Chương14: Bách Quỷ Quy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bóng dáng của mặt trời dần ngả về phía tây nhường chỗ cho bóng đêm lạnh lẽo, cái lạnh như thấm vào từng tế bào khiến người ta tê buốt. Xung quanh từ đường nhà họ Phương bị bao phủ bởi một màn sương dày đặc như một tấm lụa trắng che khuất đi mặt trăng tròn vành vạch trên bầu trời. Tiếng gió thổi qua từng tán lá, luồn qua từng ngọn cây tạo thành những âm thanh thì thào đầy ma quái. Bóng đêm như bóng ma bao phủ lên mọi vật, khiến người ta cảm thấy lo sợ và bất an.

Xung quanh từ đường nhà họ Phương, một bầu không khí chết chóc bao trùm. Trong bóng tối, dường như có hàng  trăm hàng ngàn đôi mắt của những sinh vật vô hình trong đêm đen đang chăm chú theo dõi nhất cử nhất động của hai người trong căn phòng. Thỉnh thoảng lại có những tiếng động kì lạ như tiếng ai đó đang thì thầm khe khẽ vang lên, khiến tim ai nghe thấy cũng đập nhanh như muốn thoát ra khỏi lồng ngực.

Tiếng chuông phong linh vang lên không ngừng khiến cho Phương Diễm nhận thấy một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng, sự lạnh lẽo như một con rắn độc từng chút từng chút bò về phía cô, đó là một mối nguy hiểm đầy đe doạ.

Bên ngoài từ đường, gió mỗi lúc thổi một mạnh hơn, tạo thành tiếng rít va đập vào cánh cửa làm bằng gỗ lim của từ đường tạo ra những tiếng 'thùng, thùng' nhức óc. Xen lẫn trong đó còn có thứ mùi hôi tanh tưởi của một vật gì đó không xác định lan toả trong không khí tạo cảm giác ngột ngạt khó chịu. Thời gian như bị bỏ quên tại nơi đây.

Trong không gian u ám và đầy ma mị của đêm đen, mặt đất được trải tro hương in đầy những bước chân vô hồn của đám đông ma quỷ tụ hội từ khắp nơi. Những con quỷ với đủ mọi hình thù kì dị, gớm ghiếc, từ những bóng ma mờ ảo đến những con quỷ có thân xác với đủ loại hình dạng quái dị, kẻ cụt tay, kẻ thiếu chân, ba đầu sáu tay có đủ cả. Còn có cả lũ yêu tinh ẩn mình trong những lớp lông xù xì hôi hám, móng vuốt của chúng loé lên một thứ ánh sáng sắc bén đủ để chém ngang người một con bò mộng trong tích tắc. Một vài thân mình phù nề bốc mùi hôi thối của lũ quỷ nước cũng xuất hiện, từ trên người chúng nhỏ giọt những giọt nước đầy hôi tanh, tạo thành một vũng nước đen ngòm dưới đất trông thật ghê rợn.

Tiếng gào thét, tiếng cười, tiếng thì thầm rên rỉ khi gần khi xa vang vọng lên từ bốn phương, tám hướng tạo nên một bản giao hưởng kinh hoàng. Mùi tanh tưởi của máu và xác thịt thối rữa hoà quyện vào nhau tạo nên một bầu không khí âm u và quỷ dị.

Trên nền đất được rải tro hương hồi sáng, in đầy những dấu chân, có to có nhỏ đủ mọi loại kích cỡ khác nhau, mà hướng của chúng đang tiến về phía từ đường.

Tuy nhiên, lũ quỷ không tài nào xâm nhập vào được được bên trong bởi chúng bị một trận pháp trấn tà ngăn cản. Mắt trận là vị trí của Phương Diễm đang ngồi, còn ông Toàn đảm nhiệm vị trí hộ pháp ngay bên cạnh. Ngón áp út bên tay trái của ông có một sợi chỉ đỏ mảnh như sợi tóc nối liền với chốt của cánh cửa, nó có tác dụng như một chiếc khoá linh -khoá lại cửa trận pháp.

Mà năm món pháp khí lần lượt là: Chuông phong linh, đồng xu cổ, hồ lô đồng, Thất Tinh kiếm và Pháp Văn Xương đều toả ra một vầng linh lực màu bạc, chúng có tác dụng như một mắt trận phụ nhằm tiếp thêm pháp lực cho thầy pháp Toàn.

Tiếng ngân của chuông đồng phong linh trong đêm đen phát ra đầy mạnh mẽ và uy nghiêm. Những tiếng 'đinh' ngân lên vang vọng khắp bầu trời đêm tối đen như mực. Xung quanh thân chuông đồng cổ toả ra từng luồng linh lực xé toạc màn đêm lao thẳng vào hàng trăm ngàn ma quỷ đang điên cuồng phá trận pháp.

"Đinh, đinh, đinh..." Từng tiếng chuông vang lên một cách đều đặn và kéo dài. Mỗi lần tiếng chuông vang lên, tạo thành một lưỡi dao linh lực bàng bạc chém thẳng vào thân thể hoặc thần hồn của những sinh vật vô hình khiến cho những tàn hồn yếu ớt bị đánh cho hồn phi phách tán.

Nhưng do số lượng của lũ quỷ quá nhiều, hết lớp này lại đến lớp khác tiến đến không biết mệt mỏi nên chuông phong linh chỉ cản được một bộ phận nhỏ ma quỷ. Chúng dùng đủ mọi cách để tiến vào từ đường. Những tiếng móng tay sắc nhọn cào vào cánh cửa tạo ra thứ âm thanh ken két đầy ghê rợn. Những sinh vật vô hình điên cuồng lao về phía cánh cửa bởi chúng biết đây dường như là cơ hội duy nhất còn lại sau suốt 17 năm trôi qua mà chúng có thể nuốt được thần hồn của Phương Diễm một cách dễ dàng. Chúng khao khát được bồi bổ thần hồn. Nói ra cũng thật kì lạ, Phương Diễm là con người nhưng lại mang trong mình một tà hồn, nói là tà hồn cũng không hẳn là đúng bởi thực chất là hồn lực của Phương Diễm chứa đựng tà lực chứ không phải linh lực.

Ngày 15 tháng Bảy âm lịch của mười bảy năm trước, những sinh vật vô hình cảm nhận được sự xuất hiện của một tà hồn mạnh mẽ, chúng cứ ngỡ là quỷ vương hoặc quỷ đế xuất thế nhưng không, tà hồn có ma lực vô biên lại là thần hồn của một đứa bé gái mới chào đời đầy mềm yếu và nhu nhược. Lũ quỷ không nhịn được mà điên cuồng nghĩ, nếu như ăn được thần hồn còn non nớt kia thì liệu chúng có cơ hội tấn cấp trở thành quỷ vương hay không.

Trong từ đường, mồ hôi lạnh rịn ra trên trán và lưng làm cho lưng áo của ông Toàn ướt đẫm, dính sát vào cơ thể. Trước sự tấn công ác liệt của lũ ma quỷ, linh lực của ông đang dần yếu đi. Đây chính là lần chiến đấu ác liệt nhất giữa ông và chúng.

Gương mặt ông tái nhợt, đôi môi của ông mím chặt thành một đường thẳng, không ngừng run rẩy và nó nứt nẻ như nắng hạn lâu ngày không được gặp mưa rào. Hai hàng lông mày của ông mỗi lúc một nhăn tít lại, đôi mắt ông nhắm chặt nhưng vẫn cảm nhận được động tác không ngừng phá cửa của lũ quỷ. Phương Toàn cố gắng tập trung tinh thần để tránh khỏi những tạp âm bên ngoài: Tiếng cót két của cánh cửa gỗ, tiếng gió rít gào,..để hộ pháp cho Phương Diễm.

Sợi chỉ đỏ trên tay ông mỗi lúc lại bị kéo căng ra, siết chặt vào ngón áp út của ông khiến nó chảy máu. 'Tách, tách...' tiếng từng giọt máu đỏ tươi rơi xuống nền nhà lát bằng gỗ lim khiến cho không khí trong từ đường khi có khi không xuất hiện một mùi máu tanh thoang thoảng.

Phương Diễm cũng không khá hơn là bao, tuy không trực tiếp chiến đấu với ma quỷ nhưng cô phải chịu một thứ áp lực vô hình như có tảng đá nặng ngàn cân đè ép lên người. Sắc mặt cô trắng bệch như tờ giấy, từng hạt mô hôi to như hạt đậu nối tiếp nhau chảy ra từ trên trán, tiết lộ tâm tình căng thẳng của chủ nhân nó lúc này.

Bốn chiếc hồ lô cổ bằng đồng đựng nước trừ tà không ngừng run lên bần bật, chúng rung mạnh đến nỗi có đôi khi còn làm bắn một vài giọt nước ra bên ngoài. Chín sợi dây đỏ treo đầy đồng xu cổ cũng không ngoại lệ, chúng đong đưa khiến cho những đồng xu va đập vào nhau tạo thành thứ âm thanh thanh tuý 'keng, keng, keng...' Trong không khí tĩnh mịch của đêm khuya, tiếng những đồng xu va chạm vào nhau vang lên nghe rõ mồn một.

Bên ngoài, gió lốc nổi lên mù mịt cuốn bay không ít tro hương tạo thành một con lốc đen nhỏ. Giữa trung tâm bầy ma quỷ có một thân ảnh mặc một bộ quần áo màu đỏ rách nát. Đó là một quỷ nữ có mái tóc dài chạm đến gót chân,  làn da nhợt nhạt tím tái lộ ra khỏi lớp quần áo khiến người nhìn có cảm giác rợn người. Xung quanh thân ả bán kính khoảng 1m không có lấy bóng dáng của một sinh vật vô hình nào dám bén bảng tới gần. Lửa quỷ màu xanh lục bốc cháy rừng rực như những yêu vật nhảy múa xung quanh ả ta tạo thành những bóng đen kì dị in lên mặt đất.

Sự hiện diện của ả không chỉ đơn thuần đem lại sự khủng bố đánh sâu vào linh hồn con người mà còn chứa đựng một sự u ám tuyệt vọng đến từ sâu trong địa ngục tăm tối. Trên người ả toát lên một thứ quyền uy đầy tuyệt đối. Ả chỉ đơn giản đứng đó thôi cũng đủ rút cạn ánh sáng và hy vọng trong khoảng không gian khủng khiếp này.

Quỷ nữ chưa vội ra tay, ả mặc kệ cho lũ quỷ lâu la làm suy yếu pháp lực của tên thầy pháp Phương Toàn, đến khi đồng hồ điểm đúng 3 giờ sáng, là lúc âm khí thịnh nhất, khi đó ả sẽ ra tay. Đêm nay, ả sẽ cắn nuốt linh hồn báu vật phía sau cánh cửa kia.

Ả quỷ nữ đã gần đạt đến cấp độ quỷ vương, phải biết rằng để đạt đến cấp vương khó khăn và hiếm có như việc dùng tay không đào hầm xuyên qua tâm của một ngọn núi đá. Ả đã kẹt ở cấp độ bán quỷ vương được gần 700 năm rồi. Một chút nữa thôi, đợi sau khi thôn tính được tà hồn của Phương Diễm ả sẽ đạt được cấp bậc quỷ vương hoặc hơn thế.

Tương tự như trong giới huyền học, quỷ cũng chia ra làm nhiều cấp bậc khác nhau. Chủ yếu được phân ra làm ba cấp chính, cấp thứ nhất gồm: Vong, Linh, Niệm. Vong là vong hồn của người bình thường sau khi mất, Linh là vong hồn của những người chết trẻ, chết bất đắc kì tử,... linh thiêng, còn Niệm là những người sau khi qua đời vẫn còn lưu lại trên nhân gian do còn có ý nguyện chưa được thực hiện. Niệm sẽ chỉ rời đi đầu thai nếu như có người thực hiện nguyện vọng cho họ.

Nói chung cấp thứ nhất chỉ là linh hồn của những người bình thường sau khi đã qua đời, mang tính thiện họ ít khi làm hại người còn sống. Còn cấp thứ hai gồm: tà linh và oán linh; tà linh là linh hồn của những kẻ ác sau khi chết hoá thành, những kẻ này chuyên đi hù doạ hoặc tìm cách ám hại người sống. Oán linh có cấp bậc cao hơn tà linh một chút, không phân thiện ác khi còn sống mà chúng là những linh hồn mang oán niệm nặng nề, khi chết đi trở thành oán linh hại người.

Cuối cùng là cấp bậc cao nhất gồm quỷ Vương và quỷ Đế. Cấp bậc của quỷ Vương có thể nói là cao nhất trong lũ quỷ bởi cấp Đế cho đến nay chỉ có bốn vị cai quản bốn phương tám cõi, mà thường thì khi đạt đến cấp Đế đã không còn gọi là quỷ nữa mà gọi là thần được hưởng cúng bái, hương hoả từ người dân.

Lại nói đến cấp quỷ Vương cũng chia ra làm thiện và ác. Cho đến nay chỉ mới có bốn quỷ vương xuất hiện lần lượt là : hận, sân, si, tham.

Ả quỷ nữ xuất hiện ở nhà họ Phương mãi vẫn chỉ kẹt ở cấp bán vương cũng là có nguyên do. Bởi con đường để trở thành quỷ vương không dành cho những kẻ yếu đuối hay thiếu quyết tâm. Chỉ những ai thực sự xuất chúng, tàn nhẫn và đầy tham vọng mới có đủ tử cách. Bên cạnh đó họ cũng  cần phải sở hữu sức mạnh và năng lực siêu nhiên vượt trội.

Chính vì thế mà ả quỷ nữ muốn đốt cháy giai đoạn, một bước hoá rồng trở thành quỷ vương nên mới ôm hy vọng thôn tính thần hồn của Phương Diễm.

Quác, quác...tiếng cú lợn kêu vang lên trong đêm tối khiến người ta không khỏi rùng mình, báo hiệu một trận chiến khốc liệt sắp xảy ra.

Đêm, 3 giờ sáng~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro