cuu dinh ky tap 64343

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 36: Thân Nư

Dịch giả: A Tin (XXX_tinhcau_XXX)

Biên tập: Một Để (To.Ti.Te)

Nguồn: Bàn Long chiến đội - 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Thanh Sơn cũng nhìn nam tử mặc áo tím trên lưng ngựa.

- Người này tựa hồ đối với ta có một tia địch ý? - Đằng Thanh Sơn nghĩ thầm trong lòng nhưng thật ra cũng không quan tâm lắm. Trước đây còn phải bỏ chạy, nhưng hôm nay đứng trước cường giả Tiên Thiên Kim Đan, Đằng Thanh Sơn đã có thể ứng phó một cách tự tin.

- Ngươi là Đệ ngũ Thần Tướng? - Một đạo thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên.

Bên cạnh Đằng Thanh Sơn, Lý một thân áo lông cừu màu tím cũng nhanh nhẹn đứng lên, ánh mắt trong trẻo nhưng đầy vẻ lạnh lùng nhìn thẳng vị nam tử hơi béo kia:

- Không biết Đệ ngũ Thần Tướng đến nơi này có chuyện gì?

Đằng Thanh Sơn nghe xong cảm thấy trong lòng còn nghi hoặc, Thần Tướng là cao thủ cấp bậc như thế nào?

Đệ ngũ Thần Tướng Nga Nhật Te Nhĩ Lý nhìn thật lâu rồi mới nói:

- Thần nữ! Hồ Hòa vị này chính là tên Ac ma A Lạp Đạt, ác danh lan xa trên cả đại thảo nguyên! Thiên Thần Sơn chúng ta tự nhiên cũng nên trung phạt! Thế nào, chẳng lẻ hắn cùng với Thần Nữ ngươi có quan hệ sao?

- Hắn là bằng hữu của ta!

Lý nhượng mày:

- Đệ ngũ Thần Tướng, Ac ma A Lạp Đạt cái gì. Tên Ác ma A Lạp Đạt đó chính là truyền thuyết thôi ... Cho dù bằng hữu của ta giết những người đó! Cũng không hẳn là những người đó đáng chết! Trên đại thảo nguyên này, kẻ mạnh thì sống, kẻ yếu phải chết, chỉ có cường giả sinh tồn. Các ngươi là Thần Tướng, trong tay ai cũng đã dính đầy máu tươi? Giết nhiều người chính là Ac ma A Lạp Đạt sao, thật là có hứng thú!

Ánh mắt của Lý sắc bén như kiếm, nhìn thoáng qua Đệ ngũ Thần Tướng:

- Thần Tướng, ta không hy vọng ngươi ở tại đây quay rầy ta thuần dưỡng thú yêu.

Đệ ngũ thần tướng Nga Nhật Te Nhĩ ngồi trên lưng ngựa, im lặng một lúc.

- Tốt lắm, vậy thì ta cũng không quay rầy Nữ Thần ngươi cùng bằng hữu của ngươi.

Nga Nhật Te Nhĩ nói xong, quay đầu ngựa, chân đột ngột thúc vào bụng ngựa!

- Giá! - Huyết Xích Long Mã Phong Thú hí hí lên một tiếng rôi điên cuồng tăng tốc độ chạy đi.

Rất nhanh liền hóa thành một đạo tàn ảnh đỏ như máu, biến mất tại phía cuối biên giới đại thảo nguyên.

Đằng Thanh Sơn đứng cùng với Lý nhìn đối phương ở xa xa rời đi.

- Tiểu, Đệ ngũ Tướng Thần là ai? - Đằng Thanh Sơn kinh ngạc hỏi.

Kỳ thật, đối với cái tên Thần Nữ, trong lòng Đằng Thanh Sơn càng nghi hoặc hơn.

Lý lạnh nhạt cười nói:

- Thiên Thần trên núi, ngoại trừ Thiên Thần cao cao tại thượng, dưới Trường Chinh là chư vị Thần Tướng. Mỗi một Thần Tướng đều có được thực lực Tiên Thiên Kim Đan! Mà tên Đệ ngũ Thần Tướng này từ lúc ta tới Thần Sơn, tuy thời gian rất ngắn nhưng cũng có gặp qua hắn một lần. Đối với tính tình của hắn ta cũng không hiểu nhiều ... nhưng ta cũng biết vài chuyện. Đệ ngũ Thần Tướng Nga Nhật Te Nhĩ này hiện giờ là một trong tám đại Thần Tướng, thực lực gần bằng với cường giả Đệ nhất Thần Tướng.

- Tám đại Thần Tướng? Mỗi một người đều là cường giả Tiên Thiên Kim Đan? - Đằng Thanh Sơn nghe xong cũng bị chấn động.

Vốn căn cứ vào tình huống bắc bộ thảo nguyên, Đằng Thanh Sơn cũng đoán được thực lực Thiên Thần Sơn là phỏng chừng không thua so với đại tám tông phái tại Cửu Châu! Nhưng hơn thua nhau thế nào thì không biết. Lúc này biết được, hắn không khỏi cảm thấy rung động!

- Đằng đại ca, sư môn của ta thực lực thật sự rất mạnh. Nếu ngươi gia nhập sư môn của ta, tám đại tông phái trong thiên hạ cũng không có khả năng giết ngươi được.

Lý nhìn lại Đằng Thanh Sơn:

- Gia nhập sư môn của ta đi, có lời nói của ta, tuyệt đối không thành vấn đề.

Nhưng nhìn vào ánh mắt Đằng Thanh Sơn, Lý liền hiểu được quyết định của hắn.

Lúc trước Đằng Thanh Sơn tuy rằng công khai nói bội xuất ra khỏi Quy Nguyên Tông. Nhưng đó là do tình huống bắt buộc, là do lo lắng cho Quý Nguyên Tông. Tận đáy lòng ... Đằng Thanh Sơn vẫn luôn nghĩ mình là thành viên của Quý Nguyên Tông.

- Sư môn của ngươi mạnh như thế nào? - Đằng Thanh Sơn hiếu kỳ hỏi.

- Đây chính là một đại bí mật.

Lý cười thần bí:

- Chẳng qua ta có thể tiết lộ cho ngươi một chút ... Thiên Thần Sơn, chẳng qua là một mạch của sư môn ta thôi!

Đằng Thanh Sơn nghe xong sắc mặt liền đại biến.

Một mạch?

Thiên Thần Sơn thực lực đã có thể so với Tiêu Dao Cung, Thanh Đảo Hồ! Tuy rằng không sánh bằng Doanh thị gia tộc, Vũ Hoàng Môn, nhưng cũng là rất mạnh rồi. Không nghĩ tới, Thiên Thần Sơn vẹn vẹn là một chi mạch mà thôi!

- Cho nên ta mới nói, chỉ cần Đằng đại ca ngươi gia nhập sư môn của ta, tuyệt đối không cần lo lắng người có dám đuổi giết. - Lý nói.

- Hiện tại, ta cũng lo lắng không.

Đằng Thanh Sơn lạnh nhạt cười:

- Tiểu, không cần nhiều lời nữa. Phóng nhãn khắp thiên hạ ... Giờ đây Tiên Thiên Kim Đan có thực lực có thể giết ta, chỉ sợ là có ai không!

Tuy rằng hiện giờ lực tấn công của mình còn yếu, nhưng nếu trong phòng Ngự sử dụng chiêu Hớn Nguyên Nhất Khí, Đằng Thanh Sơn tự tin không ai có thể phá được!

Nếu thời gian kéo dài, Đằng, Thanh Sơn hoàn toàn có thể đợi cho đối phương chân nguyên cạn kiệt sạch, sau đó sẽ giết chết đối phương! Nếu kiên trì chiến đấu trong thời gian lâu dài, nhìn khắp thiên hạ, tất cả Tiên Thiên Kim Đan cộng lại đều không thể vượt qua Đằng Thanh Sơn!

- Vừa rồi hắn gọi ngươi là Thần Nữ? - Đằng Thanh Sơn cười nhìn nhìn Lý.

Lý cười:

- Tạ Phụng bằng mệnh sư, chăm sóc mấy yêu thú này. Còn phải nghĩ Biện pháp thuần dưỡng thú yêu ... Trọng sư môn, ta chính là người có khả năng trở thành người thuần dưỡng thú yêu đệ nhất trong tương lai. Tuy rằng những Tiên Thiên Kim Đan có địa vị rất cao, nhưng giờ hiện trong môn sư, người có thể thuần dưỡng thú yêu cũng chỉ ta có, Vạn sư huynh cùng với Ô Hậu sư bá. Cho nên, địa vị của ta cũng cao một chút. Nếu gặp các Thần Tướng, hừ ... ta cũng mặc kệ.

Đằng Thanh Sơn nhất thời hiểu được địa vị của Lý!

Có thể cùng yêu thú đối thoại, đây chính là năng lực phi thường đáng sợ!

Thiên hạ ngày nay, yêu thú cường đại nhiều vô số! Tuy có rất nhiều cường giả có thể đánh bại yêu thú, nhưng bởi vì không thể trao đổi ngôn ngữ cho nên rất ít ngươi có thể thuần dưỡng được một con thú yêu.

Chỉ có cách đối thoại mới biết suy nghĩ của yêu thú, cung cấp các nhu cầu cho yêu thú mới có thể khiển cho thú yêu hỗ trợ mình, trở thành một bộ phận thế lực của chính mình!

- Chắc chậc ... Trong thiên hạ yêu thú không hề thiếu. Nếu ai có thể đánh bại một con Hư cảnh yêu thú, hơn nữa làm cho Hư cảnh yêu thú nghe theo lời của mình, sử dụng tùy ý. - Đằng Thanh Sơn ngẫm lại, mãi cảm thán không thôi.

Hư cảnh yêu thú một! Tuổi thọ cực kỳ dài!

Nếu so với nhân loại còn dài hơn, thậm chí còn có vài loại yêu thú có tuổi thọ đến mấy ngàn năm. Nếu một con có thể trở thành bằng hữu thì tuyệt đối có thể tung hoành khắp nơi.

- Rất nhiều lân Hư cảnh yêu thú Lôi Điện Thần Ưng công kích Tiêu Dao Cung, Lôi Điện Thần Ưng có thể hay không là đã bị thu phục? - Đằng Thanh Sơn không khỏi liên tưởng đến lần chứng kiến cảnh tượng đó.

- Muốn thu phục được Hư cảnh yêu thú, phi thường khó khăn! Lấy bản tính cao ngao của Hư cảnh yêu thú, trước tiên, tối thiểu phải mạnh hơn nó. Đánh bại Hư cảnh yêu thú ... - Đằng Thanh Sơn lắc đầu.

Ít nhất là hiện giờ bản thân hắn còn kém rất xa trình độ đó.

Có lẽ về sau, đợi đến khi chính mình cũng trở thành Hư cảnh cường giả, mới có thể cùng Hư cảnh yêu thú một trận đấu.

- Tiểu!

Đằng Thanh Sơn nhìn đại Lý cô nương đã trưởng thành, cảm thán một tiếng:

- Thấy ngươi hiện giờ, ngay cả Thần Tướng cảnh giới Tiên Thiên Kim Đan cũng có thể không Mặt ne. Ha ha, ta xem như đã yên tâm rồi! Chẳng qua ta còn có chuyện muốn làm ... Chúng ta nên chia tay nhau ở đây đi.

Lý khe biến sắc mặt:

- Đằng đại ca, có chuyện gì mà gấp như vậy? - Lý dò hỏi.

- Ta một lòng muốn hiểu được thiên địa để đột phá những ràng buộc của thế giới này, đạt tới cảnh giới cực cao! Cho nên mới xông xảo thiên hạ ... Giờ này ta nghĩ nên ra biển, nghiên cứu nơi ấy một phèn.

Đằng Thanh Sơn đạm cười nói:

- Ngắn thì hai ba năm, lâu thì khoảng mười năm.

Chuyện đi đến Bắc Hải đại lục, Đằng Thanh Sơn thật sự không nghĩ rằng điều đó là vô ích.

- Lâu như vậy sao?

Lý cười khuyên:

- Đằng đại ca, ngươi muốn thấu hiểu thiên địa, muốn đột phá trên võ đạo, cũng không nhất định phải ra biển a. .. Ở trên đại thảo nguyên này trời đất mênh mông, phải không cũng giống nhau sao?

Đằng Thanh Sơn lắc đầu, không nói chuyện.

Lý thấy biểu hiện của Đằng Thanh Sơn cũng hiểu rằng hắn chủ ý đã định, sợ là không thuyết phục được ai. Hôm nay Lý cũng không phải là cô gái nhu Nhược của năm đó nữa.

Nư trở thành Thần của Thiên Thần Sơn, địa vị được tôn sùng chỉ có xếp sau Thiên Thần, ngay cả nhóm Thần Tướng cũng không quan tâm.

Địa vị cao, tầm nhìn từ từ cũng thay đổi.

- Hắn vì cái gì còn muốn trở thành một người cô độc ...?

Lý vẫn nhớ rõ ràng các tin tức tình báo ghi lại về Đằng Thanh Sơn, không khỏi có chút lo lắng yêu thương cùng, nhưng ngoài mặt cũng gật đầu nói:

- Ra biển ... cũng tốt! Chẳng qua Đằng đại ca, ngươi ra biển ngắn thì hai ba năm, lâu là mười năm, cũng lo lắng không cho cha mẹ ngươi sao?

Đằng Thanh Sơn rung mình.

Đây đích thật là điều mà trong lòng hắn coi trọng nhất.

- Hơn nữa Đằng đại ca ngươi chạy trốn đã hơn nửa năm, chỉ sợ đối với tin tức của cha mẹ cũng hoàn toàn không biết gì. - Lý nói.

Đằng Thanh Sơn sắc mặt đại biến, nhìn chấm chấm Lý:

- Tiểu, cha mẹ ta đã xảy ra chuyện gì sao?

Lý lắc đầu cười nói:

- Kỳ thật như ta vừa nói ... Đối với tin tức cha mẹ và người thân ngươi, ta cũng không rõ lắm. Chẳng qua ta nghĩ, Đằng đại ca ngươi hẳn là trước khi ra đi cũng muốn biết rõ tình huống hiện tại của cha mẹ mình.

- Ân. - Đằng Thanh Sơn gật đầu.

Hơn nửa năm qua hắn đều suy nghĩ đến cha mẹ cùng muội muội, còn có Đằng gia trang và Quy Nguyên Tông ... Nhưng hắn một lòng phải lo lan trợ, làm sao có cơ hội biết được rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

- Tiểu, hiện giờ Thần Sơn có tin tình báo ư? - Đằng Thanh Sơn đôi mắt sáng lên, nhìn về phía Lý.

- Đằng đại ca, ý tứ của ta chính là ngươi ta đi cùng với Thiên Thần Sơn. Ta liền hạ lệnh cho người đi lấy tin tức tình báo về người thân của ngươi, cùng với tin tức của Quý Nguyên Tông cho ngươi. Như vậy ngươi cũng có thể an tâm mà rời đi! Hơn nữa, ta cũng có thể cùng Đằng đại ca ngươi ở cạnh nhau một hai ngày. - Lý mỉm cười.

Đằng Thanh Sơn nghe xong, bất đắc dĩ lắc đầu.

Kỳ thật đối với tâm tư của Lý, hắn cũng cảm giác được ... Một Thần Nữ đối với các Thần Tướng đều lạnh như băng nhưng đối với hắn lại phi thường tốt. Hơn nữa, ngay cả bí mật của tông phái cũng đem nói cho mình.

Điều quan trọng là ... Đối phương nói mình phải chờ để tìm được tin tức tình báo, cũng là muốn mình ở lại thêm một hai ngày. Kỳ năm đó thật, khi lần đầu tiên cứu Lý, Đằng Thanh Sơn cũng có cảm giác rằng Lý la ngươi nhu Nhược, dù không biết làm quen nhưng hắn là người duy nhất có thể giúp đỡ nàng nên nàng không muốn rời xa! Hiện tại địa vị cao lên, dù không muốn rời xa hắn nhưng cũng che dấu kỹ hơn một chút.

Nhưng, Đằng Thanh Sơn còn cảm giác được!

Chính là ...

- Nàng chỉ là có hình dáng giống với Tiểu Miêu, căn bản không phải Tiểu Miêu "Đằng Thanh Sơn rất rõ ràng., Đối mặt với Tiểu tuy rằng ngẫu nhiên co chut rung động, nhưng nguyên do chính là bởi vì Tiểu Miêu.

- Những người mà ta yêu thương: Tiểu Miêu, Thanh Thanh đều đã chết!

Đằng Thanh Sơn trong lòng thở dài:

- Có lẽ cả đời này, ta nên cô độc một mình!

- Vì tránh ảnh hưởng cho tương lai của Tiểu, về sau, nên ít tiếp xúc cùng nàng.

Cái chết của Tiểu Miêu là đả kích thật lớn trong lòng Đằng Thanh Sơn, nhưng sự thuần khiết chân thành của Thanh Thanh đã hòa tan lớp băng cứng trong lòng hắn ... Thanh Thanh chết, đã làm cho trái tim của Đằng Thanh Sơn giống như bị đông lại thêm một tầng cứng băng càng dày hơn.

- Thiên Thần Sơn?

Đằng Thanh Sơn nhìn về phía Lý:

- Ta và ngươi cùng đi, không gây phiền tối cho ngươi sao?

- Không đâu!

Lý cười tự tin nói:

- Sẽ không có ai dám gây phiền tối với ta.

Đằng Thanh Sơn gật đầu:

- Tốt lắm, vậy ta sẽ theo ngươi đi đến Thiên Thần Sơn!

Tuy rằng suy nghĩ nên không cùng Lý tiếp xúc nhiều, nhưng là ... tin tức của cha mẹ, muội muội thân người cùng cũng làm Đằng Thanh Sơn bận vương không thôi.

Biết rõ tình huống của cha mẹ cùng bọn họ, sau đó sẽ một mình một người rời đi vậy.

Chương 37: Thiên thần sơn

Dịch giả: megaihonmetruyen + LoEloE

Biên tập: LoEloE

Nguồn: Bàn Long Chiến Đội - 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Trên thảo nguyên mênh mang.

Lý đang ở trước mặt con Liệt Phong Thần Điêu trống, miệng phát ra một loạt âm thanh liên tiếp khá dễ nghe. Con Liệt Phong Thần Điêu này nhìn chấm chấm Đằng Thanh Sơn, Lý lại ở bên cạnh tiếp tục khuyên bảo nó. Rốt cục, con Liệt Phong Thần Điêu màu đen cũng gật gật đầu. Lý hưng phấn nhìn về phía Đằng Thanh Sơn: "Đằng đại ca, đại Hắc đã đáp ứng rồi, ngươi đến đây ngồi trên lưng nó đi."

"Liệt Phong Thần Điêu này đối với ngươi rất nghe lời a." Đằng Thanh Sơn kinh ngạc đi tới, sau đó nhảy lên lưng Liệt Phong Thần Điêu. Hắn kinh ngạc nhận ra, lông vũ của Liệt Phong Thần Điêu cực kì cứng rắn, tựa như những mũi tên nhọn bằng sắt.

"Rồng" Hồng Đồng Tuyết Sư Thú bên cạnh bất mãn rộng lên một tiếng.

"Tuyết sư thú tựa hồ này rất không vừa lòng a." Đằng Thanh Sơn cười ha hả nói.

"Đừng đụng vào nó." Lý ngâm một tiếng dễ nghe, nhất thời hai con Liệt Phong Thần Điêu một đen một trắng đều bay lên trời. Bằng vào đôi cánh lớn, chúng chỉ cần đập nhẹ liền có thể sinh ra tốc độ kinh người. Ngồi ở trên lưng thần điêu, lại vừa vặn lởm khu vực xuống ngay ở cổ, Đằng Thanh Sơn đối với mặt kinh phong cũng không tính là quá mạnh.

Cui đầu nhìn xuống dưới chỉ thấy một đám Lều trường giống như những điểm màu trắng nhỏ giữa đại thảo nguyên bao la.

Hô! Hô!

Hai con Liệt Phong Thần Điêu nhanh chóng mà không phải đi.

******.

Thiên thần sơn. Khí thế như muốn đâm phải trời cao.

Tại chân núi, không đếm Xue những nhóm dân trrên thảo nguyên nằm trên cỏ đang hướng tới Thiên thần sơn cúng bái.

"Thiên thần vĩ đại Hy vọng! Con dân Lưu Nhâm bộ lạc chúng ta đều có thể bình an vượt qua một năm này, hy vọng trong những thiếu niên của Lưu Nham bộ lạc chúng ta xuất hiện một dũng sĩ chân chính lợi hại, có thể tiến vào Thiên thần sơn hầu hạ Thiên thần ". Một lão thái bà lưng công nằm trên cỏ miệng vải nhảm khan lắm. Rất nhiều người xung quanh cũng đang khan nguyện giống như vậy.

"Nhìn kìa Là thần! Điêu!" Bỗng nhiên có tiếng hô khiển không ít người đang cúng bái đều ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một hai đầu thần điêu một đen một trắng từ trên cao bay trực tiếp vào trong sơn thần Thiên. Những người thường xuyên cầu bái ở đây cũng đã nhìn hơn một lần thấy hai con thần điêu bay này vào trong núi.

......

Trên Thiên thần sơn.

Hai con Liệt Phong Thần Điêu rai chậm đáp xuống bãi đất trống phía trước một toà cung điện. Trên bậc thang hành lang cung điện, một loạt thị nữ mặc áo xanh đang đứng chờ, ngay khi các nàng thấy đôi Liệt Phong Thần Điêu đáp xuống liền đi theo một phụ mỹ cao gầy ra hành lễ.

"Điện hạ!" Nhóm thị nữ này thái độ rất cung kính.

"Rất có khí thế." Đằng Thanh Sơn khen, đồng thời từ lưng xuống thần điêu nhảy.

Giờ phút này Lý đã đeo khăn che mặt lúc cũng nhảy từ lưng thần điêu xuống, đồng thời trong miệng ra phát tiếng kêu của loài chim, ôm đầu Liệt Phong Thần Điêu trắng, vẻ vô cùng thân thiết, rồi cũng xoa xoa như vậy mặt con Liệt Phong Thần Điêu kia. Cuối cùng Liệt Phong Thần Điêu cái kêu lên một tiếng khe khe, con Liệt Phong Thần Điêu trống cũng lập tức phụ họa theo.

Hô! Hô!

Hai con Liệt Phong Thần Điêu trực tiếp giường đi bay cánh.

Đúng lúc này ...

"Sư muội Sư muội!!" Âm thanh phát ra từ một nơi không xa.

Lý cũng nhìn về phía tiếng kêu, chỉ thấy Tôn Phong một thân Hắc y cười chạy tới: "Sư muội trở về thật mau một, đệ ngũ thần tướng vừa mới chuyển xoay trời đất thần sơn ... Sư muội lại mang theo Hô hòa này đi vào. " Đằng Thanh Sơn nhìn thấy rõ dung mạo người đang tới, trong lòng không khỏi chấn động.

"Tôn Phong? Là hắn? Hắn vốn dĩ không phải thương nhân sao?" Đằng Thanh Sơn rốt cục ý thức được, lần trước mình bị lừa, có lẽ có liên quan đến tên Tôn Phong này.

Tôn Phong liếc mắt nhìn Đằng Thanh Sơn một cái, rồi sau đó lại chú ý đến gói đồ trên lưng Đằng Thanh Sơn.

"Sư muội, vị này chính là Hồ Hòa?" Tôn Phong nói.

"Tôn sư huynh!" Lý gật đầu cười, "Vị này chính là bằng hữu của ta 'Hồ Hòa', bất quá lúc này ta không có thời gian cùng ngươi nói chuyện ... Ta phải an bài chỗ ở tạm thời cho Hồ Hòa một chút." .

Tôn Phong nhìn kỹ Đằng Thanh Sơn, khoe miệng nổi lên một tia cười cổ quái: "Cũng tốt, vậy ta đi về trước ...".

Nhìn theo Tôn Phong rời đi, Đằng Thanh Sơn trong lòng bất giác có một tia lo lắng.

Ổ tại Thành bị lộ tung tích, Đằng Thanh Sơn vẫn không rõ ... đối phương bằng cách nào có thể phát hiện ra thân phận của mình. Nhưng là giờ phút này, cái gã Tôn Phong trước mắt không khỏi khiển Đằng Thanh Sơn trong lòng có chút liên tưởng: "Lần trước Ngụy trang thành thương nhân, Tôn Phong cũng dung dịch Phỏng hắn không chừng cũng chỉ là một tiểu. Nhân Bất vật quá., lần trước ta thân phận bại lộ, hẳn là cùng liên quan hắn có! " Đằng Thanh Sơn tự nhiên có suy nghĩ như vậy.

"Hồ Hòa" Lý nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, "Chỗ ngồi này cung điện chính là chỗ ở của ta. Về phần ngươi, tạm thời sẽ ngụ ở kia!" Lý chỉ tay về một tòa lầu các cách đó không xa.

Đằng Thanh Sơn cười gật đầu: "Đi.".

Cung điện này chính là Thần nữ cung điện, nếu để cho một nam nhân đi vào, chỉ e sẽ nhanh chóng truyền khắp Thiên thần sơn, việc này đối với Lý cũng không tốt.

"Theo sau ta." Lý ở phía trước dẫn đường.

"Công Tôn đại nương, ngươi một, bài vài người đem tòa xử lý khách kia Dọn dẹp sửa sang lại một chút." Lý quay đầu lại phân phó.

"Ân." Mỹ phụ nhân đứng trước cửa cung điện cung kính nói, lúc này sáu thị nữ tiếp đón cũng nhanh chóng chạy tới các tòa lầu.

Lý lúc này mới thấp giọng: "Đằng đại ca, ở chỗ đông người, ta sẽ kêu ngươi là 'Hồ Hòa' Ân,. Về tin tức tình báo, ta sẽ lập tức đi một bài."

"Đa tạ." Đằng Thanh Sơn cười nói.

Trên mặt Lý hiện lên một tia đỏ ứng, cười nói: "Ta làm những chuyện vốn này không cần ngươi phải tạ ơn."

Lúc này Lý cùng với Đằng Thanh Sơn đang đi trước các tòa lầu. Một gã nam tử gầy gò mặc Hắc bào đi tới trước cửa Thần nữ cung điện.

"Thần sử đại nhân." Bọn thị nữ cung kính hành lễ.

"Ân, nữ thần đã trở lại sao?" Nam nhân lạnh lùng nói.

"Mới trở về không lâu, bất quá điện hạ lúc này đang cùng bằng hữu đi dạo bên cạnh khách xử lý." Một người trong đám thị nữ thưa.

"Bằng hữu?" Hắc bào nam tử nhượng mày, "Là ai?".

"Không rõ ràng lắm, tựa hồ kêu là Hô Hòa" Nam tử nhìn chấm chấm vào thị nữ này, quát khe: "Cái tên Hồ Hòa đó đi vào Thiên thần sơn bằng cách nào?" Bởi nếu Hồ Hòa là tự mình xam nhập là tốt nhất. Bất quá, nếu là nữ thần tự mình mang đến lại có chút phiền tối.

"Điện hạ cùng với Hô Hòa, hai người cười hai con Liệt Phong Thần Điêu bay vào Thiên thần sơn." Thị nữ vội đáp.

Nam tử gầy gò nghe xong, sắc mặt trầm xuống, trong đôi mắt ánh lên một tia sát khí.

Đúng lúc này ...

Lý dẫn theo một đám thị nữ đi về phía cung điện.

Hắc bào nam tử nhìn thấy từ xa, sắc mặt thay đối, lập tức mỉm cười: "Sư muội Ta vốn! Còn tưởng ngươi sẽ nan bên ngoài lại thêm vài ngày, vừa rồi lại nghe người ta nói, Liệt Phong Thần Điêu đã trở lại. Ta liền đoán được sư muội đã về. "

"Vạn sư huynh." Lý mỉm cười nói, "Ngươi không đi yêu thuần dưỡng thú sao?".

"Thuần dưỡng chúng sơn trên Thiên thần cũng như vậy cả thôi." Nam tử mỉm cười nói, "Đúng rồi, tối nay chúng ta cùng dùng bữa chứ."

Lý thoáng trầm ngâm, rồi cũng gật đầu nói: "Vậy cũng tốt, Tôn sư huynh đến Thiên thần sơn rồi cũng vài ngày, ta cũng gặp mặt rất ít Như vậy đi,. Tối nay ta thỉnh Tôn sư huynh, còn có Vạn sư huynh ngươi cùng ăn cơm chiều Còn bây giờ ta có chút việc phải đi.. "

"Tôn Phong?" Nam tử họ Vạn hơi chần chừ một chút, nhưng rồi cũng cười, "Cứ như vậy đi, nếu ngươi bận ta cũng không tiện quay rầy".

Lý liền mang theo một đoàn thị nữ, trở về cung điện của mình.

Hắc bào nam tử họ Vạn bước dọc theo sơn đạo. "Hồ Hòa? Từ đâu mọc ra nhân vật này?" Ánh mắt hắn âm lãnh nhìn về phía tòa lầu các, cười lạnh một tiếng, "Ngoại trừ sư phụ lão nhân gia, hiện giờ chỉ có ta cùng với sư muội hai người hiểu được thú ngữ, ta cùng với sư muội thành thân là tốt nhất Sư phụ khẳng định cũng đồng ý.. Về phần Tôn Phòng, có là nằm mơ. Hồ Hòa kia lại càng đáng giá không nhắc tới ".

Hắc bào nam tử gầy gò rất nhanh liền rời đi.

......

Đằng Thanh Sơn đang trên hành lang tầng hai tòa lầu các, nhìn phía xa chung quanh, dễ dàng nhìn thấy những đội ngũ tinh binh đi dọc theo sơn đạo.

"Thiên thần sơn, đích xác cao thủ nhiều như mây!" Đằng Thanh Sơn quan sát một lát, không khỏi thán cám.

"Ân?" Đằng Thanh Sơn bỗng nhìn thấy một bóng người mặc áo đen tiến vào trong nội điện Thần nữ cung điện.

"Là Tôn Phong!" Đằng Thanh Sơn liếc mắt một cái đã rõ ràng thân phận đối phương, "Hắn vào đó làm gì?".

......

Thần nữ trong cung điện.

Lý đang ngồi ở trên bàn, tay cầm bút viết thư pháp. Năm đó khi gia đình nàng còn chưa lâm vào khó khăn, nàng đã được học đủ thứ thi thư. Lúc này tu luyện nội kinh, những tâm tình khi bối rối, nàng thường viết thư pháp để tĩnh tâm.

Tĩnh! Tĩnh! Tĩnh!

Lý bỗng nhiên đình bút.

"Sư muội đang luyện chữ à?" Bên ngoài vang lên một đạo thanh âm.

"Tôn sư huynh, vào đi." Lý cầm lấy lên trang giấy trống bên cạnh Chèn trang giấy mình đang viết dở.

Tôn Phong lúc này cũng cười cười đi đến, nhìn thoáng qua Lý: "Sư muội Nhàn hạ thật thoải mái, không ngờ lại đang luyện chữ.".

"Tôn sư huynh, có chuyện gì nói đi." Lý xoay người nhìn về phía Tôn Phòng.

Tôn Phong mỉm cười: "Theo ta được biết, sư muội ngươi quá khứ đều ở Cửu Châu đại địa, chính thức tiến nhập thần sơn cũng mới mấy tháng. Mà tên Hồ Hòa kia chính là ác ma A Lạp Đạt trong truyền thuyết, hắn lại là từ giữa thảo nguyên đi thẳng vào chỗ chúng ta Theo lý. thuyết, sư muội hẳn phải biết không tên Hồ Hòa kia a. "

"Tôn sư huynh, ngươi đang nói cái gì?" Lý sắc mặt trầm xuống.

"Cũng theo ta được biết, Đằng Thanh Sơn đối sư muội ngươi tựa hồ có đại ân." Tôn Phong lại nói.

Lý ánh mắt nheo lại, lạnh nhạt liếc Tôn Phong: "Như thế nào nhắc tới Đằng đại ca?" Chuyện Lý cùng với Đằng Thanh Sơn, tại sư môn cũng không ít người biết.

"Không phải, ta chỉ là đang nghĩ, theo lý sư muội không thể quen biết với Hồ Hòa kia Nhưng ngươi lại ngăn trở đệ ngũ thần tướng,. Không cho phép đệ ngũ thần tướng đối hắn động thủ Hơn nữa., Còn cùng hắn đi vào Thiên thần sơn Ta xem,. Hồ Hòa hẳn là chính là Đằng Thanh Sơn. " Tôn Phong Khê cười nói, "Còn gói đồ trên người hắn nữa Quan trọng nhất là chính,. Ta phát hiện, ngươi ra lệnh cho người những trang Đằng gia, Quy Nguyên về các Tông kể lại theo tin tức hướng xấu đi."

Tôn Phong nhìn chấm chấm Lý!

Lý khe cười một tiếng, mắt hàm sát khí: "Tôn sư huynh, ngươi không nhận ra là mình đang quản quá nhiều chuyện sao?" Lý khe cười nói, "Ta lúc này cũng không ngại nói cho ngươi, Hồ Hòa chính là Đằng Thanh Sơn! Như thế nào Ngươi muốn? Mật báo Ha ha? Thật tiếc. Sư bị bọn họ đối Đằng Thanh Sơn vốn có hảo cảm . "

Tôn Phong lập tức sắc mặt trầm xuống, tựa như bao trùm băng sương.

"Tôn sư huynh, ta nhắc nhở ngươi một tiếng" Lý ánh mắt tựa như lợi kiếm, lạnh nhạt nhìn Tôn Phong, "Nếu ngươi tự cho mình là thông minh, khiển Đằng đại ca lâm vào cảnh hiểm, ta thề chắc chắn sẽ trả lại ngươi gấp trăm lần. "

Tôn Phong nghe được ngẩn ra, lập tức vuốt cái mũi cười cười: "Đừng nóng giận, ta cũng chỉ là hỏi một chút, chỉ là hỏi một chút thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hay