cuu dinh ky tap 645545

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 38: Sâm Nghiêm?

Dịch giả: Một của tôi

Nguồn: Bàn Long chiến đội - 2T

xin lỗi vì anh em hôm nay bận ở hải quan nên trễ về hàng

"Sư muội ngươi cũng biết" Tôn Phong lập tức cười nói "Ta cũng La Vang lệnh sư phụ mà chú ý tới chuyện của Đằng Thanh Sơn mà thôi"

Lý thấy vị sư huynh nổi tiếng vì ba lăng nhăng này hướng chính mình củi đầu, hơn nữa là không quản nàng hay Tôn Phong hai người đều là nhân vật trung tâm của sư môn, quan hệ với nhau cũng không nên quá đáng.

Lý nhìn Tôn Phong cười xan lan "Tôn sư huynh, huynh chỉ hỏi tùy tiện nhưng lại hỏi vào điểm trọng yếu, không hổ là người có thể làm được việc lớn trong hàng tam đại dưới trường Đại sư"

Tôn Phong nghe xong những lời này không khỏi cười.

"Hắc!" Hắn lại thở dài, củi đầu nói "Đừng nói nữa, nếu không phải ta lấy công chước tội, chỉ sợ sư phụ cũng đã trục xuất ta khỏi sư môn"

"Nghiêm trọng như sao vậy" Lý? Chấn động "Huỳnh xem Vạn sư huynh của ta, hắn cũng không đạt tới tiên thiên cảnh giới đó sao?"

Tôn Phong bất đắc dĩ hừ một tiếng nói "Ta làm sao mà so sánh với sư huynh muội hai người được ngươi Các Đều là yêu thú thuần dưỡng,? Sư môn cực kỳ coi trọng các ngươi về bản lĩnh dưỡng thuận yêu thú. Về phần tiên thiên cường giả Trọng sư môn cũng không thiếu một vài vị tiên thiên Tại sư môn vị trí của hai người các ngươi, đặc biệt là vị trí của muội, cũng không thấp hơn sơ với Tiên thiên kim đan cường giả?..

Lý nghe xong cười cười

Điểm ấy sư bá vương Thú Ô Hậu của nàng đã nói qua. Hơn nữa hiện giờ tại Thiên Thần sơn, nàng lại có thể khống chế mấy con yêu thú cấp bậc Tiên thiên kim đan. Tuy nói mấy con nàng đó yêu thú làm phải không thuần phục, nhưng chúng đều thuộc về sự quản lý của nàng và Vạn sư huynh. Tuy nhiên trên cương vị yêu thuần dưỡng thú vị thì Vạn Sư huynh nàng kém kia không ít, giống như một số loại như Hồng Đồng tuyết sư thú, căn bản không thèm nhìn Vạn Sư huynh, ngược lại rất thích nàng.

Có lẽ tính tình của phụ nữ có chút ưu thế hơn trong việc thuần dưỡng thú yêu.

"Chúng ta không giống nhau, sư muội có thể thuần dưỡng thú Còn ta Không có. Bản lĩnh gì đặc biệt, chỉ có thể tập trung tu luyện" Tôn Phong bất đắc dĩ sờ sờ mũi "Muội xem sư phụ của ta, là một người cực mạnh Đối với đệ tử cũng đặc biệt nghiêm khắc.. Lần này ta may mắn một kiếp tránh được, nhưng còn lần sau thì sao Không có Biện pháp rồi "?

Lý cười an ủi "Tôn Sư huynh, nếu muội là huynh lúc này sẽ tập trung vào tu luyện ... hơn nữa muội xem đại sư bá rất coi trọng huynh, dù sao đại sư bá cũng mới có ba đệ tử"

Tôn Phong gật gật đầu, hắn hiện giờ đang luyện Vân Diệu Kiếm Điển, bởi vậy có thể thấy được sự kỳ vọng của sư phụ đối với hắn như thế nào, chỉ là hận đệ tử không ra gì, chỉ lo lắng mà hắn cho thôi. Tôn Phong cười nói "Ta cũng chuẩn bị một lòng tu luyện, tuy nhiên ta lại không có cách nào sơn qua thần truyền tin, cũng không nghĩ đến gần đây Thiên Thần tướng cùng đệ nhất thần lại bế quan.Dù sao việc này cũng vội không, ta tại Thiên Thần sơn vẫn có thể tu luyện, chờ bọn họ xuất quan rồi nói cho họ sau "

"Truyền tin Có tin gì?"? Lý trong lòng vừa động hỏi liền

Tôn Phong cười bí mật nói "Sư muội sẽ rất nhanh được biết, đây là một đại sự, thật lâu nay đến Thần sơn chưa có động tĩnh gì lớn cả Lúc đó Sẽ tuyệt đối là đại động tĩnh,. Chậc chậc ... ta cũng không quay rầy sư muội nữa "Tôn Phong vừa nói vừa chap tay, cười tum tìm đi ra bên ngoài.

Lý nhìn theo Tôn Phong vừa đi, chân mày liền nhiu lại suy tư về "đại động tĩnh"? Tuyệt đối là đại động tĩnh? "

Tờ mờ sáng.

Tại một căn phòng rộng rải, Đằng Thanh Sơn đang luyện công buổi sáng. Đầu tiên là luyện Thổ Hành chi quyền, sau đó là luyện Tam thể thức, nửa giờ luyện tập toàn thân thư sướng mới dừng lại.

"Hồ"

Đằng Thanh Sơn chậm rai thở dài một hơi, hơi thở như mũi tên nhọn xông ra, sau khi thần thanh khi sang (Tinh thần sáng khoái) hắn liền mở cửa phòng đi xuống dưới lầu, lúc này ngoài cửa có hai thị nữ đang đứng ngoài cửa. Vừa thấy Đằng Thanh Sơn đi ra, hai thị nữ lập tức cung kính hành lễ nói "Đại nhân!"

Tối hôm qua Đằng Thanh Sơn từng khiển trách hai thị nữ này, bởi vì lúc ấy họ đang muốn hầu hạ Đằng Thanh Sơn thì hắn liền ra lệnh "Ta ở trong này, trừ khi ta cho phép Nếu không Ta có cho phép. Thì bất luận kẻ nào, kể cả là hai ngươi cũng không được đi vào trong lầu các "

Hai gã thị nữ bị doa cho hết hồn, cũng không dám tùy tiện đi vào lầu các.

Đứng trên hành lang, hít vào không khí trong lành, hơn nữa tối qua lại rồi được tắm nước ấm thay y bào sạch sẽ khiển giờ phút này tâm tình hắn rất tốt.

"Gì?"

Đằng Thanh Sơn nhìn về hướng xa xa, bên ngoài cung điện toàn Thần nữ xa hoa có một đạo thân ảnh yểu điệu màu trắng đang vũ động cây trường tiên một (roi dài), tiên ảnh huyen động "ba ba" khiển không khí vang lên những tiếng chơi tai. Nhãn tình Đằng Thanh Sơn sáng lên "Tiên pháp thật lợi hại, không nghĩ đến không ngui một năm ngắn nàng cũng vậy có thể luyện tiên pháp lợi hại như"

Hô!

Thân ảnh yểu điệu đình chỉ lại, bởi vì luyện tập tiên pháp mà có chút hơi thở hơn hẹn. Cô gái áo bào trắng khuôn mặt ứng đỏ, nhìn lại hướng Đằng Thanh Sơn. "Hồ Hòa đại ca"

"Tiểu Lý, tiên pháp rất tốt" Đằng Thanh Sơn cười khen.

Khuôn mặt Lý đỏ ứng lại nghiêm, trái còn đang động mồ hôi "Không còn cách nào khác, các sư huynh sư tỉ của muội đều rất lợi hại, muội đương nhiên phải tập trung luyện tập tiên pháp, mà còn có chính sư phó chỉ dạy, à Hô Hòa đại ca hôm qua tới đây đã quen với nơi này chưa? "

"Phong cảnh không tệ, rất đẹp" Đằng Thanh Sơn nhìn về xa xa cảm thán

Chỗ cung điện Thần nữ là một bộ phận của Thiên Thần sơn, chung quan đều là vân sơn vụ hải, nhìn xuyên thấu qua vụ hải mới có thể mơ hồ thấy được thảo nguyên rải rộng, nhìn cảnh này đích thật khiển cho người ta tâm tình thư sướng.

"Nếu thích Hồ Hòa đại ca ở đây chơi nhiều hơn nha" Lý Ánh mắt trong suốt long lanh nhìn Đằng Thanh Sơn.

"Tu luyện thì không ham hưởng thụ" Đằng Thanh Sơn nói

"Có thể nhìn thấy cảnh đẹp cũng có lợi cho tu luyện mà" Lý cười nói

Đằng Thanh Sơn nhìn về phương Bắc xa xa "Bắc Hải kia rộng lớn vô cùng, biển rộng vô hạn vô biên, cũng là cảnh sắc rất mê người, không kém gì chỗ này"

Nghe xong lời này trong mắt Lý hiện lên một tia ảm đạm. Nàng ngẩng lên nhìn bầu trời, lập tức xin lỗi nói "Hô Hòa đại ca, mỗi buổi sáng ta phải cùng đi với Đại Hắc và Đại Bạch, hiện tại đã đến lúc, ta đi trước, khi trở về ta sẽ nói với Đại Hắc và Đại Bạch một tiếng ra sẽ quay lại "

"Vậy muội đi đi, ta ở lại đây ngắm cảnh cũng sao không" Thanh Sơn cười nói

Lý một thân áo trắng nhanh chóng hướng tới Triều sơn chạy.

... ... ... ....

Vách đá trên Thiên Thần sơn, có một huyệt động thật lớn. Hai con Liệt Phong thần điêu một đen một trắng đang ở giữa huyệt động.

Chỉ thấy một đạo thân ảnh yểu điệu màu trắng đang bắt dây thùng nhanh chóng dọc vách đá leo lên.

"Hắc" Thân! Ảnh phóng lên rồi hạ xuống nhẹ nhàng, vừa vặn rơi vào cửa huyệt động.

Người này đúng là Lý, hạ xuống an toàn Lý liền thở ra một hơi, hướng trong huyệt động đi vào.

"Đại Hắc, Đại Bạch" Lý cao! Giọng hô. Mỗi một buổi sáng Lý đều cùng một Hắc, một Bạch hai đại Liệt Phong Thần Điêu tâm sự, thỉnh thoảng lại ngồi trên lưng chúng đi ra ngoài một chuyến, đang trong lúc phía nàng tươi cười hướng huyệt động đi tới thì ...

"Sư muội" Một âm thanh từ luyệt động Lý khiển vang lên hoảng sợ.

Đúng lúc này từ trong huyệt động Hắc ám đi ra một người, người Đằng Đông lãng tuấn cao. "Vạn sư huynh?" Lý kinh ngạc nhìn một hồi "Như thế nào huynh lại ở đây?" Người này chính là Vạn sư huynh của nàng - Vạn Thiên Dương.

Vạn Thiên Dương cười nói "Sư phụ huynh một bài và muội cùng ở Thiên thần sơn, không phải là chiếu cố thật tốt cho đám yêu thú tiên thiên kim đan và một đám yêu thú bình thường sao Bình thường Luôn để sư? Muội làm phổi vất vả, ta cũng không để ý nhiều lắm Tuy rằng đại Hắc Bạch và đại đối với. ta không quá Hỷ hoan, không được đối đãi như muội, luôn được đề cao năng lực cùng với yêu thú trao đổi "

"A" Lý gật đầu, "Vạn sư huynh, huynh trở về đi, ta vào trước"

Nói xong nàng liền hướng phía huyệt động đi vào.

Điều này không khỏi khiển Vạn Thiên Dương ngẩn ra, lập tức vất vả đuổi kịp. Lý đi bên canh, mơ hồ ngửi mùi hương từ người nàng, khiển trong lòng không khỏi ngứa ngay. Vốn hắn nghĩ Lý là một loại người lãnh đạm không nói lời nào, dù thế nào đi nữa hắn cũng là hậu bối đệ tử duy nhất có thể trao đổi bằng ngữ thú, tự nhiên hắn sẽ nghĩ mình nhất định sẽ lấy lòng được vị tiểu sư muội này.

Lý hiện tạo là sư muội hiếm hoi nhất trong môn sư, hơn nữa địa vị của nàng trong sư môn được coi là thuần thú đệ nhất nhân, không quản là vì dã tâm hay vì sắc đẹp, có hi vọng theo đuổi chính Lý nhất là vị này - Vạn Thiên Dương.

Nhưng cái gã Hồ Hòa kia tự nhiên ở đâu chui ra khiển đáy lòng hắn có chút không cam.

"Vạn sư huynh không đi tìm Đại Hắc, Đại Bạch?" Lý đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn qua khiển Vạn Thiên Dương đột nhiên ngẩn ra. Xấu hổ cười nói "Mới vừa đi qua rồi, đúng rồi sư muội, bằng hữu của muội là Hô Hòa lúc nào thì rời đi thiên thần sơn?"

"Còn mấy ngày nữa" Lý nói

"Sư muội, ta thấy rất kỳ quái, khi nào thì muội biết Hồ Hòa Nghe nói qua gã Hồ Hòa kia chính là ác ma A Lạp Đạt trong truyền thuyết Ma Su Muội thì. Đến Thiên Thần sơn? Hẳn không được bao lâu, là không có cơ hội quen biết với A Lạp Đạt mới đúng chứ? "Vạn Thiên Dương tò mò hỏi.

Lý lạnh nhạt cười "Vạn sư huynh, ta cùng với Đại Hắc và Đại Bạch trên thảo nguyên một ngày qua lại mấy ngàn dặm, cá ngươi ta quen biết những ai? Tốt lắm, ta còn phải bồi Đại Hắc cùng Đại Bạch, xin mời Vạn sư huynh đi về đi "Nói xong nàng cũng không thèm để ý đến Vạn Sư huynh, tiến vào sâu trong huyệt động.

Rất nhanh, từng đợt chim kêu ở sâu trong huyệt động truyền ra, Vạn Sư huynh chỉ còn biết oán hận nhìn thoáng qua rồi quay đầu rời đi.

Đằng Thanh Sơn đi một vòng quanh các lầu, dọc theo sơn đạo đi xuống phía dưới, trong lòng cực kỳ mong muốn muốn nhìn xem sơn thần hôm nay có gì huyền diệu

Đất! Đặt! Đất!

Một nhóm tuần thú bảo vệ mặc áo giáo khi phát hiện ra Đằng Thanh Sơn liền ngăn hắn lại, thủ lĩnh đội hộ vệ này duoi tay cất cao giọng nói "Vị khách nhân này, trên thiên thần sơn ngoại nhân không được phép chạy loạn ,, khách nhân tốt nhất nên đứng ở khu vực xung quanh cung điện Thần nữ "

"Ân, có ý gì thế Ta đi? Lên núi không được xuống núi cũng không thể sao?" Đằng Thanh Sơn nhiu mày nói.

"Đúng vậy" Hộ vệ kia giọng nói hữu lực "Đây là quy củ của Thiên Thần sơn ta, ngươi là khác của Thần nữ mời đến, cũng chỉ có thể ở chung quanh khu vực Thần nữ cung điện, mà những địa phương khác của Thần Sứ và các địa điểm mẫu chốt thì khách không được phép tới gần! "

Nghe lời này, nếu không có lý hỗ trợ thì mình muốn xuống núi cũng có thể chỉ nhảy xuống mà thôi.

Chương 39: Thiên Thân xuât quan

Dịch giả: vide

Biên tập: Một Để (To.Ti.Te)

Nguồn: Bàn Long chiến đội - 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Vào thời điểm Đằng Thanh Sơn tâm tình đang không tốt, bỗng từ phía xa xa sơn đạo bóng một người dần dần đi tới. Chỉ một cái liếc mắt Đằng Thanh Sơn đã nhận ra được người nọ đúng là vị Vạn sư huynh của Lý.

- Hồ Hòa huynh đệ, có chuyện gì vậy? - Vạn Thiên Dương hô từ xa.

- Thần sử đại nhân! - Nhóm vệ binh tuần tra kia lập tức hành lễ.

Vạn Thiên Dương gật gật đầu, gã vệ binh thủ lĩnh liên mở miệng nói:

- Thần sử đại nhân, vị khách nhân này muốn rời khỏi khu vực Thần Nữ cung điện tới địa phương khác dạo chơi. Tuy nhiên theo quy củ của Thiên Thần Sơn ta, ngoại nhân một mình một người thi không cho phép tại địa phận Thiên Thần Sơn đi lại, cho nên chúng ngăn cản hắn ta.

- Nga, Hồ Hòa huynh đệ.

Vạn Thiên Dương nhìn Đằng Thanh Sơn cười, nói nhiệt tình:

- Thiên Thần Sơn chúng ta đúng là có quy củ này! Bất quá, nếu Hồ Hòa huynh đệ muốn đi dạo đây đó, ta có thể bồi tiếp Hồ Hòa huynh đệ đi một chút!

Đằng Thanh Sơn nhìn gương mặt tràn đầy vẻ tươi cười của Vạn Thiên Dương.

- Vạn Thiên Dương này phỏng chừng cũng chỉ là chồn hôi đi Chúc Tết ga *! Không phải dạng tốt đẹp gì!

Thanh Sơn chỉ nhìn thoáng qua Vạn Thiên Dương, lắc đầu nói:

- Không cần!

Nói xong, Đằng Thanh Sơn quay đầu lại hướng chỗ ở của mình đi đến.

Vạn Thiên Dương nhìn theo bóng dáng Đằng Thanh Sơn, sờ sờ cảm, trong đôi mắt xét qua một tia hàn quang:

- Dừa vào cử chỉ của sư muội có thể thấy mức độ thân mật của nàng với tên Hồ Hòa này rõ ràng vượt hơn mình nhiều! Hừ ... Không quản hậu quả như thế nào ...... Hồ Hòa gã diệt này tốt nhất là trừ! Cho dù không thể diệt trừ, cũng phải tìm cách đuổi hắn đi! Không thể để hắn dây dưa tại Thiên Thần Sơn, cùng với sư muội sớm tối ở chung. Một nam một nữ, hơn nữa sinh hoạt ở gần nhau như vậy ...... Quan hệ lại tốt như vậy, một ngày nào đó xảy ra việc ...

Tưởng tượng đến đây, Vạn Thiên Dương trong lòng không khỏi ghen Tị đến phát điên, đối với Đằng Thanh Sơn sát ý lại càng thêm mạnh liệt!

****************

Đằng Thanh Sơn lúc này tại khoảng đất phía trước của lầu các ung dung diễn luyện Tam thể thức. Mà Vạn Thiên Dương kia sau khi ánh mắt đảo qua hướng này cũng rất nhanh rời đi.

- Chỉ la một to Tiểu nhân, không đáng để lo! - Đằng Thanh Sơn chưa bao giờ đem gã Vạn Thiên Dương này để vào mắt.

Không lâu sau, một thân ảnh với bộ áo bào trắng từ dưới chân núi thoăn thoát nhanh chóng leo lên. Chính là Lý, sắc mặt đỏ nang ứng nhắm hưng phấn hướng tới này chạy, mà Đằng Thanh Sơn cũng dừng lại việc luyện tập.

- Hồ Hòa đại ca, quyền pháp của ngươi là loại quyền pháp nào vậy? Vô cùng đơn giản, cũng dường như không bằng các loại kĩ năng màu mè ngoài giang hồ. - Lý cười dò hỏi. Đằng Thanh Sơn cũng chỉ cười cười.

Tam thể thức, lấy Hình, Ý làm gốc rễ, làm sao có thể khơi khơi như vậy mà nhìn thấu?

Ở trên toàn Cửu Châu đại địa, có thể nhìn ra ý cảnh ẩn chứa trong Tam thể thức chỉ sợ cũng chỉ có Hư cảnh cường giả.

- Tiểu.

Đằng Thanh Sơn hỏi ngược lại:

- Luc nay ta ở tại đây là không thể xuống núi cũng không thể lên núi. Thần sơn các ngươi hiện giờ thật đúng là quy củ nghiêm ngắt.

Lý lập tức hiểu ra:

- Hồ Hòa đại ca, ngươi vừa rồi có phải bị nhóm hộ vệ đi tuần ngăn cản? A, cũng không là quên ta nói trước với ngươi. Hiện giờ trên núi Quả thật la co rất nhiều những nơi cấm địa ẩn chứa bí mật.

Nói xong Lý nhìn thoáng qua chung quanh, thấy bọn thị nữ đều ở cách xa, liền hạ giọng nói:

- Ngay cả một vài bảo vật trọng yếu của sư môn ta hiện đều đặt ở Thần sơn, cho nên Đằng đại ca, không có ta hướng dẫn ngươi ngàn vạn lần đừng chạy loạn, nếu không có thể tự tiện xông vào một cái cấm địa, vậy là nguy rồi.

Đằng Thanh Sơn trong lòng chợt động. Lúc trước Vạn Thiên Dương cũng nhiệt tình mời mọc bồi tiếp mình dạo chơi ...

- Nếu xam nhập cấm địa hậu quả là gì? - Đằng Thanh Sơn dò hỏi.

- Một vài hiểm địa quan trọng, sư môn đã có nghiêm lệnh! Nếu tự tiện xam nhập, giết không tha. Tuy nhiên cấm địa cũng chia cao thấp, có vài cấm địa ta đi vào sẽ không sao, nhưng là ngươi đi vào lại được không. - Lý Trịnh trọng nói, nàng tại Thiên Thần Sơn địa vị cao cả thấp hơn, chỉ Thiên Thần. Cho nên đại bộ phận cấm địa, đích xác nàng có thể tiến vào.

Đằng Thanh Sơn trong lòng chợt hiểu ...... Vạn Thiên Dương kia nhiệt tình mời mọc bản thân rốt cuộc có mục đích gì.

Lợi dụng việc bản thân không có chút nào hiểu biết đối với Thiên Thần Sơn, đem chính mình đưa vào cấm địa. Đến lúc đó, lấy Thiên Thần Sơn bát đại Thần Tướng, đặc biệt còn có vị Thiên Thần cao cao tại thượng kia, muốn giết chính mình quả thực dễ như trở bàn tay.

- Tiểu, tin tức ta nhờ ngươi hỗ trợ thu thập đã có kết quả chưa? - Đằng Thanh Sơn thấp giọng nói.

Lý cũng thấp giọng nói:

- Đằng đại ca, Thiên Thần Sơn Dương tại Châu Giang, quận Ninh thành dù là có trú điểm, quá bất ngày hôm qua mới vừa truyền lệnh tới, phỏng chừng hôm nay chỉ có thể thu thập rôi xử lý lại cho tốt.Còn muốn truyền vê tơi Thiên Thần Sơn! Theo ta phỏng đoán, nhanh nhất cũng phải đến tối mai chang vàng ngày. Thậm chí còn đến buổi sáng ngày kia.

Đằng Thanh Sơn gật gật đầu.

Dương Châu, tại Cửu Châu là cực nam, mà cực bắc của Đại thảo nguyên còn cách nơi này không ít. Khoảng cách hai bên quá mức xa xôi, chỉ riêng tin truyền công tác đã tiêu hao thời gian không ít. Hơn nữa thu thập tình báo, hao phí hai ba ngày đã là rất nhanh.

- Cha mẹ! Tiểu Vũ ......- Đằng Thanh Sơn trong lòng qua thực luôn khoản ban về người thân đang ở tại Dương Châu xa xôi.

Thời gian này tại Thiên Thần Sơn, Lý cũng không có rời đi ra ngoài, thường xuyên đi tìm Đằng Thanh Sơn. Còn Đằng Thanh Sơn cũng dành đại đa số thời gian còn lại luyện quyền ở trong phòng.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Một tòa tháp cao cao ngất màu đỏ sung sung tham đứng trên đỉnh Thiên Thần Sơn, đây là chỗ tu luyện của cường giả tối cao Thiên Thần Sơn - Thiên Thần Tháp!

Tại Thiên Thần Sơn, muốn biết địa vị cao thấp thế nào cũng chỉ cần xem ngươi có thể ở tại địa phương nào của Thiên Thần Sơn là lập tức rõ ràng.

Địa vị càng cao thi cang ở nơi cao, Thiên thần tự nhiên là ở tại đỉnh núi!

Trọng Thiên Thần Tháp, ở tại tầng thứ ba có không ít ánh sáng xuyên qua cửa sổ mông lung soi rọi đại sảnh rộng lớn mà trống trải.

Qua cánh cửa chỉ thấy một chiếc bàn với hai cái Nệm vô cùng đơn giản, trên đó co hai ngươi măc ao mau choáng váng đang ngôi khoanh chân giông như Kho tư giả.

Người bên trái nhìn qua dung mạo tựa như năm sáu mươi tuổi, ngũ quan ngay ngắn, khuôn mặt cương nghị, ram mày tai to, đôi mắt tựa như mắt hổ. Chỉ có tóc mai hai bên đã hoa ram mới mà vô tình để lộ ra tuổi tác thật sự của hắn.

Mà vị lão giả ở bên phải, từ tóc cho đến lông mi tất cả đều đen nhánh, mái tóc dài rối tung tán loạn thả đến trước ngực, lông mi đen dài cũng rũ xuống tận gò má. Hắn có gương mặt tròn cùng với mặt sắc hồng nhuận tựa như trẻ con, trên mặt luôn có vẻ tươi cười, dường như chỉ cần nhìn vào khuôn mặt hắn là đối phương không vui vẻ cảm thấy không được.Chỉ là cặp tinh nhãn của hắn tuy không lớn nhưng lại tựa như ẩn chứa thiên địa huyền ảo.

Một gã Hắc y nghiêm trang cung kính hành lễ:

- Thiên Thần, đệ nhất Thần Tướng đại nhân!

Hai người kia ngồi xếp bằng, đúng là đệ nhất Thần Tướng cùng với người sáng lập Thiên Thần Sơn - Thiên Thần!

- Là Phong nhi!

VỀ MẶT Thiên Thần vẫn tươi cười như trước, nhìn Tôn Phong, tựa như một vị thần nhìn xuống chúng sinh:

- Ta đã lâu không gặp sư phó của ngươi, lần này sư phó của ngươi cho ngươi lại đây vì chuyện gì?

Thiên Thần Nội, mà ở vị nam tử có khuôn mặt cương nghị, hai lớn tóc mai hoa ram ngồi ở bên cạnh kia lại không lên tiếng.

Tôn Phong cung kính nói:

- Thiên Thần, lần này không phải là sư phó phái ta lại đây, là cung chủ lệnh cho ta lại đây!

- Cung chủ? - Trên mặt vị Thiên Thần, đôi mắt thần quang chợt loe nhìn Tôn Phòng.

Đệ nhất Thần Tướng bên cạnh, cũng là cả kinh!

Cung chủ truyền lệnh?

- Thiên Thần, đây là thư tín cung chủ lệnh cho ta giao cho Thiên Thần. - Tôn Phong cung kính, từ trong lòng lấy ra một phong thơ đưa hướng về phía Thiên Thần.

Thiên Thần vẫy tay một cái, thư tín liền bay tới trước mặt. Nhanh chóng mở ra thư tín, nhìn kỹ, nét cười trên mặt Thiên Thần càng thêm sáng lan. Cười cười liếc mắt một cái nhìn đệ nhất Thần Tướng bên cạnh:

- Bột Nhật Lôi Mục, xem ra Thiên Thần Sơn ta rốt cục có thể vận động một chút rồi!

Nói xong, Thiên Thần cũng đem thư tín này đưa cho đệ nhất Thần Tướng bên cạnh. Đệ nhất Thần Tướng Bột Nhật Lôi Mục cũng chính là thủ hạ là Thiên Thần được tín nhiệm nhất.

Bột Nhật Lôi Mục vừa xem qua, cũng không kìm được động dung:

- Sư phó! Cung chủ ẩn nhẫn như vậy nhiều năm, rốt cục cũng quyết định bắt đầu hành động rồi! Ân ...... Sư phó, ngươi chuẩn bị hành động như thế nào?

Thiên Thần đứng dậy, chậm rải đi đến trước cửa sổ nhìn ra phía xa xăm biển mây vô tận.

- Trên Bắc Hải, có một ngàn thạch đảo! Hiện làm Thiên Thần ta cùng với Tuyết Sơn Ưng Giáo chia ra khai thác. Tuyết Ưng Giáo kia ước chừng sở hữu 6 phần, nay chúng ta đã có thể hành động ...... Vậy trước hết đem Tuyết Ưng Giáo nhân mã trên các đảo này diệt trừ toàn bộ! Trong vòng một năm, bắc bộ thảo nguyên cùng với cac đạo trên Bắc Hải, Thiên Thần Sơn ta phải hoàn toàn khống chế .- Thiên Thần mặt mang nét cười nói thong dong, nhưng khí thế sát phạt ẩn chứa trong đó lại làm cho người ta kinh hãi!

Thiên Thần Sơn vẫn một mực ẩn nhẫn làm cho Tuyết Ưng Giáo Chiêm nó không lây địa phương ở đại thảo nguyên, cùng với một vài đảo nhỏ trên Bắc Hải.

Đại điện ở tầng một Thiên Thần Tháp hôm nay rộng mở, bảy tên mà Thần Tướng lại đang tụ tập tại đây. Biết được Thiên Thần muốn xuất quan, đám Thần Tướng này đương nhiên phải tụ tập nghênh đón.

Đất! Đất! Đất!

Từ cầu thang gỗ phía trên truyền đến tiếng vang vọng của bước chân, bảy tên Thần Tướng von đang thì thầm nghị luận, nhất thời vẻ mặt trở nên nghiêm túc hẳn.

Chỉ thấy một lão giả áo bào đạm bạc màu vàng, mặt tròn tươi cười đi xuống dưới, đi theo phía sau hắn là đệ nhất Thần Tướng cùng với Tôn Phòng. Đại điện mang tức khí nghiêm trang theo sự xuất hiện của Thiên Thần tựa hồ trở nên một ngập tràn đồng tâm tình vui vẻ, bày vị Thần Tướng đều cảm thấy trong lòng không tự chủ được trở nên vui vẻ hơn rất nhiều!

- Sư phó vẫn như trước, không sâu lượng được! - Đệ ngũ Thần Tướng Nga Nhật Te Nhĩ nhìn vào mắt Thiên Thần, liền củi đầu cung kính, trong lòng cảm thán còn lại thôi không.

Có thể dễ dàng ảnh hưởng tới tinh thần của Tiên Thiên cường giả, bởi vậy có thể tưởng tượng được Thiên Thần tại phương diện "Thần rốt cuộc" đạt tới trình độ kinh khủng thế nào.

- Ân, Bột Nhật Lôi Mục, ngươi cùng với của các sư huynh đệ hảo hảo tâm sự đi thôi. - Thiên Thần mỉm cười nói một tiếng, liền hướng tới cửa hông bên cạnh rời đi.

Nhất thời, đại điện đang yên tĩnh nổi lên một trận âm thanh hàn Huyên.

- Đại sư huynh! Ngươi đã đạt tới Hư cảnh sao? - Không ít người vây quanh vị đệ nhất Thần Tướng khuôn mặt cương nghị kia. Lần này, được tự mình Thiên Thần hỗ trợ, hẳn là có không ít hi vọng.

Đệ nhất thần tướng nhìn những thần tướng khác, lắc đầu có chút tiếc nuối nói:

- Vẫn chưa! Hư bước vào cảnh từng bước từng bước quá khó khăn! Cho dù có sư phó người dùng Thần dẫn đường để ta tìm hiểu thiên địa, nhưng ta cũng là cảm giác được chỉ mơ mơ hồ hồ, như trước vẫn không một chút đột phá.

Những người khác nghe xong, không khỏi ảm đạm!

Có thể như thiên thần, dùng "Thần" của chính mình để dẫn đường "Thần" của đệ tử tìm hiểu thiên đạo đã là cảnh giới bất khả tư nghị! Có thể nói, thời gian bước vào cánh cửa Hư cảnh bởi vậy nhanh hơn không ít.

Có thể tưởng tượng việc đột phá cảnh giới này khó khăn như thế nào.

- Nga Nhật Te Nhĩ!

Đệ nhất Thần Tướng đột ngột dừng mắt ở đệ ngũ Thần Tướng, nhãn tình sáng lên, liền nói:

- Thời gian này ta bế quan, Ma Su đệ ngươi cũng một lòng tiềm tu, lấy ngộ tính của sư đệ ngươi khẳng định là có một chỗ đột phá! Sư đệ, ngươi cùng ta không ngại bàn luận một chút chứ? - Đệ nhất Thần Tướng hai mắt loe sáng.

Trọng đông đảo Thần Tướng, cũng chỉ có đệ ngũ Thần Tướng là có thể miễn cường giao thủ cùng với đệ nhất Thần Tướng.

- Đại sư huynh, ngươi đừng tìm tới ta chứ!

Đệ ngũ Thần Tướng tựa như hoảng sợ, vội vàng nói:

- Ta còn không có đột phá cái gì, vẫn cố gắng khổ luyện thôi!

oOo

Chú thich:

* Chồn hôi Chúc Tết ga: y noi la không co y tôt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hay