Trích đoạn 1: Làm ơn mắc oán

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Mặt trời dần lên cao mang theo ánh sáng lung linh phản chiếu xuống không gian mặt hồ tĩnh lặng.

An Lạc vô tình thấy dưới hồ thấp thoáng một vật thể lạ to lớn nổi lềnh bềnh. Nheo mắt nhìn ra xa, cô bất giác đứng nhổm dậy. Kính bơi trượt khỏi lòng bàn tay.

An Lạc nghi hoặc hét vọng lại vị trí vật thể lạ trôi nổi kia, bước chân chậm chạp bỗng chốc dần tăng vọt.

 - Này, có ai ở đó không?

Không nghe thấy tiếng ai đáp trả. An Lạc một lần nữa gào lớn hơn.

- Này, có ai không? Có ai ở đó không?

Ngay khi An Lạc xác định vật thể lạ kia là một chàng trai nằm sấp mặt không nhúc nhích, cơ thể trắng toát như bức tượng mẫu ma nơ canh, cô không chần chừ nhảy ùm xuống nước, vừa hô hoán điên cuồng vừa đạp nước loạn xạ, lao về phía người gặp nạn, cánh tay mảnh khảnh dùng hết lực đẩy thân thể trôi đi.

Gần đến giữa hồ, mắt cô cay xè vì dính nước hồ bơi.

Không cả nghĩ ngợi, cô túm lấy mái tóc người trên mặt hồ kéo mạnh, cảm giác không khí trong lồng ngực mình ngày càng cạn kiệt, bắp chân chưa khởi động truyền đến cơn chuột rút, cô đau đớn không thể tiếp tục giữ cho cơ thể mình nổi lên, cứ thế cô vùng vẫy bám vào vật thể mình muốn cứu, nhưng ngay bản thân cô giờ đây cũng giống như con cá mắc cạn đang chực chờ cái chết.

An Lạc cong người bì bõm giãy giụa. Trước khi mất hẳn ý thức, cô mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt một thằng con trai gần kề, bàn tay hắn sờ soạng khắp cơ thể cứng đờ của cô. Cô không thể chuyển động hay phản ứng, chỉ cảm giác đó là một bàn tay thô ráp, đầy vết chai sạn.

📌 Đọc đầy đủ Chương 1 - Thanh xuân như một tách trà tại Allnovel: https://allnovelonline.com/landpage/3100189184/HR5HF1?lang=vi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro