chap 4: Quẩy... Ma mới không dễ ăn hiếp.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chà thế thì phải cho hắn 1 trận mới được-Quang

-À tí trưa đi ăn không? Đi chung đi-Minh

Hướng dẫn giao dịch coin cho người mới bắt đầu
-Sợ mất giá mấy ông thôi à

-Mất giá gì, ai có giá thì người ấy hưởng chứ-Minh

Hắn ta nói cũng có lí đấy chứ, nhưng thôi kệ đi, đi chung với trai đẹp mà :))

-Uh, vậy trưa nha

-Ừm-Cả ba đồng thanh

Tôi vào phòng của mình ở cuối, đối diện với gian bếp. Tôi vào trong, trong đó có 1 giường, và trải 1 tấm chiếu trên đó sẵn, 1 chiếc bàn học gần cửa trên đó có 1 cái đèn bàn và 1 phòng tắm kiêm luôn wc. Tôi vào trong soạn sách vở trong balo ra bàn. Sách nói về hội họa, âm nhạc, nói chung là nghệ thuật. Bên ngoài 3người họ đang bàn bạc

-Ê thằng Khánh mới vô nhìn tướng ngon, giỏi võ mà tiếc là không đẹp-Long

-Ừm, nó mà đẹp là tao yêu luôn-Quang

-Bộ mày định seme yêu seme à, điên vừa thôi-Minh

-Ờ, mà cũng tiếc thật-Quang

-Mà thôi, ai cũng có điểm yếu mà-Long

-Phải, chẳng có gì là trọn vẹn-Minh cười mỉm

Tuấn mở cửa, thò đầu ra nói

-Nè tranh luận nhỏ coi, tui phòng đầu đó

Tôi nghe tiếng hắn, cũng mở cửa thò đầu ra nói

-Nè nói nhỏ thôi, tui phòng cuối đó

Hắn quay lại với ánh nhìn sắc lạnh, tôi vênh mặt với hắn. Hai ánh mắt cứ đối với nhau

-Nhìn gì, bộ chưa thấy người xấu à

-Ờ, ờ

Hắn quay vào trong với bộ mặt đần thối của hắn và đóng sầm cửa lại, tôi quay vào đóng cửa bình thường. Mà thực sự nhìn cái bản mặt của hắn khi tức lên thấy yêu ghê. Chả lẽ tôi yêu hắn ư? Haizz có lẽ là vậy. Chắc gì hắn yêu tôi chứ, hắn đẹp nhất còn tôi là xấu nhất, giữa 1 người xấu và 1 người đẹp thì làm sao mà ó tình yêu chứ? Toi cứ nghĩ như thế thì có tiếng gõ cửa

-À vô đi

-Cửa khóa làm sao mà vô

-Uả quên :)) (lo nhớ trai quá quên rồi)

Tôi mở cửa, là Minh

-Cậu quên là trưa nay…

-À ừ, đi thôi

-Uh, để mình rủ oan gia nha

-Ừ-Tôi cười mỉm

Minh gõ cửa phòng Tuấn, thấy tôi Tuấn liếc tôi 1 cái rồi nói

-Thôi, tôi bận rồi, khi khác

-Nè liếc mắt đưa tình tui rồi còn không đi hả

-Ê ai liếc mắt đưa tình, hả?

-Thế hồi nãy cái liếc vừa rồi là cái gì

-Ơ…ờ thôi đi là xong chứ gì?

Hắn chen qua Minh mà không quên chọi cho tôi 1 cái nhìn tóe lửa

-Khánh à, chọc nó hoài

-Ai biểu nhìn mặt nó thấy ghét

-Thôi mình đi

-Uh

Tôi và Minh đi xuống, 2 người kia thì đi chung với Tuấn từ trước rồi. Xuống căn tin tôi lại bị nổi bởi vì đi chung với 4 thằng trai đẹp ~~. Tôi cũng khá ngại nên nói với Minh

-Thôi tui qua bên kia ăn nha

-Thôi, ngồi đây ăn chung cho vui

-Đi mà, ăn chung với 2 người trở lên tui không có quen

-Vậy tui qua ăn chung luôn cho

-Thế thì…

-Thế thì 2 ông nội có ăn không con ăn phụ-Hắn chen vào

-Biết rồi, để ông ăn, Minh ngồi đó đi

-Ukm, nhưng ngồi trong vòng kiểm soát của tui

-Uh, biết rùi

Tôi bước ra 1 cái bàn gần đó, ăn. Tôi không thích ăn với cái ánh nhìn soi mói và xỉa xói. Tôi chỉ muốn yên tĩnh thôi, chợt có đứa uke xinh chai tới hỏi

-Anh gì ơi?

-Hả

-Anh ăn cái giống gì mà xấu thế?

Biết là nó định gây rối đây, tôi nhanh mồm phun vào mặt nó thức ăn tôi đang nhai. Mặt nó đầy cơm, nó nói

-Liệu hồn đó-Nó bỏ đi ra khỏi căn tin, quay qua nhìn Minh, thấy cậu ta nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên. Tôi nháy mắt bảo cậu cứ ăn đi

Ai cũng nhìn tôi với ánh mắt sợ sệt, tôi linh tính có chuyện chẳng lành nên làm 1 hơi quất gần nửa dĩa thì

-Thằng nào dám làm nhục uke của tao

Rồi có chuyện rồi, haizz thôi thì quậy 1 tăng cho vui vậy :)). Tôi nhìn lên thì 1 thằng seme cao to, đằng sau nó là thằng uke hồi nãy. Thấy tôi nó nói

-Nó đó anh, nó làm nhục em á

-Yên chí đi em, để anh làm cho nó ra cám

Minh định đứng dậy thì tôi phủi tay bảo cậu ta đứng đó. Hắn đến gần tôi quát

-Thằng chó dám làm nhục uke của tao hả

Tôi vẫn bình thản nhai, rồi phun vào mặt hắn y như thằng uke lúc nãy. Hắn điên người, định vung 1 cú thì tôi nhanh chân đá vào trym của hắn. Hắn quằn quại, tôi vẫn ăn bình thường. Lúc sau hắn trở lại bình thường thì cũng là lúc tôi ăn xong, hắn đá thì tôi né, hắn đấm thì tôi cũng né. Rồi hắn kiệt sức, đến lúc này tôi mới ra đòn.

Tôi đá hắn, tôi đấm hắn tất cả chỉ ở lưng và bụng vì 2 chỗ đó đánh sẽ không lên vết bầm hoặc có chỉ là mờ mờ. Ròi tung 1 cú vào người khiến hắn lăn ra khỏi căn tin. Nhìn mặt thằng uke tái mét mà tôi không sao nhịn cười được, tôi bình thản đến cái bàn uống nước, chợt sau lưng có động. Tôi cúi thấp người xuống và dùng chiêu ‘Bồn tử hái đào’ (Bóp trym ấy :v) Khiến hắn ngã lăn ra. Tôi uống nước xong, nói

-Lo mà dạy thằng uke đi, không được thì tôi dạy giúp

-Mày…mày liệu hồn đó con

-Bye-Tôi nói giọng hồn nhiên, thằng uke tới đỡ hắn dậy và không quên chọi tôi 1 cái liếc. Chợt điện thoại tôi có tin nhắn, là Duy. Tôi mở ra xem

-Quậy đã không

-Quá đã luôn ấy

-Ukm, nên đề phòng tụi nó trả thù

-Uh, mà mày biết nó là ai ko?

-Nó tên Giang, ở khu couple

-Ờ, mà mày y như google ấy, hỏi là có

-Mày éo lên face hỏi Thánh nam của trường à, nó biết hết luôn á

-Đù, mấy bữa nay tao éo rảnh

-Uh, thôi bye

-Cút

-Cmm

-:))

Nhắn xong tôi cho điện thoại vào túi rồi bước đến chỗ Minh nói

-Thôi tui về phòng trước nha

-Ê đợi tui đi chung luôn

-Uh

Minh ăn xong, tôi và cậu cùng về phòng

-Khánh giỏi thật ấy, đánh thắng đại ca trong trường luôn

-Uả đại ca hả, biết vậy đánh nặng tay hơn-Tôi cười nói

-Trời trời, đánh nó thì coi chừng tụi kia xử đẹp luôn đó

-Xùy, giang hồ tui còn xử đẹp, huống hồ…

-Uả đánh với giang hồ luôn à, kể nghe đi

-Đợi lên phòng đi tui kể

-Nhớ nha

-Uh

Tôi cũng khá vui vì Minh không xì xào, bàn tán hay xa lánh tôi mà còn thân mật với tôi nữa. 2 đứa tôi về phòng, tôi ngồi xuống kể cho Minh nghe nhiều chuyện lắm (haizz dại trai rồi). Rồi Minh phán 1 câu

-Nhưng chưa bằng lúc nãy, như phim hành động

-Trời, cái tên to cao ấy vận động nhiều thì mất sức nhiều. Não hắn ta phẳng thấy mồ-Tôi phản pháo

-Ừm, thế Khánh thử với tui không?

-Thôi, sợ đánh không lại thui

-Sao không lại
—————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro