Người đã từng thương.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giờ đây mọi thứ thật xa xỉ đối với tôi. Anh đã đi xa rồi. Đó là một ngày mưa buồn, anh buông câu chia tay. Anh nói anh đã hết yêu tôi.
  Tôi đau lắm chứ, anh đâu có nghĩ cho cảm xúc của tôi. Có khi nào anh đã từng đặt mình vào cảm xúc của tôi chưa.
  Khi tôi cô đơn nhất, anh là người đến an ủi tôi, sưởi ấm cho trái tim này. Và đến khi tôi cần anh nhất thì anh buông câu giã từ.
  Tôi vẫn nhớ anh đã nói với tôi anh đã hết yêu tôi, giờ anh chỉ còn lại chút thương tôi thôi. Chữ "thương" là tất cả nhũng gì anh dành cho tôi. Tôi cảm thấy mình đang được anh dành cho mình tất cả thương hại của anh.
  Anh bước tới bên tôi một cách nhẹ nhàng, và ra đi để lại cho tôi cả một bầu trời giông tố. Tôi vẫn yêu anh, đó là sự thật.
  Dường như anh đã là một phần gì đó không thể thiếu trong tôi. Anh là bản nhạc còn dang dở, là bức tranh còn chưa đủ màu sắc và là tất cả thanh xuân của tôi.
  Tất cả những gì thuộc về anh vẫn còn ở đây, trong trí nhớ và trái tim vụn nát.
Mọi thứ đối với tôi như vừa xảy ra. Hôm mà tôi biết anh đã hết thương tôi, hôm đó trời vẫn trong xanh, mọi thứ vẫn rất đẹp dễ như ngày anh đến.
  Khúc nhạc thầm lặng giữa chiều muộn màng, vẫn là giai điệu ấy, nhưng nó lại nhuộm một màu buồn.
  Tôi ước gì thời gian có thể làm tất cả thay đổi, làm anh trở về bên tôi. Đối với tôi, anh là duy nhất, là mãi mãi, là kí ức đẹp đẽ thời thanh xuân, là những bồng bột của thời niên thiếu ngây dại.
  Mất đi anh là cảm giác khó chịu nhất mà tôi từng trải qua. Cảm giác đó giống như là cầm ngọn lửa thiêu dụi căn nhà mà mình đã sống rất lâu. Sau đó đứng nhìn tro tàn còn lại, cảm giác thật tuyệt vọng, nhưng không thể cứu vãn được gì cả.
  Anh đi mang theo đó là niềm vui của tôi. Giờ tôi không thể làm chủ được cảm xúc của mình nữa. Nhớ anh là điều tôi không thể phủ nhận. Anh để lại cho tôi cánh hoa tàn, để lại một phần thanh xuân còn sót lại.
  Cứ chạm vào từng mảnh kí ức là tôi không thể ngừng khóc. Tôi tạm chôn niềm đau đó trong những kỉ niệm của hai ta. Và anh thì tôi sẽ mãi vẫn để trong tim, anh vẫn sẽ ở đó, ngay trong tim. Tôi sẽ không bao giờ quên anh. Vì yêu anh mà tôi đã thấy được bản thân mình mạnh mẽ như thế nào.
  Nắng chiều bao trùm lên khung cảnh hoang sơ. Một màu thương, màu nhớ.
Thiếu anh cuộc sống vẫn muôn vàn màu sắc, nhưng lại thiếu đi gam màu mà tôi yêu.
  Cơn gió vô tình lay chuyển làm cho cánh hoa khẽ rơi xuống. Cánh hoa vẫn sẽ nằm im cùng nỗi nhớ. Sẽ vẫn ở đó, và cánh hoa đã từng là một phần của một bông hoa đẹp đẽ nhất. Và đến bây giờ tôi vẫn nghĩ rằng mình vẫn thuộc về ai đó.
  Tôi đã từng yêu anh như thế. Cho dù amh đã đi, nhưng cảm ơn anh đã vẽ lên một phần thanh xuân của tôi, vẽ lên một bức tranh hạnh phúc của hai ta. Nhờ anh mà tôi mới biết không có gì là mãi mãi cả, cái gì rồi cũng sẽ thay đổi, quan trọng là sớm hay muộn thôi.
  Cảm ơn anh đã đến bên tôi, cho tôi cảm giác được đau là thế nào. Một nỗi đau sẽ không bao giờ nguôi ngoai trong trái tim của tôi.
  Tạm biệt anh, người con trai tôi yêu nhất, yêu đến đau lòng.
  
Gửi anh người con trai tôi đã từng thương.

     01:07 a.m
    22-8-2018
    #LNF

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro