Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: maingoc32
Đen tối, tất cả đều là một màu đen tối.
Nam Hi đần độn, chỉ biết chính mình đi lại, sờ soạng ở trong bóng tối.
Cô nỗ lực mở to hai mắt, nhưng cái gì cũng không thấy, chỉ có thể sờ soạng tiếp tục đi về phía trước.

Lúc này, ở trong một phòng bệnh sạch sẽ nào đó ở Tinh thượng Hồng Phong, có một cô gái với khuôn mặt tái nhợt đang nằm.
Cô gái ước chừng 26, 27 tuổi, trên người mang một cái trang bị kỳ quái dùng để duy trì hô hấp cùng dinh dưỡng, đầu giường đặt một cái dụng cụ biểu hiện nhịp tim, cao cao thấp thấp phập phồng không ngừng.
Nếu như ngực cô gái không còn hơi phập phồng, cơ hồ có thể làm người ta cho rằng nàng đã không còn dấu hiệu nào của sự sống nữa.
Một phụ nhân đã qua tuổi trung tuần ( khoảng hơn 40t) nhưng nhan sắc vẫn xinh đẹp do chăm sóc, bảo dưỡng tốt đang ngồi ở một bên yên lặng rơi lệ.
"Tiểu Hi, ngươi chừng nào thì mới bằng lòng tỉnh lại."
Bà thanh âm nghẹn ngào, hai mắt đẫm lệ mà nhìn về phía nam nhân đang đứng ở bên cửa sổ trông về phía xa.
Từ khi nữ nhi đột nhiên xảy ra chuyện, nam nhân cũng là một đêm già đi mười tuổi, sống lưng trước giờ vẫn thẳng tắp, cũng có chút suy sụp xuống.
Bà nâng cao giọng nói: "Đã một năm trôi qua, đến tột cùng khi nào mới có biện pháp, chẳng lẽ để Tiểu Hi ngủ cả đời?"
Nghe được lời này, nam nhân đột nhiên quay đầu lại, "Bác sĩ sớm đã nói, nó phải dựa vào ý chí của mình để tỉnh lại, nếu là nữ nhi của ta mà chút ý chí này cũng không có, vậy thì cứ để nó nằm đi!"
Ông nói xong liền đi ra ngoài cửa, trùng hợp gặp em gái và con trai tới thăm chị. ( đoạn này k hiểu lắm, hình như là em gái ruột của ông ấy vs con trai của e gái ruột nghĩa là e họ thì phải tại thấy đặt tên khác nhau)
Nam Quốc Chương hướng Nam Dao gật gật đầu.
"Ngươi đã đến rồi."
"Đại ca, ta mang Norman đến xem Tiểu Hi."
"Ừ." Nam Quốc Chương đi ra ngoài cửa.
Norman mới mười tuổi, lớn lên mày rậm mắt to, trong ngực ôm một cái mũ giáp trò chơi.
Đây là mũ giáp trò chơi đang thịnh hành gần đây, đem lại lợi nhuận rất lớn.
Hai vị mẫu thân gặp mặt liền ôm nhau, Norman ôm mũ giáp đi đến mép giường, nhìn chị họ này từ trước vẫn cùng hắn chơi giờ thì luôn hôn mê bất tỉnh, không khỏi vươn tay chọc chọc ngón tay của cô.
Ngón tay kia lạnh lẽo lại tái nhợt, gầy ốm đến chỉ còn xương.
Hắn có chút sợ hãi mà lùi lại một chút.
Nhưng là chân trái vướng với chân phải, hắn đột nhiên lảo đảo, mũ giáp trong tay bay lên, đè lên cô gái đang nằm trên giường.
"A! Norman ngươi không sao chứ." Nam Dao vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy nhi tử té ngã, vội vàng đi qua.
Nhìn đến mũ giáp đang đè lên người con gái, cũng nhanh tiến lên, đem mũ giáp trò chơi cầm lên.
Nhưng khi cầm mũ giáp lên, bà phát hiện, dụng cụ vẫn luôn phập phồng không có sự thay đổi mấy kia, đột nhiên xuất hiện một chút dao động.

Khải (chắc tên mẹ nữ chính) khó có thể tin mà trừng mắt nhìn dụng cụ, đem mũ giáp vừa cầm lên lại đặt xuống.
Bà phát hiện, mũ giáp càng tới gần đầu của con gái, dao động lại càng lớn.
Đây là, đối với mũ giáp có phản ứng?
Khải vội vàng hỏi Norman: "Đây là cái mũ giáp gì?"
Norman xoa xoa cái mũi.
"Đây là mũ giáp do công ty Novo mới vừa nghiên cứu phát minh mới nhất, Cửu Châu Kỳ Hiệp Truyện, một trò chơi cổ xưa, đặc biệt có ý tứ......" Nói lên trò chơi hắn liền bắt đầu thao thao bất tuyệt lên, Nam Dao vội ngăn lại hắn.
Khải ánh mắt sáng lên, bà sờ sờ đầu của Nỏman.
"Cảm ơn cháu.''
Không bao lâu, bác sĩ liền nhanh chóng lại đây, sau một loạt các thí nghiệm rối ren, phát hiện sóng điện não thật sự đối với mũ giáp trò chơi có phản ứng, mà với khoang trò chơi cũng giống nhau có phản ứng.
Rất nhanh, gian phòng bệnh an tĩnh này, liền có một cái định khoản cùng khoang trò chơi.

Mà cô gái đang nằm trên giường, cũng nằm vào khoang trò chơi.

——
Editor: một chương cv rất là dài, gần 2k chữ cơ 😱 nên edittor đã chia một chương cv ra làm hai, hơn nữa cũng thấy truyện này khá là khó để hiểu và edit, cũng đào hố lâu rồi mà giờ mới lấp đc một xẻng đất đầu tiên =)) , sẽ cố lấp hố . 🤣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro