chương 39:Vỗ về (cao H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kharhan bế cô trở về lều trướng. Hắn đặt Mẫn Mẫn lên giường, toàn thân cô đỏ ửng cả lên có lẽ là do sức mạnh của viên ngọc quá tải trong cơ thể yếu ớt của con người. Hắn uống một ngụm nước đút cho Mẫn Mẫn, giọng nói lạnh lùng:" nàng mau uống thêm nước, máu huyết sẽ lưu thông tốt hơn" Tuệ Mẫn chỉ khó chịu rồi yếu ớt lắc đầu, cô cảm tưởng từng mạch máu bản thân như muốn nổ ra vậy.

" Tôi không uống đâu nóng quá... Khó chịu quá"

Hắn thâm trầm nhìn cô, tay cũng không quên cởi bỏ những lớp áo xuống nhìn những vết thương đang rỉ máu hoặc tím tái từ đính ngọc. Nhìn vào những vết thương của Tuệ Mẫn, toàn thân hắn khựng lại, đồng tử của hắn mở lớn nhưng ánh nhìn của hắn lúc này trở thành một màn đêm sâu thẳm. Hắn gấp rút hai tay vội cởi toạc quần áo của cô ra nhìn cho thật rõ những vết thương trên cơ thể Mẫn Mẫn, thần sắc hắn trắng bệch tràn đầy sự lo lắng lẫn ngạc nhiên vì những viên ngọc được trao bang nãy bám trên người cô đang dần khiến miệng vết thương sưng đỏ trầm trọng.

Hắn sực tỉnh, trước đây khi chưa nhậm lễ trưởng thành hắn đã chứng kiến nhiều lễ trao ngọc của thú nhân, việc đau đớn của giống cái là điều không tránh khỏi nhưng khi sáp nhập hoàn thành thì viên ngọc sẽ nhanh chóng phát huy tác dụng thần kì chữa trị khỏi nỗi đau trên người giống cái đó nhưng vì sao Kralisa của hắn có phần không tương thích được với những viên ngọc này chứ. Hắn toát mồ hôi hột, ánh mắt hoang mang, bàn tay nắm chặt lấy áo của Mẫn Mẫn chăm chú nhìn vào thân thể nóng bỏng của cô.

Mẫn Mẫn vừa hoảng hốt vừa căm phẫn trước hành động của hắn liền dùng hết sức lực ngồi dậy đẩy hắn ra, hai mắt cô ngấn nước ủy khuất, uất ức mắng cái tên lang thú này: "tên khốn khiếp này chẳng lẽ anh chưa thấy tôi đủ thê thảm sao... ư... đau quá" Vết thương hành hạ Tuệ Mẫn đau đớn toàn thân. Mặc dù miệng vết thương chỉ có kích thước không lớn nhưng đối với một người chưa từng chịu đựng một lúc 4, 5 cái lỗ trên người như thế này thần trí hiển nhiên bấn loạn.

Caesar chau mày nhìn Mẫn Mẫn, hai mắt tinh quang không nhịn được lóe lên một sự bi thương lẫn lo sợ tột cùng. Trước đây, hắn từng nghe qua có tifnh huống giống cái vào ngày thành hôn do quá yếu ớt không chịu được lễ trao ngọc mà hoại tử da thịt sau đó dẫn đến tử vong. Càng nghĩ hắn càng rùng mình, Kralisa của hắn lại có biểu hiện vết thương không lành lại mà còn trầm trọng thêm.
Nếu thực sự xảy ra chuyện gì với Kralisa của hắn chắc hắn phát điên mất. Caesar... hắn cắn chặt răng lại trong lòng thực sự đau khổ, hắn không biết phải cảm giác này như thế nào cả.

Hắn biết hắn phải cứu Tuệ Mẫn. Hắn cúi đầu liếm lấy đôi môi của cô, thoát một cái đẩy nụ hôn thật mạnh như truyền hết sức mạnh và sự nồng nàn vào bờ môi ấy. Mẫn Mẫn nhắm nghiền chặt hai mắt, vùng vẫy cố thoát ra khỏi sự kìm hãm của hắn. Cô ghét điều này, hắn luôn làm như thế dù không được sự chấp thuận của cô, tất thảy vết đau nhức đều do hắn ban cho dù cô không muốn chút nào. Tuệ Mẫn hai mắt ngấn lệ cô dồn sức bình sinh cắn vào môi hắn cho hả giận. Máu tươi nhanh chóng chảy ra khoé miệng của Caesar. Hắn nhanh đã rời khỏi đôi môi của Tuệ Mẫn, có lẽ là đột ngột bị đau nên dòng máu dã thú trong người nhanh chóng nổi dậy Caesar thở gấp, những múi bụng của hắn phập phồng, ánh mắt sắc tối nhìn thẳng vào cô, hai gò má cũng nổi lên gân xanh thể hiện sự cuồng nộ đang ngưng tụ lại sau hành động ban nãy của giống cái mà hắn sở hữu. Tuệ Mẫn đột nhiên dự cảm rằng chắc mạng cô không giữ nỗi đêm nay, hắn sẽ đánh cô chết mất.

Hiểu được ý nghĩ trong đầu cô, Caesar nhanh nghiến răng tự kéo ánh mắt của bản thân sang hướng khác, nhưng hành vị lại vô cùng thô bạo đè ngược Mẫn Mẫn xuống hai tay vặn ngược lên trên. Ánh mắt hung tợn ban nãy liền thu lại qua hơi thở dài, hắn cúi đầu xuống thì thầm bên tai cô:" ta là đang muốn tốt cho nàng đấy Kralisa của ta, nếu không nàng sẽ chết, nên ráng nhẫn nhịn một chút "

Mẫn Mẫn im lặng không dám phản kháng lại, cô biết sức chịu đựng của hắn có giới hạn thật sự. Vừa nãy có thể cô sẽ mất cái mạng thật nếu hắn không nhẫn nhịn bỏ qua. Caesar nâng hai chân cô lên tách hoa huyệt cô ra ngắm nhìn vẽ đẹp nơi tư mật, cái lỗ nhỏ này của cô vì bị đâm nhiều lần mà không khít chặt của động được. Một tay hắn vân vê núm vú của Mẫn Mẫn khiến cô trào lên một cỗ mê li, ngón tay hắn điêu luyện bóp rồi miết đầu ti khiến nó sớm dựng đứng, hắn hung hãn một chút nhấn đầu vú tụt vào trong khiến Mẫn Mẫn vừa đau nhứt vừa tê dại. Một tay còn lại hắn dịch chuyển xuống âm vật hồng hào như hạt lựu, hắn xoa miết lấy nó khiến cho nó sớm sưng đỏ nhưng hiển nhiên hắn không có ý định chỉ xoa rồi lại ấn không, đầu ngón tay mưu mô quỷ quyệt thô to gần như dương vật của một bé trai đẩy mạnh vào phía trong nộn thịt tươi hồng hào đang rỉ nước của Mẫn Mẫn ục ịch mà khuâý đảo khiến cô xoắn người một cái không nhịn được mà rên rỉ:" ah... Xin đừng mà~...hức..." Caesar lại cúi đầu hôn cô một cái, hắn dịu giọng an ủi:" không sao, ta làm như vậy là đang muốn tốt cho thân thể nàng"

Tuệ Mẫn uất ức liếc nhìn hắn, cái gì mà muốn tốt cho cô chứ lời nói của hắn hoàn toàn không ăn khớp gì cả, Những vết bỏng sưng tấy trên người hắn không gọi Aries đến đắp thuốc mà lại ở đây muốn làm tình với cô chẳng phải muốn bức chết cô ư.

Caesar liếc nhìn con mắt trong suốt ngấn lệ của Mẫn Mẫn liền nở nụ cười nguy hiểm, suy nghĩ của Kralisa nhà hắn quá dễ nắm bắt, trong đôi con ngươi của cô đang phản chiếu một con quái vật đáng sợ, hắn mặc kệ liền tiếp tục dùng ngón tay càng quấy bên trong cơ thể cô. Nhưng Mẫn Mẫn hoàn toàn không thể cử động được, bắp tay lực lưỡng của hắn đè mạnh trên cánh tay của cô còn cẳng tay dài thì mân mê đầu ngực đang dựng đứng. So với thân hình của Mẫn Mẫn thì Caesar thật sự rất cao lớn, với thân thể này hắn mặc sức hoành hành đùa bỡn Tuệ Mẫn khiến cô không thể chống cự được.

Tuệ Mẫn vốn bị hắn chỉ dẫn đến mức đã quen với sự đụng chạm của hắn, hắn đút hai ngón tay vào trong nộn huyệt của cô liền khiến nộn huyệt thộn phìn và tràn trề, Mẫn Mẫn run rẩy thít chặt cửa huyệt thì chỗ đó lại càng tiết chất dịch sền sệt trong suốt như keo hồ chảy xuống từng lóng tay của hắn, hắn xoay vầng hai ngón tay hòng đâm sâu hơn vào trong bên âm đạo của cô như đang cố thọc vào chiếc bánh puding nhưng cố không làm cho nó vỡ ra. Tuệ Mẫn vì sự chậm rãi nhưng đầy uy lực đó mà âm đạo giật nảy mấy cái cố mút lấy ngón tay hắn: "ahh hức... thật khó chịu, chỗ đó tôi còn đau lắm đừng chạm"

Chỗ đó của Tuệ Mẫn hiển nhiên là hắn hiểu đó là chỗ hồng ngọc mà hắn tách ra khỏi cơ thể và đặt ngay trên cái vùng tam giác trơn tru không sợi lông phía trên, hắn xoay vầng hai ngón tay trong âm đạo của cô sao cho bàn tay của hắn phù hợp để đặt ngón cái xoa miết lấy vết sưng tấy quanh hồng ngọc. Hắn nhắm nháp viền tai của Mẫn Mẫn an ủi:" ráng chịu một chút, chỉ cần ta bồi bổ một chút tinh dịch là nàng sẽ cảm thấy khá hơn ngay". Hắn cúi đầu, hai tay bắt hai bắp chân Mẫn Mẫn quàng qua sau cổ như bắp đùi lại banh ra, Caesar ngặm một cái như muốn nuốt chọn cái gò mu của cô, hắn ra sức bú mút, lưỡi không ngừng đá qua hột chân châu bé nhỏ.

"đừng mà... a...a" Cô giật nãy người hai gò bồng đảo tràn trề căng đủ bắt đầu đong đưa nảy lên theo từng nhịp hứng tình của bên dưới hạ thân, toàn thân nóng ran đầu óc lại ong ong. Cô đưa ngón tay lên miệng ra sức cắn để giảm đi sự hoang mang, tê dại tột độ, tự giác khoan miệng rỉ ra dòng nước bọt tình ái mà cô kiềm được chảy ra. Tuệ Mẫn vừa run rẩy không chịu nổi trước sự đụng chạm của hắn, cảm thấy đúng là xui xẻo gặp phải một tên điên, cuồng dâm thế này liền co rúm theo bản năng hòng thoát khỏi sự quấy rối của hắn, nhưng đã vô miệng cọp thì làm sao thoát được. Hắn sấn thẳng tới, leo hẳn lên người cô cúi đầu xuống mà dùng miệng cắn lên đầu ti, hắn dùng răng và lưỡi ra sức cắn mút , ái dịch tràn ra từ hoa huyệt nằm trọn vẹn trong miệng hắn hòa với dịch miệng nhả lên đầu vú bóng lưỡng căng cứng của Mẫn Mẫn,  tiếng bú mút kêu chụt chụt bắt đầu vang lên,  cặp ngực của cô tựa như một cái bánh mochi nằm chọn trong miệng Caesar.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro