P5:TRẦN THỦ ĐỘ - quyền thần hai triều đại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhưng trước khi tuyên dương thì Ad vẫn sẽ tóm tắt ngắn gọn bản tội trạng của cụ Trần Thủ Độ với con cháu nhà Lý.

1. Ép Lý Chiêu Hoàng nhường ngôi cho chồng là Trần Cảnh.

2. Bức tử vua Lý Huệ Tông khi ông đã phát điên (không biết điên đùa cho vui hay điên thật).

3. Chôn sống mấy trăm mạng người trong tông thất nhà Lý. (Nghi vấn do họ Lý tự đào hố âm mưu ám sát vợ chồng Cảnh Kim, bị cụ Độ phát hiện nên chơi lại).

4. Ép Trần Cảnh bỏ Chiêu Thánh, lập công chúa Thuận Thiên làm hoàng hậu.

5. Lấy bà Trần Thị Dung, vốn là hoàng hậu của vua Lý Huệ Tông, mẹ của Lý Chiêu Hoàng.

Nghe đến đây cụ Độ trừng mắt quát, tình yêu không có lỗi nha mày. Ad sợ xanh lè mắt mũi nên màn kể tội sẽ khép lại tại đây.

Trong bài nịnh bợ bà Chiêu Hoàng, Ad đã nói người dẫn nhà Lý bước đi hùng dũng trên con đường dẫn đến họa diệt vong là vua Lý Cao Tông. Vậy ông nội của bà Chiêu Hoàng đã làm cái quần què gì nên tội? Thưa, cụ cố Cao Tông cũng có đầu óc sáng láng và rất hiểu lễ độ cho tới khi cụ được đặt mông lên bệ rồng. Cụ cố ăn chơi sa đọa, thích giương cung bắn chim cò, thú kiểng. Giặc dã, cướp bóc, nhân dân đói kém cụ xem như chuyện nhà hàng xóm. Cụ khoái xây cung điện, đền chùa vô tội vạ, hao tốn tiền của và sức lao dịch vô số kể. Nói chung Đại Việt dưới thời cụ cố Cao Tông đã trở thành một mớ bầy hầy nát bét, vô tổ chức, vô kỉ luật.

Năm 1257, triều đình non trẻ lần đầu tiên phải đối mặt với kẻ thù bá đạo nhất thế giới lúc bấy giờ là đế quốc Mông Cổ. Thiết nghĩ nếu dạo trước cụ Độ không rắn tay thì cái mớ bầy hầy nát bét mà cụ cố Cao Tông để lại làm gì đủ tuổi mà cân kèo với vó ngựa Mông Nguyên.

Trong chiến tranh Mông Nguyên - Đại Việt lần thứ nhất, cụ Độ còn hùng hồn để lại một phát ngôn đi vào huyền thoại:

- Đầu thần vẫn đung đưa trên cổ thì bệ hạ đừng lo gì hén.

(Nguyên văn là: "Đầu thần chưa rơi xuống đất, xin bệ hạ đừng lo.")

Cụ Thủ Độ tuy làm quyền thần nhưng được cái cực kì nghiêm minh và chính trực. (Viết đến đây, Ad lại trộm nghĩ cứ bợ ass cụ công khai thế này thì có khi nào cụ sẽ ghim mặt Ad rồi đem hoạn không. :| )

Một lần cụ bà Trần Thị Dung muốn đi qua cấm cung, bị một anh lính gan vãi cả to chặn lại. Cụ bà nổi cơn tam bành về ton hót với cụ ông. Anh lính sợ xanh lè mắt mũi, nghĩ thôi hỏng, quả này không giết thì cũng hoạn cả nhà. Chẳng ngờ cụ Độ nghe xong liền ban thưởng hậu hĩnh làm cụ bà giận dỗi mất mấy ngày.

Một lần khác cụ Độ lại thây kệ tình yêu trời bể, không ngần ngại trát trấu lên mặt cụ bà khi cụ bà tỉ tê xin việc cho thằng cha nào đó trong họ. Ban đầu cụ cũng giả bộ đồng ý. Xong khi cụ bà dắt thằng cha đó đến thì cụ bảo:

- Nhà anh nhờ có bà đây xin cho mới được làm quan, nên không thể giống với người thường được. Cắt một ngón chân để đánh dấu hén.

Thằng cha sợ xanh lè mắt mũi, chạy không kịp nhặt dép.


Mùa xuân năm 1264, mưa phùn bay bay, cụ Trần Thủ Độ qua đời, thọ 71 tuổi. Được vua Trần Thái Tông tôn thụy Thượng phụ Thái sư Trung Vũ đại vương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro