Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tổng giám đốc, chị uống quá nhiều rượu rồi phải không?" Khuôn mặt nhỏ của nàng bị chọc tức phình lên, sắc mặt đỏ bừng, một đôi mắt sáng chứa nước mắt kích động trào ra nhưng không có rơi xuống, cực kỳ giống chim đại bàng nhỏ chịu ủy khuất, đáng yêu lại đáng thương, nhìn thấy mà đau lòng.

Tĩnh Đào gắt gao đè nàng lại, nắm cằm nhỏ của nàng, thưởng thức bộ dáng nàng phẫn hận cùng thịnh nộ, ở trong mắt cô bộ dạng này của nàng chỉ là đang giả bộ mà thôi, "Kim Đa Hiền con người dâm đãng phóng túng trên WeChat chạy đi đâu rồi? Hả?"

Cái gì? WeChat? Dâm đãng phóng túng?

"Chị nói cái gì?"

Thực tốt a, quên nhanh như vậy. Tĩnh Đào bức nàng đối diện với cô, một tay vuốt lưng nàng, đầu ngón tay lạnh lẽo theo đường cong mà chảy xuống, vói vào váy, bóp lấy cái mông vểnh non mềm nhẵn nhụi, thuận thế áp tới, đem nàng áp vào trong lòng ngực mình, thanh sắc sâu kín, "Không phải cô nói ai có thể làm được cô, cô liền cho người đó làm người yêu sao?"

Khi nào nàng nói qua loại lời nói như vậy? Rõ ràng là oan uổng a!

"Chị nói bậy!" Không an phận vặn vẹo thân mình, thế nhưng phát hiện một vật cứng đang nóng cháy đặt trên bụng nhỏ của mình, hơi hơi rung động, hưng phấn mà cực to, thô thô cứng cứng.

"Bổn tiểu thư không nói bậy, làm sẽ biết!" Cô cảm thụ mớ thịt mềm mại trong lòng bàn tay, mềm mại giống một đoàn bông vải, làm người ta yêu thích không thể buông tay.

Ai muốn làm cùng cô? Nàng liều mạng phản kháng, tay chân cùng sử dụng nhưng không thể đả động cô chút nào, "Tĩnh Đào, đây là cưỡng gian! Đây là phạm pháp!"

"Cưỡng gian? Đợi chút cô bị thao sướng thì liền không phải cưỡng gian!" Tĩnh Đào phủ lên cánh môi nàng, bàn tay to đem hai cổ tay nàng trói trong tay, kỹ xảo trúc trắc cạy môi nàng ra, mở ra hàm răng cắn chặt, tiến quân thần tốc, khuấy trộn nước bọt trong miệng nàng.

Không muốn không muốn, nàng ở trong lòng hò hét, nhưng mà ma trảo trên mông nàng cư nhiên chuẩn xác không lầm tìm được khóa kéo của váy, nhất thời dùng sức, váy của nàng bị chảy xuống, phong cảnh từ vòng eo trở lên liền bại lộ, vòng eo nhỏ nhắn, đường cong tốt đẹp, ngực tuyết mềm mại tựa nhũ, đầy đặn, đứng thẳng không có một tia rủ xuống.

"A! Không mặc nội y mà còn nói mình không dâm đãng?" Cô nắm một bên vú đầy đặn để trong tay xoa nắn, hung tợn bóp đầu vú làm nó lớn thêm một vòng, nhan sắc cũng diễm lệ thêm không ít.

"Không, chị đừng như vậy, chị buông tôi ra, bằng không tôi sẽ la lên!" Nàng cơ hồ muốn rớt nước mắt.

"La lên? Cô định kêu người tới xem tôi thao cô như thế nào sao?"

Lời vừa nói ra, Kim Đa Hiền đối với Tĩnh Đào lại có thêm một định kiến: cô không phải tổng giám đốc mặt đầy băng sương không tham nữ sắc, kỳ thật cô là một tên vô sỉ hạ lưu đê tiện. Lãnh đạm gì đó là giả! Đều là ngụy trang!

"Tĩnh Đào, chị buông tôi ra! Phải làm thế nào chị mới có thể buông tha cho tôi chứ!?" Thật sự nàng rất sợ, trên mặt cô ghi rành rành chữ "nhất định phải được" làm đầu quả tim của nàng đều lạnh, cả người phát run, dường như đã rơi vào một cái bẫy, đang chờ bị người ta lột da róc xương ăn sạch sẽ.

Tĩnh Đào cười như không cười, ánh mắt thâm thâm trầm trầm, khóe môi lộ ra một độ cung quỷ dị mà kiêu ngạo, "Từ lúc cô nói câu nói kia, cô nên biết mình đã không có đường lui. Tôi muốn thao cô thì làm sao có thể buông tha cho cô chứ?"

Câu nói kia căn bản không phải do nàng nói, tính của nàng hàm súc nội liễm, sao có thể nói ra lời nói không biết xấu hổ như vậy? Chuyện này nhất định là hiểu lầm!

"Tôi không có nói, thật sự không có, chị bị lầm rồi phải không?"

"Chứng cứ trên WeChat tôi còn giữ, cô phủ nhận cũng vô dụng. Không nghĩ tới Hân Nghiên của chúng ta dâm đãng như vậy. Còn muốn người khác thao được cô mới có thể trở thành người yêu của cô, nhưng thật ra tôi muốn thử xem bản thân có tư cách này hay không a."

-----////-----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro