưu!" Một đạo ánh sáng như ngọc từ trong tay Triệu Đan Trần phát ra, ánh kiếm xẹt qua cái gọi là 'Mãng xà' kia

Chỉ nghe 'phựt' một tiếng, cái gọi là 'Mãng xà' bị phân thành hai, một đoạn quấn quanh thân hình rơi xuống , còn một đoạn co rút lại.

"Oa ..."

Một rít chói tai, tựa như âm thanh trẻ con la hét. Tiếng rít này ngay cả Tiên thiên cường giả đều phải che cái lỗ tai lại.

"Mọi người cẩn thận!" Cổ Ung hô to một tiếng.

"Oanh!""Oanh!"...

Dòng nước đột nhiên bắt đầu dao động dữ dội, từng cái từng cái Xúc Tu thô dài rất lớn, tựa như những con mãng xà thật to lớn hướng tới đám Tiên thiên cường giả tấn công.

"Thật nhiều cự mãng !" một nhóm Tiên thiên cường giả bị tấn công đều động thủ, hóa thành từng đạo ảo ảnh, công kích 'Mãng xà' này.

"Mãng xà?" Đằng Thanh Sơn âm thầm lắc đầu, bởi vì những Tiên thiên cường giả này tầm mắt bị hạn chế, chỉ có thể nhìn được từng cái từng cái Xúc Tu... Lại không nhìn thấy ngoài hai mươi trượng, tất cả Xúc Tu đều từ thân thể quái vật kia mà chui ra.

Hưu! Hưu! Hưu!

Bóng kiếm ánh đao lóe lên, Cổ Ung, Triệu Đan Trần một vài Tiên Thiên Kim Đan cường giả đều xuất thủ, lúc này rất nhiều Xúc Tu đều bị chặt đứt.

Nhưng nêu là Tiên thiên Thực Đan chỉ có thể đả thương Xúc Tu mà thôi, căn bản không thể chặt đứt được.

Bất quá... Ở đây cao thủ rất nhiều, Tiên thiên Kim Đan còn có hơn mười vị!

Nháy mắt, toàn bộ đều Xúc Tu bị chặt đứt.

"Mãng xà kia muốn chạy trốn." Chứng kiến phần còn lại của 'Mãng xà' nhanh chóng co rút lại, tất cả mọi người đều nhận ra 'Mãng xà' không chết, vội vang truy theo.

Nhưng một màn hoảng sợ lại hiện ra....

Tất cả 'Mãng xà' bị bọn họ chặt đứt lại chỉ là từng cái từng cái Xúc Tu mà thôi. Hơn nữa xem ra... Mỗi một Xúc Tu đều dài chừng ba mươi trượng, bọn họ chặt đứt mới có mấy trượng thôi.

"Oa..." Tiếng rít chói tai lại lần nữa vang lên.

Tất cả các Xúc Tu dù gãy hoặc còn tốt đột ngột chuyển động làm chấn động mặt nước.

"Hưu!" quái vật này nháy mắt vọt ra xa, biến mất khỏi tầm mắt của tất cả Tiên thiên cường giả.

Hồ nước, vẫn u ám tối đen!

Nhưng giờ phút này, tất cả Tiên thiên cường giả ở đây đều xuất hiện một trận hàn ý trong lòng.

Trường mi lão tăng nhướng mày, nhìn về phía Cổ Ung: "Cổ đảo chủ, đây là hồ gì? Tại sao lại có nhiều yêu thú như vậy? Hơn nữa toàn là yêu thú cường đại... Chính lão tăng ta, nếu một mình gặp phải, chỉ sợ cũng phải chết."

Con quái vật này ước chừng có hai mươi ba mươi cái Xúc Tu, một khi tất cả đều phát động tấn công lên một người, sợ rằng Tiên thiên Kim Đan cũng phải chết.

Bất quá, quái vật này cũng thật xui xẻo, một lúc gặp phải nhiều Tiên thiên cường giả như vậy, cho nên bị đứt khá nhiều xúc tu.

"Đây là Thiên Hồng Hồ." Cổ Ung sắc mặt khó coi: " Đối với Hồng Hồ này, Thanh Hồ Đảo cũng chỉ biết... Nơi này yêu thú không hề ít. Thanh Hồ Đảo ta lần trước thăm giò đã chết một vị Chấp pháp trưởng lão, lúc này, lại chết một vị. Việc dẫn đường... chúng ta không thể tiếp tục! Chúng ta chỉ phương hướng. Thanh Hồ Đảo không thể dẫn đường được nữa."

Hai lần, chết hai vị trưởng lão, Cổ Ung đương nhiên đau lòng.

Hắn lại không thể cự tuyệt...

Trong nhóm người ở đây có một số người đã sớm phát hiện con yêu thú kia, nếu như người đó nói ra chỉ sợ sẽ bị giết chết.

"Đáng tiếc, chỉ chết một tên Tiên thiên Thực Đan. Lấy thực lực của còn yêu thú nếu rất nhiều Xúc Tu vây công một người tuyệt đối có thể giết chết một gã Tiên thiên Kim Đan."

Đằng Thanh Sơn đối với người của Thanh Hồ Đảo không một chút thương hại. Tốt nhất là, Đảo chủ Cổ Ung cùng với vài vị Tiên thiên Kim Đan toàn bộ chết hết. Như vậy mới tốt!

"Các ngươi chỉ đường, chúng ta dẫn đường?" Nhóm Tiên thiên cường giả các đại tông phái, đều nhìn người Thanh Hồ Đảo.

" Cổ Ung, nơi này người Thanh Hồ Đảo rất quen thuộc!" Thú Vương Ô Hầu giọng trầm thấp nói: "Chúng ta làm sao biết các ngươi có hay không cố ý chỉ một đường hiểm trở, đẩy chúng ta đi đến địa phương nguy hiểm?"

"Chúng ta đều lui một bước." Cổ Ung giọng trầm thấp nói: "Người Thanh Hồ Đảo xen lẫn cùng các người tiến về phía trước."

Cao thủ các đại tông phái nhìn nhau, mọi người hiểu được, bây giờ cho dù muốn người Thanh Hồ Đảo dẫn đường cũng không thể áp bộc bọn họ quá được.

"Cũng tốt." Mọi người đồng ý.

......

Một đường đi tới, sáu mươi gã Tiên thiên cường giả, một lực lượng thật đáng sợ, trên đường đi thi thoảng lại chiến đấu với yêu thú, cuối cùng cũng đi tới cửa trước Thiên Hồng thủy cung.

Không ít cường giả chăm chú nhìn vào hàng chữ Thiên Hồng thủy cung có màu xanh biếc hiện ra trước mắt.

"Thiên Hồng thủy cung này, phạm vi tối thiểu phải hơn mười lý." Cổ Ung nói: "Lần trước chúng ta cũng chỉ đại khái nhìn qua, cũng không rõ ràng, Thiên Hồng thủy cung thực sự lớn nhỏ ra sao."

"Hô! Dưới đáy hồ kiến tạo cung điện vĩ đại như thế này, chỉ có Vũ Hoàng, Tần Lĩnh Thiên Đế bọn họ, mới có thể làm được."

Không ít Tiên thiên cường giả sợ hãi than.

"Ân, Vũ Hoàng bảo tàng, nhất định ở bên trong."

Không ít cường đều khẳng định.

Đằng Thanh Sơn ánh mắt lại đảo qua Cổ Ung: "Không biết, Cổ Ung đảo chủ, có hay không đem thông tin về Kim sắc long quy nói ra! Nếu mạo muội tiến vào Thiên Hồng thủy cung, rất dễ dàng lọt vào công kích của Kim sắc long quy. Lấy thực lực Kim sắc long quy... Tiên thiên Kim Đan cũng không thể ngăn được."

"Cổ đảo chủ, phiền đi trước dẫn đường."

Không ít Tiên thiên cường giả lại nhìn về phía Cổ Ung.

"Hừ." Cổ Ung sắc mặt trầm xuống: "Các vị, lần trước chúng ta tiến vào Thiên Hồng thủy cung, nhưng vừa mới tiến nhập không bao lâu, đụng phải một con yêu thú, chúng ta biết trong cung điện yêu thú không hề thiếu. Cho nên tạm thời rút lui, thế nhưng chúng ta vẫn tổn thất một vị trưởng lão, muốn từ trong Thiên Hồng thủy cung tìm được Vũ Hoàng bảo tàng, quá khó khăn! Về phần Thiên Hồng thủy cung này, chúng ta chỉ biết Vũ Hoàng bảo tàng ở bên trong, về phần ở đâu, chúng ta cũng không biết... Không biết đường, tự nhiên cũng không thể dẫn đường."

"Về sự tồn tại của Kim sắc long quy, xem ra tên Cổ Ung này muốn che giấu." Đằng Thanh Sơn cười lạnh, đáng tiếc... Ở đây ngoại trừ người của Thanh Hồ Đảo, chuyện tình nơi này, Đằng Thanh Sơn biết rất rõ.

Chương 26: Người và thú đối thoại

Dịch: golem4300

Biên tập: Tò.Tí.Te

Nguồn: Bàn Long chiến đội-2T

Chém thôi Ae!!!

Chương 26: Người và thú đối thoại.

Không gian đen tối, ở sâu trong hồ ngầm dưới lòng đất, sáu mươi cái đèn lồng phát ra ánh sáng mỏng manh phía trước bọn họ. Tiến vào đáy hồ, liếc mắt một cái, một cung điện nhìn không thấy cuối xuất hiện trước mắt bọn họ - Thiên Hồng Thủy Cung.

Người của Thanh Hồ Đảo, chết sống cũng không chịu dẫn đường.

Những nhân mã khắp nơi, lúc này cũng đều có ý nghĩ riêng trong đầu. Trước nhượng Thanh Hồ Đảo dẫn đường tìm kiếm Vũ Hoàng cung điện, bốn mươi chín danh Tiên Thiên cường giả có cùng ý tưởng, coi như đoàn kết. Nhưng là...... bây giờ Thiên Hồng Thủy Cung xuất hiện tại trước mặt, tưởng tượng đến Vũ Hoàng bảo tàng ngay tại bên trong cung điện.

Mọi người đều nổi lên tâm tư.

"Tần Lang huynh, đợi lát nữa chúng ta nên tách ra khỏi nhân mã các đại tông phái. Nếu không...... cho dù tìm được Vũ Hoàng bảo tàng, lấy thực lực các đại tông phái thì chắc chắn sẽ không chia cho chúng ta. Nói không chừng còn có thể giết chúng ta đoạt bảo!" Thanh niên áo bào trắng Lưu Tú thấp giọng nói với Đằng Thanh Sơn.

Đằng Thanh Sơn nhẹ nhàng gật đầu.

Đồng thời Đằng Thanh Sơn cũng rõ, giờ phút này, các đại tông phái chung quanh đều hạ thấp giọng nghị luận. Khoảng cách xa, thêm nữa là ở trong nước âm thanh bị đè thấp nên Đằng Thanh Sơn cũng chỉ nghe được mơ hồ.

"Tại Đại Duyên Sơn, nhóm Tiên thiên cường giả này còn có thể đoàn kết. Nhưng tới Thiên Hồng Thủy Cung rồi......" Đằng Thanh Sơn âm thầm lắc đầu, "Đợi lát nữa tìm được Vũ Hoàng bảo tàng, sợ là phải chém giết điên cuồng. Bất quá, đầu Kim Sắc Long Quy kia, không biết nhiều người như vậy có biện pháp nào giải quyết không."

"Ha ha...... Cổ đảo chủ." Thú Vương Ô Hầu sảng khoái cười nói: "Thiên Hồng Thủy Cung các ngươi cũng đã đi vào một lần, không biết có cái gì nguy hiểm không?"

Không quản đáy lòng đang có chủ ý gì, giờ phút này, nhân mã khắp nơi đều nhìn về phía Thanh Hồ Đảo Cổ Ung, biết trước trong Thiên Hồng Thủy Cung có cái gì nguy hiểm sẽ tốt hơn rất nhiều.

Cổ Ung ánh mắt đảo qua mọi người: "Trước nói, Trong Thiên Hồng Thủy Cung không hề thiếu yêu thú! Hơn nữa, một vài yêu thú thực lực còn rất mạnh, cho nên Thanh Hồ Đảo ta từng nếm qua đau khổ. Hơn nữa chúng ta vừa mới tìm đến Thiên Hồng Thủy Cung, sau lại bị yêu thú tấn công. Về phần bên trong Thiên Hồng Thủy Cung nguy hiểm ở chỗ nào chúng ta cũng không biết."

"Bất quá dựa theo bản đồ thì Thiên Hồng Thủy Cung chính là chỗ giấu Vũ Hoàng bảo tàng." Cổ Ung còn nói thêm.

"Hừ! Bây giờ nhìn thấy Thiên Hồng Thủy Cung, ai mà đoán không được?"

Doanh Thị gia tộc chấp pháp đầu lĩnh Doanh Hạo Giang nhìn về phía Thiên Hồng Thủy Cung. "Có khả năng ở đáy hồ làm ra kiến trúc như thế, ngoại trừ tiền bối của tộc nhà ta Tần Lĩnh Thiên Đế, cùng với Vũ Hoàng, Thích Ca tổ sư, Lý Thái Bạch mấy người thì ai có thể làm được. Cung điện này cho dù không phải Vũ Hoàng cung điện, cũng là những cung điện của ba vị khác".

Mọi người rất rõ ràng, tứ đại chí cao cường giả, không quản là ai kiến tạo cung điện lớn như thế, đều đáng giá tìm tòi.

"Các vị nếu không đi vào, chúng ta đi trước một bước." Doanh Hạo Giang âm thanh lạnh lùng nói.

Lập tức, chín vị hắc y chấp pháp Doanh Thị gia tộc liền hướng cung điện đại môn đi đến, hơn mười trượng khoảng cách, mười trượng, tám trượng......

"Có gan lớn thì ăn no, nhát gan thì chết đói. Chúng ta nhanh đuổi theo." Sáu người Hồng Thiên Thành cũng đuổi kịp.

Đi vào đoạt Vũ Hoàng bảo tàng, ai đi vào trước đương nhiên chiếm ưu thế.

Đương nhiên...... Đi vào trước nguy hiểm cũng muốn lớn hơn một chút.

Phúc họa cùng tồn tại.

"Đảo chủ?" Triệu Đan Trần nhìn về phía Cổ Ung, Cổ Ung cũng nhíu mày, nghĩ ngợi nói: "Như thế nào đầu Kim Sắc Long Quy kia còn không có xuất hiện? Đúng rồi...... Cung điện lớn phạm vi tối thiểu hơn mười dặm. Kim Sắc Long Quy kia giờ phút này phỏng chừng đang ở những vị trí khác của cung điện, muốn chạy tới cửa cung này cũng phải tốn một đoạn thời gian! Không xong, không thể để nhóm người đi trước này một bước."

Đằng Thanh Sơn yên lặng nhìn một màn này.

"Rống ~"

Bỗng nhiên một tiếng rống rung động hồn người từ mảnh tối đen phía trước Thiên Hồng Thủy Cung truyền ra, thanh âm trầm thấp, làm người ta trong lòng đều run lên. Thiên Hồng Thủy Cung hoàn toàn tối đen, hơn nữa sự kính sợ đối với Vũ Hoàng cùng với tiếng rống đột ngột này làm cho đông đảo Tiên Thiên cường giả một cú sốc.

"Lui!"

Một tiếng hét to, Doanh Thị gia tộc chín vị hắc y chấp pháp lúc đi tới thong thả, nhưng lúc lui về phía sau lại tựa như chín đạo mũi tên nhọn nhanh chóng bạo lui. Sáu vị Tiên Thiên cường giả Hồng Thiên Thành đi theo phía sau cũng đồng dạng bạo lui!

Nháy mắt, khoảng cách đến cửa cung còn hơn mười trượng.

"Ông"

Nguyên bản cửa cung Thiên Hồng Thủy Cung một mảng tối đen, đột nhiên xuất hiện đạo kim quang, ít nhất tại gần phạm vi hai mươi trượng trước cửa cung đều có thể rõ ràng thấy được.

Sáu mươi vị Tiên Thiên cường giả nhóm đều cảnh giới nhìn một màn này.

"Thật thần kỳ!"

Đằng Thanh Sơn bên cạnh Lưu Tú khen, Đằng Thanh Sơn tuy rằng là lần thứ hai nhìn thấy một màn này, đáy lòng cũng sợ hãi than: "Cung điện dưới lòng đất này mấy ngàn năm không chút hư hao, hơn nữa cửa cung còn có thể bắn ra kim quang...... thủ đoạn của Vũ Hoàng thực không phải thường nhân có khả năng tưởng tượng."

Nhưng vào lúc này, cửa cung khổng lồ xuất hiện một Kim Sắc Long Quy đại khái dài ba trượng bẩy thước, trên mai rùa có hoa văn loang lổ, đầu Long Quy lại tựa như giao long, trong miệng răng nanh sắc bén tựa như cái cưa, cặp đồng tử màu xanh đang chú ý tới một đám người Thanh Hồ Đảo, có vẻ phá lệ lạnh lẽo.

Hiển nhiên, người của Thanh Hồ Đảo đã bị cảnh cáo một lần, không ngờ còn dám tới, điều này làm nó tức giận!

"Rống" Kim Sắc Long Quy gầm nhẹ một tiếng.

"Kim Sắc Long Quy!"

Cách cửa cung hơn mười trượng xa xa, trong sáu mươi tên Tiên Thiên cường giả vang lên mấy tiếng tiếng kinh hô, không ít người trong đôi mắt quang mang đều nổi lên vẻ khó có thể tin.

"Nơi này như thế nào lại có Kim Sắc Long Quy?"

"Nó ở đó, chúng ta như thế nào có thể đi vào đây?"

Nhóm nhân loại cường giả này chính là nhân vật xem như đứng ở đỉnh phong tại trên toàn Cửu Châu đại địa. Toàn bộ Cửu Châu đại địa, lợi hại hơn so với đám người này chỉ có Hư cảnh cường giả. Số Hư cảnh cường giả hoàn toàn có thể gọi là 'Có thể đếm được trên đầu ngón tay'! Đám người này ở trên toàn Cửu Châu đại địa lực ảnh hưởng kinh người.

Nhưng bọn họ chứng kiến Kim Sắc Long Quy cũng trợn tròn mắt.

Cho dù chứng kiến yêu thú kích cỡ bằng một tòa núi nhỏ, nhóm cường giả nhân loại này cũng không có hoảng sợ như thế.

"Đáng tiếc, Kim Sắc Long Quy đi ra hơi sớm." Cổ Ung thấy một màn như vậy, "Nếu chín người Doanh Thị gia tộc đi vào, Kim Sắc Long Quy lại đột nhiên đi ra! Hừ, chín người bọn họ tối thiểu chết đi vài tên. Đặc biệt cái tên Doanh Hạo Giang kia...... Tốt nhất bị móng vuốt của Kim Sắc Long Quy một chụp thành bùn nhão!"

Nhân loại cường giả, đều còn có bất đồng tâm tư.

"Cổ Ung, có Kim Sắc Long Quy, không ngờ ngươi cũng không nói, rõ ràng còn có tâm tư khác?" Doanh Thị gia tộc chín vị hắc y chấp pháp giận dữ.

"Lần trước đến đây, chúng ta cũng không đụng với Kim Sắc Long Quy. Ai ngờ trong cung điện này lại có thể có một đầu yêu thú có thể so với Hư cảnh cường giả. Ngẫu nhiên ngay từ đầu các ngươi không gặp phải, vận khí cũng coi như không tệ. Nếu ở bên trong gặp phải thì trốn cũng không kịp." Cổ Ung đạm cười nói.

Ma Ni Tự trường mi lão tăng lớn tiếng nói: "Các vị, lúc này đừng nói tới chuyện đó. Kim Sắc Long Quy trấn tại cửa cung, chúng ta như thế nào đi vào?"

"Long Quy! Hơn nữa đã lột xác thành màu vàng, lực lớn vô cùng, vỏ rùa kia lại không thể phá vở. Nó đứng đó mặc cho chúng ta công kích, chỉ sợ chúng ta cũng không thể thương tổn đến Kim Sắc Long Quy này. Cho dù Hư cảnh cường giả đến, đối mặt với Kim Sắc Long Quy này cũng đều phải đau đầu."

"Nói điều đó làm gì, ai có biện pháp?"

Một đám Tiên Thiên cường giả đều có chút lo lắng.

Mà Kim Sắc Long Quy kia rống qúa hai tiếng, lại nằm xuống dưới, để cái thân hình khổng lồ nằm tại cửa cung, nheo lại ánh mắt. Ngẫu nhiên, một đạo lục quang từ trong mí mắt nó bắn ra, đảo qua một đám nhân loại cường giả nhỏ bé.

"Ta đến thử xem đi sao." Một âm thanh hùng hậu vang lên.

Mọi người nhìn qua, chỉ thấy Thú Vương Ô Hầu với mái tóc rối bù phi tán hướng cửa cung đi tới. Một đám người nhất thời nhìn Thú Vương Ô Hầu, Đằng Thanh Sơn cũng có chút kinh ngạc: "Ô Hầu này danh liệt Thiên Bảng đệ nhất, nhưng nếu lợi hại cũng vẻn vẹn chỉ là Tiên Thiên Kim Đan cường giả. Như thế nào địch nổi Kim Sắc Long Quy?"

Bất quá Đằng Thanh Sơn cũng hiểu được, có thể danh liệt Thiên Bảng đệ nhất, sợ là khoảng cách với Hư cảnh cường giả rất gần.

Tựu so với Địa Bảng đệ nhất, ngay cả chính là tại Địa Bảng nhân vật cuối cùng, bạo lực công kích đều có thể đạt tới mười vạn cân. Mà có thể danh liệt Địa Bảng mười người đứng đầu, như Lôi Thần Đao Ngô Việt kia, uy lực một đao so với sắp hàng Địa Bảng cuối cùng Huyết Nguyệt Đao Mạnh Điền cường đại nhiều hơn.

Về phần Địa Bảng đệ nhất, phỏng chừng lực công kích so với Tiên Thiên Hư Đan cũng không kém nhiều lắm.

Đồng dạng đạo lý, có thể danh liệt Thiên Bảng đệ nhất, một người có thể đồng thời ứng phó vài tên Tiên Thiên Kim Đan. Ô Hầu này cho dù không bằng Hư cảnh cường giả, nhưng so cùng với người cường giả tiến nhập Hư cảnh, phỏng chừng cũng rất gần.

......

Chỉ thấy, Ô Hầu cách cửa cung bảy tám trượng dừng lại.

"Rống ~ "

Ô Hầu trong miệng nhẹ nhàng gầm một tiếng.

Kim Sắc Long Quy vốn đang nheo lại ánh mắt, không khỏi mở rộng một đôi đồng tử mầu xanh biếc nhìn chằm chằm Ô Hầu.

"Rống"

Ô Hầu lại ra tiếng hô.

"Rống ~

Kim Sắc Long Quy không ngờ cũng ra tiếng hô.

Nhất thời, một nhân loại, một con yêu thú, cứ nhẹ như vậy đối thanh, tiếng rống vang lên không ngừng. Nhóm năm mươi chín danh Tiên thiên cường giả đều trợn mắt há hốc mồm.

"Oa, lời đồn đại là thật! Thú Vương Ô Hầu thật đúng là có thể cùng yêu thú trao đổi a." Áo bào trắng Lưu Tú kinh hô.

Đằng Thanh Sơn cũng trợn mắt há hốc mồm.

Thật đúng là người này có thể cùng yêu thú trao đổi! Tại nhân loại xem ra, tiếng hô này có lẽ chính là âm thanh có biến hóa, dài ngắn cao thấp có biến hóa, mọi người căn bản nghe không hiểu điểm khác nhau. Nhưng là...... Thú Vương Ô Hầu cùng Kim Sắc Long Quy lại như vậy trao đổi.

"Có lẽ, chúng ta thật sự có có thể đi vào." Nhóm Tiên Thiên cường giả ở đây trong lòng dâng lên hy vọng.

Kim Sắc Long Quy trước mặt, căn bản không thể cứng rắn tiến đến, dụng mềm có thể tương đối hữu hiệu.

Ngay tại đáy hồ, Thiên Hồng Thủy Cung, một tại bên trong cửa cung, một tại bên ngoài cửa cung, một người một yêu thú cứ như vậy trao đổi . Mà năm mươi chín Tiên Thiên cường giả khác căn bản nghe không hiểu nên chỉ có thể ngây ngốc chờ.

"Rống"

Ô Hầu phát ra gầm nhẹ một tiếng trầm thấp.

Mà Kim Sắc Long Quy vốn đang nằm không ngờ lại đứng lên, phát ra một tiếng hô lớn.

"Sao lại thế này?" Những người khác nghe không hiểu nhưng đều cảm giác không quá thích hợp.

Thú Vương Ô Hầu lập tức lại rống lên vài tiếng.

Lúc này đây, Kim Sắc Long Quy không có gầm rú, mà là...

"Oanh!"

Một luồng không khí từ trong miệng nó đột ngột bắn ra, Thú Vương Ô Hầu vung cánh tay phải lên, luồng không khí kia va chạm trên cánh tay phải Ô Hầu. Cả người Ô Hầu bị quảng ra phía sau mười trượng, vừa vặn rơi xuống giữa đám người.

"Ô Hầu huynh, thế nào ?"

Một đám đều nhìn về phía Thú Vương' Ô Hầu.

"Ta không nói, tất cả mọi người hẳn là đoán được." Thú Vương Ô Hầu lắc đầu bất đắc dĩ nói: "Không có biện pháp, ta nói nhiều như vậy, lão đầu Long Quy này chính là chết sống không cho chúng ta đi vào! Bất quá có một tin tức tốt...... Nơi này đích thật là chỗ Vũ Hoàng bảo tàng. Hơn nữa, lão đầu Long Quy này chính là tuân mệnh lệnh Vũ Hoàng, thủ hộ nơi này."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hay