Chương 7: Kẻ xui xẻo không dám nói lời nào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên Cửu không nhìn, mấy phút sau, sau khi ánh nến khôi phục lại mới đi ra: "Chậc, thật buồn nôn."

Trên mặt đất có hai bãi dịch nhờn xanh lục, bên trong bao quanh hạt giống. Bì ảnh sư dùng dây câu câu lấy hạt giống, có bốn viên, hạt giống màu trắng khác hạt của Nguyên Cửu.

"Hai cách lấy hạt giống khác nhau."

Xem ra tổn thương hại trùng lấy được hạt nâu, hại trùng ăn người sẽ phun ra hạt trắng.

"Không chỉ thế, sau khi hại trùng bị công kích thì vết thương sẽ biến thành khôi giáp, không thể đâm thủng nữa."

"Độ khó của trò chơi này thật sự thích hợp với người mới như tôi à?"

"Đúng, đây vốn chỉ là phó bản tân thủ, nhưng độ khó này tuyệt đối không phải cấp bậc của tân thủ."

"Ha ha ha ha có thể là vận khí chúng ta không tốt." Nguyên Cửu ngượng ngùng pha trò.

"Bây giờ chúng ta an toàn rồi, có hạt giống thì vòng tiếp theo sẽ không sợ hại trùng nữa."

Nguyên Cửu nhíu mày: "Tôi không đề nghị sử dụng hạt giống, đừng quên nhiệm vụ của chúng ta chính là trồng rau, trồng rau không phải cần hạt giống à."

"Vậy thì tiếp tục sử dụng chiêu giương đông kích tây của vòng thứ nhất."

Nguyên Cửu đẩy bì ảnh sư đi về ngã tư trước đó, không cẩn thận đụng phải chân của thi thể tóc vàng.

Ban đầu hắn định ngăn cản bì ảnh sư, nhưng sau khi thấy ba người này còn giấu dã tâm thì Nguyên Cửu hoàn toàn lựa chọn đứng ngoài cuộc.

"Chậc, chết thì chết rồi, ghim người lên đỉnh hang làm gì."

"Lung la lung lay thật xinh đẹp, anh nhìn ánh nến chập chờn cứ như thể đang nhảy múa với hắn vậy. Tôi nghĩ đây là dáng vẻ nên thơ nhất trong cuộc đời hắn."

Phong ấn trên lưng Nguyên Cửu mơ hồ nóng lên: Thật là một... Kẻ điên. Tôi thật sự. . . Thật sự... Càng ngày càng thích.

Rất nhanh vòng thứ ba kết thúc, Nguyên Cửu và bì ảnh sư kiểm kê hạt giống: Bốn viên màu nâu và màu trắng. "Anh đã nghe chưa?"

"Cái gì?"

Thính lực của Nguyên Cửu phát triển hơn người bình thường rất nhiều, mặc dù không lợi hại đến mức có thể giống như con dơi phân biệt âm thanh: "Hình như là tiếng vang của đồng hồ báo thức... Còn có tiếng mèo kêu."

"Tôi không nghe thấy."

Vừa dứt lời, một cái cuốc chim lớn đào xuyên qua hang, người chơi bất hạnh bị đào thành hai nửa, người chơi chạy trốn tứ phía cho đến khi hang động hoàn toàn lộ ra.

"Các chàng trai rất giỏi nhỉ, xem ra đều lấy được hạt giống, giao hạt giống cho bà, bà giúp mấy đứa trồng vào đất." Người bà khổng lồ giống như một ngọn núi đối với người chơi.

Tất cả mọi người đều đang ngắm nhìn cho đến khi có ông chú giao hạt giống cho bà, mèo nhỏ trong lòng bà nhu thuận kêu lên một tiếng, bà dỗ dành mèo nhỏ nói: "Không phải là hạt giống này đâu chàng trai."

"Ủa? Chính là hạt giống này mà!"

"Là hạt giống màu trắng cơ, cháu làm hỏng hạt giống rồi, không trồng được đâu."

Người đàn ông khẩn trương đổ mồ hôi, lát sau vẫn không động đậy, mà bà vươn cánh tay mập mạp khổng lồ nắm lấy người đàn ông, xé rách cánh tay của người đàn ông ném vào ruộng.

"Không có hạt giống thì cánh tay cũng có thể làm hạt giống, mặc dù phẩm chất kém hơn nhiều."

Người đàn ông kêu thảm ngã trên mặt đất, máu tươi cuồn cuộn chảy ra ngoài.

Nguyên Cửu đứng ở sau đám người hưng phấn nhìn máu tươi chảy ra ngoài nuốt nước bọt, mắt kính che đôi mắt màu đỏ càng thêm tươi hơn: Sắp mất kiểm soát rồi.

Nguyên Cửu nhắm hai mắt lại, nhưng mùi tanh ngọt của máu không ngừng đánh thẳng vào lý trí của người đàn ông.

Đột nhiên bên miệng của người đàn ông truyền đến vị đắng."Ăn nó đi, thuốc này có thể khiến cho khứu giác không nhạy bén trong ba giờ."

"Cảm ơn."

"Trời ơi, tôi không nghĩ tới vật phẩm vừa gà vừa đắt như này lại thật sự có người cần dùng."

... Lại một ngày bị nhằm vào.

"Tôi đi nộp hạt giống đây." Bì ảnh sư cầm lấy hạt giống giao cho bà chỉ chỉ Nguyên Cửu: "Tôi và người kia là đồng đội, một người hai viên."

Bà đón lấy hạt giống: "Hai hạt giống, vậy các ngươi mỗi người có thể lấy được cơ hội một lần sử dụng thuốc trừ sâu."

Bà vừa dứt lời đám người bùng nổ. Cái gì? Thuốc trừ sâu, đây chẳng phải là đợi tí nữa còn có hại trùng à.

Rất nhanh khâu giao nộp hạt giống kết thúc, sau khi bà cầm cây chổi lớn quét mọi người vào trong ruộng thì rời đi, hạt giống mới gieo xuống đã chui từ dưới đất lên lớn lên thành cây non.

[Giới thiệu quy tắc: Người chơi cần tưới nước cho cây non, không cho cây non no nước sẽ không thể lớn thành cải trắng.]

"Bì ảnh sư, dự cảm của tôi thật không tốt."

"Tôi biết, những hại trùng kia đoán chừng là nhóm ở dưới, rất nhiều con đều bị thương biến thành khôi giáp."

Nguyên Cửu yếu ớt nói: "Không phải, dự cảm của tôi là có khả năng độ khó của vòng này còn cao hơn tưởng tượng của cậu."

Lúc này trong phòng livestream của Nguyên Cửu đang nóng lên:

"Ha ha ha ha chủ bá xui xẻo không dám nói lớn tiếng."

"Chủ bá lớn mật một chút xóa bỏ có thể đi."

"Đúng, đến bây giờ chủ bá tham dự bất kể là đầu mối chính hay là nhiệm vụ phụ thì độ khó đều tăng cấp rất nhanh."

"Có phải đội này của chủ bá có đại lão kéo độ khó lên không, tôi nghe nói kết quả Lục gia xếp hạng thứ nhất rồi."

"!!! Cầu Tiên Nhân Chỉ Lộ, tôi muốn đi xem Lục gia!"

"Vì Lục gia si, vì Lục gia cuồng, vì Lục gia, loảng xoảng, vào nhà tù!"

"Vị fan phía trước bình tĩnh một chút, Lục gia không mở livestream, hơn nữa Lục gia là một con sói cô độc, phòng livestream của chủ bá khác chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng vội vã rời đi của hắn."

"Hu hu hu, tại sao không mở livestream!"

"Yếu ớt xen một câu, nhiệm vụ phụ biến thái như vậy, Lục gia có thể ở đây không."

"Emmm mấy bữa ăn nhan sắc này bì ảnh sư cũng đủ rồi, Lục gia làm sao có thể ở đây!"

...

Bởi vì bị thu nhỏ lại, các người chơi còn không cao bằng của cây non hạt giống, Nguyên Cửu ngửa đầu thấy trên cây non treo một tấm bảng, trên đó viết tên: "Những cây non này có chủ, chúng ta phải tìm được cây non của mình."

Hai người nhanh chóng hành động, nhưng chưa đi được mấy bước, toàn bộ đám hại trùng mới vừa rồi ở trong động đều đi ra.

"Mẹ kiếp, nhiều thế, tai vạ đến nơi tự mình bay, tạm biệt huynh đệ."

Vllll, tao mới cho mày số tiền lớn mua thuốc, mày quay đầu ném cha mày đi?!

Nguyên Cửu dứt lời quay đầu chạy sang một hướng khác, chạy mãi Nguyên Cửu cảm thấy có cái gì không đúng, tại sao con kia chỉ đuổi theo hắn!!!

Trong phòng livestream của Nguyên Cửu:

"Ha ha ha ha, thấy chủ bá cũng được theo đuổi tôi yên tâm rồi, bì ảnh sư cách vách cũng đang được theo đuổi."

"Cái gì? Tôi cho rằng chủ bá xui xẻo như vậy đấy."

"Con sâu này sao chỉ nhìn chằm chằm đuổi theo chủ bá thế kia."

"Tôi cảm thấy con sâu đuổi theo chủ bá có lẽ là hại trùng bị chủ bá đâm một nhát."

"Phía trước có khả năng, chủ bá đâm một con, bì ảnh sư đâm hai con"

"Thắp hương cho hai chủ bá."

Màn đạn phòng livestream đầy ngọn nến bay qua.

...

Lúc này Nguyên Cửu cũng chú ý tới vấn đề này, hại trùng đuổi theo hắn chính là con bị hắn đâm một nhát. Nguyên Cửu lấy ra hạt giống màu nâu trong túi ném về phía hại trùng một viên.

Hại trùng không ăn hạt giống, thậm chí không thèm nhìn lấy một cái, hạt giống tiến vào trong đất.

Trời ạ, tại sao có thể như vậy. Trong lúc nguyên Cửu đang tuyệt vọng thì hạt giống rơi trên mặt đất kia lớn thành cây non, một ngụm nuốt lấy hại trùng.

Nguyên Cửu sững sờ tại chỗ, cây non màu nâu ngụm lớn nhai nuốt hại trùng trong miệng, cành lá từ từ trở nên to khỏe, trong lúc Nguyên Cửu muốn tiến thêm một bước quan sát thì sau lưng truyền đến một trận gió lạnh.

"Bụp!!"

Nguyên Cửu quỳ xuống tránh né, quay đầu nhìn lại, cây non màu lục động đậy! Cây non không ăn được người lập tức phát động lượt tấn công thứ hai, sắc mặt Nguyên Cửu ngưng lại nhanh chóng né tránh, cây non lại đục trên mặt đất một cái lỗ to.

Thế công của cây non hung mãnh, không đợi người đàn ông chuẩn bị sẵn sàng lại mở miệng khổng lồ tấn công tới, đã không kịp trốn tránh, Nguyên Cửu đành phải đánh cược một lần, chạy về phía cây non màu nâu.

Cái miệng khổng lồ sâu thẳm gần trong gang tấc, các khán giả trong phòng livestream khẩn trương đến mức quên mất hô hấp, miệng khổng lồ tấn công như vũ bão bị một lực lượng khổng lồ đập vào lòng đất.

"Suýt nữa bị nghẹn chết"

"Mẹ kiếp mẹ kiếp mẹ kiếp, cây non màu nâu trâu vllllllll!"

"Vlllllllll, cây non màu nâu mạnh thật một chiêu K.o cây non màu lục."

"Trực tiếp bị ấn xuống dưới đất ma sát!"

"Thì ra hạt giống màu nâu dùng như vậy, tôi còn tưởng chủ bá toi công bận rộn."

"Có hạt giống màu nâu chẳng phải là chủ bá trực tiếp vượt qua à."

"Xông lên! Đánh bật lật tất cả lục miêu!"

"Phía trước bình tĩnh chút, giết hết toàn bộ cây con thì chủ bá sẽ không thể qua cửa."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro