Chương 2: Khiêu khích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pond mỉa mai mà không hề mất lễ phép.

Bầu không khí vô cùng vi diệu.

Ánh mắt Phuwin cứng rắn không nhận sai, Dunk bị nụ cười như không cười của Pond dọa hết hồn, chẳng biết hắn nghĩ thế nào nữa.

Khóe môi Phuwin khẽ nhếch, ánh mắt nâng lên, thoạt nhìn muốn nói gì đó.

Dunk bất đắc dĩ thầm nói đến rồi, thiên vương sơn chi chiến* này động phát là nổ ngay. 

(*Ý nói cuộc chiến không ai thua ai*)

"Đứng hết ở đây làm gì?"

Giọng nói của chủ nhiệm lớp đột nhiên xen vào.

"Mấy người các em tụ họp ở đây định mở hội à? Lễ chào cờ bắt đầu rồi." Chủ nhiệm là cô Panya dạy môn Ngữ Văn khối 11, lúc đến nhìn thấy đầu tiên là quần áo Phuwin không giống với tất cả mọi người: "Phuwin Tangsakyuen, đồng phục học sinh đâu?"

Thấy thầy đến, Phuwin rũ mắt xuống: "Em quên mất."

"Sao đỏ ghi tên em ấy lại." Cô Panya nói với hai bạn nữ kia xong, quay đầu lại dặn cậu: "Lần sau không được quên nữa, em nói xem, ai cũng như em thì ở trường học có biết bao nhiêu người không chịu mặc đồng phục? "

Thấy Pond bỏ đi, một thân ý chí chiến đấu của Phuwin chẳng còn chút khí thế nào, cả người ủ rũ vâng một tiếng.

Cô Panya với mẹ cậu là bạn thời đại học, mẹ cậu đôi khi sẽ hỏi cô tình trạng ở trường của cậu, nên trước mặt cô, Phuwin không dám làm càng.

Cô Panya nhìn thấy dáng vẻ này của cậu, thấp giọng hỏi: "Em có xung đột với em ấy à?"

Phuwin ngẩng đầu.

"Ít gây rối đi." Cô căn dặn: "Đều lớp 11 rồi, ha?"

Thấy cậu đã đồng ý, cô Panya vội vàng đi về phía trước lớp.

Là một trong những trường tốt nhất Bangkok, học sinh muốn đến Chulalongkorn mỗi năm đều đếm không xuể.

Từ khi thành lập trường đến nay, lực lượng giáo viên cực kì hùng hậu. Đặc biệt là lớp a2, nhà trường đưa hết tài nguyên dạy học tốt nhất cho khối lớp này, chẳng phải vì gì khác, đơn giản do Pond thường ở trong thư viện đọc sách.

(*a2: nguyên tác là "Ban 10"*)

Lớp a2 ngoại trừ có rất nhiều học bá, còn có một số thiếu gia tiểu thư nhờ quan hệ tiến vào. Cô Panya có thể quản được kiểu lớp đặc biệt thế này, thân là chủ nhiệm lớp, năng lực của cô rõ như ban ngày.

Ít nhất khi cô chủ nhiệm, Phuwintang đàng hoàng hơn trước đó.

Lễ chào cờ kết thúc, Phuwin và Dunk đều không muốn về lớp, lại bị mấy bạn nam lớp a5* gọi, Phuwin dứt khoát gọi thêm vài người, cùng nhau đi chơi bóng rổ.

(*a5: nguyên tác là "Ban 3"*)

Chơi hết 2 tiết học, mọi người đều mệt rã rời, lười nhác ngồi trên ghế dài nghỉ.

Phuwin ngửa cổ uống nước, hầu kết lăn lăn, chân dài chống mặt đất, cả người đều thả lỏng.

Bạn nam lớp a5 bên cạnh hỏi: "Tiểu Phu, Prom bên ban Thể Dục làm sao vậy? Hôm nay đụng phải nó còn ồn ào, nói mày vơ vẻn nữ thần của nó, còn nói gì mà nó rõ ràng thích Pinky trước."

Phuwin còn chưa kịp nói gì, Dunk bên cạnh nghe thấy cười nói: "Prom cậu ta bị ngốc hả? Theo đuổi người ta mà cũng đòi tới trước tới sau? Có muốn xếp hàng lấy số luôn không?"

Tất cả mọi người đều cười, Phuwin cũng cười.

Bạn nam vừa nãy cười nói tiếp: "Tao đề nghị tiểu Phu một tiếng nha, Prom nó từ lâu đã không ưa mày, không chừng nó tìm cơ hội hại mày đó."

"Chúng ta sợ cậu ta mò tới sao?"

"Prom cái đéo gì, thằng hâm thì có"

"A" không biết ai nói một câu: "Có phải hôm nay Phuwin với Pond xảy ra xung đột không?"

"Chắc là không tính đâu" Phuwin suy nghĩ một lát: "Nó bảo tao đi lấy đồng phục học sinh, tao không muốn đi."

"Lúc đó tao cũng ở đấy" có một nam sinh lớp 11a2 xen miệng vào: "Lớp trưởng lúc đấy thật đáng sợ, cậu ta cười làm ông đây đổ hết mồ hôi lạnh."

"Thật sự sợ mày luôn rồi đó Phuwin" Bạn nam bên a5 tiếp lời, nhớ lại tình cảnh buổi sáng, trong lòng còn run rẩy sợ hãi: "Cậu ta mà mày cũng dám chọc, không sợ có chuyện hả?"

Dunk mở miệng hòa giải: "Chọc gì mà chọc, nói có hai câu, mày nghĩ người ta không nói lý giống các mày hả? Ầy, nếu mày có chút đặc quyền, cũng có thể thử xem?"

"Ha ha ha ha nếu nhà tao trâu bò bằng một nửa nhà cậu ta, tao không chỉ không nói lý trên mặt đất, xuống biển cũng không nói lý luôn."

...

Lúc nghỉ giữa giờ, bọn họ mới lục tục về lại lớp, Dunk thậm chí còn đang gặm lạp xưởng, Phuwin hai tay trống trơn đi cuối cùng.

Phuwin và Dunk ngồi ở bàn thứ hai từ cửa sau đếm ngược lên, muốn về chỗ ngồi phải đi ngang qua bàn của Pond, Phuwin liếc mắt, thấy đối phương hình như đang giải đề toán.

Pond hạ thấp mắt, lười biếng chống cằm, tay kia chậm rãi viết công thức toán vào nháp.

Phuwin bỗng dừng bước lại.

Cậu liếm liếm môi, đứng cạnh bàn hắn, giọng điệu ám muội: "Lớp trưởng, nhìn không ra nha, không ngờ miệng lưỡi cậu tàn bạo thật đó."

(*Ý nói đến hôn*)

Pond dừng bút.

Thường ngày khi hắn đang giải đề, cho dù Gemini bên cạnh đánh đấm đến quỷ khóc sói gào, hắn cũng có thể không coi cậu ta ra gì mà tiếp tục giải bài tập.

Mà không biết tại sao, suy nghĩ của hắn lại bị cậu đánh gãy. Phuwin còn đang chờ hắn trả lời, đứng tại chỗ hắn như một tên côn đồ cà lơ phất phơ.

Pond bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt đen nhánh đánh giá cậu, vẻ mặt không mấy để ý: “Cậu muốn thử không?"

Gemini ngồi bên cạnh nhịn hết nổi, cười lớn.

Phuwin: "..."

Cậu ngẩn người, không nghĩ tới Pond sẽ trả lời, mà còn trả lời bốn chữ như thế.

Phuwin không biết phải nói lại làm sao, quyết định không đờ người đứng tại chỗ nữa, dứt khoát quay đầu đi.

Dunk thấy cậu mặt mày xám tro trở về, thầm lắc đầu. Phuwin sau khi về chỗ chẳng biết lại đang suy tư cái gì, mãi đến tận lúc chuông vào học cũng không nhúc nhích, Dunk tốt bụng mở miệng hỏi: "Ông cố, mày choáng váng luôn rồi hả?"

Phuwin hơi hơi nhíu mày: "Mày có ngửi thấy mùi hương của Pond không?"

Tuy rằng so với Beta bị khuyết thiếu tin tức tố, Alpha và Omega số lượng ít hơn, đặc biệt là Omega, những năm gần đầy cơ bản đều rất hiếm, mà ở trường học, không chỉ Omega, Alpha cũng phải sử dụng thuốc ức chế để ngăn mùi.

Dunk cho rằng Phuwin muốn mở ra cách mỉa mai mới, dù sao Omega là cậu ta còn không ngửi thấy tin tức tố của Pond. Nói đúng ra, chưa có Omega nào ngửi thấy tin tức tố của hắn, từng có rất nhiều chị em nghĩ trăm phương ngàn kế muốn biết hắn có mùi pheromone như thế nào, mà Pond rất giỏi kiểm soát, hầu như chưa từng mất khống chế bao giờ.

Dunk đành chờ Phuwin mắng người.

Phuwin khịt mũi: "Còn rất dễ ngửi."

Lúc Satang trở về lớp học, vừa lúc thấy một bạn nữ ngồi trước Gemini và Pond.

Thời gian nghỉ buổi tối, phòng học gần như không có một ai. Bạn nữa kia đặt bài thi lên bàn gấp lại.

"Lớp trưởng giỏi thật, đề kiểm tra toán khó vậy mà, lúc giáo viên giải đề mình nghe thế nào cũng không hiểu." Bạn nữ nở nụ cười với hắn: "Cậu giải thích mình liền hiểu ngay, cảm ơn cậu nhiều."

Pond ừm một tiếng: "Không có việc gì."

Người ngưỡng mộ hắn rất nhiều, ngày thường, cô gần như đều không có cơ hội nói quá hai câu với hắn.

Nam sinh khuôn mặt anh tuấn sạch sẽ, có thể tiếp xúc với hắn ở khoảng cách gần như vậy, trong lòng không khỏi ngứa ngáy, đầu óc nóng lên, mạnh dạn hỏi: "Sau này có đề mình không làm được, còn có thể tới hỏi cậu không?"

Pond cười nhẹ, Gemini tiếp lời: "Ài, sao cậu không tới hỏi tôi? Tôi cũng biết làm nè."

Bạn nữ kia theo bản năng nhìn Pond một cái, người sau biếng nhác ấn ấn mí mắt, không có ý xen vào.

Biết đây là đang khéo léo từ chối, cô thất vọng cắn môi dưới, nhìn Gemini: "Vậy lần sau mình hỏi cậu."

“Được được được, cứ hỏi tôi, tôi không gấp.”

Chờ cô ra khỏi lớp, Satang đặt mông ngồi tại vị trí cô mới ngồi, hai chân dài hơi mở rộng: "Từ khi nào thì lớp phó cũng có ý với anh Pond thế? Có điều lớp phó cũng không tồi, thành tích tốt, người cũng xinh."

Gemini cúi đầu bấm bấm điện thoại: "Hoa khôi trường Ai'Pond còn nhìn không lọt, cái này, cô ấy vẫn còn kém xa."

"Hoa khôi trường là ai vậy?"

“Còn không phải là Pinky hả?”

Satang ồ một tiếng: "Tao còn tưởng hồ ly nhà tao”

"Mày với Winny không phải đang cãi nhau hả?"

“Mệt lắm, mỗi lần bọn tao cãi nhau đều là ông đây đuổi theo mông ẻm xin tha thứ, cho dù ẻm muốn lột da tao, tao mở miệng cũng chỉ một câu đều là lỗi của anh. Lần này ông tuyệt đối không đi dỗ nữa, tao cúi đầu nữa thì tao là chó.”

"Vợ quản nghiêm" Gemini lắc đầu: "Không có tiền đồ"

"Mày thì biết cái gì, đây gọi là vợ đại nhân vạn tuế, là một người đàn ông phẩm cách vô cùng ưu tú." Satang quay mặt: "Đúng không anh Pond?"

“Mày hỏi Pond?” Gemini nghe đến buồn cười: "Mày xem Pond mà có cơ hội bị ai quản à?"

"Tao nghĩ" Pond cũng cười theo:"Không phải không có cơ hội"

"Không có cơ hội là tại ai? Còn không phải tại mày đuổi người ta đi." Nghĩ đến rất nhiều cô gái thích người này, Satang chua xót thay hắn: "Khi nào tao mới thấy được mày chủ động với người khác đây?"

"Có một lần cậu ta chủ động" Gemini không biết nghĩ tới cái gì, đột nhiên nói: "Hôm nay cậu ta vậy mà lại ngượng ngùng, hỏi người ta có muốn nếm…" miệng lưỡi tàn bạo của cậu ta không.

Thấy Satang sắp kích động nhìn sang, Gemini cố ý thở dài: “Đệt, dị quá, tao không nói ra được.”

Satang: "..."

Satang: "!!!"

Satang: “Omega à? Có xinh không? Lớp mình hả?”

Gemini gật gật đầu, còn nói: "Lớp mình, mà không phải Omega."

Thấy hắn nghiêm túc nghiêm túc như thế, Satang không khỏi tin thêm mấy phần, giọng điệu cũng nghiêm túc theo: "Ai vậy?"

Pond bên cạnh Gemini nghe cậu ta lừa Satang, cong cong môi, cũng không ngăn cậu ta nói bậy.

Gem thấy Satang mắc câu, điên cuồng cười: “Phuwin Tangsakyuen ha ha ha ha ha ha ! Hôm nay cậu ta lại khiêu khích anh Pond, thật sự rất thú vị ___”

Còn chưa nói hết, biểu cảm trên mặt Satang nhạt dần: “Cậu ta à...”

Gemini thấy sắc mặt Satang là lạ, thuận miệng hỏi một câu: “Làm sao?”

“Chuyện với Ai'Tin, tao còn nhớ đây.”  Satang nói: "Cậu ta có thể dằn vặt như thế, ai không biết còn tưởng cậu ta nói dối."

______________________________________

Miệng lưỡi tàn bạo, Phuwin á chớ, gặp t là t thử rồi =))
Xin lũi vì mình đã theo SatangWinny😔💔

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro