Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Buổi luyện tập kết thúc, Lưu Vũ nằm trên sàn nhà, tiếp nhận khăn trợ lý đưa tới, lau lấy khuôn mặt ướt sũng mồ hôi. Nghỉ ngơi một chút, cậu đứng dậy cầm lấy điện thoại chơi instagram, hệ thống nhắc nhở có một bình luận mới bèn ấn vào.

ID của into1_ninenai_ xuất hiện trong mục bình luận, một câu "ca ca" kèm với một emoji hình trái tim màu đỏ.

 Phản ứng đầu tiên của Lưu Vũ không phải là trả lời comment đó, mà là trong lòng nổi lên từng đợt khẩn trương.

Cậu bật tắt ins, lặp đi lặp lại mấy lần.

Tiểu Cửu ở trước mặt mọi người đều gọi cậu là "Lưu Vũ", chỉ có khi...

Lưu Vũ không dám suy đoán thêm về sự bất thường của Cao Khanh Trần trong phần bình luận kia nữa.

Đang suy nghĩ vẩn vơ, một cuộc gọi wechat bỗng vang lên, trực tiếp bật ra trên màn hình di động. Tiếng chuông vang lên gần năm mươi giây, ngay khi sắp cúp máy, Lưu Vũ cũng tiếp nhận.

"Này Tiểu Cửu." Lưu Vũ ngượng ngùng cười trừ, "Có chuyện gì thế?"

"Em nhớ Lưu Vũ ca ca nha." Giọng điệu làm nũng rất ngọt ngào, rất đáng yêu, nhưng vào trong tai Lưu Vũ lại khiến cậu không lạnh mà run.

Lần trước vị "đệ đệ" này dùng thanh âm mềm mại như vậy làm nũng, cậu đã bị hắn dùng đai lưng áo choàng tắm treo lên, thao cả đêm.

Hôm nay sẽ không...

Lưu Vũ thật sự sợ hãi.

Cao Khanh Trần thấy cậu nửa ngày không nói gì, lại dùng giọng điệu ủy khuất nói: "Ca ca hôm nay có ngoan ngoãn nghe lời không?"

Lưu Vũ trong lòng cả kinh, khẩn trương nhảy dựng: "Đương nhiên. Tất nhiên rồi."

"Ồ, phải không?" Cao Khanh Trần mở công tắc điều khiển trong tay, một thiết bị màu xanh khói trong tủ quần áo phòng luyện tập bắt đầu ù ù chấn động. Lưu Vũ nhanh chóng đứng dậy, tay cầm theo điện thoại di động, một bên đi về phía bên trái tủ quần áo cạnh cửa phòng, một bên cầu nguyện Cao Khanh Trần sẽ không phát hiện.

"Ca ca không nhét thứ đó như buổi sáng đáp ứng em đúng không?" Cao Khanh Trần lười biếng nói.

"Ta, ta muốn luyện múa. Tiểu Cửu, mang thứ đó luyện múa sẽ rất khó chịu." Lưu Vũ nóng lòng giải thích, tốc độ nói càng lúc càng nhanh, âm mũi khiến lòng người ngứa ngáy.

Cao Khanh Trần nghĩ đến vẻ mặt áy náy của Lưu Vũ ca ca, tiểu huynh đệ phía dưới lại cứng thêm vài phần. Hắn kiềm chế hưng phấn, nhu thuận nói: "Xem ra ca ca quả nhiên không tuân thủ ước định. Trẻ hư không nghe lời sẽ phải chịu trừng phạt."

Lưu Vũ sao không hiểu được tính tình của Cao Khanh Trần, cậu thấp giọng lấy lòng: "Tiểu Cửu, ngày mai ta nhất định nhét vào, nhét cả ngày mà."

"Ngày mai hình như không được đâu." Cao Khanh Trần liếm môi, cổ họng khô khốc.

"Tại sao?" Lưu Vũ không rõ nguyên nhân.

"Bởi vì hôm nay em muốn làm tình với anh." Nói xong, Cao Khanh Trần đẩy cửa vào, thuận tay khóa trái cửa phòng tập. Hắn xoay người đem Lưu Vũ đang đứng cạnh cửa đè lên vách tường.

Vẻ mặt Lưu Vũ mơ hồ không kịp phản ứng, tai trái áp điện thoại, tai phải là Cao Khanh Trần, hai âm thanh như nổ tung bên tai: "Lưu Vũ ca, em nói, bây giờ em muốn làm tình với anh."

Cao Khanh Trần cúp điện thoại, hôn lên môi châu đang mở ra. Môi thịt đầy đặn, hương vị ngọt ngào khiến hắn mê say. Lưu Vũ muốn hỏi tại sao hắn ở đây, cuối cùng lại bị nụ hôn kia nuốt hết vào bụng.

Hai ngày không gặp, Cao Khanh Trần liền cảm thấy Lưu Vũ ngày càng quyến rũ. Hắn một tay đem hai tay cậu lên đỉnh đầu, tay kia nắm áo thun Lưu Vũ kéo xuống.

Lưu Vũ giãy dụa lắc đầu: "Tiểu Cửu, trên người ta còn mồ hôi, còn chưa tắm rửa."

Trên làn da trắng nõn ẩn hiện hai đầu sữa mềm mại, mắt Cao Khanh Trần tối sầm xuống.

 "Không sao ca ca, dù sao làm xong cũng như vậy mà." Nói xong liền mặc kệ, vươn lưỡi liếm một bên.

Đầu vú bị cắn mút chậc chậc thành tiếng, lưỡi thô ráp ẩm ướt lướt qua núm vú mẫn cảm. Lưu Vũ cắn môi ngăn mình phát ra bất kỳ âm thanh kỳ lạ nào. Cậu giãy hai tay, đem đầu Cao Khanh Trần đang vùi ở ngực mình đẩy sang một bên, hổn hển nói: "Tiểu Cửu, bên ngoài còn có người... đừng ở đây."

Cao Khanh Trần kẹp lấy đầu vú bị bỏ rơi bên kia, hài lòng nghe thấy Lưu Vũ rên rỉ, "Ca ca hôm nay nhất định phải bị trừng phạt." Hắn liên tục xoa nắn núm vú sưng đỏ của cậu, hạ xuống bên xương quai xanh một nụ hôn, "Huống hồ, ca ca còn lựa chọn nào khác sao?"

Cao Khanh Trần đưa tay về phía quần trong của cậu, cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng của vật nhỏ qua lớp vải mỏng manh. Hắn cởi quần Lưu Vũ ra, thô bạo kéo quần lót ném qua một bên, phân thân đáng yêu hồng phớt của ca ca liền hiện ra trước mắt. Hắn nắm chặt vật đó trong tay, tùy ý thủ dâm vài cái, phía trước Lưu Vũ liền không ngừng phun ra dâm dịch. Cao Khanh Trần đem bàn tay ướt đẫm tinh dịch quẹt lên khuôn ngực tuyết trắng của cậu, thì thầm:
"Ca ca ra nhiều nước như vậy, xem ra đã sớm chuẩn bị cho em thao rồi."

Hắn lấy còng tay tình thú đã chuẩn bị trong túi ra, trong chớp mắt liền còng Lưu Vũ vào thanh sắt trong phòng luyện tập. Xong xuôi, hắn ấn điều khiển từ xa, đi theo tiếng ong ong vang lên. Trong căn phòng yên tĩnh, Lưu Vũ khép chặt hai chân,  nhìn chăm chăm về hướng khác, không dám nhìn biểu tình của Cao Khanh Trần.

Cao Khanh Trần lần theo thanh âm chấn động tìm đến bên tủ quần áo Lưu Vũ. Hắn mở cửa, lấy ra thứ vốn nên nhét vào hậu huyệt của cậu, một quả trứng rung tinh xảo màu xanh khói.

"Bảo bối của em." Cao Khanh Trần cầm lấy quả trứng rung, đi về phía Lưu Vũ, "Vì sao anh lại không ngoan ngoãn nghe lời em chứ?"

Đi tới trước mặt cậu, hắn không nói không rằng ấn vật đó lên đầu vú của Lưu Vũ. Núm vú bị giật đến tê dại, vật bên dưới có xu hướng dần dần ngẩng lên, hậu huyệt cũng chảy nước.

Ngón tay thon dài của Cao Khanh Trần khuấy động trong hậu huyệt cậu vài cái, cảm nhận bên trong ẩm ướt, nóng hổi như mời gọi hắn xâm phạm. Bất quá không vội, Cao Khanh Trần chậm rãi đem trứng rung đẩy vào, từng chút từng chút mài qua tất cả các điểm nhạy cảm của cậu. Lưu Vũ khó chịu vặn vẹo cơ thể, thèm muốn thứ gì đó trực tiếp đâm vào, nhanh hơn một chút, nhiều hơn một chút.

Không đủ...

Hoàn toàn không đủ...

Đẩy trứng rung đến điểm sâu nhất, Cao Khanh Trần kéo lên mức tối đa, đem Lưu Vũ chấn động đến kịch liệt. Lưu Vũ bị kích thích đến lảo đảo, đứng cũng không vững, bị Cao Khanh Trần ôm vào trong ngực, quay mặt buộc cậu đối diện với gương nhìn bộ dáng dâm mỹ của mình.

Cổ tay Lưu Vũ bị còng lên lan can không nhúc nhích được, làn da trắng nõn cũng chịu kích thích đến ửng hồng, phía sau chảy ra vài giọt mật dịch. Miệng nhỏ mở ra để lộ đầu lưỡi non mềm, bắp chân cọ vào gấu quần hắn, nhỏ giọng cầu xin: "Tiểu Cửu, ta không được... Ngày mai ta mang theo, nhất định mang theo mà. Làm ơn dừng lại..."

Cao Khanh Trần đối với lời cầu xin tha thứ đó cũng không mảy may thương tiếc. Hắn mặc một chiếc áo khoác oversize, từ sau lưng ôm chầm lấy Lưu Vũ. Vải thô mài qua làn da trần nhạy cảm, khiến cơn sóng tình của Lưu Vũ càng thêm mãnh liệt. Cậu khó chịu với sự rung động của thứ trong cơ thể, bắt đầu xoắn chặt hai đùi, những giọt nước mắt sinh lý chảy xuống hai má không kiềm chế được.

Cao Khanh Trần yêu chết bộ dáng bị tình dục chi phối của Lưu Vũ. Hắn nhìn chằm chằm cậu, hệt như nhìn một con búp bê phỉ thúy vỡ vụn, nhẹ nhàng hỏi: "Ca ca muốn sao?"

Lưu Vũ nằm trong lòng hắn, gật đầu.

Ngón tay Cao Khanh Trần khảy nhẹ hai núm vú mềm mại của người dưới thân, " Muốn cái gì cơ?"

Lưu Vũ bị cọ đến run rẩy, rốt cuộc nhịn không được, sốt ruột nói: "Muốn Tiểu Cửu, đâm vào, thao ta."

Cao Khanh Trần lộ ra nụ cười hài lòng. Hắn đem côn thịt phóng thích ra, thẳng tắp tiến vào hậu huyệt của Lưu Vũ còn đang nhét trứng rung. Trứng rung tiến vào độ sâu trước nay chưa từng có, chấn động tê dại cũng truyền đến quy đầu của Cao Khanh Trần, hai người đồng thời thỏa mãn gầm nhẹ.

Cao Khanh Trần bắt đầu tăng tốc đâm rút, mỗi một lần đều hung bạo, tàn nhẫn. Còng tay cũng đập vào lan can, theo tần số rung động đinh đinh vang lên.

Cao Khanh Trần vừa va chạm điểm nhạy cảm của cậu, vừa hỏi "Ca ca, em làm có tốt không?"

"Tốt...Tiểu...Tiểu Cửu tốt nhất... Được rồi... A.. Thật sâu..." Lưu Vũ hổn hển trả lời hắn, rên rỉ vụn vỡ. Cậu cảm giác như tứ chi đều tan ra, trong ngoài bị Cao Khanh Trần làm đến triệt để.

"Ca ca là muốn cùng Tiểu Cửu thân thiết, đúng không?" Cao Khanh Trần dựa đầu lên vai cậu, cùng nhau nhìn về phía gương lớn.

Bộ âu phục vải lanh của Cao Khanh Trần còn mặc hoàn chỉnh trên người, ngược lại chính cậu, giống như một con búp bê bị chơi hỏng. Lưỡi nhỏ màu hồng khẽ phun ra, nước bọt theo cần cổ trắng tuyết uốn lượn xuống, núm vú bị bóp đến sưng đỏ cứng lên, phía dưới cũng thấm ra dịch tuyến tiền liệt ướt át. Cậu vểnh mông nhỏ của mình, chịu đựng từng cơn thúc đẩy mạnh bạo.

Cao Khanh Trần thay cậu cởi vòng tay. Lưu Vũ bất chấp cổ tay đã bị mài gần ra máu, run rẩy đặt lên vai hắn: "A..đừng... muốn bị chơi hỏng rồi."

"Ngày mai ca ca sẽ ngoan ngoãn đúng không?" Cao Khanh Trần thương lượng, giọng điệu vô cùng ôn nhu, hệt như lúc bình thường làm nũng với Lưu Vũ. Nhưng động tác dưới thân không hề ngừng lại chút nào, mỗi một cái đều khiến cậu thấp giọng hô to.

"A.. sẽ nghe lời... nghe Tiểu Cửu nói...ngoan, ngoan ngoãn mà..." Đầu óc Lưu Vũ bị khoái cảm vây kín, miệng liên tục đáp ứng lung tung.

Cao Khanh Trần hôn lên mái tóc của cậu, nhẹ giọng, "Đây mới là ca ca tốt của em."

Hai người cùng nhau xuất ra, tinh dịch đậm đặc chảy dọc theo đùi non Lưu Vũ. Cậu không muốn nhìn thấy bản thân trong gương - một hình ảnh dâm dục đầy tội lỗi, xoay người nhào vào lồng ngực Cao Khanh Trần. Cao Khanh Trần hiển nhiên bị hành động này làm hài lòng, ôm Lưu Vũ đi tẩy rửa.

Sau khi dọn dẹp sạch sẽ, chân Lưu Vũ có chút mềm nhũn, Cao Khanh Trần đỡ cậu, dẫn về khu biệt thự A. Phòng khách không bật đèn rất tối, nguồn ánh sáng duy nhất lại đến từ chiếc tủ lạnh do Doãn Hạo Vũ mở ra để ăn đêm.

Cao Khanh Trần bật công tắc đèn, Doãn Hạo Vũ quay người thấy Lưu Vũ ca liền trở nên vui vẻ. Cậu nhóc nhìn ra Lưu Vũ ca đang mệt mỏi bèn chạy tới, muốn từ trong tay Cao Khanh Trần tiếp nhận Lưu Vũ, nào ngờ bị Cao Khanh Trần không dấu vết ngăn cản.

Doãn Hạo Vũ vây quanh hai người líu ríu, hỏi hai vị ca ca vừa đi đâu, sao Lưu Vũ ca thoạt nhìn mệt mỏi như vậy, cuối cùng đá sang việc hôm nay Bá Viễn ca làm cơm chiên tiêu siêu ngon siêu cay.

Cậu nhóc đột nhiên nhớ ra cái gì đó, ôm lấy cánh tay Lưu Vũ, lắc lắc: "Ca ca, tối nay anh ngủ với em được không?" Ánh mắt Doãn Hạo Vũ sáng ngời nhìn chằm chằm cậu, "Được không ca ca? Lưu Vũ ca đồng ý nha, nha?"

Lưu Vũ muốn nói được thôi, đương nhiên là được, nhưng cậu không có biện pháp bỏ qua người đang dìu mình.

Cao Khanh Trần xoa xoa tóc Doãn Hạo Vũ, nói với cậu nhóc: "Patrick à, Lưu Vũ ca tối nay đã hứa cùng phòng với anh rồi. Ngày khác được không?"

Lưu Vũ phối hợp gật đầu.

Bé sao biển vui vẻ Patrick bất đắc dĩ đồng ý, bất quá rất nhanh liền quăng chuyện đó ra sau đầu, trong miệng nhét nửa cái chân gà, trong tay cầm một lon coca không đường, hạnh phúc trở về phòng.

Cao Khanh Trần nâng Lưu Vũ vào phòng mình, nhìn cậu mệt đến mức bất chấp cái gì sạch sẽ, ngã thẳng lên giường.

Cao Khanh Trần cởi áo khoác treo lên, tháo nhẫn trên ngón giữa đặt lên tủ đầu giường. Hắn nhìn chằm chằm cái đầu nhỏ bông xù của Lưu Vũ trong chốc lát, đoạn chống hai tay lên giường, tiến đến bên tai Lưu Vũ phun khí nóng: "Khi nãy Doãn Hạo Vũ gọi anh ca ca mấy lần nhỉ?"

------------
Chúc mừng sinh nhật Tiểu Cửu nhé
(((o(*°▽°*)o)))
Chúc bạn lớn tuổi mới vui vẻ và thành công nha ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro