1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuuya đứng trước cánh cửa gỗ tối màu của căn hộ, mở màn hình điện thoại di động lên và thấy thời gian hiển thị trên đó đã là chín giờ năm mươi lăm. Trên màn hình khóa có hai chàng trai đang nắm tay nhau cười vui vẻ trước ống kính, ánh sáng từ điện thoại di động chiếu sáng khuôn mặt Chuuya trong bóng tối.

Chuuya nhìn số nhà được gửi trong tin nhắn, dùng ánh sáng mờ của điện thoại nhìn vào cửa. Sau khi xác nhận đúng nơi cần tìm, anh hít một hơi thật sâu rồi mới gõ cửa. Ba tiếng cốc cốc vang trầm đục của cánh cửa kiên cố đánh thức đèn kích hoạt bằng giọng nói trong hành lang, những bóng đèn nhợt nhạt bật lên.

Không ai mở cửa.

Chuya thở dài một hơi, mở màn hình khóa của điện thoại và nhấp vào trang liên hệ "Dazai", nhưng lại không có hành động gì. Anh đã bị Dazai chặn.

Bạn trai của anh đã chặn anh.

Dazai và Chuuya từng học cùng một trường đại học nhưng khác chuyên ngành. Trong khi những người khác còn bận rộn với những hoạt động xã hội vô ích ở nhiều trường đại học khác nhau, dựa vào khối óc của mình Dazai đã thành công trong việc kinh doanh. Khi còn là sinh viên đại học, Dazai đã trở thành huyền thoại sống trong khuôn viên trường.

Không có gì ngạc nhiên khi Chuuya nhìn thấy Dazai tại tiệc chiêu đãi công ty của cha anh. Khi đó Dazai mặc một bộ vest màu trắng, mái tóc màu nâu cafe được chải ngược ra sau, để lộ khuôn mặt hoàn mỹ, điều này khiến hắn càng trở nên nổi bật hơn.

Cầm ly rượu vang đỏ, hắn lịch sự chạm cốc với Chuuya, người đang nghĩ tại sao vị dâu và vị khoai môn giữa những chiếc bánh nhỏ bày trên bàn lại khác nhau đến vậy. Dazai mỉm cười nhắc đến một chuyện với ông Nakahara, người có con trai học cùng trường đại học với Dazai, nói:

"Chuuya, tôi biết cậu ấy."

Ông Nakahara và Chuuya vốn chỉ coi đó là lời nói lịch sự của Dazai và mỉm cười đáp lại. Không ngờ đó lại là lời nói thật lòng của Dazai. Ánh mắt hắn hướng về phía anh, Dazai nghiêm túc nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh trong veo đó:

"Bởi vì Chuuya theo tôi là người đẹp trai nhất trường. Cậu ấy thật sự rất bắt mắt."

Chuuya gần như nghẹn ngào vì đồ uống của mình, tâm trí anh rời khỏi chiếc bánh và nhìn Dazai. Lúc này, Dazai đã chuyển sự chú ý lại về phía ông Nakahara, mỉm cười một cách lịch sự:

"Ông Nakahara đã nuôi dạy Chuuya rất tốt, cậu ấy rất đáng yêu. Tôi nghĩ Chuuya và tôi nhất định sẽ trở thành bạn bè tốt."

Chỉ là không ngờ tới họ không những trở thành bạn bè mà còn trở thành bạn trai.

Chuuya không những cực kỳ xinh đẹp mà còn có ý chí vô cùng mạnh mẽ. Còn Dazai thì làm chủ cả hai khía cạnh của Chuuya. Chuuya là người dám nghĩ dám làm, sau khi biết mình thích Dazai, anh đã trực tiếp theo đuổi Dazai và họ đến với nhau một cách suôn sẻ.

Khi Chuuya nhắc đến chuyện này với cha mình, sắc mặt ban đầu của người đàn ông nghiêm túc một lúc rồi lại thay đổi, ông ta mỉm cười nói với anh:

"Nếu Chuuya thích thì cũng được thôi."

Đắm chìm trong niềm vui của tình yêu pha chút ngây thơ của tuổi mới lớn, lại không biết ẩn sau nó là cả một âm mưu đáng sợ. Chuuya không tìm hiểu lý do tại sao người cha vốn cứng nhắc của anh lại tự dưng không quan tâm đến việc đứa con trai duy nhất của mình ở bên một người đàn ông khác. Có lẽ là do Dazai quá tài giỏi.

Một đứa trẻ được trời đất yêu thương.

Nhưng sau này anh mới biết lí do cha anh không phản đối việc anh và Dazai ở bên nhau chỉ vì đây là động thái của ông nhằm hạ bệ Dazai. Phong độ của Dazai trong vài năm qua quá vững mạnh, nghị lực kiên cường đặc trưng của người trẻ đã khiến nhiều tiền bối làm kinh doanh nhiều năm khá dè dặt và không vui. Điều đáng sợ nhất là chàng trai trẻ này chỉ mới ngoài đôi mươi, có sức mạnh to lớn và cũng được may mắn ưu ái. Sau nhiều lần vượt mặt một số doanh nghiệp gia đình từng giữ chức vụ cao, cuối cùng lại bị một lão già tàn nhẫn nhắm đến.

Việc Chuuya và Dazai ở bên nhau quả thực là một bước đi bất ngờ đối với ông Nakahara nhưng lại thúc đẩy rất lớn cho kế hoạch phân tán quyền lực của Dazai. Dazai tuy rất mạnh mẽ nhưng không hề liều lĩnh mà ngược lại cực kỳ thận trọng và tính toán, vì vậy nếu muốn đánh bại hoàn toàn Dazai thì chỉ có thể sử dụng phương pháp lâu dài và cược một ván lớn.

Năm thứ hai khi Chuuya và Dazai ở bên nhau, ông Nakahara bắt đầu thu lưới.

Chuuya bị cha đưa ra nước ngoài, anh bị nhiều việc cản trở và không thể về nhà trong một tháng. Vào ngày thứ hai sau khi ra nước ngoài, anh không liên lạc được với Dazai vì cha anh đã đổi thẻ điện thoại cho anh khi ở nước ngoài. Chuuya chưa thêm thông tin liên lạc của bạn bè Dazai, cũng chưa kiểm tra liên lạc của Dazai.

Hơn nữa, bên anh có rất nhiều việc nên chỉ có thể nghĩ đến việc này khi trở về nước. Mối quan hệ của anh và Dazai rất tự do dựa trên tiền đề tuân thủ các nguyên tắc, Chuuya chưa bao giờ ép buộc đối phương làm bất cứ điều gì, nhưng anh không ngờ rằng mình sẽ trì hoãn đến một tháng sau mới trở về nước.

Vừa xuống máy bay sau khi trở về nhà, Chuuya đã nghe tin Dazai bị phá sản và đó là lỗi của cha anh. Chuuya chỉ đơn giản nghi ngờ rằng thứ mình đang nghe thấy là ảo giác nên cắm thẻ điện thoại vào và gọi cho Dazai càng sớm càng tốt. Khi tiếng chuông vang lên lần hai, anh phát hiện mình đã bị đối phương chặn.

Mọi thứ đã thay đổi. Thật sự đã thay đổi rồi.

Chuuya không tin nổi liền gọi điện cho cha mình, nhưng người nhận điện thoại là thư ký của ông và được thông báo rằng ngài Nakahara hiện đang bận. Chuuya hỏi thư ký rằng liệu ông dùng thủ đoạn này để giết Dazai hay gì, thư ký nghiêm túc trả lời rằng đây chỉ là chiến lược kinh doanh cần thiết của ông Nakahara.

Chuuya tức giận cúp điện thoại, về đến nhà vứt hành lý trước cửa rồi xuống tầng hầm lấy xe lái thẳng đến nhà Dazai.

Trên cửa có dán tem ghi là đã thế chấp, bên trong không có dấu hiệu nào cho thấy có người sống. Chuuya đã tìm kiếm tất cả những nơi anh và Dazai thường đến nhưng không có dấu hiệu nào của Dazai cả. Lúc này anh đã hoàn toàn hoảng loạn, vội gọi vào số điện thoại của bạn mình để hỏi xem có quen ai thân thiết với Dazai không.

Kajii nói với anh:

"Sau khi Dazai phá sản, hầu như không ai dám kết giao với anh ta cả vì họ sợ sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo."

Chuuya từ Kajii biết được rằng lần này cha anh không chừa bất kỳ lối thoát nào cho Dazai, tàn nhẫn phá hủy toàn bộ công việc kinh doanh của Dazai chỉ trong một đêm. Giờ đây dù là mối quan hệ hay tiền tiết kiệm, Dazai chẳng còn lại gì cả.

Chuuya hoàn toàn không cảm thấy mình đang hướng khuỷu tay ra ngoài và thầm mắng ông già nhà mình, anh nghe thấy Kajii nói trong điện thoại:

"Nhưng có một người khác cũng có quan hệ mật thiết với Dazai. Bởi vì anh ta không làm trong lĩnh vực kinh doanh nên không sợ bị nhắm đến. Về hướng tiếp theo, cậu có thể hỏi Ango Sakaguchi."

Khi Chuuya gọi cho Ango, người đó dường như đang làm việc ngoài giờ, giọng điệu đầy mệt mỏi và không muốn lãng phí thêm lời nào với Chuuya. Cũng chẳng thể trách được vì dù sao anh cũng là con trai của thủ phạm khiến Dazai thành ra như vậy. Là bạn tốt của Dazai, việc Ango không muốn nói chuyện với Chuuya là điều hiển nhiên.

"Dazai bây giờ ổn chứ?"

Lời nói của Ango rất giống với lời của Kajii, đơn giản là Dazai giờ đã chẳng còn gì, mấy năm gây trồng vất vất vả vô ích, hắn giờ đây đã không còn lối thoát nào nữa.

Chuuya không khỏi thở phào nhẹ nhõm khi nghe tin Dazai vẫn còn sống khỏe mạnh.

"Tôi là lối thoát của anh ấy." Giọng Chuuya kiên quyết.

Ango im lặng trong điện thoại một lúc, cuối cùng mới nói ra tên một căn hộ ở ngoại ô:

"Cậu ta tạm thời sống ở đó, nếu muốn tìm thì có thể đến đó. Nhưng Dazai chắc chắn không muốn gặp cậu đâu."

Sau khi cúp điện thoại, địa chỉ chi tiết do Ango gửi được tải vào điện thoại của Chuuya, anh lập tức lái xe ra ngoại ô thành phố.

Trong nhà có tiếng vật gì đó rơi xuống đất. Chuuya lập tức gõ cửa lần nữa, gõ cửa đến mức ngón tay bị đau thì anh chuyển sang dùng lòng bàn tay đập vào cửa, tạo ra tiếng đập mạnh trong hành lang.

Nếu Dazai không mở cửa thì anh sẽ đứng bên ngoài chờ hắn cả đêm.

Ngay khi Chuuya đang âm thầm hạ quyết tâm thì cánh cửa trước mặt đột nhiên bị mở ra từ bên trong. Người mà anh đã không gặp trong một tháng đang đứng ở cửa, nhìn anh với vẻ mặt vô cảm. Đèn trong phòng bật sáng, bóng dáng của Dazai hiện ra trước mặt Chuuya.

Hắn sụt cân đi rất nhiều. Đây là phản ứng của Chuuya khi lần đầu tiên nhìn thấy Dazai. Người đàn ông trước mặt có đôi mắt đen và đỏ ngầu, tròng đen trong mắt không còn sáng như trước nữa, im lặng như một vũng nước đục. Hắn mặc trên mình bộ đồ ngủ, như thể đã vài ngày rồi không ra ngoài. Một vẻ mặt suy đồi và uể oải.

Chuuya đột nhiên cảm thấy đau lòng, anh đã từng nhìn thấy vẻ ngoài hào nhoáng của bạn trai mình. Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy Dazai trong tình trạng suy sụp như vậy, đầu mũi Chuuya cảm thấy chua chát. Ngay trước khi anh buông bàn tay vừa định gõ cửa xuống, bàn tay lơ lửng trên không đã đưa tay chạm vào khuôn mặt hốc hác của Dazai nhưng đối phương nghiêng đầu né được. Vẻ mặt anh cứng đờ trong giây lát, Chuuya hạ tay xuống, chỉ có thể cau mày nhìn Dazai bằng đôi mắt xanh tràn đầy đau khổ và tủi thân: "Dazai..."

Chuuya vừa bước xuống máy bay, về nhà còn chưa kịp tắm rửa đã chạy đến chỗ Dazai, trên người mặc một chiếc áo sơ mi trắng buông lỏng lẻo, hai chiếc cúc trên cổ áo đã bị cởi ra do nóng lực để lộ một vùng da trắng ngần lớn. Xương quai xanh nhỏ nhắn thanh tú lộ ra một nửa dưới cổ áo khiến người ta có cảm giác muốn cởi bỏ quần áo ra để chiêm ngưỡng chúng thêm. Chiếc choker đen trên cổ Chuuya khẽ run lên khi anh nói.

Điều mà Dazai không thể từ chối nhất chính là Chuuya đang nhìn thẳng vào hắn với đôi mắt xanh dịu dàng như muốn ôm lấy hắn chìm xuống đáy biển, bao bọc hắn thật chặt để chở che. Sự đau khổ và buồn bã hiện lên trong đôi mắt này không hề có lấy một chút giả tạo, khiến hắn chìm sâu vào trong đại dương hiền hòa này.

"Em đang làm gì ở đây?"

Dazai vừa mới uống chút rượu, kể từ khi bị cha của Chuuya lừa phá sản hắn đã uống rượu mỗi đêm. Cảm giác sự nghiệp mà mình dày công mấy năm nay bị người khác hủy hoại thậm chí còn khiến Dazai không thể nghĩ ra cách trả thù. Chạy trốn là điều đáng xấu hổ, nhưng nó lại hữu ích đến bất lực. Giờ đây, bạn trai nhỏ của Dazai- người mà hắn đã không gặp suốt một tháng, đang đứng trước mặt hắn mà ngước nhìn hắn với khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn, trông có vẻ mệt mỏi nhưng vẫn tràn đầy kiên định từ trong ánh mắt.

"Em ở đây là để đồng hành cùng anh."

Chuuya đưa tay nắm lấy góc áo của Dazai và kéo mạnh. Anh nhìn qua Dazai và thấy những chai rượu rỗng nằm rải rác trong phòng. Giọng điệu của anh nghe như sắp khóc: "Anh không muốn nghe điều này đâu. Nếu em nói, em không muốn làm gì cả, em chỉ muốn ở đây với anh thôi"

Một chuyển động đột ngột, Chuuya cảm thấy cổ áo mình bị tóm lấy và toàn bộ cơ thể anh bị kéo vào phòng và ép vào tường, lòng bàn tay của Dazai đặt sau đầu anh (để tránh việc đầu Chuuya bị đập vào tường) tay còn lại của Dazai đặt lên bức tường cạnh tai Chuuya. Hắn hơi nghiêng người, chóp mũi của họ chỉ cách nhau vài cm, Chuuya có thể cảm nhận được mùi rượu nhẹ khi Dazai nói.

"Em làm sao có thể đi cùng với tôi đây, ngài Chuuya?"

Tim của Chuuya đập thình thịch, quả nhiên...

Anh giơ tay chạm vào mặt Dazai, dùng ngón tay xoa xoa một bên mặt hắn vài lần, nhìn vào mắt Dazai và không nói gì. Giọng nói của Dazai lại vang lên, có chút khàn khàn:

"Bây giờ tôi chẳng có gì cả, thưa ngài Nakahara. Bây giờ tôi là một kẻ thối nát, tôi chẳng có gì cả, tất cả mọi thứ đã bỏ rời bỏ tôi và ngay lúc này bất cứ ai cũng có thể giẫm lên đầu tôi mà chà đạp. Em làm sao có thể ở bên tôi đây?"

Chuuya luôn cảm thấy ngôn từ trong tiểu thuyết và phim truyền hình thật vô nghĩa và chẳng có tác dụng gì cả. Hiện tại chính mình ở trong cảnh tượng như vậy, Chuuya mới phát hiện bản thân chỉ có một câu để nói.

Anh dang tay ra nhẹ nhàng ôm lấy Dazai, dùng lòng bàn tay vỗ nhẹ vào lưng Dazai vùi mặt vào vai hắn, dịu dàng nói:

"Em vẫn ở đây."

Mùi nước giặt thoang thoảng trên đầu mũi hắn. Dazai dường như đang cười khúc khích, nắm lấy vai Chuuya kéo anh ra, nhìn chằm chằm vào sắc xanh trong mắt đối phương:

"Em định dùng thân thể của mình để đền bù cho tôi sao, thiếu gia?"

Chuuya có vẻ sửng sốt một lúc, sau đó cúi đầu nói:

"Nếu điều này khiến anh vui."

Ngu ngốc.

Dazai nghe thấy âm thanh của sợi dây lý trí trong tâm trí mình vừa bị đứt sau câu nói kia. Những ngày này hắn bị bao phủ bởi tuyệt vọng và bóng tối, dù là tức giận vì bị bức hại hay nỗi buồn khi sự nghiệp bị hủy hoại hoàn toàn, chúng đều xé nát trái tim hắn một cách từ từ. Không ai dám đến gần hắn như thể hắn đang mắc một dịch bệnh lạ, và bản thân hắn cũng trốn càng xa càng tốt vì sợ sẽ làm hại người khác. Nếu bây giờ có ai sẵn sàng xé toạc bóng tối và bước đến bên hắn, nói rằng người ấy vẫn luôn ở đây thì người đó không ai khác chính là người yêu của hắn.

Dazai phấn khích đến mức cắn mạnh vào xương quai xanh của Chuuya, để lại dấu răng trên làn da trắng nõn đã thoát ẩn thoát hiện trước mắt Dazai kể từ khi hắn mở cửa. Chuuya nghiêng đầu, để lộ phần cổ nhiều hơn cho Dazai cắn, quần áo trên vai anh gần như bị bàn tay Dazai cởi bỏ gần một nửa, để lộ đôi vai trắng mịn màng. Dazai liếm rồi cắn vào vai và cổ anh, hơi thở của Dazai dồn dập phả vào da anh. Chuuya đưa tay nhẹ nhàng đẩy Dazai ra:

"Dazai... để em đi tắm trước đã.. mới xuống máy bay còn chưa tắm rửa sạch sẽ... ah..."

Dazai dùng sức một cái cắn vào vai anh rồi bế cả người lên vai bước vào phòng tắm. Chuuya cảm thấy choáng váng nhưng không dám di chuyển trên vai Dazai vì sợ bị ngã. Dazai đặt Chuuya dưới vòi sen rồi bật công tắc.

Vừa bị vòi nước lạnh dội xuống, Chuuya lạnh đến mức xà vào vòng tay của Dazai.

Dazai thuận theo động tác của Chuuya, ôm lấy chiếc eo thon của anh rồi trực tiếp hôn anh. Môi của Chuuya rất mềm, mỗi lần hôn hắn đều không nhịn được mà cắn. Đầu lưỡi của Dazai thẳng tiến vào trong miệng anh, quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ nhắn mềm mại của đối phương. Chuuya mỗi lần hôn nhau đều không khỏi nhắm mắt lại, vẻ mặt rụt rè giống như mèo con. Mỗi lần như vậy, Dazai thật muốn hôn đến mức khiến Chuuya không thở được, như thể muốn cướp đi hết hơi thở của đối phương.

Tiếng hôn trộn lẫn với tiếng nước từ vòi hoa sen rơi xuống sàn gạch, không thể phân biệt được tiếng nước phát ra từ đâu. Nước nóng được xả ra và sương mù bốc hơi bắt đầu hình thành trong phòng tắm. Hẹn hò hai năm nhưng Chuuya vẫn chưa học được cách thở khi hôn, hơn nữa hơi nước bốc khói trong phòng tắm đã bóp nghẹt không gian oxi, khiến Chuuya khó thở nhanh hơn. Anh rên rỉ trong vòng tay của Dazai, quay mặt đi và hít một hơi thật sâu..

Dazai nheo mắt nhìn người trước mặt, nước đổ xuống làm ướt tóc và áo sơ mi của Chuuya. Mái tóc màu cam dính từng sợi một vào mặt anh, chiếc áo sơ mi trắng sau khi ướt trở nên gần như trong suốt, ôm chặt lấy cơ thể Chuuya, tôn lên những đường nét hoàn hảo trên cơ thể anh. Hai nhũ hồng trên ngực anh hiện ra lờ mờ, lên xuống theo hơi thở của Chuuya.

Hệt như một chú chó con bị ướt do rơi xuống nước.

Dazai cởi quần áo, ném lên bồn rửa gần đó rồi bắt đầu cởi bỏ lớp băng trên người.

Khác với dáng người mảnh khảnh mịn màng của Chuuya, những cơ bắp rắn chắc và cường tráng lộ ra khi những chiếc băng lần lượt được lột bỏ. Dazai là mẫu người điển hình khi cởi quần áo ra trông càng cơ bắp hơn, có thể thấy hắn đã trải qua rất nhiều khóa huấn luyện đặc biệt.

Khi cởi đồ ngủ ra, có thể thấy một nơi phồng lên dưới lớp quần lót nam bị đẩy ra ngoài, ngón tay thon dài móc vào mép quần lót kéo xuống, một dương vật khá lớn nhảy ra ngoài. Dazai thực hiện chuỗi động tác này một cách uyển chuyển khiêu gợi khiến má Chuuya nóng bừng. Đây là lần đầu tiên Chuuya nhìn thấy trực tiếp hạ thể của Dazai, anh bị sốc trước kích thước của nó đến mức không khỏi há hốc miệng kinh ngạc.

Mặc dù anh và Dazai đã yêu nhau được hai năm nhưng mối quan hệ thân thiết của họ chỉ phát triển ở mức ôm hôn, thỉnh thoảng Dazai sẽ giúp Chuuya giải toả nhu cầu, sau đó tự mình đi vệ sinh để giải quyết. Và mỗi lần Chuuya muốn giúp hắn giải quyết thì Dazai đều từ chối, hắn sợ rằng mình sẽ không thể kiềm chế được và khiến Chuuya bị thương. Khi một ngày nào đó Chuuya đã hoàn toàn sẵn sàng cho việc quan hệ tình dục, không bao giờ là quá muộn đối với hắn.

Dazai tiến một bước về phía Chuuya, anh có chút sợ dương vật dần dần cương cứng và to lên vô thức lùi lại một bước, dựa lưng vào tường. Chuuya biết sẽ xảy ra chuyện gì tiếp theo, anh cũng có một số kỳ vọng không thể diễn tả được đối với cuộc ân ái sắp tới, còn có một chút sợ hãi không rõ.

Điều không ổn là bước lùi trong tiềm thức của Chuuya đã đụng phải mắt của Dazai, người gần đây rất nhạy cảm. Sắc mặt Dazai trong nháy mắt tối sầm, hắn nhanh chóng bước tới, nắm lấy tay Chuuya và ấn vào tường. Dazai nhìn Chuuya, ánh mắt tựa hồ như muốn xuyên thủng đối phương:

"Em sợ cái gì?"

"Không..." Đôi mắt xanh của Chuuya phản chiếu ánh đèn nhấp nháy trong phòng tắm, anh chưa kịp nói thêm gì đã bị Dazai cắt ngang:

"Chuuya có hối hận không? Em vẫn còn muốn ở bên tôi, một kẻ thối nát?"

"Ông Nakahara đã lợi dụng tiền và cậu con trai nhỏ của ông ta để hạ bệ tôi, cậu con trai nhỏ của lão ấy mới ban nãy tìm đến tôi để trả giá cho việc cha mình làm. Vậy mà giờ đây Chuuya đột nhiên cảm thấy rằng việc trả nợ cho tôi bằng thân xác của em là không đáng sao?"

Chuuya không hiểu tại sao Dazai lại đột nhiên nói những lời như vậy, anh không thể nói được lời nào mà chỉ có thể lắc đầu, đối phương tiếp tục nói:

"Thật đáng tiếc, cho dù có hối hận cũng muộn rồi. Đêm nay em ở đây, từng chút, từng chút một, phục vụ tôi."

Hắn đặt tay của Chuuya lên đầu và quấn cổ tay đối phương bằng lớp băng vừa mới tháo ra. Một tay ghì chặt hai cổ tay của Chuuya lại, tay còn lại cởi cúc áo sơ mi của Chuuya và chạm vào núm vú hồng hào mềm mại. Dưới sự kích thích của ngoại lực, núm vú nhanh chóng dựng lên, sự kích thích từ hai điểm trên ngực khiến Chuuya không khỏi ậm ừ, giống như một chú chó con khi cái đuôi nhạy cảm của nó bị tóm lấy.

Dazai dùng ngón tay xoa và ấn vào nhũ hoa nhỏ nhắn đáng yêu, vẽ những vòng tròn trên quầng vú rồi cúi đầu liếm nó.

"!"

Cảm giác đầu lưỡi sượt qua ngực khiến Chuuya gần như hét lên. Kết quả là Dazai ngay lập tức ngậm đầu nhũ của anh vào miệng, nhẹ nhàng dùng răng nghiến chặt rồi sau đó đổi thành mút như em bé, giây tiếp theo hắn dùng đầu lưỡi vẽ thành những vòng tròn. Núm vú của mình bị người yêu đùa giỡn như thế khiến Chuuya có chút ngượng ngùng và bối rối, anh muốn trốn đi nhưng phía sau có một bức tường cứng ngắc. Muốn kéo đầu Dazai ra nhưng tay anh thì đang bị hắn bị ghim trên đỉnh đầu, Chuuya chỉ có thể dùng ngón tay cào vào lòng bàn tay đối phương một cách yếu ớt.

"Dazai...em Không muốn nữa...nó quá..." Quá cái gì cơ chứ? Chuuya không thể diễn tả được cảm giác bị chơi đùa lúc này, nó tê dại, thậm chí đau đớn. Đau đớn ư? Ừm thật ra thì nó cũng không đau lắm... Vậy không lẽ là sướng chăng?

Chuuya thật sự muốn thoát khỏi cảm giác này.

Một tiếng rên nhẹ không ngừng phát ra từ môi Chuuya khiến trái tim Dazai nhột như thể đang bị một con mèo cào vào. Cơ thể nhỏ nhắn xinh đẹp vặn vẹo trong vòng tay của Dazai, cố gắng cứu lấy núm vú tội nghiệp của mình khỏi miệng và bàn tay của người đàn ông kia. Hai điểm màu hồng nhạt nay đã được làm lộng lẫy như hoa hồng, trên đó còn những vệt nước sáng bóng, khi đặt lên người Chuuya trông đặc biệt gợi tình.

Chiếc áo sơ mi trắng ướt đẫm dính vào da thịt, tạo cho người ta cảm giác mơ hồ bị ngăn cách bởi một lớp gạc, khiến máu người càng dồn dập hơn. Dazai liên tục ghì vào tay lên đỉnh đầu, máu lưu thông kém khiến cánh tay Chuuya bắt đầu tê cứng và anh buông thõng xuống một cách yếu ớt. Dazai dựa vào người anh, cúi đầu cởi cúc quần, cổ tay mất khống chế mà rơi xuống. Vì vẫn còn bị trói bằng băng và không thể nới lỏng ra được nên Chuuya lợi dụng tình thế mà ôm lấy cổ Dazai. Chiếc quần ướt đẫm nước trở nên nặng hơn rất nhiều, có lực mạnh quấn quanh mắt cá chân anh, Chuuya nhẹ nhàng nhấc chân lên và đá chiếc quần sang một bên. Toàn bộ bộ trang phục này hôm nay cần được giặt khô, nếu không anh sẽ không có đồ mặc ra ngoài mất. Quần lót của anh bị cởi ra, giây tiếp theo Dazai đã khéo léo nắm lấy bộ phận sinh dục của Chuuya.

Dazai rất có kinh nghiệm trong việc dùng tay thủ dâm cho Chuuya, hắn biết chạm vào đâu để khiến Chuuya cảm thấy thoải mái nhất. Như mọi khi, Chuuya không thể cầm cự được lâu, đầu hàng trước bàn tay ranh mãnh của Dazai. Thân thể của Chuuya cũng đơn giản dễ hiểu như anh, thủ đoạn đơn giản nhất có thể khiến vị thiếu gia này vui sướng mà gục xuống. Niềm khoái cảm khiến mặt Chuuya trắng bệch, những ngón tay của Dazai đã trượt dọc theo đáy chậu về phía sau. Cảm giác bị chạm đột ngột khiến dây thần kinh vừa mới được thả lỏng sau một hồi Chuuya lập tức căng thẳng, anh lo lắng liếc nhìn Dazai. Dazai vỗ lưng Chuuya an ủi anh rồi hạ mắt xuống và đưa một ngón tay vào.

"A!" Hậu huyệt đột nhiên bị vật lạ tiến vào khiến Chuuya lên một tiếng, thân thể theo bản năng vô thức lùi về phía sau để bảo vệ mình. Đó chỉ là một đốt ngón tay vừa mới nhét vào nhưng đã chặt đến mức không thể nhét vào được nữa. Dazai rút ngón tay ra, nhặt tinh dầu trên kệ cạnh vòi sen, đổ lên đầu ngón tay.

Có vẻ như... đó là tinh dầu hương cam.

Chuuya ngửi thấy mùi tinh dầu, suy nghĩ của anh ấy vô thức chạy theo mùi hương ấy. Nhưng ngày giây tiếp theo ý thức của anh lập tức quay trở lại bởi phần dưới cơ thể nơi ngón tay của Dazai được đưa vào. Nhờ sự bôi trơn của tinh dầu vỏ cam, các ngón tay mềm mại hơn trước rất nhiều, trực tiếp đi vào khám phá cơ thể ấm áp.

"Không... Dazai... thật kỳ lạ..."

Chuuya không biết các cặp nam nam quan hệ tình dục như thế nào, nhưng khi anh thực sự chấp nhận diễn biến với tư cách là nguời tham gia, một cảm giác kỳ lạ lại dâng lên và theo bản năng anh đã từ chối nó khỏi cơ thể mình. Hơi thở của Chuuya lúc này rất hỗn loạn, về mặt tâm lý thì anh chấp nhận sự xâm nhập của Dazai, nhưng về mặt thể chất anh theo bản năng từ chối những vật thể lạ, thành trong cơ thể co rút lại cố gắng đẩy các ngón tay ra.

Dazai chỉ cụp mắt xuống, tiếp tục thêm ngón tay vào để khám phá, bức tường thịt bên trong chống cự không hiệu quả dần dần thích ứng sau khi hắn thêm hai ngón tay vào, mút thật chặt những ngón tay ra vào trong đó. Sau khi uốn cong ba ngón tay ra vào một lúc, Dazai rút ngón tay ra, kéo theo đó là vài sợi chỉ có dính tinh dầu và dịch cơ thể. Chuuya quay mặt sang một bên, cúi đầu xuống, không biết là vì xấu hổ hay vì hơi nước nhưng mặt anh trông đỏ bừng như quả cà chua.

Dazai đổ một ít tinh dầu lên dương vật vốn đã cương cứng của mình, rất nhiều tinh dầu rơi xuống gạch. Anh vô tình dùng tay chạm vào, bôi đều tinh dầu lên bộ phận sinh dục có gân nổi, dùng sự trợ giúp tìm ra cái lỗ và nhắm vào cái lỗ nhỏ vẫn còn dính chất lỏng. Một vật nóng gấp nhiều lần ngón tay ấn vào phần thân dưới của anh, trong đầu Chuya chợt nhớ đến cảnh tượng Dazai cởi quần.

Nó lớn quá... liệu có vào được không...

Dazai đã chứng minh bằng hành động của mình rằng tất nhiên nó sẽ vào được. Dazai đã tiến vào được nửa đường, Chuuya cảm thấy mình như bị xé thành hai mảnh từ bên dưới.

"Đau..."

Chuuya cau mày, nhẹ giọng phàn nàn. Lông mày anh không ngừng run rẩy. Cánh tay ôm cổ Dazai vô thức siết chặt, mặt cọ vào ngực hắn. Anh định khóc nhưng lại không làm vậy, chỉ có thể khe khẽ thút thít. Ý thức được tiếng kêu "Woo..." của bản thân giống như một chú chó con đang sợ hãi, Chuuya cứ trốn trong vòng tay Dazai, cố gắng tìm kiếm chút an ủi mà không hề nghiêm túc nghĩ rằng người trước mặt chính là nguyên nhân khiến anh đau đớn.

Để cơ thể Chuuya quen dần một chút, Dazai từ từ nâng eo lên và nhét toàn bộ chiều dài vào. Dương vật bị nuốt chửng hoàn toàn đi vào cơ thể đến độ sâu chưa từng có, nếp thịt mềm mại bị thứ nam tính chèn ép đến biến dạng.

"Ư..." Chuuya không phân biệt được nước trên người mình là nước từ vòi sen hay mồ hôi. Có lẽ là cả hai. Anh bị nước mắt và nước nóng làm mờ mắt đến mức không thể mở mắt, chỉ có thể dựa vào Dazai và cố gắng tìm cách giảm bớt cơn đau, cảm giác khó chịu khi bị đóng đinh vào bộ phận sinh dục. Dazai ép Chuuya vào tường và anh bắt đầu co giật nhẹ. Sự kích thích khi di chuyển còn mãnh liệt hơn nhiều so với việc chỉ xâm nhập, gần như ngay khi hắn di chuyển, tiếng thở hổn hển của Chuuya liên tục truyền đến, hòa quyện với hơi thở nặng nề của Dazai bị nước từ vòi hoa sen bên cạnh và âm thanh giao hợp bên dưới lấn át. Phần thịt mềm mại bên trong cơ thể Chuuya ép chặt vào dương vật của Dazai, khiến hắn thở một hơi thỏa mãn.

Dazai đâm vào bên trong Chuuya ngày càng sâu hơn, cố gắng đóng chặt anh vào tường. Những vết nứt trên gạch trên tường cọ vào tấm lưng mịn màng của Chuuya, gây ra cảm giác ngứa ran.

Chuuya gần như phát điên vì bị cọ xát từ phía sau và bị vật lạ thô cứng người yêu đẩy vào trong cơ thể, anh lắc đầu cào vào lưng Dazai:

"Hức...Dazai...đổi...đổi...lưng em đau quá.. ugh..."

Giọng điệu đau khổ của người yêu khiến Dazai dừng động tác, hắn giơ tay lên nắm lấy bàn tay nhỏ hơn bàn tay mình đang vòng qua, nhẹ nhàng cởi băng quấn trên cổ tay. Dazai rút hạ thể của mình ra, nắm lấy thắt lưng của Chuuya, đổi hướng và ép anh vào kính phòng tắm.

"Ưm!" Núm vú vừa mới bị chơi đùa đột ngột áp vào mặt kính lạnh lẽo, Chuuya gần như nảy về phía con cá đột nhiên bị ném vào chảo rán, sau đó dương vật thô cứng vừa rút ra lại đâm thẳng vào phía sau. Hạ thể được nhét đến tận gần điểm dưới lỗ rốn, Chuuya không khỏi thẳng lưng dựa vào phía trước.

"Ah..."

Bàn tay của Chuuya đặt lên tấm kính, lần lượt để lại dấu vân tay trên tấm kính vốn đã đầy hơi ẩm. Anh gần như bị Dazai ấn mạnh vào kính, khi hắn di chuyển, mặt trên của tấm kính cố định phát ra tiếng kêu leng keng, như thể anh sẽ ngã xuống trong giây tiếp theo. Đầu ngực của Chuuya bị chà xát còn lưng của anh thì áp vào ngực Dazai. Trong tư thế này, Dazai hoàn toàn bao bọc Chuuya từ phía sau, khiến anh không thể trốn thoát.

Dịch hoàn va vào mông phát ra tiếng bạch bạch, mỗi lần va vào Chuuya đều sẽ thút thít như một con mèo con. Dazai thúc mạnh vào cơ thể Chuuya, lần đầu tiên Chuuya dùng tư thế này có chút khó khăn, chuyển động mạnh mẽ từ người kia khiến anh vô thức trượt xuống tấm kính, có thể thấy rõ hai chân của Chuuya đã không thể đứng vững được nữa. Dazai nắm lấy cổ tay người kia, nhấc anh lên như một cách dễ dàng, giữ Chuuya trước mặt và dập anh mạnh bạo hơn. Khi dương vật chạm vào điểm thịt mềm nhô lên bên trong, Chuuya rùng mình như bị điện giật, vô thức đẩy Dazai ra:

"Đừng... chạm vào chỗ đó... cái đó... à... bên trong!" Dazai nắm lấy bàn tay đang đẩy mình ra rồi đặt nó lên lưng mình, thở một cách nặng nề, nhẹ nhàng an ủi người yêu nhỏ:

"Ngoan nào."

Nghe được những lời đơn âm đó, trái tim Chuuya run lên, thứ thô to trong cơ thể anh càng tấn công vào điểm nhạy cảm mạnh hơn, khoái cảm lúc này trào dâng như một làn sóng sắp tràn ngập trong Chuuya.

Anh không thể điều khiển giọng nói của mình, ngay khi nhận thức ra việc mình rên rỉ Chuuya không khỏi xấu hổ mà cắn môi dưới ngăn lại, nhưng Dazai đã hôn Chuuya và yêu cầu anh tiếp tục hét lên. Tiếng rên rỉ ngọt ngào và trong trẻo quyến rũ đến mức hầu như bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ cương cứng khi nghe thấy nó ở ngoài cửa. Chuuya hét lên một tiếng rồi lên đỉnh, chất dịch đục màu trắng để lại dấu vết dâm dục trên tấm kính. Khoái cảm lên đến đỉnh điểm đã lấy đi chút sức lực cuối cùng của vị thiếu gia nọ, chân anh vô lực quỳ sụp xuống sàn.

Dazai bế Chuuya lên, đặt anh vào bồn tắm rồi tắt vòi sen bên cạnh, bắt đầu đổ đầy nước ấm vào bồn tắm. Dòng nước ấm dần dần bao quanh cơ thể Chuuya, tựa người vào thành bồn tắm, anh kiệt sức và thoát khỏi cơn cực khoái, nhắm mắt lại rồi ngủ thiếp đi.

Chàng trai nhỏ bé tựa mình vào thành bồn tắm, trên làn da trắng nõn có vết cắn, vết véo do cuộc ân ái mãnh liệt vừa rồi. Dazai tắt nước rồi bước vào bồn tắm, quỳ xuống dang rộng hai chân thon dài của Chuuya ra đặt sang bên hông, tiếp tục công cuộc tiến vào lỗ nhỏ ấm áp. Chuuya cảm thấy mí mắt nặng trĩu, cảm giác bị nước tiến vào bên trong khiến anh khó chịu, muốn mở mắt ra nhưng không thể cưỡng lại cơn buồn ngủ, đầu gục xuống trông rất đáng yêu.

"Ha...ah..."

Mắt cá chân bị nắm lấy và hai chân thì bị gập lên khiến cho Dazai ra vào dễ dàng hơn. Nước trong bồn tắm tràn ra và rơi xuống đất theo chuyển động của Dazai, không có tiếng nước chảy ào ào che đậy nên tiếng rên rỉ của Chuuya vang vọng rõ ràng trong phòng tắm.

"Chuuya...Chuuya..."

Dazai thấp giọng gọi tên người dưới thân, chạm vào khuôn mặt say ngủ ngọt ngào hiếm có ở con trai của người kia. Như thể nghe thấy tiếng gọi của một câu thần chú, Chuuya cố gắng mở mắt ra, đôi đồng tử đỏ rực của Dazai đang nhìn chằm chằm vào anh, giống như một con ma cà rồng đang nhìn chằm chằm vào nô lệ máu của mình. Chuuya bị khoái cảm choáng váng đến mức không khỏi ngẩng đầu lên, Dazai cúi đầu hôn lên yết hầu của anh:

"Chuuya, em có yêu tôi không?"

"Em yêu anh..."

Chuuya choáng váng đến nỗi không nói được một câu hoàn chỉnh, nhưng anh lại trả lời câu hỏi đó rất nhanh. Sau khi nghe được câu trả lời của Chuuya, Dazai tóm lấy chân anh và di chuyển ra vào nhanh hơn, hắn gần như phát điên, muốn đưa toàn bộ thứ nam tính của mình vào bên trong cơ thể Chuuya. Nước trong bồn văng ra rơi xuống sàn, cùng với âm thanh giao thao trong bồn tắm tạo lên một bản giao hưởng kì lạ.

"Nói em yêu tôi... Chuuya... nói em yêu tôi đi..."

Giống như một đứa trẻ đang tìm kiếm niềm an ủi duy nhất trên thế giới, Dazai không ngừng lặp lại câu nói này. Hắn cần một câu trả lời chắc chắn từ Chuuya rằng anh yêu hắn, rằng anh sẽ không bao giờ bỏ rơi hắn.

"Em yêu anh...em yêu anh."

Chuuya gần như ngã gục vì cơn đau từ những chuyển động điên cuồng của Dazai. Anh cố gắng hết sức để nâng cơ thể dậy rồi giữ ôm lấy đầu Dazai, cố gắng đưa mặt người yêu về phía mình. Anh nhẹ nhàng hôn lên môi Dazai, kiên quyết nói:

"Em yêu anh, Dazai."

Em yêu anh, em sẽ luôn ở đây, sẽ luôn ở phía sau anh.

Khoảnh khắc Chuuya vừa nói những lời đó, Dazai ngay lập tức xuất tinh. Chất lỏng nè đặc sệt tràn ngập hậu nguyệt, vì dương vật vẫn còn trong cơ thể và chặn lối ra nên Chuuya cảm thấy bụng mình như căng lên. Dazai áp cả người vào Chuuya, vùi mình vào hõm cổ anh như một con sói đau khổ, lồng ngực vẫn phập phồng dữ dội. Chuuya dùng hết sức lực giơ tay lên, xoắn mái tóc đen của đối phương quanh đầu ngón tay, tay còn lại đặt lên lưng Dazai nhẹ nhàng vỗ về:

"Tin em."

Dazai ôm Chuuya ở tư thế này rất lâu trong bồn tắm cho đến khi nước trở nên lạnh lẽo, Chuuya cũng bắt đầu hắt hơi. Dazai rút dương vật của mình ra khỏi cơ thể Chuuya, chất lỏng màu trắng lập tức chảy vào trong nước, có thể thấy huyệt đạo đã sưng tấy đỏ bừng, vừa đáng thương vừa quyến rũ. Dazai bế Chuuya lên, xả nước rồi lại đổ nước nóng vào bồn tắm. Chuuya nằm trên mép bồn tắm, nghịch nghịch ngón tay của Dazai:

"Dazai, anh chụp ảnh giường của em nhé, dùng nó để đe dọa cha em."

Động tác của Dazai cứng đờ, cứng ngắc quay đầu nhìn Chuuya:

"Em nghiêm túc đấy à Chuuya?"

"Vâng.." Chuuya gật đầu "Dù sao thì cũng là anh."

Giống như một con chó con ngu ngốc vậy...

Dazai nhảy vào trong bồn tắm, ôm chặt lấy Chuuya, nước cũng vì vậy mà bắn tung tóe, hắn ấn chặt đầu Chuuya vào lòng:

"Sau này đừng nói loại chuyện này với bất cứ ai. Đừng để ai khác lợi dụng em, bao gồm cả anh."

"Anh yêu em và không cần bất cứ lời bào chữa nào từ em."

(Chỗ này mình cũng không rõ nghĩa là gì và cũng không biết là do Dazai hay Chuuya nói nữa lên mình sẽ giữ nguyên bản chuyển từ Trung->Việt. Mọi người có thể hiểu lời Dazai nói là không cần Chuuya phải bào chữa vì hd của cha ẻm, hoặc tùy theo mng.)

https://archiveofourown.org/works/49399870?fbclid=IwAR1TM9fffWXE0BI2NpSRWLkLOi2wET4O6SB5ZK-Uc_F5NxPpvOnlszu6aYs

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro