Chap 2 : Sống sót

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chậc... đau quá!!"
Úc Noãn vừa mơ màng mở mắt ra thì chỉ thấu bầu trời tối mịt mờ , hơi lạnh của gió sương , gió cây xào xạc. OMG đây đích thị là trong rừng hoang vu. Nhưng mà khoan , tại sao mình chỉ bị trượt chân ở bệnh viên thôi , sao vừa tỉnh dậy lại ở nơi rừng hoang vắng , khỉ ho cò gáy này chứ 🤔
"Aaaaaa..." đầu đau như búa đập , mọi ký ức đều đang tràn vào trí óc của Úc Noãn . Những đau thương vì hành hạ thể xác lẫn tâm hồn của một cô gái với ánh mắt đầy uất ức , phẫn nộ. Mà điều đặt biệt hơn là khuân mặt này chính xác là y chang khuân mặt của chính Úc Noãn. Cô dâng dần thu thập được những mảnh vụn ký ức , thì ra cô chính là đã xuyên rồi , đã thế con xuyên ngay chính nữ phản diện xui xẻo , xấu số còn trùng tên với cô nữa . Ôi , đây có lẽ nào là ý của Lão Thiên gia ư???
Haizzz nếu như cô đây đã xui xẻo đến thế thì thôi chi bằng sống tiếp quãng đời còn lại ở thế giới này thôi . Vừa định đứng dậy , cô cảm thấy bụng đau dữ dội , khi nhìn xuống Úc Noãn mồm há chữ O , trời ơi cớ nào trong bụng lại còn đàn mang bầu. Mà nhớ lại ký ức lúc nãy thì quả là nguyên chủ của thân thể này đúng thật là đã có bầu gần 8 tháng , mà điều máy chõ hơn là đây lại là của người "cha nuôi" - Giang Mạc của nguyên chủ . Đây cũng chính là người đàn ông Úc Noãn cô không nên đụng vào , một trong nam chủ đây nham hiểm , độc ác , thế nào mà nguyên chủ đây lại yêu say đắm rồi lại hại bản thân phải chết đi sống lại như bây giờ. Nói mới nhớ , lúc cô xuyên qua đây cũng đáng lẽ là phân cảnh cuối cùng mà thân thể này phải chết trong rừng sâu , nhưng do cô xuyên vào đúng lúc nên đã được chết đi sống lại. Trước khi bị quăng vào rừng , có thể nói đó là ác mộng kinh hoàng , ngay cả cô khi tiếp nhận ký ức cũng phải run sợ trước sự hành hạ của các nam chủ khác. Họ đã trói chặt hai tay , hai chân của nguyên chủ mà hành hạ , cưỡng bức dù cho thân thể này có bầu , bọn họ hành hạ đủ thứ đến khi thân thể này còn chút hơi thở cuối cùng , máu chảy sắp thành sông rồi bọn nam chỉ  lại mặc kệ quăng vào rừng sâu , không ngại cho thú dữ làm thịt . Đúng là một xác nhưng hai mạng người lận đó trời. Nhưng quá đáng hơn là bọn năm chủ hành hạ nguyên chủ chỉ vì nữ chủ Thảo Thanh xém bị cưỡng bức. Rõ ràng đó chỉ là hiểu lầm , nguyên chủ này không hề đụng chạm hay biết gì cả .
Chỉ nhớ lại ký ức đó thôi mà cô cũng phải rùng mình lại xen vào khí lạnh của nơi này. May thay nhờ cô làm bác sĩ nên cũng đã tự cầm máu được cho bản thân , dù hạ thân vẫn còn đau nhức rất nhiều , quần áo thì rách nát cô tìm được một cành cây bự và làm cây gậy để di chuyển tìm được lối ra. Nhưng khi đứng dậy đi được vài bước , bụng Úc Noãn đau ầm ĩ  , từng trận co rút làm thân cô cũng phải co người lại không thể đứng thẳng lên được. Có lẽ nào đứa bé trong bụng lại sinh non hay là bị động thai ư ? Cũng có khả năng sẽ xảy ra trong 2 điều đó , bởi lẽ khó có thể nào đứa bé này lại sống sót hay lành mạnh chịu đc 9 tháng 10 ngày sau khi bị bọn nam chủ hành hạ được . Nhưng quan trọng bây giờ cô phải làm sao đây , ở đây hiu quạnh , lại không có dụng cụ sinh đẻ , dù là thần tiên cũng không thể tự đẻ ở đây được , chẵng lẽ vừa được xuyên qua chết đi sống lại lại vì đứa bé trong bụng mà lại bị xuất huyết chết thêm lâng nữa ư?? Không , không thể như thế được . Cô đây ăn ở hiền lành , đứa bé trong bụng cũng vô tội cơ mà , dù chỉ mới xuyên qua đây chưa được 2 tiếng nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được tình mẫu tử với đứa bé này . Nó cũng không thể chết oan như thế được .
Cả người đau nhức nhối , Úc Noãn lại phải gục xuống nằm tựa lung vào một gốc cây lớn , đôi mắt đầy một tầng nước , từng giọt từng giọt lệ rơi xuống. Không biết đây là khóc vì đau , vì sự xót xa đau thương cho số phận bị đát của mình hay chính là vì đứa bé chưa trào đời sắp phải chết đang nằm trong bụng của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro