Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【61】
 
Vào đêm Giáng sinh, Chuuya với tư cách là thành viên của câu lạc bộ trong trường đã cùng vài người xây dựng và sắp xếp bối cảnh sự kiện, việc treo đồ lên cây thông Noel mất khá nhiều thời gian. Và trong khi anh bận chuẩn bị cho sự kiện thì điện thoại di động của anh không ngừng kêu lên, nó cứ rung 'ù' không ngừng.

Akutagawa là đàn em của Chuuya, bình thường quan hệ không tệ, nhiều lần nhìn thấy thông báo liên tục trên máy anh không khỏi đi tới hỏi anh:

"Anh có việc gấp sao? Thông báo tin nhắn liên tục kìa" Chuuya nghe thấy Akutagawa hỏi vậy, đang định nói điều gì đó thì hội trưởng câu lạc bộ 'Văn học và Nghệ thuật' tiến tới bắt chuyện với anh.
  

"Có lẽ là bạn gái của Chuuya chăng?"

“Hả?”

Chuuya có chút sững sờ, hiển nhiên anh không ngờ đối phương lại cho rằng đó là bạn gái của mình.

 "Không phải là bạn gái của cậu sao? Chuuya đừng lừa bọn tôi. Nếu không phải là bạn gái của cậu thì tại sao Chuuya lại thường xuyên nhìn vào điện thoại của mình như vậy? Thỉnh thoảng cậu nhìn vào nó rồi sẽ nở một nụ cười rạng rỡ, ahhh... nói vậy khiến tôi cũng muốn được yêu ai đó quá•́⁠ ⁠ ⁠‿⁠ ⁠,⁠•̀"
 
"Không phải như vậy mà..."
  
Chuuya cũng là bất đắc dĩ, đành nở một nụ cười miễn cưỡng, trong lòng không khỏi gợn sóng.

"Đừng nói dối nữa, bọn tôi đều biết rằng gần đây có người luôn mang cho ông bữa sáng, hoa và thậm chí cả ô khi trời mưa mà ông còn không mang ô nữa ~ Để tôi nói cho Chuuya biết, ông phải hạnh phúc lắm khi mới có được cô bạn gái chu đáo như thế đấy!”

Chuuya bất lực không nói nên lời, nghĩ đến cái người được gọi là "bạn gái" chăm sóc mình mỗi ngày, anh mím môi, đây là kiểu tỏ tình gì vậy?

【62】
 
Thế nhưng... Chuuya cũng không ngờ rằng cái loại vừa biến thái còn không biết xấu hổ mà anh coi thường này sau lại làm ra loại chuyện như vậy với anh, cho dù là đưa đồ ăn sáng, chiếm chỗ ngồi, hoặc mang theo một chiếc ô hay việc trên tàu điện ngầm cũng không sánh bằng.
 
Vì trước khi học đại học Chuuya đã từng phải chịu rất nhiều ánh mắt lạnh lùng và ác ý từ mọi người xung quanh nên anh thực sự không ngờ rằng sau này lại có người quan tâm đến mình như vậy. Mặc dù điều này hơi quá là bất bình thường đi, nhưng không phủ nhận rằng Chuuya thực sự cảm động. Dù những người xung quanh anh không còn như trước, nhưng sự ghê tởm và khinh miệt của họ vẫn được viết trên khuôn mặt và qua hành động của họ.
  
Chuuya biết rằng hầu hết đám người đó vẫn còn coi thường anh, nhưng họ đã đủ trưởng thành và học cách kiềm chế và che đậy khi tiếp xúc với những điều mình ghét. Ví dụ trong số ba người bạn cùng phòng trong ký túc xá của anh, hai người trong số họ phớt lờ anh ấy, còn người kia sẵn sàng nói chuyện với anh ấy, nhưng thực tế lại giắt dao sau lưng.

 Người đó đeo mặt nạ, đóng vai một người bạn tâm giao hy vọng anh sẽ nói chuyện với hắn. Và rồi sau khi Chuuya kể cho hắn nghe mọi chuyện về bản thân, tên đó sẽ vừa an ủi Chuuya vừa kể chuyện của anh cho người khác nghe như một trò đùa.

Chuuya đã từng thấy rất nhiều kẻ sống hai mặt nên cảm thấy sợ hãi, lúng túng và thậm chí tức giận trước sự thẳng thắn của tên biến thái này. Chuuya chưa từng tiếp xúc qua loại người như thế này, cho nên rất sợ việc người này đột nhiên xông vào cuộc sống của anh, đồng thời cũng vì người này đột nhiên xông vào mà tức giận.

Trước đây sóng yên biển lặng, nay đột ngột có sóng gió dữ dội thổi qua, lấn át cả núi rừng biển cả. Hắn đến một cách bất ngờ, mang đến cho cuộc sống của  Chuuya vô vàn màu sắc mới mẻ và những cảm xúc mãnh liệt chưa từng có trước đây, cũng luôn cố gắng làm sao để thu hút đủ sự chú ý từ anh. Và trong lời mời gọi mạnh mẽ này, anh không thể không chìm đắm.

【63】

   21: [ Thích,thích,thích,thích, thích,thích,thích,thích,thích,thích,thích,thích ]

   21: [ Tôi rất thích em! Thích thích thích thích thích thích thích!!! Tôi yêu Chuuya nhiều lắm á!!]

  21: [Này~ Chuuya có thích tôi không? ] 

  21: [Sao em không trả lời tôi, tôi không vui đó┗( T﹏T )┛]
 
  21: [Chuuya không ngoan nên tôi tức giận rồi này, hậu quả rất nghiêm trọng đấy nhé! ] ...

【64】

   Đồ trẻ con.
  
Chuuya không khỏi cong môi cười, đang định gõ tin nhắn trả lời thì màn hình điện thoại vì không có thao tác trong một phút liền tự động tắt đi. Khi màn hình tối đen, anh đã thấy chính mình đang mỉm cười với một vẻ dịu dàng hiếm có.

【65】
 
Khi màn đêm buông xuống, khuôn viên trường thường vắng vẻ giờ trở nên náo nhiệt bởi đêm Giáng sinh, hoà với đó là tiếng ca hát và nhảy múa càng làm cho không khí trở nên nhộn nhịp hơn. Chuuya ngồi trên bậc thang của bể phun nước, sau khi sắp xếp đồ xong thì cảm thấy hơi mệt nên tìm một nơi yên tĩnh nghỉ ngơi một lúc.

Chiều nay Chuuya đã dành thời gian trả lời tin nhắn tên biến thái, nhưng đến bây giờ đã ba tiếng trôi qua đầu dây bên kia vẫn chưa hồi âm. Chuuya cứ vài phút lại lấy điện thoại ra xem một lần, không ngờ đầu dây bên kia vẫn không trả lời.

Vì buồn chán và khó chịu trong lòng, anh bắt đầu xem qua các tin nhắn trò chuyện của họ. Phần lớn đều là tên biến thái nói chuyện, mỗi ngày hoặc là nói thích, yêu, hoặc là suy nghĩ, hoặc là bày tỏ dục vọng của mình. Chuuya cũng ngầm bỏ qua những từ tục tĩu như "cứng", "muốn chịch em", "đút mạnh vào",.. v.v.

Tiếp đó là hình ảnh một bàn tay đang cầm dương vật, sau khi nhấp vào thấy được hình ảnh lớn hơn. Chuuya có thể thấy kích thước đáng kinh ngạc của bên kia. Bộ phận sinh dục của tên này rất đẹp, không có vết bầm tím xấu xí hay thậm chí là những đường gân gớm ghiếc, nó rất trắng và khi được chủ nhân dùng ngón tay thon dài cầm vào thì màu sắc đó càng dễ chịu hơn. Không biết có phải là thủ dâm nửa chừng hay không, nhưng phía trên bộ phận sinh dục có tinh dịch đậm đặc, khiến người ta không muốn lấy ngón tay lau đi, thay vào đó là cầm nó xoa lên mặt, hoặc là để ngậm nó vào miệng...

  Khoan đã!
  
Chuuya đột nhiên tỉnh táo lại, sau khi ý thức được ý nghĩ đen tối trong đầu thì toàn thân run lên, thậm chí khi thoát khỏi trang cá nhân tay vẫn còn hơi run, phải nhấp đến ba lần mới thoát ra thành công.

Làm sao mình có thể nghĩ ra thứ kinh khủng như vậy aaaaa! !

【66】
 
“Chúc mừng Giáng sinh, chàng trai xinh đẹp.”
  
Một người đàn ông trong trang phục ông già Noel bước đến gần Chuuya, trao cho anh một đoá hoa màu hồng và lịch sự chào anh như một quý ông. Chuuya ngẩng đầu lên,và tầm mắt anh rơi vào đoá hoa màu hồng, anh mở to mắt kinh ngạc. Loài hoa này rất quen thuộc, thậm chí anh có thể bắt gặp nó thường xuyên. Đó là ở trên phong bì, trên bàn học... Đây là hoa tên biến thái tặng cho anh mà! ! !

“Ngươi. . . Ngươi là. . . !”
 
Chuuya đứng lên nhưng không có nhận lấy bó hoa, nói vô cùng ấp úng, ngay cả trong mắt đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Người đàn ông khẽ 'ừ' một tiếng, sau đó đem bó hoa trong tay nhét vào trong ngực Chuuya, hương hoa lập tức xông thẳng vào mũi anh. Chuuya bị ép ôm lấy bó hoa, chưa kịp nói gì thì anh đột nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, thân thể bắt đầu lảo đảo đứng không vững, ngay cả cảnh tượng trước mắt cũng trở nên mơ hồ.
   
"Ngươi..."
  
Chuuya ôm trán, muốn nói cái gì đó trong vô thức nhưng chỉ mới thốt ra một chữ liền không nhịn được choáng váng mà ngã xuống. Người đàn ông kịp thời đưa tay ra đỡ lấy Chuuya, sau đó vòng tay qua người anh trực tiếp ôm vào trong lòng.
  
 “Tôi?”
  
Người đàn ông hơi cao giọng, lặp lại lời Chuuya nói. Nghĩ tới cái gì, hắn cười khẽ một tiếng, sau đó cúi đầu xuyên qua lớp vải trang phục rồi hôn lên trán người trong lòng.

"Tôi yêu em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro