D&B 4 - Chương 44 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Hừ, bây giờ ngươi lại đùa giỡn ta." Day đập vào trán Brick không quá mạnh.
"Ôi, đau quá," Brick giả vờ hét lên.
"Huh!" Day hắng giọng.
"Anh nặng tay quá, Day." Brick tiếp tục năn nỉ người yêu. Day lắc đầu trước khi cúi xuống hôn lên trán Brick, ngay chỗ anh đã đánh khiến Brick đỏ mặt. Sau đó, anh quay lại giấu mặt vào bụng Day, người đã mỉm cười khi thấy tai của Brick đỏ bừng.
"Chúng ta ở cùng nhau lâu như vậy, ngươi còn vì ta mà xấu hổ sao?" Ngày hỏi.
"Hừ, ta thẹn thùng, có một số chuyện đối với ta là bình thường, có những chuyện khác lại là xấu hổ," Brick thẳng thắn nói, Day cười khẽ trong cổ họng.
"Bạn trông không giống bạn của bạn,
"Nick đã táo tợn trong một thời gian dài. Anh ấy có thể hơi nhút nhát, nhưng anh ấy táo tợn hơn nhiều", Brick đáp lại một cách hài hước khi nói về bạn mình. Day tiếp tục luồn tay vào tóc người yêu.
"Tóc của bạn đã dài ra. Tôi có nên cắt nó một chút không?" Day hỏi, đưa tay ra xem độ dài mái tóc của người yêu.
"Day, bạn có nghĩ rằng tôi có thể để tóc dài như Miles, để tôi có thể trông ngầu như anh ấy không?" Brick hỏi ý kiến ​​người yêu. Day nhướn mày nhìn Brick đồng thời cũng mường tượng ra hình dáng khuôn mặt người yêu với mái tóc dài trước khi lắc đầu.
"Không ổn," Day trả lời khiến Brick hơi choáng váng mặt mày.
"Tại sao?" Brick tò mò hỏi.
"Hình dạng khuôn mặt của bạn và anh ấy không giống nhau. Miles với mái tóc dài trông rất ngầu, nhưng với bạn ... Tôi quá lười để bắt ruồi," Day nói với giọng bình thường. Brick làm vẻ mặt bối rối.
"Đuổi ruồi, cái gì ruồi? Có ý tứ gì?" Brick vẫn không hiểu những lời của Day vì đó chỉ là một kiểu tóc.
"Ờ thì để tóc qua gáy thì cắt hơi dài nhưng nói thật là anh thích em cắt ngắn thế này hơn" Day vừa nói vừa nghĩ vì Brick để tóc dài nhìn sẽ dễ thương hơn hơn nó đã làm. Những tưởng sẽ có thêm rất nhiều người đến tán tỉnh Brick, anh vẫn không muốn quay lại ngành cũ nên tìm cách theo đuổi người muốn được gần vợ mình hơn.
"Nếu bạn nói cắt ngắn, tôi có thể cắt nó" Brick đồng ý làm theo những gì Day nói, bởi vì ngày nay, anh ấy không bao giờ đi cắt tóc, vì đã có người làm việc đó cho anh ấy.
🚪Cốc... cốc
Tiếng gõ cửa phòng ngủ vang lên. Day đã để Brick chui đầu ra khỏi đùi, vì vậy anh ấy đứng dậy và mở cửa thì thấy đó là Nan và Mac. Rồi Day bỏ đi để hai người vào. Nhìn người bước vào, Brick nhướng mày.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Brick hỏi, lăn qua lăn lại để Nan và Mac ngồi xuống đi văng.
"Hahaha, Brick, sao mày có thể ngu thế chứ," Nan bật cười vì khi Brick di chuyển để nhường chỗ cho Nan và Mac, đầu của anh ấy đã đập vào tường phòng ngủ.
"Chết tiệt...đau quá...Mày cười cái quái gì vậy? Tao đi đỡ mày ngồi xuống" Brick hét vào mặt Nan khi anh ta ôm đầu vào tường. Day đóng cửa phòng ngủ và lắc đầu chán nản. Rồi anh bước đến ngồi cạnh Brick, lúc này anh đang ngồi với vẻ mặt cau có.
"Day, nhìn đi" Brick quay lại và cho Day xem trán mình. Day đặt nhẹ tay lên vết đỏ nhưng không sưng. Trên thực tế, trán không bị va đập mạnh.
"Tại sao những chuyện này lại xảy ra với tôi, đau bụng và đập đầu vào tường," Brick càu nhàu.
"Bạn tự làm mình bị thương," Day nói với vẻ không nghiêm túc trước khi quay sang Nan và Mac, những người vẫn đang ngồi cười nhạo Brick.
"Cái quái gì đã xảy ra vậy?" Day hỏi Nan.
"Không có gì. Những người bạn của bạn mà chúng ta gặp hôm nay đã đến kiểm tra doanh trại. Tôi đến để thông báo cho bạn biết trong trường hợp bạn muốn mời họ dùng bữa," Nan trả lời. Ngày gật đầu.
"Bạn muốn ăn tối ở đâu?" Ngày hỏi.
"Chà, chúng ta sẽ đưa bạn đến một nhà hàng có món tôm sông nhé? Chúng ta hãy kết thúc bữa ăn của mình cùng nhau," Nan đề nghị. Brick gật đầu ngay.
"Tốt, tôi muốn ăn nữa," Brick vội vàng nói, trước khi quay sang nhìn Day và nhếch mép cười.
"Nhưng hôm nay mình chỉ ăn một chút thôi, đừng ăn nhiều quá lại đau bụng đấy" Brick nói tiếp ở cuối khiến Nan và Mac bật cười.
"Tôi nghĩ bạn và Day vẫn ổn," Mac đột ngột nói,
"Nếu bạn và tôi hòa thuận với nhau, tôi sẽ có thể đưa bạn đi," Mac nói một cách mỉa mai. Trước đây, anh ấy chỉ muốn Brick vì anh ấy thích vẻ ngoài của anh ấy, nhưng ngày nay, Mac cho rằng mình thật may mắn khi không hẹn hò với Brick.
"Ha ha, nếu như ta và ngươi hẹn hò, ta nghĩ chúng ta sẽ tử chiến. Hơn nữa Mạc gia, bản thân ngươi không thích hợp ai quản, ngươi cần có người chiếu cố ngươi, như vậy tên khốn kiếp kia, vậy thì tốt rồi." " Brick nói đùa về câu chuyện của mình và Mac giả vờ không hiểu nên Nan tức giận đẩy đầu người yêu, còn Mac thì nhấc chân đá vào chân Nan khiến Brick nghiêng người về phía Day.
"Cặp đôi này không xấu hổ," Brick nói đùa với Day.
"Con nghe mà," Nan liền trách mắng. Brick mỉm cười. Trước khi tiếp tục nói về nhà hàng, mãi một lúc sau Brick và Day mới mời Phat và Miles lên phòng. Cả hai đồng ý và hẹn gặp nhau ở sảnh ký túc xá.
.........
"P'Miles, anh thuê xe máy à?" Brick hỏi khi họ tập trung trước ký túc xá và đang định thảo luận xem họ sẽ đi cùng nhau như thế nào vì hôm nay Pom lại cho Nan mượn xe.
"Vâng, tôi cũng sẽ ra ngoài và chụp ảnh vào buổi tối. Vì vậy, tôi đã đi thuê xe máy, bạn có thể đi ô tô. Phát và tôi sẽ đi xe máy phía sau", Miles kết luận. Mọi người đồng ý và hướng đến nhà hàng cách đó không xa.
"Tại sao chúng ta không thuê một chiếc xe máy để đi?" Brick hỏi khi nhớ ra.
"Bạn không muốn đuổi theo Day sao?" Nan nói lại.
"Tôi muốn lái xe một mình, nhưng anh trai bạn không thích tôi đi xe máy, bạn biết đấy," Brick nói, liếc nhìn Day, người không nói gì.
"Ồ, tôi vẫn nhớ khi anh ấy dừng lĩnh vực của tôi khi bạn bí mật đến đua xe," Nan nói đùa.
"Anh là người đã nói với Day," Brick nói đùa vì anh không còn tức giận nữa.
"Hừ, ngươi cho rằng ta có thể lừa hắn sao?" Nan cãi lại.
"Vì vậy, bạn sẽ tham gia cuộc thi một lần nữa?" Day hỏi ngắt lời khiến Brick lập tức ôm lấy cánh tay Day mà lắc đầu cho đến khi đầu bù tóc rối.
"Không, anh sợ" Brick vội nói để chiều lòng người yêu, vì thật ra anh không dám nói dối Day để làm chuyện như vậy nữa, hơn nữa anh sợ mất người yêu nếu làm điều dại dột.
Họ không nói chuyện nữa, cho đến nhà hàng. Mọi người xuống xe. Phat và Miles cũng đến tham gia, còn Nan chọn ngồi bên bờ sông. Khi ngồi xuống ghế, họ xin đồ ăn và tiếp tục nói chuyện.
"Hôm nay ngươi định giết bao nhiêu?" Nick hỏi về tôm nướng.
"Tôi sẽ có một cái và sau đó có một số thứ khác," Brick nói lại.
"Tại sao?" Miles tò mò hỏi. Brick mỉm cười đáp lại, cũng như liếc nhìn Day, người đang ngồi ăn trong im lặng.
"Hôm qua ăn hơi nhiều nên bị đau bụng, Day cũng tức giận. Hôm nay định ăn no thì ăn một chút." Brick trực tiếp nói. Miles mỉm cười trìu mến.
"P'Brick cũng là một đứa trẻ," Phat nói đùa.
"Ý của ngươi là mặt của ta?" Brick lập tức hỏi.
"Không, là thói quen." Khi Phát nói xong, Neil, Nick, Nan, Mac và Miles cười phá lên. Còn Day thì ngồi lại, khóe miệng khẽ mỉm cười. Brick đưa tay xoa đầu Phát không mạnh lắm, như phát cáu.
"Ăn xong còn tiếp tục chụp sao?" Day quay sang Miles, gật đầu với chiếc máy ảnh của Miles
"Vâng, tôi sẽ đi xe máy và chụp vài bức ảnh về thành phố cổ vào ban đêm,"
"Hai người thật dễ thương," Nan trêu chọc, và Miles khẽ cười khúc khích.
"Nếu như hai người đi ngang qua, lại có người thứ ba đi tới?" Nick giả vờ hỏi đùa khiến cả bàn im bặt.
"Nick chết tiệt, anh đang nói cái quái gì vậy?" Brick lập tức quay ra chửi bạn mình. Những người khác cười vì họ biết rất rõ rằng Nick chỉ nói đùa.
"Nói sang chuyện khác đi, ai mà nói chuyện ma. Tôi thực sự sẽ đá vào mồm," Brick đe dọa.
"Với Day, bạn có dám đá anh ấy không?" Nan hỏi, làm vẻ mặt thích thú trêu chọc anh.
"Day đừng nói gì cả, đi ăn đi. P'Miles và Phat có thể tiếp tục chụp ảnh", Brick chuyển chủ đề. Không ai tiếp tục nói chuyện về ma cho đến khi no nê và thanh toán hóa đơn, khi bước ra xe họ trò chuyện thêm với Phat và Miles, trước khi cả hai tách ra để tiếp tục chụp ảnh. Phần còn lại của nhóm, họ đã trở lại doanh trại, nhưng Brick và Day vẫn chưa về phòng của họ. Họ đã ngồi xuống để uống trong hội trường.
"Anh định ăn bánh sao?" Day hỏi, và Brick lắc đầu.
"Hôm nay tôi không ăn," Brick cười đáp, mặc dù trong lòng rất muốn ăn.
"Tôi sẽ cho bạn một miếng để bạn không ăn quá nhiều," Day nói nhẹ nhàng vì Brick thực sự ăn ít cơm hơn bình thường.
"Nghiêm trọng?" Brick vội hỏi. Khi Day gật đầu, Brick vội vàng gọi một miếng bánh để ăn. Sau đó anh ngồi xuống và tiếp tục nói về việc trở lại vào ngày mai. Một lúc sau thì dắt nhau vào phòng ngủ.
"Ngày mai chúng ta sẽ trở lại." Brick, người đã tắm rửa thay quần áo, nằm xuống giường nói chuyện với Day, người cũng vừa tắm xong và đi ra với chiếc khăn tắm quấn quanh eo. Day bước đi thay đồ nhưng bất ngờ bị Gạch đè lên người, làm những giọt nước từ mái tóc vừa gội nhỏ xuống mặt người yêu.
"Ngày, trời ẩm ướt." Brick vội lấy chiếc khăn tắm nhỏ mà Day choàng qua vai để lau khô đầu ngay lập tức. Brick quay lưng sấy mái tóc của Day xõa trên người người yêu,
"Được rồi, khô ráo rồi, không mệt sao?" Brick hỏi với một nụ cười, Day nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Brick trước khi từ từ đi xuống phía Brick từng chút một cho đến khi môi họ gặp nhau.
Day hôn Brick một cách cuồng nhiệt và ích kỷ, mút và kéo đầu lưỡi của Brick cho đến khi anh đau đớn.
"Ôi," Brick rên rỉ trong cổ họng, mặc dù anh cảm thấy đau, nhưng anh cũng cảm thấy ngứa ran ở ngực. Day hôn và cắn mạnh vào môi dưới của Brick, trước khi nhẹ nhàng dứt ra, Day lườm người yêu khiến Brick mím môi lại.
"Chuyện gì vậy?" Brick khẽ mỉm cười hỏi.
"Hôm nay tao sẽ phạt mày, mày sẽ bị phạt vì tội bướng bỉnh không nghe lời tao" Day đáp lại khiến Brick ấm ức.
"
"Bạn sẽ biết," Day nói trước khi hôn Brick một lần nữa. Brick tự mình hôn lại người yêu. Một phần vì Brick muốn lấy lòng Day, để ít nhất Day có thể làm dịu đi sự bực bội. Nhưng Brick sợ không thể đi tàu trở lại Bangkok vào ngày mai.
"Hmmmm..." Brick rên rỉ trong cổ họng. Khi Day ép cơ thể anh vào người anh chỉ bằng một chiếc khăn tắm, Brick cảm thấy có gì đó tỉnh táo và cương cứng. Mùi dầu gội và mùi xà bông thơm dịu trên người người yêu càng làm Brick rạo rực hơn. Day cởi áo người yêu rồi cúi xuống vùi vào chiếc cổ trắng ngần của người yêu mà hôn hít cũng như cắn thật mạnh.
"Ôi, Day, đau quá," Brick hét lên khi Day cắn vào cổ anh. Brick chắc chắn rằng phải có một dấu vết vì Day đã cắn khá mạnh cho đến khi anh bật khóc. Day kéo môi ra để xem biểu hiện của Brick, người cau mày, khóe mắt đẫm nước.
"Lần sau đừng bướng nữa, hiểu chưa?" Day nói với giọng khàn khàn trước khi cúi xuống hôn lên khóe mắt Brick.
Brick gật đầu, Day cúi xuống liếm những vết cắn đứt, dùng lưỡi liếm phần trên ngực, Day từ từ kéo quần Brick xuống, cho đến khi cơ thể trần trụi, Day hôn và mân mê ngực người yêu một cách nhẹ nhàng. Bụng dưới của Brick ấm áp và run rẩy.
"Day...nhẹ nhàng, nhẹ tay," Brick rên rỉ khi Day cắn xuống ngực anh trong khi liếm nó bằng lưỡi, khiến Brick vặn vẹo. Day dùng môi mân mê đầu vú Brick, luân phiên hai bên bú liếm cho đến khi Brick lắc mặt xua đi sự nhạy cảm.
"Ahhhh... Day, tuyệt vời quá" Brick rên lớn, Day nhẹ nhàng vuốt ve mông Brick rồi ấn cặc Brick đang cương cứng lên vì những động tác của Day, anh dùng tay vuốt dọc con cặc từ trên xuống dưới, rồi dùng tay xoa nắn. tay kia anh dùng ngón tay vuốt ve hậu môn của người tình. Điều đó khiến Brick rùng mình, vì vậy Day nắm lấy con cặc của anh và của Brick cùng nhau và bắt đầu di chuyển nó lên xuống.
"Ah... hmm." Day rên rỉ trong cổ họng, môi và mũi anh vẫn vùi vào cổ người yêu. Brick vòng tay quanh cổ Day. Giờ đây, bất kể Day cắn hay hút ở đâu, Brick cũng không còn cảm thấy đau nữa. Thay vào đó, anh ấy cảm thấy ngứa ran khi sự nhạy cảm hoàn toàn át đi cơn đau.
Day khẽ rụt tay lại. Nó khiến Brick phát điên lên, không chỉ anh mà cả Day nữa, anh nghiến răng vì ê buốt. Nhưng Brick chưa kịp tới thì Day đã chặn tay lại khiến Brick hít một hơi hụt hơi lập tức ngước nhìn khuôn mặt. Ngày khẽ mỉm cười. Anh cúi xuống hôn ngấu nghiến lên môi người yêu rồi dứt ra.
"Đứng lên,". Day nói trước khi kéo Brick ngồi xuống. Ngày chuyển sang ngồi dựa vào tường.
"Cái gì?"
"Ta sẽ trừng phạt ngươi, nhưng lần này ngươi phải tự mình làm." Day cười nói, Brick trên mặt bởi vì mỗi lần đều cảm thấy ngượng ngùng, trên mặt đều nóng lên.
"Lấy gel từ túi của bạn" Day ra lệnh.
Vì vậy, Brick phải lấy gel ra khỏi túi và ngồi trước mặt Day, người đã tiến đến và rút con cu của mình ra và chờ đợi, trong khi nhìn Brick khiến Brick nóng bừng.
"Càng đi chậm, bạn càng xấu hổ," Day nói. Sau đó Brick vội vàng di chuyển và bôi gel lên con cu của Day, sau đó bôi gel vào ống hậu môn của mình với đôi mắt của Day theo dõi mọi hành động của người tình. Day liếm môi khi thấy người yêu chuẩn bị sẵn sàng. Brick leo lên và ngồi vào lòng Day. Sau đó, anh ta giữ con cặc của Day ở đúng vị trí trước khi Brick từ từ ấn vào, Day giữ chặt hông của Brick.
"Ư..." Brick mím chặt môi khi đầu cặc dần xâm nhập vào cơ thể. Brick ấn từ từ từng chút một, Day cũng di chuyển con cặc của Brick. Day nâng hông lên một chút để đút con cu vào hết cỡ, Brick lập tức bám lấy vai Day.
"Ah...ah" Brick rên rỉ trong sự phấn khích. Day túm lấy cổ Brick và hôn anh ta một cách say đắm. Tay còn lại tiếp tục sục nhẹ con cặc của người tình.
"Di chuyển," Day khàn giọng nói.
Brick sau đó từ từ đung đưa lên xuống trong lòng mạnh mẽ của người yêu, với Day giúp đỡ và nâng hông của anh ấy.
Tiếng da thịt chạm vào da thịt vang lên nhịp nhàng cho đến khi Brick quen dần và tăng tốc các động tác. Day ngồi dậy và nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Brick. Anh đưa tay xuống liếm phần trên ngực của Brick.
"Chết tiệt...ah...sâu quá." Brick rên lên vì xúc động tột độ. Day cũng nghiến răng để giảm ê buốt.
"Hmm...ah" Day rên rỉ không kiểm soát. Anh đẩy người ra khỏi bức tường và nằm ngửa với Brick vẫn ngồi dậy và di chuyển. Day sau đó lắc hông của người yêu mạnh hơn. Tiếng đập mạnh đến nỗi Brick rên rỉ không kiểm soát.
"Ah...ah..." Brick rên rỉ với cảm giác ngứa ran. Anh ấy đá nhanh và chậm cho đến khi có vẻ như Day không thể chịu đựng được nữa và để Brick kiểm soát trò chơi. Day nhấc bổng anh lên và cúi xuống hôn anh, sau đó anh quyết định điều khiển trò chơi và dùng hai tay ôm lấy người Brick và nằm đè lên người anh. Sau đó Day bắt đầu đung đưa hông một cách nặng nề, khiến cơ thể Brick run lên bần bật.
"Ugh...ahh," Brick rên rỉ với sự kích thích tột độ.
"Chết tiệt... á!" Day cũng rên lên, con cặc của Brick cọ sát vào bụng Day, cho đến khi Day cảm thấy con cu của mình đang ngoáy mạnh trong kênh. Sau đó anh đẩy hông nhanh và mạnh không ngừng.
"Ngày... uh..." Brick rên rỉ khi cắn môi. Ngày cũng sắp đến, cho đến khi cuối cùng Ngày đến trên cơ thể người yêu của anh ta, trong khi Brick cũng đến trên bụng của Ngày, người đã lắc hông điên cuồng khi anh ta đến.
"Ồ!" Day rên lên sung sướng. Brick vùi mặt vào vai Day, cố lấy lại nhịp thở. Day nhẹ nhàng hôn lên thái dương người yêu.
"Tôi mệt," Brick khẽ thì thầm, cả hai trái tim đều đập thình thịch.
"Ngươi vội vàng như vậy đi đâu? Ngươi cho rằng chỉ một vòng là trừng phạt kết thúc sao?" Ngày hỏi,
"Nhưng ngày mai tôi phải đi tàu trở lại Bangkok." Brick vội phản đối.
"Được rồi, tôi sẽ tìm cho bạn một cái đệm để ngồi," Day nói với một nụ cười trước khi ngồi xuống và lật Brick nằm ngửa. Rồi Day lại bắt đầu di chuyển hông.
.............
"Brick, em tỉnh chưa?" Giọng nói của Mac vang lên.
Họ tập trung tại sảnh khách sạn để ăn sáng và chuẩn bị quay trở lại Bangkok. Mọi người chất đầy đồ đạc của mình, trong khi Brick ngồi gục đầu trên chiếc bàn kính đã kiệt sức.
"Hmm, tôi buồn ngủ," Brick trầm giọng nói.
"Ồ, tôi có thể hiểu tại sao bạn buồn ngủ, nhìn đây," Nick nói, trước khi chỉ vào cổ Brick, khiến Brick nhanh chóng di chuyển cổ áo sơ mi của mình, sau đó ngẩng đầu lên để nhìn vào Nick ' khuôn mặt với đôi mắt hung dữ. Nick và Mac cười nhẹ.
"Cái gì?" Giọng Day vang lên, cùng với bát cháo.
"Bạn không cảm thấy tiếc cho bạn của tôi, bạn biết rõ rằng anh ấy sẽ bắt chuyến tàu trở lại," Nick trêu chọc Day, nhưng đôi mắt của anh ấy hoàn toàn chế giễu bạn mình. Brick tức giận ném một quả vào đầu Nick.
Day nói với người yêu: "Em có thể ăn ngay bây giờ để chúng ta quay lại.
"Hai người các ngươi trở về đúng không?" Day quay sang hỏi Phat và Miles, hai người gật đầu. Khi mọi người đã ăn no và hài lòng, người chủ đề nghị đưa họ đến ga xe lửa, nơi Nan, Mac, Phat và Miles tình nguyện ngồi ở phía sau xe tải, trong khi Day, Brick, Neil và Nick ngồi ở phía trước. , trước khi lên lầu mua vé và đợi tàu.
"Ngồi đây trước đi." Day lấy chiếc gối anh vừa mua,
"Mấy tên ngốc đó định chọc ghẹo tôi," Brick trầm giọng nói.
"Giữa việc nghe những lời chế nhạo và ngồi mỏi mông mỏi lưng dọc đường, bạn sẽ chọn cái nào?" Day nói, và sau đó Brick ngồi xuống.
Sau khi ngồi xuống một chiếc đệm mềm, Brick cảm thấy dễ chịu hơn. Bạn bè của anh ấy nhìn anh ấy trêu chọc, nhưng không ai nói gì cho đến khi tàu đến. Cả 8 người đã lên tàu. Day, Brick, Phat và Miles ngồi đối diện nhau. Neil, Nick, Nan và Mac ngồi đối diện nhau nhưng ở phía đối diện. Ngày để Brick ngồi cạnh cửa sổ, như thường lệ, họ đặt những món đồ lưu niệm và túi xách của mình lên kệ phía trên.
Brick ngay lập tức gục đầu vào vai Day và ngủ thiếp đi. Day cứ ôm Brick đi ngủ vì anh biết rất rõ Brick là do anh mà ra.
"Ủa, P'Day nghiêm túc quá nhỉ", Phát trêu vì nhìn thấy vết hằn trên cổ người yêu, Day cười nhẹ.
"Cười như thế, anh nghĩ em sẽ làm thế với anh sao," Phat giả vờ nói trước khi quay lại hỏi người yêu khiến Miles đang giơ máy ảnh lên nhìn bên đường sắt phải khựng lại một chút. một lúc rồi quay sang nhìn khuôn mặt Phát với ánh mắt bất động, Phát khẽ cười trước khi thì thầm điều gì đó với người yêu. Day quay ra nhìn khung cảnh bên ngoài, với Brick đang ngồi trên vai, Day khẽ thở dài nghĩ đến Sorn, người đã vượt ngục.
Day ngồi nghỉ mắt ngắm nhìn phong cảnh cho đến khi cuối cùng cũng đến Bangkok. Thế là anh đánh thức Brick dậy để xuống tàu. Brick lặng lẽ đi theo Day. May mắn thay, Nan đã giúp bế Day'
"Hai người các ngươi thật sự không cùng chúng ta trở về sao?" Nan quay sang hỏi Phat và Miles, những người còn lại trên tàu. Nan hỏi liệu họ có quay lại cùng nhau không vì anh ấy sẽ yêu cầu xe đưa cả hai đến. Nhưng Phat và Miles từ chối vì con đường đã khác.
"Không sao đâu, cảm ơn rất nhiều," Miles mỉm cười trả lời trước khi tạm biệt nhau.
Nan đã gọi để yêu cầu được đón tại ga Hua Lamphong. Họ không đợi lâu khi xe đến. Sau đó mọi người thu dọn đồ đạc lên xe và lái về nhà.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lt