9. Three DOWN, nine to go

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hyewon phun luôn miếng thịt đang chuẩn bị nuốt. Cô lắp bắp

- C...cái gì??

- Những viên thịt này...Là Yujin?

Yena nhìn mấy viên thịt vẻ kinh ngạc.

Không khí im lặng bao trùm căn phòng. Bỗng tiếng chuông cửa vang lên phá tan không gian im ắng nhưng lại đè lên họ một sức ép vô hình khác. Chaewon trên tay vẫn cầm con dao tiến đến mở tung cửa. Cô vẫn không thấy ai nhưng trên cánh cửa có đính một bức ảnh: Đống thịt đỏ hỏn hình người với phần thịt ở bụng bị cắt đi. Trước cửa là một đĩa lục phủ ngũ tạng đã chín đặt trên một chiếc hộp. Chaewon tức giận đá văng cái đĩa rồi lôi chiếc hộp vào nhà.

- Hắn gửi chiếc hộp này đến cùng đĩa lục phủ ngũ tạng của Nako hay Yujin gì đấy!

Hitomi gần như dính chặt người vào ghế vì sợ hãi, Minjoo vỗ lưng cô an ủi. Chaeyeon nhìn chiếc hộp một hồi lâu rồi nói

- Mở ra đi, xem hắn định làm trò gì.

Chaewon mở chiếc hộp và một con hề khác lại bật ra cười sằng sặc.

- TWO DOWN, TEN TO GO...TO DOWN, TEN TO GO...

Chaewon bực bội quăng con hề ra ngoài cửa sổ.

- Con nai này...đủ ăn đến bao giờ?

Minjoo hỏi một câu chẳng liên quan làm mọi người trố mắt ra nhìn. Yuri lên tiếng:

- Đến tối.

- Vậy thì được rồi.

Minjoo gật gù rồi nói tiếp:

- Chúng ta sống được ngày nào hay ngày ấy. Tuyệt đối không được tách đoàn, hiểu chứ? Sáng mai sẽ tiếp tục vào rừng.

- Dạ

Wonyoung đáp.

~~o0o~~

Tối.

10 người ngồi im lặng trong phòng khách, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng.

Tiếng chuông điện thoại vang lên trong không gian tĩnh mịch thu hút sự chú ý của mọi người. Chaeyeon rút điện thoại, nhìn số của người gọi đến rồi thở phào nhẹ nhõm.

- Chúng ta thoát rồi!

Số của một tên đàn em đáng tin cậy dưới trướng Chaeyeon mà cả 12 người đều biết mặt. Cô nhấc máy rồi bật loa lên cho 9 người còn lại cùng nghe

- Alo?

- Chủ tịch ạ?

- Tôi đây

- Bọn em đã tìm kiếm đường đến đảo và cử sẵn 10 chiếc trực thăng đến rồi, nhưng..

- Bao giờ thì đến nơi?

Yuri ngắt lời tên đàn em còn gã thì nói vẻ đau khổ:

- Không thể đến được.

- CÁI GÌ?

Yena giận dữ đứng dậy thì bị Yuri kéo lại xuống ghế. Tên đàn em lắp bắp

- Chúng...chúng em đã dùng ra đa, thậm chí phóng cả vệ tinh đi chụp hình hòn đảo này nhưng...nhưng không thể định vị được nó ở đâu.

- Tại sao?

Chaewon hỏi và gã trả lời:

- Em tra thử đủ thứ nhưng tất cả đều dẫn đến không có kết quả về hòn đảo. Cứ như nó không hề tồn tại vậy.

- Tuyệt.

Sakura thở dài chán nản còn tên đàn em thì lí nhí:

- Em xin lỗi.

Eunbi nhẹ nhàng an ủi

- Không sao, cậu đã cố hết sức rồi.

Chaeyeon tắt điện thoại rồi ngả người ra ghế

- Vậy là hết hy vọng?

- Chắc thế. Tự dựa vào bản thân để sống thôi.

Sakura nhún vai.

Ánh đèn lập lòe rồi tắt hẳn.

- Cái gì thế?

- Hình như mất điện.

- Hắn lại đến à?

Hitomi sợ hãi bám chặt vào áo Chaewon. Sakura lên tiếng

- Chị có mang đèn pin, để chị đi lấy.

- Hyewon, Yena, đi cùng Sakura đi.

Eunbi kéo áo Sakura lại rồi quay sang nói với hai người kia

- Có nhìn thấy gì đâu cơ chứ?

Yena vừa càu nhàu vừa mò mẫm tìm đường trong bóng tối. Hyewon nhìn Yena vẻ khinh bỉ rồi lôi điện thoại ra

- Điện thoại cậu để làm cảnh à?

Ba chiếc điện thoại được bật đèn pin lên tạo ra những ánh sáng yếu ớt chỉ đủ soi một đoạn nhỏ. Yena nhìn vạch pin trên điện thoại rồi lắc đầu

- Haizz, còn có mỗi một vạch thì làm ăn gì.

- Đi thôi.

Sakura giục và 2 người kia lon ton chạy theo. Đi được một lúc, một trong ba chiếc điện thoại phụt tắt. Yena càm ràm

- Trời ạ, hết pin đúng lúc này.

- Không sao, phòng chị kia rồi.

Sakura nói rồi đi vào phòng. Cô tìm trong balo và vali, lôi ra được một đám đèn pin. Sakura đứng lên chuẩn bị đi ra khỏi phòng. Bỗng có thứ chất lỏng gì đó lành lạnh chảy xuống đỉnh đầu, tràn xuống vai, và một que diêm có lửa rơi xuống.

~~o0o~~

Hai người đứng đợi một hồi lâu không thấy động tĩnh gì thì Hyewon lên tiếng gọi Sakura

- Kkura unnie, có cần tụi em vào tìm giúp không?

Chợt cô thấy một đốm sáng hình chữ nhật (kiểu màn hình điện thoại) đang di chuyển. Hyewon giật tay Yena

- Kkura unnie đi rồi kìa!

2 người đi theo đốm sáng một lúc đến gần phòng khách thì bỗng đốm sáng bị quăng mạnh vào phòng. Yena ngạc nhiên nhìn chiếc điện thoại bị vứt nằm lăn lóc dưới đất

- Sakura unnie?

~~o0o~~

Chaeyeon nhìn ba cái bóng đi khuất vào bóng tối cùng thứ ánh sáng yếu ớt thì hỏi

- Họ đi thế có an toàn không?

- Chị cũng không chắc

Eunbi dè chừng mặc dù chính cô là người bảo ba người kia đi. Họ ngồi đợi trong một thời gian khá lâu rồi bỗng nhìn thấy thứ ánh sáng yếu ớt của điện thoại bị quăng mạnh vào phòng. Liền tiếp đó là tiếng Yena vang lên

- Sakura unnie?

- Yena unnie?

Yuri hỏi và nghe thấy tiếng Yena đáp lại

- Chị đây. Kkura unnie đâu? Chị ấy cầm đèn pin mà.

- Chị nói gì vậy? Sakura unnie đi cùng hai chị mà?

Hitomi hỏi và Hyewon ngạc nhiên:

- Chị ấy chưa về sao?

- Chết rồi. Lẽ nào...

Minjoo lo lắng định đứng lên chạy đi tìm Sakura thì bị Chaeyeon ngăn lại

- Bình tĩnh nào Minjoo, bây giờ em đi tìm cũng chưa chắc đã giải quyết được việc gì. Hyewon unnie, Yena unnie, hai chị nói rõ hơn được không?

- Bọn chị đứng đợi Sakura unnie một lúc lâu thì tự dưng thấy chị ấy bật điện thoại để ra hiệu cho bọn chị đi cùng. Đi đến đây thì điện thoại của chị ấy bị quăng mạnh vào nên bọn chị tưởng chị ấy về rồi?

- Thôi xong.

Chaewon tặc lưỡi. Cô cầm điện thoại của Sakura lên rồi nói

- Có nghĩa hắn đang ở đây. Và hắn vừa cầm cái điện thoại này xong. Sakura unnie thì đang gặp nguy hiểm còn chúng ta lại chẳng thể làm gì.

Chaewon vừa dứt lời thì họ bỗng nghe tiếng hét thảm thiết của Sakura, liền sau đó là ánh lửa cháy bập bùng đang chạy tới gần phòng khách. Một bó đuốc sống. Sakura gào thét đau đớn khi toàn bộ cơ thể cô bị bao phủ bởi lửa.

- NƯỚC!

Eunbi gào lên rồi cầm cốc nước trên bàn hắt vào người Sakura nhưng chẳng ăn thua gì. Sakura đau đớn quằn quại rồi ngã xuống sàn, miệng không ngừng la hét. Wonyoung chạy vội đi tìm bình cứu hỏa nhưng khổ sở tìm đường trong bóng tối. Sakura đau đớn trong đám lửa, cả bọn điên cuồng lấy áo dập lửa nhưng đám lửa vẫn cứ bùng bùng cháy lên. Đến khi Wonyoung quay lại thì Sakura đã chết. Cô xịt khí trong bình cứu hỏa ra và dập tắt được đám cháy nhưng không cứu được người.

Minjoo ngồi khóc thút thít còn Hyewon thì ngồi cạnh cô an ủi.

Trong ánh sáng yếu ớt của những chiếc điện thoại, 7 người nhìn thấy một chiếc hộp hình chữ nhật cùng một mảnh giấy ố vàng ở trên nắp được quăng vào phòng. Chaewon cầm chiếc hộp lên rồi đọc nét chữ xiên xẹo trên mảnh giấy.

Như thế này chắc là đủ sáng rồi chứ? Không cần đèn pin nữa đâu.

Chaewon mở chiếc hộp ra và một con hề khác lại bật ra cười ầm ỹ một cách ma quái không hề hài hước

- THREE DOWN, NINE TO GO...THREE DOWN, NINE TO GO...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro