Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Mèo nhỏ mới thi đấu xong, cậu nhìn huấn luyện viên mặc tây trang mà nứng chảy hết cả nước, vừa về tới kí túc xá đã gấp không chờ nổi ngồi lên đùi thầy dùng lỗ dâm cọ lên quần tây thô ráp. Yang Daein sợ Lưu Thanh Tùng cọ không đủ sướng, anh lấy ngón tay dài gẩy nhẹ lên đầu vú cương thẳng tắp của cậu, giúp Lưu Thanh Tùng nhanh chóng đạt được khoái cảm. Một tay khác không quên an ủi vật đằng trước đang sưng to chảy nước như đi tiểu của cậu. Đây có thể gọi là khen thưởng vì trận thắng khi nãy đi, mà Yang Daein cũng chỉ vì muốn Lưu Thanh Tùng vui nên mới làm đấy nhé.

Thật ra cũng chẳng cần sóc lọ đâu, nguyên cái việc ngồi lên đùi thầy rồi cọ lồn như một bé đĩ dâm cũng đã đủ khiến Lưu Thanh Tùng nứng nừng nưng rồi.

Lúc lên đỉnh, trông Lưu Thanh Tùng còn đĩ hơn cả đĩ. Makeup chưa tẩy làm hai má cậu hồng hồng, đôi mắt xinh đẹp phản chiếu ánh đèn lấp lánh bên trên nhưng thoạt nhìn lại có vẻ đờ đẫn mê man. Tiếng rên rỉ ẩn nhẫn hoà lẫn với tiếng gọi giường quyến rũ dâm đãng, đôi chân trắng xinh mảnh khảnh kẹp chặt lại với nhau, sau đó cơ thể vô lực ngả xuống người Yang Daein. Anh cảm nhận được nước dâm trào ra từ lồn nhỏ làm ướt quần tây, lỗ nứng đáng thương phun ra chút ít dịch trong suốt, rõ ràng lồn nhỏ đã cao trào, cơ mà Lưu Thanh Tùng vẫn chưa sướng lắm, chim nhỏ vẫn thòm thèm nhiều nhiều. 

Yang Daein ôm Lưu Thanh Tùng trong ngực, hình như anh phát hiện ra cậu chưa bắn tinh, nên làm một người thầy có tâm với học trò, anh che lại đường thở của cậu, một tay khác mò xuống dưới, bóp lấy âm đế vừa lên đỉnh sưng to múp míp. 

“Bắn đi, Tùng Tùng.”

Hít thở không thông cùng kích thích từ âm đế và cả mệnh lệnh của Yang Daein làm Lưu Thanh Tùng vật vã cong eo, cần cổ thon mỏng manh trắng nõn yếu ớt nâng lên như sắp bị bẻ gãy. Yang Daein miết lên âm vật, chim nhỏ giãy gịua một chút rồi cam chịu bắn ra. 

Đã cao trào nhưng Yang Daein vẫn không buông tay ra khỏi mũi Lưu Thanh Tùng, anh sờ được mồ hôi ướt át của cậu, vẫn muốn cậu vì ngạt thở mà kéo dài khoái cảm thêm một chút. Cuối cùng chim nhỏ phun ra hết tinh dịch, Yang Daein cũng buông tay. 

Lưu Thanh Tùng được thở thoải mái vội vàng hít mấy ngụm khí lớn, sau đó mắng: “Anh cố tình muốn nhìn thấy tôi nhục nhã đúng không? Muốn thấy tôi giống một con chó cái động dục dẩu mông lên chờ được chịch à?” Vừa lên đỉnh xong nên cậu rất mệt, chỉ có thể nhỏ giọng chửi rủa.

Yang Daein không hiểu hết lời mắng của Lưu Thanh Tùng, nhưng cũng tạm nghe ra mấy chữ: “Tùng Tùng là mèo cơ.”

Lưu Thanh Tùng “Hừ” một tiếng: “Rõ ràng anh cũng cứng đấy thôi, tại sao không chịu chịch tôi, hả?” 

Yang Daein trả lời: “Tùng Tùng muốn thêm nữa à?”

Lưu Thanh Tùng lại cứng, ngón tay mảnh khảnh của cậu xoa xoa cổ áo của Yang Daein: “Không được?” 

Yang Daein bật cười, tất nhiên là được chứ sao không? Tay anh mò tiếp xuống bên dưới, lồn nhỏ của Lưu Thanh Tùng lại ướt nữa rồi. 

Lúc đầu Yang Daein chỉ thọc ba ngón tay vào thôi, lồn nhỏ bị chịch quen nên nuốt ba ngón rất dễ dàng. Lưu Thanh Tùng thường co lồn nhỏ lại một chút, vách động giống như máy rung tự động mút lấy ngón tay. Được đà làm tới, Yang Daein đút thêm một ngón nữa vào, cái lồn đáng lẽ không nên có của Lưu Thanh Tùng quá non, không đủ chỗ nhét thêm ngón thư tư này nữa. Vì thế Yang Daein rất kiên nhẫn dùng ngón cái xoa miết âm đế, ngón tay nhẹ nhàng bóp sờ môi âm hộ, Lưu Thanh Tùng thích được bỡn như vậy lắm, thậm chí cậu còn chủ động lắc mông đuổi theo thứ khoái cảm này.

“Anh con mẹ nó muốn móc đến mức phun nước đấy à?” Cậu biết trình độ tiếng Trung của Yang Daein còn cùi, cơ bản không hiểu “móc đến mức phun nước” là cái mẹ gì. 

Nhưng Yang Daein hiểu được ba chữ “con mẹ nó”.

Anh dùng móng tay cạ lên âm đế của Lưu Thanh Tùng: “Tùng Tùng, mắng người là hư lắm.”

Lưu Thanh Tùng rên rỉ chẳng nói nên lời, nhưng ngay sau đó đã có sức cãi lại: “Chửi tục là xấu còn móc lồn là tốt hả?” 

Thấy thế, Yang Daein quyết định dạy dỗ lại Lưu Thanh Tùng.

Nếu bây giờ Lưu Thanh Tùng còn tỉnh táo ắt sẽ có cơ hội ngăn lại hành động tiếp theo. Nhưng Lưu Thanh Tùng phê mất rồi, nên Lưu Thanh Tùng mặc kệ Yang Daein nhét cả năm ngón tay vào trong lồn của mình. Giờ thì cậu chịu không nổi nữa, cậu hé miệng muốn hét lên, nhưng yết hầu không phát ra thanh âm, đầu lười hồng nộn giống như bị lộng hư vươn ra trong khoang miệng, nước bọt trong suốt chảy xuống gương mặt trắng nõn. Support từng đoạt cup thế giới vừa thắng trận đã bị huấn luyện viên mới tới chịch hỏng rồi. 

Thân thể mảnh khảnh của Lưu Thanh Tùng run rẩy co rúm trong lồng ngực Yang Daein, cậu muốn ngài huấn luyện viên dừng hành động quá mức kích thích này lại. 

Nhưng trên đời làm gì có một Yang Daein biết thương tiếc tuyển thủ nhà mình cơ chứ, nếu có thì đó chẳng còn là Yang Daein nữa rồi. 

“Tùng Tùng, đừng sợ.” Huấn luyện viên an ủi cậu. Người thầy còn y phục chỉnh tề tiếp tục dùng sức, nhét cả bàn tay vào trong cái lồn nát bươm của Lưu Thanh Tùng. Xương bàn tay của đàn ông vừa to vừa rộng lọt vào trong ép lên thành vách, chỉ còn lại cổ tay ở trong không khí. Miệng thịt đáng thương bị căng ra cực hạn, chỉ sợ bây giờ nếu muốn rút ra cũng không dễ gì mà rút ra được.

Rốt cuộc Lưu Thanh Tùng cũng bật khóc nức nở, mèo con vừa khóc nũng vừa kéo tay áo của huấn luyện viên, luôn miệng cầu xin: “Đừng mà, đừng mà…”

Yang Daein nhẹ nhàng hôn lên những giọt nước mắt trên mặt cậu, ngón tay thon dài thậm chí còn chạm vào miệng tử cung, khiến Lưu Thanh Tùng sợ tới mức run rẩy.

“Lấy ra nhé?” Yang Daein hỏi.

Đồng tử Lưu Thanh Tùng lập tức co rút lại tới mức không tưởng, Yang Daein có ý gì? Anh ta muốn… Anh ta muốn kéo tử cung của cậu ra ngoài - giống như mấy cái video nóng kì lạ mà cậu từng xem trên Twitter hả? 

Lưu Thanh Tùng sợ tới mức điên cuồng lắc đầu, cậu vịn lấy bả vai Yang Daein muốn rút ra, nhưng lực tay của anh rất mạnh, cậu lại chẳng còn mấy sức, eo Lưu Thanh Tùng mềm mại như kẹo bông bị Yang Daein ôm chặt trong lồng ngực. 

“Đừng mà, tôi xin anh, đừng mà.”

Đau đớn bây giờ còn nhiều hơn khoái cảm, chim nhỏ cũng mềm xuống, Lưu Thanh Tùng chỉ còn lại khiếp sợ. Cậu lắc mông cố giãy ra khỏi người Yang Daein, nhưng dù cố gắng tới mức nào, Lưu Thanh Tùng vẫn tránh không được.

“Tùng Tùng, đừng cựa quậy.” Yang Daein doạ.

Lưu Thanh Tùng khóc đỏ cả mắt, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Yang Daein biết cậu đã tới giới hạn mất rồi, anh cũng không định làm Lưu Thanh Tùng bị thương, cũng không tính biến một con mèo biết giơ nanh múa vuốt trở thành một con mèo chỉ biết nũng nịu trong ngực chủ. Anh ấn lên eo Lưu Thanh Tùng, tay còn lại hơi dùng lực, xương bàn tay kéo theo miệng lỗ dâm căng tràn rồi trượt ra ngoài. 

Chim nhỏ của Lưu Thanh Tùng mềm oặt gục xuống, thân thể mét bảy tan chảy thành một vũng nước trong lòng Yang Daein. Lồn nhỏ vừa bị gã đàn ông nọ lộng hỏng giờ phút này không khép lại được, nước dâm chảy ra thành dòng vương xuống đất thành một vệt nước. Cả nước mắt lẫn nước dâm của cậu cứ như van hỏng, không ngăn được mà lỏng tỏng rớt ra ngoài. 

Yang Daein thấy thế vội ôm lấy cậu. Không phải vì bị đàn ông chơi đến chảy nước nên Lưu Thanh Tùng mới khóc, có lẽ do trải qua nhiều chuyện khiến bản thân muốn rơi lệ mà không khóc được nên bây giờ mới được thể tuôn ra. 

Yang Daein không an ủi Lưu Thanh Tùng rằng, đừng khóc nữa, anh muốn cậu support nhỏ nhìn như rất kiên cường này buông bỏ đề phòng đối với anh, bỏ xuống tự tôn cao ngất, sau này toàn tâm toàn ý tin tưởng anh - biến thành mèo nhỏ của Yang Daein.

“Vì cái gì mà không chịu đút vào?” Lưu Thanh Tùng vừa khóc vừa hỏi.

Yang Daein trả lời: “Vì Tùng Tùng chẳng nghe lời tí nào hết.”

“Địt mẹ anh chơi tôi đến mức đéo khép lồn lại được, còn muốn tôi nghe lời thế nào nữa?” Lưu Thanh Tùng hỏng mất. 

Nhưng Yang Daein chỉ ôm Lưu Thanh Tùng vào ngực, kéo tay cậu sờ vào dương vật cách một lớp quần. 

Tay Lưu Thanh Tùng mềm như lụa, cậu sụt sịt tháo dây lưng của huấn luyện viên nhà cậu, giúp thầy giải phóng dục vọng.

Cậu vuốt ve lên xuống vật cứng, buồn bã nghĩ: “Hoá ra Yang Daein thà dùng tay của cậu để thủ dâm chứ không thèm dùng dương vật chịch cái lồn nhỏ của cậu.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro