Nhìn người không thể nhìn tướng mạo, không thể đấu thắng kẻ gây họa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yang Jungwon bốc được quỷ bài cũng không kích động, y cảm thấy rất thú vị, cuối cùng cũng được chơi.

Nishimura Riki liếc nhìn, xốc bài mình lên.

Yang Jungwon nhanh chóng thò đầu qua xem: "Bài không."

Nishimura Riki nghe ra thất vọng trong giọng nói của người kia: "Sao, hy vọng tôi bốc trúng vương bài à?"

Yang Jungwon cười với hắn: "Chắc chắn cậu sẽ không làm khó tôi."

Nishimura Riki cũng cười theo, không trả lời vấn đề này.

Đối diện bọn họ, giáo bá cầm vương bài dùng mắt cá chết nhìn hai tên dính như sam kia.

—– Không làm khó dễ? —– Tám phần là lão súc sinh kia đã nghĩ muốn "Khó dễ" chết mi.

Từ khi bắt đầu trò chơi, Lâu Kiêu đã phát hiện người nào đó hấp ta hấp tấp.

Quả thực là hắn mắt mù, nhưng vẫn chưa mù đến nỗi khoảng cách gần vậy cũng không thấy rõ.

Lát thì ôm eo, lát thì dựa dựa sờ sờ, bây giờ lại nhìn nhau mỉm cười, đúng là không hề cố kị!

Lâu Kiêu quét mắt nhìn xung quanh, Tống Nhất Hủ và Giải Khải hắn không quen, Trần mắt kính thì luôn lãnh đạm, Vệ Gia Vũ cũng không tự nhiên, nhưng bọn họ vẫn luôn giúp đỡ Nishimura Riki và Yang Jungwon che lấp.

Không còn cách nào, người phòng 561 rất biết người biết ta.

Hai tên gia hỏa cuồng nhiệt cố chấp này không quản thiên quản địa, mà người đứng xem lại không muốn người trong cục u mê.

Vẫn nên đề phòng một chút, trong chuyện này vẫn có không ít tai họa ngầm.

Cả hai đều là con trai, lại còn ngồi trên ghế nhà trường, càng đừng nói tới gia thế của Nishimura Riki...

Yang Jungwon chỉ là một tên nhóc đáng thương gia cảnh bình thường, lỡ như bị dọa trực tiếp chia tay với Nishimura Riki thì biết làm thế nào.

Lâu Kiêu đã gặp qua Nishimura Riki hai bàn tay trắng.

Hắn không muốn gặp lại.

Giáo bá càng nghĩ càng cảm thấy nên dội nước lạnh vào Nishimura Riki, cho hắn lãnh tĩnh.

Hắn xốc bài lên, chữ vương màu xanh đặt trên mặt bàn.

Yang Jungwon vẫn rất vui vẻ: "Lâu Kiêu là vương bài sao."

Toàn trường cũng chỉ có mình y cười được.

Nishimura Riki và Trần Tố là yên lặng không có chuyện gì, Tống Nhất Hủ và Giải Khải bị bao phủ dưới uy áp của giáo bá, nơm nớp lo sợ.

À, còn có một ngọn cờ riêng là Vệ Gia Vũ.

Hắn ngồi thẳng tắp, trong đầu loạn thành một nồi cháo——-

Yang Jungwon mi còn cười được!

Mi có biết tình huống bây giờ là như thế nào hay không!

Nếu anh Kiêu hỏi mi thích ai nhất, mi phải trả lời thế nào!

Nếu anh Kiêu kêu mi hôn hắn một cái, mi làm thế nào!

Không cần biết là chọn nói thật hay đại mạo hiểm, đây đều là tử cục a!

Xong rồi xong rồi, anh Kiêu với anh Riki sắp đánh nhau vì tên gây họa này rồi!

Có người vì mình mà phắc nát tâm, Yang Jungwon bên đây lại vui rạo rực: "Tôi chọn đại mạo hiểm."

Nói thật là không thể, lỡ như hỏi về vấn đề gia đình, Yang Jungwon không biết nói dối, rất sợ lộ tẩy.

Vệ Gia Vũ nghe thấy ngữ khí nhẹ nhàng của người kia đã thấy hít thở không thông.

Nhìn người không thể nhìn tướng mạo, không thể đấu thắng kẻ gây tai họa.

Người xưa nói chẳng sai bao giờ!

Nghe thấy người kia chọn đại mạo hiểm, Nishimura Riki liếc Lâu Kiêu một cái, Lâu Kiêu nhận ra "ám chỉ", nhưng lần này hắn phải nhắc nhở lão súc sinh tự trọng, sẽ không như hắn mong muốn.

Giáo bá cười lạnh một tiếng, mở miệng: "Nhiệm vụ của tôi là cậu đổi chỗ với Trần Tố."

Yang Jungwon: "???"

Trần Tố đột nhiên bị vạ lây ngẩng đầu.

Nishimura Riki nhướng mày.

Vệ Gia Vũ run da đầu.

Tống ăn dưa và Giải quần chúng ngu người.

Yang Jungwon buồn bực nói: "Tôi đổi chỗ với Trần Tố? Vậy thôi á?"

Này thì tính là đại mạo hiểm gì nữa!

Lâu Kiêu nói: "Vậy thôi."

Nishimura Riki mở miệng: "Chuyện này rất đơn giản, không tính là đại mạo hiểm."

Yang Jungwon: "Nhiệm vụ tùy tôi tuyên bố, tôi thấy mạo hiểm thì nó là mạo hiểm."

Nishimura Riki nhìn qua hắn.

Lâu Kiêu vô cùng kiên trì.

Vệ Gia Vũ sắp bị bầu không khí giương cung bạt kiếm này làm cho tắt thở!

Hắn biết hết, hắn hiểu hết!

Hiện tại Jungwon đang ngồi gần anh Riki, chỉ cần Jungwon đổi chỗ với Trần Tố liền thành ngồi gần anh Kiêu.

Tuy Lâu Kiêu không đưa ra đại chiêu, nhưng tâm muốn đem Jungwon đến bên người rõ ràng như bóc!

Rốt cuộc Nishimura Riki vẫn đau lòng cho anh Kiêu nhà mình, hắn nói: "Cũng không vi phạm điều lệ mà, đổi chỗ đi..."

Cái gì mà đại mạo hiểm? Kích thích chính là mạo hiểm.

Đổi chỗ ngồi cỡ này còn chưa đủ kích thích sao!

Nishimura Riki bị kích thích đến mức muốn tông cửa xông ra!

Yang Jungwon rất không muốn đổi chỗ ngồi, đã nói sẽ bảo vệ Nishimura Riki, tuy trong ký túc xá có đèn ngủ nhỏ nhưng vẫn tối như mực, Nishimura Riki vẫn luôn kế bên, Yang Jungwon có thể cảm giác được, nhưng nếu đi rồi thì Nishimura Riki sợ quỷ phải làm sao đây?

Yang Jungwon chưa từ bỏ ý định hỏi Lâu Kiêu: "Không thể đổi nhiệm vụ khác sao?

Lâu Kiêu chắc như đinh đóng cột: "Không thể."

Nishimura Riki như nghe được âm thanh tan nát cõi lòng.

Yang Jungwon bất đắc dĩ nói: "Thế thì thôi."

Y nhìn về phía Nishimura Riki, cũng không thể bại lộ sự thật hắn sợ quỷ, chỉ có thể dùng ánh mắt trấn an.

Trong lòng Nishimura Riki ngưa ngứa, còn rất thoải mái.

Thay đổi vị trí xong, ván kế tiếp bắt đầu.

Vệ Gia Vũ sợ lại sinh ra biến cổ, chịu khó thu bài lại đưa cho Lâu Kiêu: "Anh Kiêu, này."

Lâu Kiêu nhận được bài, nhìn không chớp mắt bắt đầu chia bài...

Vệ Gia Vũ cả kinh.

Tống Nhất Hủ và Giải Khải không dám lên tiếng.

Trần Tố giả vờ không phát hiện.

Yang Jungwon trực tiếp cười phá lên.

Chỉ có mình Nishimura Riki, không lo không sợ: "Bài cũng không lật xuống, cứ vậy mà chói lọi làm bừa?"

Không sai, hậu quả khi giáo bá nhìn không chớp mắt là hắn không úp bài xuống, trực tiếp chia bài không bài quỷ bài vương cho từng người.

Lâu Kiêu cúi đầu nhìn xuống: "À, không chú ý."

Vệ Gia Vũ bóp cổ tay: Rốt cuộc là thất hồn lạc phách tới cỡ nào!

Lần này cẩn thận hơn, Lâu Kiêu chia bài lại lần nữa, Yang Jungwon xốc lên nhìn, kinh ngạc nói: "Tôi lại bốc trúng quỷ bài..."

Rốt cuộc là quá hên hay là quá xui?

May mà làn này Lâu Kiêu là bài không, mấy người khác cũng lục tục lật lên, tất cả đều là bài không.

Cuối cùng chỉ còn có Nishimura Riki, hắn lật bài lên.

Chữ vương cực lớn viết ở chính giữa, mặc dù có chút xiêu xiêu vẹo vẹo nhưng tổng thể thì cũng coi được.

Nishimura Riki hỏi Yang Jungwon: "Chọn cái gì?"

Yang Jungwon rất vui vẻ mà nói: "Đại mạo hiểm."

Xong, chắc chắn Nishimura Riki sẽ không làm khó mình.

Nishimura Riki thật sự không làm khó y thật, lời hắn nói giống y như đúc Lâu Kiêu: "Nhiệm vụ của tôi là cậu đổi chỗ với Trần Tố."

Lần này Yang Jungwon cực kì chủ động: "Được nha được nha."

Lâu Kiêu mắt cá chết: Hai tên này có chút tiền đồ được không.

Lông Xanh đáng thương sắp bị lãnh khí của giáo bá đông thành khối băng.

Trần Tố vô tội đẩy mắt kính, yên lặng nghĩ trong lòng: Thật ra mình cũng rút trúng quỷ bài hai lần.

Nếu chuyện này là đại mạo hiểm, thế đổi vị trí với Yang Jungwon hai lần cũng được tính là mạo hiểm hai lần?

Yang Jungwon trở lại bên người Nishimura Riki, tảng đá lớn trên người rơi xuống đất: "Tiếp tục đi!"

Nishimura Riki vừa mới phát bài xong, Yang Jungwon xốc lên liền không còn lời gì để nói: "Tôi lại là quỷ bài."

Bài này nhìn trúng y rồi sao.

Yang Jungwon vừa mở bài ra, Lâu Kiêu và Nishimura Riki cơ hồ là đồng thời xốc bài —— không.

Vệ Gia Vũ nhẹ nhàng thở ra, may quá may quá.

Qủy trước sau như một, vương lại thay phiên làm...

Đù má!

Vệ Gia Vũ nhìn vương bài trong tay mình, rất hoảng!

Hắn không muốn làm vương của con quỷ này chút nào, hắn không muốn!

Yang Jungwon đã cam chịu: "Tôi chọn đại mạo hiểm, đừng nói cậu cũng kêu tôi đổi chỗ ngồi đấy nhá?"

Y vừa nói xong, Vệ Gia Vũ liền cảm nhận được hai tầm mắt bắn tới.

Một cái tràn đầy mũi nhọn, bắn thủng xuyên tim.

Một cái lãnh đạm chây lười, ngầm giấu dao.

Vệ Gia Vũ khô cằn mở miệng: "Không cần, cậu... Đứng lên ngồi xuống đi."

Nhị thế tổ ương ngạnh kiêu ngạo chưa từng hèn mọn như thế bao giờ!

Yang Jungwon càng hết chỗ nói: "Ý gì thế?"

Vệ Gia Vũ vô cùng đau đớn: Mi còn muốn thế nào nữa!

Yang Jungwon làm nhiệm vụ xong, Nishimura Riki mở miệng nói: "Chơi như vậy chán lắm, nếu lần tiếp theo vẫn chọn đại mạo hiểm thì nhất định phải tăng độ khó lên. Nếu độ khó quá thấp thì người chơi bài không có quyền phủ quyết."

Ngoại trừ Vệ Gia Vũ muốn "dàn xếp ổn thỏa", những người khác đều đồng ý.

Vệ Gia Vũ không dám không đồng ý.

Ván tiếp theo Nishimura Riki bốc được vương bài, hắn nhìn qua phía Yang Jungwon, may mà Yang Jungwon đã thoát khỏi kiếp quỷ nguyền rủa, bốc trúng bài không.

Tống Nhất Hủ bên cạnh xốc thẻ lên, thấy được một chữ quỷ cực lớn.

Nishimura Riki hỏi rất có sự dẫn dắt: "Đại mạo hiểm?"

Tống Nhất Hủ hằng năm luôn chìm đắm dưới thánh quang của học thần, nói ra theo bản năng: "Đại mạo hiểm."

"Được." Nishimura Riki cong môi, nói: "Nhiệm vụ của tôi là cậu hôn Giải Khải một cái."

Tống Nhất Hủ: "???"

Giải Khải: "???"

Yang Jungwon vui vẻ: "Kích thích nha!"

Tống Nhất Hủ khóc: "Không, không cần đâu...."

Hướng gió đổi cũng hơi mạnh rồi đó, lúc nãy đều là đổi chỗ ngồi với đứng lên ngồi xuống!

Sao tới lượt hắn lại thành hôn đàn ông?

Nishimura Riki nói: "Thế này mới là đại mạo hiểm chứ, nếu như thoải mái làm được thì sao tính là đại mạo hiểm."

Sao Lâu Kiêu không hiểu tâm tư của hắn?

———— Xáo trộn bài lại, là có thể trắng trợn mà hôn nhau.

Ở nhà còn chưa hôn đủ sao?

Còn muốn hôn trước mặt người khác mới đã ghiền?

Lâu Kiêu mắng Nishimura Riki một câu trong lòng: Không bằng cầm thú!
Bản chất của Tống Nhất Hủ chính là một con Husky chuyển thế, lúc trước lão Đường xếp hắn ngồi bàn trước Nishimura Riki cũng vì suy xét đến điểm ấy.

Lúc đầu hắn còn sợ Lâu Kiêu, nhưng chơi lâu như vậy cũng không còn sợ hãi nữa.

Bị một kích của Nishimura Riki, bại lộ bản tính.

Tống Nhất Hủ đào hầm: "Anh Riki ơi, đổi nhiệm vụ đi được không? Em không muốn hôn đàn ông đâu!"

Nói xong còn liếc qua Giải Khải một cái, giọng uốn éo: "Nhất là cái tên đàn ông thúi~ này!"

Các đàn ông khác ở đây: "..."

Tống Bán Shi vừa lộ nguyên hình, không khí liền rôm rả hẳn lên.

Nishimura Riki nói vài câu thuận lý thành chương: "Nếu cậu thích hôn, tôi cũng không cho cậu hôn đâu."

"A." Tống Nhất Hủ ngã xuống đất không bò dậy nổi: "Ngộ chết rồi."

Nishimura Riki hỏi: "Cần Giải Khải tới hôn tỉnh lại không?"

"Không!" Tống Nhất Hủ xoạt một phát ngồi thẳng dậy: "Em sống lại, còn có thể sống thêm năm trăm năm."

Yang Jungwon bị tên dở hơi này chọc cười, y cũng hùa theo Nishimura Riki: "Nếu còn sống thì làm đại mạo hiểm đi chớ."

Vẫn là Nishimura Riki biết chơi, nhiệm vụ thế này mới kích thích, đứng lên ngồi xuống thì tính là cái gì!

Tống Nhất Hủ và Giải Khải chính là điển hình thẳng nam sắt thép.

Thẳng đến mức vì dỗ dành nhóm các bạn gái vui vẻ có thể ấp ấp ôm ôm với huynh đệ.

Hơn nữa hai cô gái mà bọn họ yêu thích đều có sở thích về phương diện này, vì để crush chú ý đến mình, mỗi ngày Tống Nhất Hủ và Giải Khải đều vô cùng liều mạng.

Nishimura Riki tìm bọn họ khai đao đúng là vừa vặn, cực kì tự nhiên.

Tống Husky trời sinh đã diễn, bĩu môi chồm đến bên người Giải Khải: "Tên ngốc, đến cho bổn đại gia thơm thơm, bảo đảm ra ngoài liền vui."

Giải Khải mắng hắn: "Mẹ nó gớm chết, dính một miếng nước miếng thôi ra ngoài xe tông chết bà rồi."

Tống Nhất Hủ nói: "Đừng a, nếu cậu chết, chẳng lẽ tôi là tội ác tày trời sao."

Giải Khải rất hiểu hắn: "Đúng, cậu sai rồi, tôi là bị hôn chết!"

Yang Jungwon vui đến nở hoa: "Hai người đừng có bần bần nữa, nhanh đi."

Tống Nhất Hủ hôn một cái bẹp lên má trái của Giải Khải.

Giải Khải không chút khách khí đẩy người ra: "Đêm nay phải ngâm xà bông rửa mặt."

Tống Nhất Hủ hôn cũng hôn rồi, phong ấn hoàn toàn được giải trừ: "Đó mấy người coi đi, tra nam!"

Vệ Gia Vũ đối diện hắn: "..." Nhị thế tổ đáng thương sợ đến run lập cập!

Yang Jungwon cũng phục Tống Nhất Hủ, y nói: "Cậu ta có tra hay không thì tôi không biết, nhưng Tống Nhất Hủ cậu diễn không tồi."

Tống Nhất Hủ lại uốn éo trừng mắt Yang Jungwon một cái.

Da gà da vịt của Yang Jungwon nổi lên cục cục!

Mắt thấy đại mạo hiểm đã xong, không khí rất rôm rả, Nishimura Riki tiếp tục chia bài.

Khiến người khiếp sợ là, ván bài kế tiếp như mọc mắt, bị an bài đến rõ ràng!

Ván kế, Nishimura Riki là vương bài, Giải Khải là quỷ bài.

Nishimura Riki: "Cho cậu một cơ hội trả thù."

Giải Khải thấy từ trường ớn ớn.

Tống Nhất Hủ la to: "Đừng màaa!"

Nishimura Riki đã tuyên bố nhiệm vụ: "Giải Khải, hôn lại đi."

Vì thế...

Lần này đến phiên Tống Nhất Hủ ra ngoài "xe tông".

Vừa tuyên bố nhiệm vụ xong, trò chơi thú vị hơn hẳn, càng thêm kích thích khẩn trương.

Lâu Kiêu không nói tiếng nào, thờ ơ lạnh nhạt, nhìn xem lão súc sinh này muốn làm gì.

Vệ Gia Vũ mơ hồ cũng hiểu được một ít, trong lòng cực hoảng.

Xong rồi, Yang Jungwon chắc chắn là phải bị hôn, về phần bị ai hôn...

Không quan tâm là ai, người còn lại chắc chắn sẽ nổ tung!

Cơn giận lôi đình của hai tên này, ký túc xá nhỏ như vầy sao mà chịu nổi!

Ba ván liên tiếp, Nishimura Riki đều là vương bài, loạn điểm uyên ương càng thêm lên tay, chỉ chỏ lung tung.

Tống Nhất Hủ thảm nhất, hai lần đều là quỷ bài, hôn Giải Khải xong còn phải hôn Trần Tố.

Trần Tố cũng thân quen, còn có thể nói giỡn: "Như vầy có được tính là thay đổi như nước hay không?"

Tống Nhất Hủ oa một tiếng, khóc như con chó.

Yang Jungwon ngồi xem hóng hớt đến vui vẻ, nhưng cũng rất buồn bực: "Sao cậu cứ trúng vương bài mãi thế?"

Nishimura Riki đáp: "May thôi."

Giáo bá tiếp tục phát ra lãnh khí.

Vệ Gia Vũ phản ứng kịp: Học thần ăn gian!

Mặc dù là úp lá bài xuống nhưng chắc chắn cũng có những chi tiết khác nhau, người bình thường không nhớ được nhưng học thần cũng không nhớ được sao?

Đừng nói chi anh Thâm còn có trí nhớ siêu nhân!

Vì hắn có được vương bài nên hắn luôn chia bài, tuy đã nhiều lần xáo trộn nhưng chỉ cần biết nó là lá nào, xáo đến xáo đi nó vẫn thuộc về hắn.

Học thần hao phí tâm tư như vậy, mưu đồ điều gì?

Vệ Gia Vũ nhìn về phía Yang Jungwon, đánh dấu: Kẻ gây họa!

Rốt cuộc cũng đến phiên Yang Jungwon.

Yang Jungwon xốc bài lên, cực kì hưng phấn: "Quỷ bài nè!"

Ngồi coi vui vẻ một hồi cũng rất muốn tham gia.

Lúc này mọi người vẫn chưa giở bài lên, Yang Jungwon nhìn qua phía Nishimura Riki: "Đừng nói cậu lại là vương nữa đấy nhé?"

Nishimura Riki lật bài lên.

Quả nhiên lại là vương!

Yang Jungwon phục: "Vận may cũng hơi quá rồi đó!"

Y ngồi ngay cạnh bên Nishimura Riki, rất chắc chắn hắn xáo bài rất kĩ, tuyệt đối không nhìn lén, không có khả năng làm bậy.

Lại nói, trò chơi mà thôi, có gì phải gian lận.

Nishimura Riki cong môi: "Chọn cái gì?"

"Đương nhiên là đại mạo hiểm." Đôi mắt Yang Jungwon trông mong nhìn hắn: "Muốn tôi hôn ai?"

Cũng không thể trách Yang Jungwon hỏi như vậy được, Nishimura Riki đã chơi như vậy ba ván, thêm một lần nữa cũng bình thường.

Vệ Gia Vũ sắp điên rồi!

Cái tên gây tai họa này còn ngại chuyện chưa đủ lớn hay sao!

Ai ngờ Nishimura Riki lại hỏi lại Yang Jungwon: "Thế cậu muốn hôn ai?"

Vệ Gia Vũ: "!!!"

Trái tim hắn không ổn, sắp thở không ra hơi!

May mà Yang Jungwon không trả lời cái vấn đề này, y vẫn rất thông minh: "Cậu là vương bài, nhiệm vụ do cậu tuyên bố."

Vệ Gia Vũ thở hổn hển — Không hổ là kẻ gây tai họa, rất chuyên nghiệp.

Nishimura Riki nói: "Thật ra cứ hôn người khác mãi cũng không vui."

Vệ Gia Vũ sống lại một chút, chẳng lẽ sắp tuyệt địa phùng sinh?

Lâu Kiêu cũng nhướng mày, hắn không tin lão súc sinh này còn để vịt bay tới miệng chạy thoát.

Yang Jungwon nói: "Cũng đúng ha, không có cảm giác mới mẻ, thế cậu muốn tuyên bố nhiệm vụ gì?"

Nishimura Riki đáp: "Cho nên cậu đừng hôn người khác nữa, hôn tôi đi."

Vệ Gia Vũ bị đánh về nguyên hình: "..."

Mắt cá chết của Lâu Kiêu online: quả nhiên.

Yang Jungwon sửng sốt: "Không phải đã nói không hôn nữa?"

Nishimura Riki: "Lúc nãy quỷ bài đều hôn bài không, lần này thì khác, cậu phải hôn vương bài."

Chênh lệch rất lớn đó!

Lớn đến mức khiến người nghẹn họng trân trối!

Yang Jungwon: "Tôi cho rằng..."

"Như thế nào?" Nishimura Riki nhìn qua: "Rất khó xử?"

"Này thì có gì mà khó?" Yang Jungwon kề sát vào hắn, hôn lên khuôn mặt đối phương.

Nishimura Riki: "..."

Vệ Gia Vũ: "!"

Lâu Kiêu nhẹ nhàng thở ra: Thôi thôi, may mà không hôn kiểu Pháp gì gì đó.

Nishimura Riki đứng hình mãi một lúc lâu, thấp giọng nói: "Chờ chút."

Yang Jungwon: "Hửm?"

Đột nhiên Nishimura Riki ghé sát vào...

Yang Jungwon chớp mắt mấy cái: "Sao vậy..."

Bỗng nhiên chung quanh sáng lên, đèn đóm thắp sáng cả ký túc xá như ban ngày.

Bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào tiếc nuối của các bạn học: "Sao lại có điện rồi... Đã nói cúp ba giờ rồi mà!"

Đúng vậy, có điện.

Một đêm cúp điện tốt đẹp cứ vậy kết thúc.

Trong phòng 516 lại không có bất kì âm thanh nào, cả phòng như đứng hình, mắt cũng không dám chớp.

Học thần của bọn họ, truyền thuyết Đông Cao, người đàn ông dùng sức một người nâng điểm tổng trung bình cả khối lên, đè ót ngồi cùng bàn của mình xuống, hôn lên trán đối phương.

Hình ảnh này có loại cảm giác hài hòa không nói nên lời.

Khiến tất cả mọi người ở đây sinh ra cảm xúc không muốn quấy rầy.

Yang Jungwon cũng ngơ ngác.

Y cảm giác được tay của Nishimura Riki, cảm giác được đôi môi khô ráo, cảm giác được trán mình nóng bỏng, cảm giác được trái tim đập liên thanh bùm bùm.

Lúc này, y nghe Nishimura Riki nói: "Tôi không giống Giải Khải."

Yang Jungwon kinh ngạc.

Nishimura Riki nói hết lời: "Bị hôn nên hôn lại, như vậy mới không tra."

Yang Jungwon phản ứng chậm nửa nhịp...

Lúc nãy Tống Nhất Hủ hôn Giải Khải, hôn xong Giải Khải hận không thể rửa mặt tám trăm lần, Tống Nhất Hủ chỉ trích hắn là tra nam.

Cho nên vì vậy mà Nishimura Riki hôn lại?

Đúng là một lý do không hề gượng ép...

Yang Jungwon đẩy hắn ra: "Lung, lung ta lung tung!"

Đối mặt với tình cảnh này, Vệ Gia Vũ đã không muốn giãy dụa gì nữa.

Còn làm được gì đây?

Tận thế chắc chắn sẽ đến, hắn chỉ là một cọng lông xanh, thì có thể làm gì.

Như xác minh suy nghĩ của hắn, bỗng nhiên Lâu Kiêu đứng lên.

Vệ Gia Vũ không dám nhìn anh Kiêu đáng thương của mình.

Lâu Kiêu: "Nếu có điện, trò chơi cũng chấm dứt."

Không ai dị nghị.

Lâu Kiêu đứng dậy đi ra ngoài: "Lão Nishimura, ra đây một chút."

Quả thực Nishimura Riki cũng cần phải đi ra ngoài bình tĩnh lại, hắn đồng ý: "Ừ."

Hai người cùng nhau ra khỏi phòng ngủ, Vệ Gia Vũ tê liệt ngã xuống trên ghế, vẻ mặt tro tàn ——

Xong rồi, xong hết rồi.

Không hề nghi ngờ, hai vị đại ca này đi ra quyết đấu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro