chap 21: Bùa yêu (tt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Cô quên cả việc phản kháng, trợn tròn đôi mắt tuyệt vọng nhìn Hyojin hoàn toàn xa lạ trước mặt mình, cố gắng hít thở, mỗi lần thở ra lại cảm thấy mũi đau nhức. Bức tranh tình yêu đẹp đẽ trước mắt cô bị xé vụn thành từng mảnh, lâu đài tình ái sụp đổ, khiến cô tan nát...

"Thật chán!" Hyojin buông tay cô, kéo chiếc khẩu trang trên mặt cô xuống: "Điệu bộ lúc ghen của em chẳng đáng yêu chút nào."  


  "Chị?" Cô thở không ra hơi. Nỗi khiếp sợ vẫn còn đọng lại, cô vừa muốn cười, lại vừa muốn ôm chầm lấy chị ta và khóc thật to.

Hyojin vuốt ve má cô, tóc cô, nhíu mày: "Lần sau sẽ không đùa nữa, dáng vẻ lúc ghen của em làm tôi thấy đau lòng!"

Cô thở phào, trách: "Chị... sao lại có thể như thế chứ?"

"Rõ ràng là em trêu tôi trước."

Lại nói đến chuyện lúc nãy, cô vội vã cầm tay Hyojin, xoa xoa mu bàn tay sưng đỏ: "Đau không?"

"Đau! Tự dưng lại bị đau một cách oan uổng!"

"Lần sau em sẽ không trêu unnie nữa, chẳng lãng mạn chút nào!"

"Vậy thì... chúng ta lãng mạn một chút đi..."

Hyojin mím môi, đưa tay đến khuy thứ hai trên áo cô.

Junghwa liền gạt tay Hyojin ra.

"Đừng đùa nữa, có người..."

Hyojin quay đầu nhìn hai tên đang ngủ say như chết trên sofa, chửi thầm một tiếng, lưu luyến không nỡ rời tay khỏi chỗ đó của cô.

Cô ngồi dậy, lấy chiếc bình giữ nhiệt bên dưới, mở nắp, rồi đưa đến trước mặt Hyojin nói: "Em hầm canh gà cho unnie này, nghe nói rất tốt cho người bệnh."

Hyojin cầm lấy chiếc bình từ tay cô, hơi nóng bay lên đọng trên mí mắt chị ta thành những giọt nước long lanh trong suốt.

Hyojin nhắm mắt lại, nghẹn ngào nói: "Thật lãng mạn! Lãng mạn chết mất!"

Hai tên đang ngủ trên ghế bỗng bò dậy, chửi thầm: "Không thể chịu nổi hai người! Mẹ kiếp, buồn nôn quá!"

Hyojin liền ném cuốn sách vào người bọn chúng: "Cút ra ngoài đi!"

Hai tên kia vội vã chạy ra ngoài, lúc đóng cửa còn không quên nói thêm một câu: "Hyojin noona, hành động nhanh chút nhé, ngoài trời lạnh lắm!"

"Đêm nay có lạnh đến chết cóng thì cũng không được phép vào!"

Cô giận dỗi nhìn Hyojin, múc một thìa canh bón cho chị ta.

"Thế nào? Có ngon không?" Cô sốt ruột nhìn biểu hiện của Hyojin.

"Rất ngon."

"Thật à?" Cô cười rạng rỡ. "Đây là lần đầu tiên em nấu, chỉ sợ chị không thích."

Hyojin ngắm nụ cười của cô thật lâu, cười gượng gạo, rồi lại cúi xuống ăn tiếp, cho đến khi hết sạch không còn giọt nào chị ta mới nói: "Tôi bị người ta chém chưa đến một trăm lần thì cũng phải đến mấy chục lần rồi, nhưng đây là lần đầu tiên được ăn canh gà."

"Vậy thì sau này em sẽ..." Cô ngừng lại và sửa thành: "Sau này chị đừng có hơi một tí là liều mạng nữa, Heeyeon nói đúng, chị nên xin lỗi Kỳ Dã đi."

"Nếu chị sợ chết thì đã không vào con đường này."

"Em sợ!" Cô kéo tay áo Hyojin và khẩn khoản van nài. "Em biết tại sao chị lại muốn đối đầu với cô ta. Hyojin, chị vì em, em hiểu. Chị tốt với em, em hiểu! Nhưng chuyện của em, em sẽ dùng cách của em để giải quyết, không cần chị phải lo lắng."

"Em hãy tin tôi, tôi sẽ giúp em báo thù."

"Có báo được thù thì anh ấy cũng không thể sống lại... nhưng chị thì nhất định phải sống! Coi như là vì em, dù thế nào đi nữa thì chị cũng phải sống." Cô lắc lắc tay Hyojin. "Đồng ý với em đi."

Hyojin ôm đôi vai mềm mại của cô nói dịu dàng: "Được! Tôi đồng ý!"

"Vậy chị giảng hoà với Heo Solji đi nhé, đừng gây sự với cô ta nữa."

"Được rồi!" 

--------------------------------------------------------------

Chỉ là chọc cho ghen thôi nha mấy má ^^

À quên m.n ngủ ngon nha ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro