CHƯƠNG 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

7 . Ghét

Mặt Trăng lẩn khuất tìm giấc chiêm bao sau dải mây mỏng màu xanh đen . Gia Tú ngồi lặng bên bàn làm việc , phiêu diêu giữa những nốt nhạc u uẩn . Đối diện nàng là ly rượu . Nàng đăm đăm nhìn nó mà không dám động đến . Kể từ cái đêm say bí tỉ bên hồ bơi , tối nào nàng cũng thèm rượu . Chất cồn nới lỏng cái vỏ quy tắc úp chụp trên nàng . Chất cồn khiến những thân yêu xa xưa trở nên sống động , cho nàng một lần nữa nếm vị hạnh phúc . Nhưng nàng mê đắm mà cũng kinh hãi ký ức của chính mình .

" Thần khâm phục lòng chung thủy của Nữ hoàng . Bốn năm qua , người nghe bản hòa tấu sầu thảm này cũng vài nghìn lần " - Tiếng Duy Thức bang nơi cửa .

" Vì từng nốt nhạc được dành riêng cho ta . " - Gia Tú chắn đường đáp trã .

Duy Thức nhếch mép , ngồi phịch xuống chiếc So-pha đối diện bàn làm việc của Gia Tú . Anh quăng lên chiếc bàn khách 1 tờ báo .

" Bản tin thời sự đặc biệt , trang nhất các báo lớn nhỏ đều đăng tin Nữ hoàng sẽ kết hôn cùng thần . Thế mà chú rể lại là kẻ sau này cũng hay chuyện . "

" Cha mẹ anh rất hoan hỉ với việc tốt lành này . Chuyện anh biết sớm hay muộn đâu quan trọng . " - Gia Tú tặng cho Duy Thức một ánh mắt thách thức cùng cái nhếch mép điệu đà .

" Vừa tuần trước , Nữ hoàng kể lể cho thần nghe về chuyện yêu đương quá khứ , hôm nay đã sẵn lòng cưới thần ư ?? "

" Chẳng phải anh luôn sẵn lòng kết hôn với ra ? " - Gia Tú cười khẩy , rồi khoan khoái nhấc ly rượu lên uống cạn .

Nhìn nàng , Duy Thức không rõ bản thân đang thấy thú vị hay chán chường . Vị Nữ hoàng luôn đeo lên dung nhan những lớp lạnh lùng xa cách , thật ra tâm tính chỉ nhỉnh hơn thiếu nữ một chút . Nàng , hoài chưa chịu trưởng thành . Nàng , đơn độc trong những tinh ranh , lấy việc đùa ác với anh mua vui chốc lát , hòng chống chọi cái buồn tẻ đến sẫm người vung vãi khắp cấm cung .

Sau khi thả ly rượu đã cạn không xuống sõng soài trên bàn , Gia Tú lại gục đầu , lẩn trốn vào thế giới trầm mặc riêng của nàng . Ký ức tuần tự xếp hàng . . .

Ấu thơ của nàng là chuỗi ngày tháng vui buồn một mình , chơi đùa một mình . Nàng chỉ có anh trai là thân thuộc nhất , nhưng hiếm khi được anh em gần nhau . Rồi những ngày du học  trời Âu , nàng tự vun đắp cho mình 1 thế giới khác , trái ngược nơi chốn nàng bỏ . Nàng có Bách , có những cuộc vui , có rượu . Thế rồi . . . Ngay khi vừa nhuốm thân quen quăng ngược trở về tòa cung điện luôn tỏa hào quang trong lạnh lẽo .

Mỗi ngày hít hở bầu khí cao sang , từng tế bào trong nàng bị bức chặt bởi tôn nghiêm , trách nhiệm và lũ xúc cảm tệ hại . Nàng chán nản trân châu bảo ngọc , căm ghét uy quyền nặng nề với chiếc vương miện trên đầ . Nàng hoảng hốt giữa cung đình nguy nga mà thâm hiểm - Cái thế giới nàng không cách gì điều khiển và phải khó khăn lắm mới níu giữ được những phần tự chủ của riêng mình .

Ngay từ ngày đầu tiên trên ngai vàng , nàng đã bấu níu chặt vào Duy Thức như đứa trẻ con lần đầu ra biển nắm chặt cha me . Nàng ngu muội và bất lực mong rằng nguồn năng lượng vĩ đại cùng tình cảm sâu sắc Duy Thức dành cho chốn cung quyền có thể truyền sang cho nàng theo thời gian . Nhưng nàng cũng chán ghét anh như chán ghét chính cái nơi xa hoa nàng phải sống , chính từng viên gạch nàng bước trên . Nàng chát ghét anh , cho người khiến cho người ta chột dạ bởi vẻ tri thức cao ngạo và lạnh lùng . Ghét , nhưng anh lại là bình Oxy của nàng giữa hoàng cung quánh đặc . Ghét , để nàng giữa điện vàng lạnh giá , cảm xúc trong nàng vẫn không chết . Cho dù đó là thứ cảm xúc tiêu cực nhất trần gian .

HẾT CHƯƠNG 8

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro