Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hình thức của tiết mục là phát sóng trực tiếp, thấy thế, fans vai chính công thụ cùng với fans CP bọn họ lập tức mắng.

【 trời ạ trời ạ, lại tới nữa! Đồ ngu ngốc cút ra! Cách xa Hạ tổng cùng Bạch Bạch của chúng ta xa một chút! 】

【 mỗi khi nhìn thấy Hạ tổng đều phải hướng lên trên dán, cười chết người! Không thấy trong mắt Hạ tổng chỉ có Bạch Bạch sao? 】

Vì thanh danh của Chu Mộc Bạch, trước khi tham gia tiết mục này, Hạ Lâm An đã ngầm nghiêm khắc cảnh cáo nguyên chủ, lúc trước bọn họ từng đính hôn không được để lộ ra ngoài một chữ.

Cho nên hiện tại tất cả mọi người chỉ nghĩ cậu không biết xấu hổ đơn phương dây dưa Hạ Lâm An, đối cậu thập phần chán ghét cùng khinh thường.

Ngược lại là vai chính chịu Chu Mộc Bạch, bởi vì luôn được Hạ Lâm An đối xử đặc biệt, trên mạng đã sinh ra một số lớn fan CP.

Hạ Lâm An làm vai chính công, tướng mạo tự nhiên là xuất sắc, hắn thấy Tạ Dao Thần đi về phía mình, trên mặt tức khắc lộ ra phiền chán.

Chu Mộc Bạch sợ hãi bất an trốn phía sau Hạ Lâm An, có vẻ vô cùng sợ hãi Tạ Dao Thần.

Hạ Lâm An cho hắn một cái ánh mắt ôn nhu trấn an, quay đầu lại liền lạnh lùng nhìn Tạ Dao Thần đến gần, "Ngươi lại muốn làm ——"

Tạ Dao Thần: "Phòng, trả trở về."

Hạ Lâm An sửng sốt một chút, "Cái gì?"

"Nghe không hiểu tiếng người sao? Phòng ta, trả trở về."

Tấm gỗ nát kia cậu một lần đều không nghĩ ngủ, phòng cậu đoạt lấy được, dựa vào cái gì đưa cho mấy kẻ ngu ngốc kia hưởng thụ?

Tạ Dao Thần nhìn đồng hồ, ngữ khí không được xía vào, "Cho các ngươi mười lăm phút thời gian!"

Nói xong liền xoay người đi.

"Tạ Dao Thần!" Hạ Lâm An nhíu mày, "Ngươi lại giở trò cái gì?"

Nghĩ đến phòng hiện tại là ai ở, hắn lập tức liền biết mục đích của Tạ Dao Thần, lại là cố ý nhằm vào Mộc Bạch!

Hắn trầm khuôn mặt, "Phòng lúc trước là chính ngươi chủ động nhường ra ——"

Tạ Dao Thần đúng lý hợp tình: "Ta đổi ý, nghe không hiểu sao?"

Hạ Lâm An nghe hiểu, nhưng hắn không đồng ý: "Phòng ngươi hiện tại ở điều kiện kém như vậy, Mộc Bạch như thế nào chịu được phân khổ kia......"

Tạ Dao Thần chán ghét ——

"Liên quan gì đến ta!"

Năm chữ, nói năng có khí phách, khiến tất cả mọi người sợ ngây người.

【??? 】

【 Tạ Dao Thần đây là bị đoạt xá sao?? 】

【 chấn động mẹ ta! Hắn không phải từ trước đến nay nghe Hạ tổng nói sao? Hôm nay như thế nào cãi lại? 】

【 Đồ ngốc đây là làm cho ai xem đâu? Đồ vật chủ động nhường ra lại muốn đòi lại? Quả nhiên phía trước chính là giả hào phóng! 】

【...... Có một nói một, tuy rằng Tạ Dao Thần chủ động nhường, nhưng người ta nhường chính là cho Hạ tổng, không phải Chu Mộc Bạch, ta không nghĩ tới Chu Mộc Bạch thế nhưng thật sự tiếp nhận. 】

Giờ phút này, không ai kinh ngạc bằng Hạ Lâm An.

Tạ Dao Thần không phải từ trước đến nay hắn nói cái gì chính là cái đó sao?

Đổi tới bình thường, hắn giống như vừa rồi nói chuyện, Tạ Dao Thần sợ hắn tức giận, khẳng định sợ tới mức cái gì đều nghe!

Kết quả hiện tại, cậu nói cái gì? Không phải việc của cậu......?!

Tạ Dao Thần không để ý tới mọi người giật mình, xoay người liền đi, tính toán đi bên ngoài đi dạo.

Ra khỏi sân, cậu thấy một người, một tay đút  túi quần, một tay cầm bình tưới nước đang tưới cho hoa cỏ trong sân, sống lưng thẳng thắn lại rộng lớn, tư thái thanh thản, đạm nhiên.

Vừa mới náo nhiệt như vậy, đầu hắn cũng chưa ngoảnh lại một chút, một chút hứng thú cũng không.

Đây là tố nhân Lục Quyết Minh kia.

Nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú nghiêm nghị cùng thân hình vạm vỡ của người đàn ông này, bước chân Tạ Dao Thần không chịu khống chế mà chậm lại, ngắm hai mắt.

Chậc chậc, dáng người, tướng mạo, khí chất này, không ưu tú hơn Hạ Lâm An sao? Thế giới này chọn vai chính như thế nào!

Ngắm quá rõ ràng, đối phương phát hiện, quay đầu nhìn.

 Tạ Viễn Thần há mồm liền khen: "Mông thật vểnh." 

Ngữ khí chân thành mà thưởng thức, còn mang theo một chút hâm mộ.

【??? 】

【????? 】

【 Tạ Dao Thần mới vừa nói cái gì? Tai ta bị hỏng ? 】

"Rắc ——" Trên tay Lục Quyết Minh dùng một chút lực đem bình tưới bóp nát !

Hắn hơi híp mắt nhìn người cách đó không xa, trong mắt hiện lên một tia nguy hiểm khó có thể phát hiện được.

Hạ Lâm An càng khiếp sợ khó có thể tin, còn có một chút tức giận nói không rõ.

Trong mắt Tạ Dao Thần không phải chỉ có một mình hắn sao? Cậu chưa bao giờ chú ý đến người đàn ông khác!

Nhưng là hiện tại, cậu không chỉ có chú ý, vậy mà còn, còn thưởng thức mông người ta...?!

Không để ý tới một câu nói mang đến chấn động cho mọi người, Tạ Dao Thần nhấc chân bước ra khỏi sân như không có chuyện gì xảy ra.

Phong cảnh nông thôn rất đẹp, một dòng sông trong vắt chảy qua cả thôn.

Tạ Dao Thần đi đến bờ sông, bóng của cậu phản chiếu trên mặt nước trong vắt.

Dáng người cao gầy cân xứng, ngũ quan xinh đẹp xuất chúng, mặt mày sắc bén tuấn mỹ.

—— đây là chính là bộ dáng ban đầu của cậu.

"Hả. Hiện tại hệ thống thăng cấp không tệ, ký chủ tiến vào tiểu thế giới làm nhiệm vụ, thế nhưng không chỉ là tên, ngay cả tướng mạo cũng không cần sửa đổi?"

"Kia đương nhiên, hừ hừ, Chủ Thần đại nhân đồng ý cho chúng ta thăng cấp, bất quá ký chủ bình thường hiện tại chỉ có đặc quyền không đổi tên, dùng mặt của chính mình chỉ có tội phạm bị truy nã đặc biệt mới có đãi ngộ...... Đúng rồi, ngươi vừa mới nói cái gì?"

001 tỉnh lại, phát ra một thanh âm yếu ớt kiêu ngạo.

Bất quá Thống còn mơ mơ màng màng, lời nói phía sau có chút không nghe rõ, chỉ nghe được một cái mấu chốt "Tướng mạo".

Tạ Dao Thần: "......"

Cậu bất động: "Tội phạm bị truy nã đặc biệt?"

"Không sai!" 001 đột nhiên tức giận, trực tiếp ở trong tinh thần xoay người đứng lên  —— thân thể cụ thể của nó cực kỳ giống một hạt đậu tương tròn vo, chẳng qua có thêm ngũ quan, cùng với tay chân vừa nhỏ vừa ngắn.

"Tội phạm bị truy nã đặc biệt chỉ có một! Tên khốn kiếp kia, nghe nói đã từng là một ký chủ lâu năm, hắn đắc tội chủ thần đại nhân tôn quý của chúng ta, còn bắt cóc lão bà của Chủ Thần đại nhân, quả thực tội không thể tha!"

"Chủ thần đại nhân dự đoán hắn hiện tại khẳng định chạy trốn ở các tiểu thế giới, cho nên chuyên môn thăng cấp hệ thống, chỉ cần hắn chạy trốn vào tiểu thế giới, cũng chỉ có thể dùng mặt của mình, đến lúc đó hệ thống làm nhiệm vụ cùng ký chủ gặp được, là có thể lập tức tố cáo!" 

Tạ Dao Thần: "......"

Bắt cóc lão bà của Chủ Thần? Cậu khi nào làm chuyện này ? Vu khống a!

Cậu rõ ràng chỉ là yêu qua mạng tới một nửa liền chạy trốn mà thôi!

Nhưng là có một nói một, ai yêu qua mạng đến cuối cùng phát hiện đối tượng thế nhưng là Chủ Thần, có thể không bị dọa chạy sao?

...... Càng đừng nói cậu căn bản không để tâm đi yêu, ngay từ đầu mục đích tiếp cận đối phương liền không đơn thuần, khụ.

Tạ Dao Thần chột dạ ngây người.

"...... Tội phạm truy nã đặc biệt trông như thế nào?"

"Ta không biết!" 001 oán giận không thôi, "Nếu không có ngươi, hiện tại ta đã nhận được lệnh truy nã, nhìn xem tên khốn đó trông như thế nào!"

"Kia chính là một khoản tiền thưởng khổng lồ...... Ô!"

001 đau lòng cực kỳ.

Lệnh truy nã được hệ thống chính tự động gửi đi khi tiến vào từng thế giới nhỏ, nhưng nó thật xui xẻo! Thế nhưng bị kẻ bắt cóc trói lại, sau đó trực tiếp bị ngắt kết nói với chủ hệ thống!

Bây giờ nó thậm chí không thể gửi tín hiệu cầu cứu!

"Ngươi mau thả ta đi ra ngoài!! Ô ——" nó hỏng mất đấm mặt đất.

Tạ Dao Thần lặng lẽ thở phào.

"Khụ, kỳ thật ta cũng không phải cố ý."  Cậu bịa đặt lung tung, ngữ khí chân thành, "Ta đi ngang qua vô tình đụng phải ngươi, sau đó không hiểu sao lại trói định..... Hiện tại ngươi cùng chủ hệ thống cắt đứt, ta cũng không biết sao lại thế này."

"Nhưng là tin tưởng ta, chỉ cần chúng ta phối hợp tốt, hoàn thành nhiệm vụ, cuối cùng nhất định sẽ giúp ngươi nghĩ biện pháp cởi trói, được không?"

001 nháy mắt nâng lên mắt to nước mắt lưng tròng, "Thật sao?"

Tạ Dao Thần: "......"

Như thế nào dễ lừa như vậy?

Cậu kiên định nói: "Thật sự."

001 lập tức vui mừng, lau nước mắt, "Ngươi thật tốt bụng!"

Tạ Dao Thần: "......"

Lương tâm có chút đau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro