Câu chuyện ở thần đô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Giờ mình chỉ đăng về Khưu Bính thôi nha mấy bồ ( ^³⁠^)
______________________________
01.

Khưu Khánh Chi sắp trở lại, đây là ưu tiên hàng đầu của Đại Lý Tự gần đây.

Liên quan đến sự kiện quan trọng này, Lý Bính đương nhiên là người vui vẻ nhất, dù sao y cũng là bạn thân của hắn, họ đã không gặp nhau kể từ khi Khưu Khánh Chi rời đi nhập ngũ ba năm trước, mặc dù suốt ba năm đó họ thường xuyên trao đổi thư từ, dù sao thì thời gian cũng quá dài, lâu lắm rồi, dù có viết ngàn lần cũng không bằng tận mắt nhìn thấy.

Ngoại trừ Lý Bính, những người vui vẻ nhất chắc chắn chính là người ở Đại Lý Tự.

Như chúng ta đã biết, sức khỏe của Lý Bính không được tốt, chưa kể những bệnh nhẹ như cảm lạnh, thậm chí ho ra máu là điều bình thường trong những trường hợp nặng, vì vậy Lý Cơ rất ít khi để Lý Bính ra ngoài, Lý Cơ luôn như vậy.

Khoan dung với con trai mình, điều duy nhất hiếm khi tỏ ra tàn nhẫn trong vấn đề này là ông bận công vụ, không thể đưa Lý Bính ra ngoài chơi, lại lo lắng để con trai đi chơi một mình, đây là điều mà mọi người trong Đại Lý Tự đều nghĩ trước khi rời đi...

Lý Bính lúc này không có việc gì làm, cha y phải ra ngoài giải quyết án, dù có chuyện gì xảy ra... Những người còn lại cũng không bằng Khưu Khánh Chi, năng lực tốt như vậy vừa có thể dỗ người, vừa đi theo phía sau giải quyết hậu quả, vì lý do này mà cả hai đều bị thừa tướng Đại Lý Tự mắng...

Sau nhiều lần trải qua chuyện này, họ đều ép hai người, thiếu gia, nên nghỉ ngơi thoải mái trong Đại Lý Tự.

Bây giờ Khưu Khánh Chi cuối cùng đã trở lại, mọi người đều vui mừng đến mức nóng lòng muốn vào chùa thắp hương bái Phật.

Khi Khưu Khánh Chi theo quân trở về thủ đô, điều đầu tiên hắn nhìn thấy là Lý Bính.

Hắn ra chiến trường, lập được nhiều chiến công, từ Khưu Khánh Chi đến Khưu tướng quân đều được phong Hầu tước, mọi người đều biết nay ở thần đô ai là nhân vật chính, chỉ có bản thân Khưu Khánh Chi là không vui vẻ như vậy.

Bởi vì Thánh thượng đã bày tiệc mừng trong cung, việc đầu tiên hắn phải làm khi tỉnh táo trở lại là gặp thánh thượng.

Việc đầu tiên Khưu Khánh Chi muốn làm khi trở lại Lạc Dương là đến Đại Lý Tự để tìm Lý Bính.

Nhưng Lý Bính hôm nay không có ở Đại Lý Tự, mà là ở cổng thành, không biết bằng cách nào lại thuyết phục Lý Cơ để y đến trong dịp náo loạn như vậy, y đang tụ tập trong đám đông, khi nhìn thấy một bóng người từ xa, y bắt đầu vẫy tay, Khưu Khánh Chi đã nhận ra điều đó ngay khi bước vào thành phố.

Trên thực tế, so với đám đông phấn khích, Lý Bính tương đối bình tĩnh, y chỉ giơ tay khi nhìn thấy Khưu Khánh Chi, đôi mắt lấp lánh niềm hạnh phúc có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Y nổi bật trong đám đông, khi vui vẻ lại càng đẹp hơn, Khưu Khánh Chi nhìn thoáng qua, cho nên Khưu tướng quân vốn luôn nghiêm nghị không cười cũng cau mày, hắn có tham vọng lớn, muốn trở thành một kẻ có địa vị được hàng ngàn người kính trọng, nhưng lúc này đã có một đám đông rất đông, và một số người không quen biết đã xếp hàng trên đường để chào đón hắn, nhưng hắn chỉ lặng lẽ ra hiệu cho Lý Bính khi không có ai chú ý, sử dụng một mật mã bí mật chỉ có hai người trong số họ có thể hiểu được.

Dù sao hắn từ nhỏ đã là bạn đồng hành của Lý Bính, khi còn nhỏ hắn sẽ cùng y trêu chọc chó mèo, lớn lên một chút sẽ có trách nhiệm dọn dẹp những phiền phức do y gây ra. Thời gian trôi qua, hai người họ đã phát triển một cách giao tiếp độc đáo.

Ý Khưu Khánh Chi nghĩa là:

hẹn gặp lại.

Chúng ta sẽ gặp nhau ở đó sau, không đâu khác chính là nơi mà Khưu Khánh Chi muốn đến trước, đó là bên trong cung điện.

Buổi tối thánh thượng sẽ tổ chức yến tiệc trong cung để thưởng cho tam quân, Khưu Khánh Chi là nhân vật chính, tất cả quan lại quân sự đều phải tham dự. Ngoài ra, sức khỏe kém của y gần như coi như đã tham gia một bữa tiệc, mọi người đều biết điều đó, cho dù y không đi cũng không ai nói gì, kể cả cha y.

Dù sao để y chạy tới cửa thành cũng đã là ngoại lệ, Khưu Khánh Chi đã trở về, sau này có rất nhiều cơ hội gặp mặt, không cần phải phiền phức vào cung như vậy.

Trong cung có rất nhiều quy củ, sau tất cả những chuyện rắc rối này, Lý Bính phải đến đó, y không thể nằm trên giường ba ngày được.

Nhưng Lý Bính không vui, suýt chút nữa đã tự biến mình thành trò hề khi kéo theo cha mình, cuối cùng thuyết phục được Lý Cơ đưa mình vào cung gặp thánh nhân.

Bản tính nhỏ của Lý Bính khá tốt, nhưng y không ngờ rằng Khưu Khánh Chi lại biến thành Khưu tướng quân, từ phụ tá của y trở thành một nhân vật nổi tiếng, vô số người đến khen ngợi hắn, và cơ thể nhỏ bé của Lý Bính đang lang thang choáng váng hồi lâu, không tìm được cơ hội chen vào.

Cuối cùng, Khưu Khánh Chi cũng chú ý đến y trước, xua tay ra hiệu đối phó với những người mà hắn không quen biết đến bắt chuyện với hắn, sau đó duỗi ra bàn tay dài của mình, cuối cùng cũng nhấc được Lý Bính ra khỏi đám người, đi ra ngoài.

"Nơi này có rất nhiều người, ngươi không cảm thấy khó chịu sao."

Khưu Khánh Chi vừa thấp giọng hỏi vừa kéo Lý Bính đến một nơi yên tĩnh hơn.

“Không sao đâu.” Lý Bính theo bản năng kéo tay áo lắc đầu.

Mặc dù đã ba năm không gặp Khưu Khánh Chi, nhưng khi gặp lại cũng không có cảm giác xa lạ, hai người vẫn hòa hợp như thuở còn trẻ, mấy năm nay ở thần đô đã xảy ra rất nhiều chuyện thú vị.

Lý Bính lần lượt kể về nó, đối với Khưu Khánh Chi, những gì y nói trong thư khi gặp nhau phải nói lại, mấu chốt là không quên khoe với đối phương rằng y đã giải quyết được nhiều vụ án kỳ lạ, giống như một đứa trẻ.

Khưu Khánh Chi đứng cạnh Lý Bính, lặng lẽ nghe y nói, kể cho hắn nghe rằng con mèo ngoài Đại Lý Tự cách đây không lâu đã sinh ra một lứa con, và phố bên cạnh có một cửa hàng kẹo mới.

Y kể rằng cách đây vài ngày, Vương phu nhân bị mất tiền tại nhà và y đã lấy lại được sau khi bắt được một tên trộm... Lý Bính đã kể cho hắn nghe tất cả những điều này trong thư, Khưu Khánh Chi cũng nhớ lại.

Nhưng Lý Bính nguyện ý nói lại, hắn tự nhiên nguyện ý nghe y nói lại một lần nữa.

Hai người gặp lại sau một thời gian dài xa cách, cùng nhau trò chuyện rất lâu mà không cảm thấy có điều gì không ổn cho đến khi bữa tiệc sắp bắt đầu.

Bị Khưu Khánh Chi kéo ngồi xuống bên cạnh, y muộn màng nhận ra: Chẳng lẽ mình đã chiếm quá nhiều thời gian của danh nhân này rồi sao?

Hơn nữa, Lý Bính quay đầu nhìn chung quanh, mặc dù y không thích quan quy củ, ngày thường hiếm khi vào cung, nhưng y cũng biết Khưu Khánh Chi là nhân vật chính trong bữa tiệc hôm nay, cho nên hắn đương nhiên là người tới ngồi vào chỗ, còn y, một Thiếu Khanh trẻ tuổi, cũng ngồi xuống, điều này không phải là không thích hợp sao?

Lý Bính bất an dị thường, nghiêng người nói nhỏ lo lắng của mình với Khưu Khánh Chi, đối phương còn chưa kịp trả lời, Thượng Quan Thiếu Khanh đi ngang qua đã nghe thấy và trêu chọc:

"Không có gì phải lo lắng cả."

“Ba năm trước, Lý Thiếu Khanh và Khưu tướng quân chia tay ba tiếng đồng hồ ở cổng thành, cho đến bây giờ chuyện này ở thần đô vẫn được coi là một câu chuyện sâu sắc về tình huynh đệ."

Khưu Khánh Chi nghe vậy mỉm cười, không phản bác gì, nhưng Lý Bính hoàn toàn im lặng.

Khi còn nhỏ, y không có nhiều bạn chơi vì lý do thể chất, gặp được Khưu Khánh Chi là một điều không ngờ tới, hai người cùng lớn lên nên mối quan hệ của họ tự nhiên cũng tốt hơn những người bạn bình thường, tuy Lý Bính đã dặn dò “Không trở thành tướng quân thì đừng quay lại”.

Nhưng trong lòng y lại bất đắc dĩ phải bỏ cuộc.

Sự miễn cưỡng này có thể che giấu khi y ở Đại Lý Tự, nhưng khi đến cổng thành, y thực sự không chịu nổi, lúc đó y không thể kiềm chế tốt cảm xúc của mình nên giả vờ tự do và hào phóng, nhưng cuối cùng y vẫn không chịu nổi, Khưu Khánh Chi dỗ dành y hồi lâu mới an ủi được.

Chia tay bạn thân là chuyện riêng tư nhưng Lý Bính rõ ràng là kẻ hèn mọn đánh giá sức ảnh hưởng của bản thân, Khưu Khánh Chi lúc đó vẫn là bạn đọc sách của Lý gia, hơn nữa hắn là một người y thực sự yêu, cho nên Khưu Khánh Chi vừa rời đi, Lý Bính còn chưa kịp đi bộ về Đại Lý Tự, tin đồn Lý Thiếu Khanh và bạn đọc sách của y là một loại tình cảm sâu sắc, khi lời nói vừa nghe được, đã truyền khắp thần đô.

Không rõ Khưu Khánh Chi có nghe về những tin đồn này hay không, nhưng Lý Bính đã bị trêu chọc về vụ việc này nhiều lần trong ba năm qua.

Nhưng con người luôn lớn lên, ít nhất Lý Bính cảm thấy mình đã trưởng thành rất nhiều nên đã noi gương Khưu Khánh Chi, tạo cho mình một khuôn mặt vô cảm trông rất trưởng thành.

Chỉ có một đôi tai đã hoàn toàn đỏ bừng.

Bữa tiệc mừng thật nhàm chán, ít nhất đó là những gì Lý Bính nghĩ.

Không phải y chưa từng theo cha vào cung dự tiệc, chỉ là những quá trình đó thôi, lần đầu nhìn vào có thể có một số ý tưởng mới, nhưng xem đi xem lại quá nhiều lần sẽ trở nên khó chịu. Lý Bính không mấy để ý chuyện của người khác, nếu không có Khưu Khánh Chi ở đây lần này, cho dù có bị đánh chết y cũng không tới.

Y đang buồn chán, Khưu Khánh Chi có thể nhận ra, trước khi yến tiệc kết thúc, hắn thì thầm vào tai y, hỏi y có muốn về nghỉ ngơi trước không, dù sao bước tiếp theo cũng chỉ là trải qua quá trình, không có gì đặc biệt.

"Như vậy không được." Lý Bính lắc đầu, y lén lút ngáp dài, thấp giọng lẩm bẩm: "Ta muốn cùng ngươi trở về."

"Mà ta cũng muốn tận mắt nhìn thấy ngươi trở thành tướng quân."

Khưu Khánh Chi sẽ trở thành một vị tướng, điều này không có gì đáng ngạc nhiên đối với Lý Bính.

Nhưng Lý Bính không ngờ rằng Khưu Khánh Chi lại được phân vào Kim Ngô Vệ, Đại Lý Tự và Kim Ngô Vệ tuy không phải kẻ thù nhưng lại không thể tách rời, ngày thường hiếm khi giao lưu với nhau, huống chi là nói đến tình bạn.

Vị trí rất xa.

Lý Bính không vui lắm, nhưng Khưu Khánh Chi dường như đã đoán trước được điều đó, hắn cung kính nhận lệnh và cảm ơn, trên mặt không có biểu cảm gì.

Sau đó Lý Bính mới nhận ra rằng Khưu Khánh Chi thực sự đã thay đổi rất nhiều trong ba năm, mặc dù trước đây hắn trông vô cảm nhưng Lý Bính vẫn có thể biết được hắn đang vui hay buồn.

"Không sao đâu." Khưu Khánh Chi nhìn bộ dáng của y liền biết người này đang suy nghĩ gì.

"Nhậm chức cũng không nhanh như vậy, trở về đương nhiên phải về nhà trước, đi cũng không muộn, ta sẽ tới đội cận vệ Kim Ngô Vệ vào ngày mai."

Về việc Khưu tướng quân rời khỏi Đại Lý Tự và đến đội cận vệ Kim Ngô Vệ vào ngày hôm sau để báo cáo, và một loạt tin đồn đã lan truyền trong thủ đô, đó là câu chuyện của một ngày khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro