Nắng Tắt ~ Ngày Trôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màn đêm đổ dài trên những cung đường
Bầu trời hôm nay nhiều sao quá anh nhỉ
Em chợt nhớ đến mấy câu nằm trong bộ tiểu thuyết xưa cũ nào đó:
"Bao nhiêu đèn, bao nhiêu sao cũng chẳng thắp sáng được màn đêm
Bao nhiêu lời, bao nhiêu lệ cũng không thể cứu vãn một tình yêu đã chết"
Một khắc khi mình thốt lên lời biệt ly
Em biết rằng làm gì có ngày trở lại
Đêm đen đến cô quạnh cứ như lòng em
Gặm nhấm từng chút, từng chút một những tòa thành ký ức
Sau những chuỗi ngày đằng đẵng không anh
Em mệt nhoài vấp ngã
Chẳng muốn nghĩ nhiều, chẳng muốn nhớ về những ngày trôi ngược dòng nỗi nhớ
Giữa những chiều nắng tắt đêm buông
Em thấy mình thật nhỏ bé
Kỷ niệm như một thước phim, chậm rãi lướt qua trước mắt
Làm em chết lặng đi mỗi khi có gì đó gợi nhớ về anh
Em unfollow anh rồi nhưng lại nhịn không được
Thỉnh thoảng gõ tên anh, vào xem lại những bức hình  đã nhuốm màu quên lãng
Ngày em biết anh có người yêu mới
Những bức tường thành em cố công dựng lên trong tim, cứ ngỡ chắc chắn lắm nhưng lại đổ nát đến vụn vỡ
Anh không sai!
Em biết chứ, nhưng vẫn thầm trách anh
Trách anh thay lòng nhanh đến vậy
Khắc trước còn mặn mặn nồng nồng
Quay đầu đã thấy tàn phai
Giây phút trái tim trở nên vỡ tan, đâu đó trong cõi lòng lẳng lặng hiện hữu một vết thương
Nó âm thầm ở đó, cứ ngỡ sẽ ổn lắm
Ấy vậy mà chỉ khẽ chạm một chút thôi
Vết thương ấy lại âm ỉ đau
Đau một nỗi đau đã cũ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro