Chương 1:Khởi Màng! Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh, Thiên Tài Gục Ngã!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một thời thiên tài người người kính trọng, để rồi giờ đây phải chịu sự thất vọng, phỉ nhổ,bàn tán thậm chí là chà đạp của những kẻ bị mình dẫm dưới chân. Thế Chi không thể tin được sự thật trước mắt mình, cô không cam lòng. Thế Chi và hắn ta đều bằng điểm nhưng tại sao lại cho hắn xếp hạng nhất còn cô thì chỉ đứng thứ hai chứ? Chỉ vì gia thế kia? Nó vẫn lập lại lần nữa sao. Thế Chi đã từng thua cũng vì nó. Cô cứ cảm giác như mình đã đánh mất một thứ gì đó vô cùng quan trọng từ lúc đó. Cô cũng không thể nhớ nổi thời thơ ấu mình trải qua thế nào nhưng cô của lúc đó sẽ tốt hơn bây giờ.

Bao giờ, cuộc sống của cô tồi tàn đến mức này. Một thời học sinh vô vị, một cuộc sống tẻ nhạt không có ai bầu bạn, cô đột nhiên nhớ cái ngày hoa anh đào ngượng ngùng mất đi sắc thái trước bao ánh mắt chăm chú...

Đang thẩn thơ nhìn cuốn sách thì một thứ đã thu hút ánh mắt của cô. Không chỉ cô mà bất cứ ai cũng không tự chủ được nhìn ra ngoài cửa thư viện ấy. Đó là bé gái rất đáng yêu, trông như một thiên thần đi lạc chốn trần gian. Tuy được nhiều người nhìn nhưng cô bé không hề ngượng mà rất tự nhiên đi vào.

Rồi ai nấy trở về với công việc của mình, thỉnh thoảng vẫn có người liếc qua cô bé song dời đi. Thế Chi lại nhìn chằm chằm cuốn sách tiếp đến khi có một thứ mát lạnh chạm vào má cô làm cả người cô cứ như bị điện giật. Quay lại thì thấy một thiên thần nhỏ mỉm cười ngọt ngào, trên tay là lon chocola lạnh hướng về phía cô.

"Chị gái, chị uống hông? Cứ nhìn nó hoài chán lắm đó, mọi người đều về gần hết rồi kìa"

Nói rồi bé con nhà người ta tự nhiên đến mức không thể tự nhiên hơn được nữa đẩy cô dịch sang xích bên kia của cái ghế còn mình thì ngồi đó luôn ý.

"Chị gái à, không uống là em uống đấy nhé!"

Nó quơ quơ cái tay kiểu mà chị không xử là tôi xử đó. Không thì càng tốt!

"Thư viện cấm đem nước vào"

Bấy giờ cô mới định thần lại, phát hiện mọi người đều về hết rồi.Thế Chi nghiêm khắc dạy trẻ nhỏ chưa hiểu sự đời không được đem nước vào nhưng cô nàng chẳng thành thực tí nào. Chưa gì hết mà đã uống gần hết lon chocola của người ta rồi. Đố ai biết Thế Chi thích gì? Câu trả lời sẽ là thứ nhất chocola, thứ hai chocola, thứ ba chocola và chỉ chocola❤. Thích đến mức cả màu của nó cô cũng thích.

Thiên thần nhỏ:"..." Chỉ nói đùa thôi mà! Tạm biệt chocola của tôi~

"Em tên gì? Sao lại mua cho chị?"

Uống xong lon nước, Thế Chi cảm thấy tâm trạng mình tốt đi rất nhiều, cả chuyện vì sao cô ấy buồn cũng bị vứt cho chó mèo ăn mất tiêu.

"A! Em tên gì nhỉ?..."

Gãi gãi cái đầu, nó cố gắng hết sức để nhớ lại nhưng vô dụng. Lâu lâu nó hay quên lắm, mọi người đều nói vậy cho nên chẳng bao giờ cho nó ra ngoài chơi một mình, đa số đều có người đi cùng. Nhưng lạc đường rồi.

"Thôi chị cứ gọi em là Pandora, tên em thích nhất. Khi nào nhớ, em nói với chị"

"Pandora, 'ban phước toàn diện' sao?"

"Oa! Chị thông minh ghê! Nó rất đẹp phải không? Họ đều nói nó hợp với em đấy! Em giới thiệu xong rồi tới phiên chị"

Pandora không trả lời câu hỏi thứ hai mà hỏi lại Thế Chi. Nhưng cô hơi do dự có nên nói không, Pandora đâu giống mấy kẻ kia, con bé sẽ không có thái độ đó. Khi nói chuyện cùng con bé cô như bị dẫn dắt đến vấn đề khác, tâm tình vui vẻ lạc quan hẳn lên. Quả thật Pandora là một thiên sứ làm dịu lòng người.

"Thế Chi, Thế trong thế giới, Chi trong chi lộ. Mà hình như em chưa trả lời chị sao lại mua lon nước tặng chị nha😏"

Nghe thấy vậy, Pandora giật mình, mặt có xu hướng đỏ lên, cúi đầu xuống nhìn quyển sách trên bàn. Ôi! Sao hôm nay nó đẹp thế chứ?

Thế Chi:"..."Chẳng lẽ con bé coi trọng mình? Không không Thế Chi à mày đừng có tưởng tượng tùm bậy, IQ của mầy bị giảm rồi sao?
Pandora không nói, cô không nói. Im lặng lúc lâu thì cô cảm thấy tay áo mình bị kéo kéo. Pandora ngước mặt lên một lúc lâu rồi hạ quyết tâm nói:

"Chị làm bạn em nha! Em có ít bạn bè lắm"

"Hả?... Chị lớn hơn nhiều so với em nên phải gọi là chị. Hiểu rõ?"

Cứ tưởng con bé nói chuyện động trời gì không chứ. Làm suy nghĩ cả đống. Dù sao lúc trước cô chỉ lo học, nên làm gì có bạn nói chi đến quan tâm em trai chứ. Cô không đánh nó là tốt lắm rồi, nó đâu phải em trai cô đâu. Cô là con nuôi mà, từ lúc rời khỏi cái nhà đó, đổi tên đổi họ, hai người kia và cô chỉ như người dưng, chẳng ai quan tâm ai. Bây giờ có cũng tốt, cô rất thích bé gái này. Làm em gái cô thì tốt quá rồi còn gì đâu.

Nhưng ánh mắt long lanh đó là sao?

"Hiểu rõ! Bạn bè phải trao đổi quà với nhau phải không ạ?"

Tuyệt chiêu 💕 Kawaiii maxxx💕

Con bé nó dám ngó lơ trước lời nói của cô. Khổ quá mà, muốn phổ cập giáo dục lại mất thời gian nữa. Thôi kệ gọi chị cũng tạm chấp nhận.

"Muốn quà hả?" Pandora gật đầu lia lịa

"Chị không có đem😏, lần sau đi "
Có ý đồ mà. Cô biết mà.

"Nhưng quà dành chị đâu nhỉ?"(Thế Chi)
Tuyệt chiêu 👊 phản công 👊

"Quà gì vậy ạ?"(Pandora)
Tuyệt chiêu 🍬 ngây thơ 🍬

"Quà tình bạn"(Thế Chi)
Tuyệt chiêu 🎁 kiên nhẫn 🎁
......
Tuyệt chiêu....
Tuyệt chiêu....
.....
"Em chịu thua😞"
Tuyệt chiêu 🚩 đầu hàng 🚩

Sau khi đại chiến 300 hiệp, Pandora thua. Biết vậy hồi nãy uống lon chocola đó là thắng rồi, đau cổ quá! Pandora không cam lòng lấy ra một chiếc bút rất xinh đẹp, bên trên là những đoạn hoa văn không rõ hình thù có vẻ như là ngôn ngữ của đế chế cổ xưa. Nhưng cũng không có gì đặc biệt lắm.(mấy nhà khảo cổ: Bây đâu! Đem kẻ sĩ nhục bảo vật quốc gia này ra chém!🔪)

"Thiên Vọng bút, khát vọng sâu trong tâm hồn, mọi điều ước đều thành hiện thực"

"Chỉ lập giao ước với ác ma chị mới sử dụng được nó"

Pandora dừng lại, đôi môi nhếch lên, ánh mắt híp thành lưỡi liềm trông thật quỷ dị cứ như một ác quỷ đội lốt thiên thần. Thế Chi dường như không còn khống chế suy nghĩ của bản thân mình được nữa. Có một thứ ma thuật thúc đẩy cô hãy mau đồng ý đi. Cũng có lẽ đó là khát khao đến từ trong chính cô.

"Được thôi" Thế Chi nhướng mắt, trước giờ cô không tin ma quỷ có thật nhưng gặp phải tình huống này thì cũng phải tin cho bằng được.

#Giao ước thành lập #

Trên tay Thế Chi xuất hiện chiếc khuyên tay hoa Mạn Đà La kiều diễm là biểu tượng cho việc cô ấy đã từng lập giao ước cùng ác ma. Và cô ấy đã nợ ân tình của ác ma, chiếc vòng sẽ biến mất đến khi cô ấy trả được món nợ này vào một ngày nào đó không xa.

"A! Có người đón em rồi. Khi nào gặp lại nhớ tặng 2 món quà cho em nha, trễ nên mới có lãi xuất đấy. Chúc chị may mắn"

Nói rồi, người Pandora hóa thành những chú hồ điệp tan biến, cô nhìn ra ngoài cửa thì chẳng thấy ai tới đón bé. Mà cả Pandora rời đi một cách không thể tin được. Thế Chi cứ ngỡ nó là giấc mơ nhưng chiếc bút trên tay cô thì chắc chắn không phải.

Gió thổi mạnh lên, những cánh chim bồ câu rơi loạn khắp bầu trời xanh ngắt. Tiếng chuông gió vang vọng cả thành phố lớn này, khúc nhạc thần thánh. Quảng đường còn dài mà, rồi chúng ta sẽ gặp lại thôi, Pandora. Đến khi đó hãy cho chị biết tên thật của em.

+Kiến thức trong truyện:

* Ác ma: Những con "quái vật" ngao du khắp thời không, sự tồn tại của "họ" là một bí ẩn, chẳng ai biết gì về "họ" ngoại trừ Giao ước giả được ác ma chú ý đến. Nhưng thông tin chưa từng bị rò rỉ bởi Hiệp ước đã trói chặt bí mật đó.

*Giao ước giả: Người lập giao ước với ác ma, những con người có khát vọng nghịch thiên. Mục đích của giao ước không rõ nhưng chắc chắn một điều Giao ước giả không bao giờ chịu thiệt.

*Trả ân tình ác ma: "Họ" có thể kêu bạn tìm một món đồ, một tin tức, làm một việc, hay lấy một vật của bạn...

*Đối tượng của ác ma: Kẻ có chiến khí bùng nổ, sắp mất đi chiến khí, tâm ma bên trong...

*Chiến khí: Ý chí, tinh thần, nhẫn nại, linh hồn...

*Tâm ma: Ở trong truyện này là sự tàn bạo, quyết đoán, nhẫn tâm...

+Nhân vật nổi bật:

*Cô bé bí ẩn Pandora


*Cô gái trẻ đánh mất cảm xúc thời thơ ấu Thế Chi


*Người con gái xinh đẹp như ác quỷ này là ai? Chưa xác định khi nào sẽ xuất hiện.

Kì tới: Món quà của Đọa Thiên Sứ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hocduong