Thời gian giống như một loại men

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian giống như một loại men, ủ trái tim con người ta từ vị ngọt thưở ban sơ thành chua cay đắng chát. Không phải kẻ nào cũng thưởng thức được hương vị phong trần này, nhưng một khi đã thích rồi thì cứ muốn say mãi, trầm luân trong giấc mộng êm ru.

Sơn Đình Dạ Yến đã từng nói trong cuốn sách "Tôi muốn sưởi ấm thế giới có em":

"Đến một độ tuổi nhất định nào đó, từng trải sẽ thay thế cho lòng hiếu kì, cái gì cũng thiếu một chút, chẳng thể nào hoàn mỹ, nhưng khổ đau thì lúc nào cũng quá nhiều. Chỉ khi tự mình trải qua mới có thể thấu hiểu đối phương mà không cần nói gì. Có nhiều người nhìn bề ngoài thì phóng khoáng nhưng bên trong lại phải chịu vô vàn đớn đau khổ sở."

Rốt cuộc những đớn đau thế nào mới bào mòn được một tấm lòng từng nhiệt huyết hăng say, những khổ sở ra sao mới ủ được hương vị cay nồng nhường ấy. Bi thương chảy ngược trong tim, sợ là sớm đã chẳng thể nói thành lời.

Chúng ta, những vị khách đang ôm đầy chén rượu của mình, xin đừng trút cho nhau thêm giọt tổn thương. Nếu có gặp nhau trên con đường đã chếnh choáng hơi men, hãy dừng lại nhấp chén của đối phương một chút, để nhận ra những gì người khác trải qua cũng không bớt khó khăn hơn ta tí nào. Để rồi, sau tiếng thở dài, cứ thoải mái tựa vào nhau mà thì thầm: "Cũng đã cố gắng hết sức rồi, xin đừng quá thương tâm."

Thì thầm thôi, đừng đánh thức những con người đang say trong cơn mơ vì men rượu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tanvan