dai ma vuong 400

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 5 - Chương 398:

Kiến trúc của Dị Giới?

Dịch: mylove1764

Biên dịch: donquichotte

Nguồn: www.tangthuvien.com

Từ bắc phường mân côi viên đi ra, tới cửa, Bác Lan Tư vẫn theo sát Hàn Thạc.

Hàn Thạc kinh ngạc nhìn Bác Lan Tư, hắn cung kính mở miệng nói:

- Sư huynh, bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ chính thức rời khỏi mân côi viên, sau này đi theo ngươi!

Hàn Thạc không ngờ Bác Lan Tư dứt khoát như vậy, suy nghĩ một chút mới cười nói:

- Như vậy đi, trong khoảng thời gian này ngươi vẫn phụ trách bảo vệ an toàn cho Lao Luân Tư, đợi khi nào hắn không cần ngươi bảo vệ nữa, thì quay về với ta. Ta chuẩn bị một chút, qua một đoạn thời gian nữa sẽ an bài nghi thức nhập môn cho ngươi, sau khi hoàn thành, sẽ lập tức truyền thụ võ kỹ cho ngươi.

- Vậy được rồi, nếu như vậy, ta tiếp tục bảo vệ Lao Luân Tư vương tử. - Chỉ thị giờ của Hàn Thạc cao hơn Tạp La Lạp, Bác Lan Tư nghe được mệnh lệnh, liền gật đầu đồng ý.

Sau khi phân phó xong, Bác Lan Tư dần biến mất giữa màn đêm. Hàn Thạc biết rằng hắn đã quay trở lại âm thầm bảo vệ Lao Luân Tư, một mình đi về phủ đệ của mình.

Thành Áo Sâm hiện tại đang trong thời kì nhạy cảm, phòng vệ vào đêm khuya ở trên đường nghiêm ngặt, thành vệ quân tuần tra khắp các ngõ ngách nối liền không dứt, các đại quý tộc đang đắm chìm trong hưởng thụ, cũng không quên đàm luận chánh sự.

Ngay bên trong bắc phường mân côi viên, Hàn Thạc thông qua Huyền ma nghe được rất nhiều quý tộc nghị luận về mấy vị vương tử, nhất là chỗ dựa của họ càng tranh luận không ngớt.

Cũng mới vừa rồi, Hàn Thạc đột nhiên hiểu được Ô Đặc Lôi Đức quốc vương bệ hạ đã bắt đầu hành động chớp giật, đột nhiên viện đủ lí do tấn thăng hoặc ít hoặc nhiều cho những quân thần lui tới thân mật với Lao Luân Tư.

Vốn là người không được xem trọng nhất, Lao Luân Tư ngược lại đột nhiên được tập trung chú ý, Ô Đặc Lôi Đức bệ hạ rõ ràng thiên vị làm cho những quý tộc cùng các vương tử khác thấp thỏm bất an, không rõ Quốc vương rốt cuộc phát bệnh thần kinh gì.

Vẫn duy trì trung lập, chưa bao giờ công khai ủng hộ Lao Luân Tư, kiếm thánh Tạp La Lạp sau khi từ đế quốc hoàng cung đi ra, đã tuyên bố bất luận kẻ nào còn dám lén đối phó Lao Luân Tư, sẽ phải thừa nhận sự trừng phạt của lão, còn mập mờ ám chỉ hành động hèn hạ của đại công tước Á Hi Bá Ân.

Ngay cả tổ chức bàn tay đen của đế quốc-Ám Mạc cũng đột nhiên lui tới mật thiết với Lao Luân Tư, mỗi quý tộc đều e ngại Ai Mễ Á Tư. Còn có người chứng kiến hắn ban đêm đi ra khỏi phủ đệ của Lao Luân Tư, điều này dường như chứng minh rằng Ám Mạc cùng Lao Luân Tư mơ hồ đã liên thủ với nhau.

Bị mấy vương tử khi dễ đã rất lâu, tình thế Lao Luân Tư đột nhiên thay đổi, trở thành đối tượng đàm luận của những đại quý tộc trong đêm khuya, một số nhân vật siêu nhiên ở Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, trước kia chưa bao giờ từng chú ý đến đứa con tư sinh Lao Luân Tư một lần nào, bỗng dưng hôm nay chợt thay đổi cái nhìn.

- Quốc vương Ô Đặc Lôi Đức cầm quyền Lan Tư Lạc Đặc đế quốc nhiều năm, xem chừng khi lão chưa chết, cả Lan Tư Lạc Đặc đế quốc này mọi chuyện đều là do lão định. Mấy vương tử được quyền thừa kế cuối cùng vẫn nhìn lão ra quyết định. - Hàn Thạc âm thầm suy tư, từ tốn đi về hướng phủ đệ của mình.

Đêm khuya trên đường an tĩnh không một tiếng động, Hàn Thạc phiêu hốt hành tẩu, trên đường không để lại một dấu vết nào. Có mấy con Huyền ma điều tra chung quanh, hắn dễ dàng tránh được thành vệ quân, rất nhanh quay lại phủ đệ của mình.

Sau khi trở về phủ, phát hiện trong phủ đệ trừ một số thị vệ cùng lão quản gia, tất cả người hầu đều đã ngủ, Tạp Lạp Tư nhìn thấy Hàn Thạc xuất hiện, vội vàng tiến tới thi lễ, chợt thấp giọng nói:

- Hầu tước đại nhân, trong phòng có người cầu kiến.

Hàn Thạc sửng sốt, đã trễ thế này mà vẫn còn có người tìm đến, trong lòng không khỏi có chút kinh ngạc. Một con Huyền ma theo địa điểm như lời Tạp Lạp Tư bay ra ngoài, sau đó xuất hiện thân ảnh tuấn mỹ ưu nhã trong mắt.

Vậy mà lại là hắn! Hàn Thạc lấy làm kinh hãi, sau đó gật đầu với vị quản gia, căn dặn:

- Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, ngươi sớm nghỉ ngơi một chút đi, tự ta có thể sang đó được rồi.

Tạp Lạp Tư không nói thêm gì, khom người thi lễ, sau đó lui ra.

Hàn Thạc vừa tiến vào phòng khách, cửa phòng tự động đóng chặt, nhìn thoáng qua Vong Linh Đại ma đạo sư tuấn mỹ bất phàm trước mặt, hắn cau mày hỏi:

- Ngươi sao lại ở chỗ này?

Ốc Úc Phu mỉm cười, nhàn nhã nhìn Hàn Thạc, nói:

- Ta đến đây là nói lời cám ơn, bởi vì tác dụng của khô lâu pháp trượng, ngươi làm cho ta khôi phục được thanh xuân, ha ha, điểm này trong lòng ta rất cảm kích.

- Trong mấy ngày gần đây, bên ngoài lưu truyền một vài tin tức bất lợi đối với ta, ta cũng không muốn bởi vì ngươi tới đây dẫn đến người khác hiểu lầm đối với ta. Nếu không có chuyện gì, ngươi sau này tốt nhất đừng có tới đây làm phiền ta, thân phận của ngươi thật sự quá nhạy cảm, ta không dám trêu vào. - Hàn Thạc đối với Ốc Úc Phu không có địch ý, thế nhưng cũng không có hảo cảm gì, hiện nay trong thành Áo Sâm, đám người Chiêm Khoa Tư không lúc nào là không muốn mà cho hắn thân bại danh liệt. Mặc dù Hàn Thạc có Ô Đặc Lôi Đức trợ giúp, song nếu để cho Chiêm Khoa Tư có được chứng cứ rõ ràng, hắn quả thật khó mà thoát được.

- Yên tâm đi, bởi vì không muốn mang lại phiền toái cho ngươi, nên ta mới lựa chọn xuất hiện ở chỗ này vào ban đêm. Mặt khác thân phận của ta thường nhân căn bản không biết, cho dù là một số địch nhân của Quang Minh giáo hội trước kia, e cũng không biết được chính xác hiện tại ta thế nào, ngươi cũng không nên lo lắng, ta sẽ không mang bất cứ phiền toái gì đến cho ngươi đâu. - Ốc Úc Phu giải thích.

Lão vừa nói xong, Hàn Thạc nhìn kỹ tướng mạo Ốc Úc Phu một chút, không thể không nói rằng lão nói quả có chút đạo lý, hôm nay lão ưu nhã đạo mạo tràn ngập khí tức quý tộc, Ốc Úc Phu như thế nào cũng không giống với bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ, toàn thân bao trùm tử khí như trước kia. Nếu không phải xuất phát từ khô lâu pháp trượng của Hàn Thạc, đánh chết hắn cũng không tin thanh niên ưu nhã trước mặt lại là lão già Ốc Úc Phu cả mấy trăm tuổi trước kia.

- Ngươi tìm ta rốt cuộc có chuyện gì? - Hàn Thạc thoáng buông lỏng tâm tình, bất quá vẫn cau mày, không hài lòng nhìn Ốc Úc Phu hỏi.

- Hắc, chúng ta hẳn là bằng hữu, hơn nữa, quả thật là bằng hữu. Từ đầu tới cuối, Thiên Tai giáo hội chúng ta đều coi ngươi là bằng hữu, huống chi ta còn là một Vong Linh pháp sư, ngươi không nên lạnh lùng với ta như vậy. - Ốc Úc Phu buông tay, có vẻ thương tâm nói.

Hàn Thạc ngạc nhiên, suy nghĩ một chút, đích xác như lời lão nói, người người trên Kì Áo đại lục e ngại thế lực tà ác Thiên Tai giáo hội. Từ khi hắn lộ ra chuyện có thể luyện chế được Vong Linh sinh vật miễn dịch với Quang hệ ma pháp, chúng vẫn bày tỏ thiện chí với hắn, lại càng dốc sức bảo toàn cho hắn.

Sau khi tin tức Hàn Thạc nắm giữ khô lâu pháp trượng bị Ốc Úc Phu phát hiện, thái độ của Thiên Tai giáo hội đối với hắn càng hữu hảo làm cho hắn hơi khổ não, nhìn Ốc Úc Phu trước mặt thành khẩn, Hàn Thạc thật đúng là không biết nên đối đãi với lão sao cho phải.

Ánh mắt hòa hoãn lại, không còn giữ vẻ lạnh lùng như trước, Hàn Thạc trên mặt thản nhiên mỉm cười, lấy một cái ghế ngồi xuống, hỏi:

- Như vậy, Ốc Úc Phu tiên sinh có thể nói cho ta biết ngươi tìm ta rốt cuộc có chuyện gì, mặt khác, Thiên Tai giáo hội cuối cùng muốn đối đãi với ta như thế nào?

Ốc Úc Phu thấy Hàn Thạc thần sắc không lạnh nhạt như trước, cao hứng cười nói:

- Như vậy mới đúng nha, chúng ta là bằng hữu mà, hà hà. Bằng hữu tốt lắm! ! Vong Linh pháp sư ở trên cái thế giới này số lượng không nhiều lắm, cảnh giới Vong Linh Đại ma đạo sư còn ít hơn nữa, mà ngươi cùng ta đều là Vong Linh Đại ma đạo sư. Đáng lẽ phải có rất nhiều hứng thú chung mới đúng, ha ha, ta thật không ngờ tới ngươi trở thành Vong Linh Đại ma đạo sư nhanh như vậy. Xem chừng trong thánh địa ngươi nhất định thu hoạch được không ít thứ.

- Thánh địa? Thánh địa gì? - Hàn Thạc sửng sốt, nghi hoặc hỏi.

Ốc Úc Phu dường như biết Hàn Thạc sẽ hỏi mình như vậy, lộ vẻ hơi kích động nói:

- Thánh địa là xưng hô của Thiên Tai giáo hội chúng ta đối với địa phương đó, người bình thường của Kì Áo đại lục gọi nó là Tử Vong Mộ Địa, hắc hắc, khô lâu pháp trượng nếu ở trong tay của ngươi, ta nghĩ ngươi không thể phủ nhận sự thật là đã từng ở trong thánh địa.

- Mặt khác, ngươi tu luyện Vong Linh ma pháp không tới năm năm thời gian, đã trở thành một người cùng cảnh giới Vong Linh Đại ma đạo sư với ta, mà ta phải tu luyện mấy trăm năm mới đạt tới được. Điều đó cũng đủ để thấy rõ vấn đề. Còn những bất tử sinh vật không sợ Quang hệ ma pháp, và những thứ thần kỳ khác đều chứng minh rằng ngươi đã tới thánh địa.

Lời này vừa nói ra, trong lòng Hàn Thạc nổi lên một trận sóng gió, hiểu rằng mình vẫn không cẩn thận, hoặc là nói bản thân đối với Thiên Tai giáo hội cùng với một số điều bí mật của Vong Linh pháp sư hiểu quá ít, lúc này mới để cho Ốc Úc Phu từ khô lâu pháp trượng nhìn ra được vấn đề. Lão nói một cách khẳng định, rõ ràng đã đoán ra sự thật.

Trong nhất thời, mặt Hàn Thạc tối sầm lại do dự không quyết, trong đôi mắt mơ hồ toát ra một tia hung quang, đang cân nhắc có nên giết chết toàn bộ những người biết rõ sự việc này không. Thế nhưng nghĩ lại đã quá muộn, sợ rằng Ốc Úc Phu đã đem tin tức này bẩm báo cho Thiên Tai giáo hội rồi.

Bị ánh mắt hung ác của Hàn Thạc quét tới quét lui, sống không biết đã bao nhiêu năm như Ốc Úc Phu cũng phải âm thầm kinh hãi. Tạo nghệ cao thâm trên phương diện Vong Linh ma pháp của Ốc Úc Phu có thể rõ ràng cảm ứng được sát khí ẩn giấu của Hàn Thạc, bị nhìn chằm chằm như vậy làm cho lão cũng phải cảm thấy tim đập loạn nhịp, điều này làm cho lão hơi kinh ngạc khó hiểu.

Chỉ có khi đối mặt với lời răn dạy như của nhân vật cấp bậc Giáo hoàng Thiên Tai giáo hội, Ốc Úc Phu mới có cái loại cảm giác thấp thỏm như lúc này, không ngờ ở tên thanh niên so với hắn nhỏ không biết bao nhiêu tuổi này, lão cũng có một loại cảm giác như vậy, loại cảm giác này có ý gì lão rất rõ ràng.

Lão biết rằng chỉ có loại cường giả đủ uy hiếp đối với tính mạng, trong đầu lộ ra bất mãn kèm sát ý đối với lão, theo bản năng lão mới cảm thấy thế này!

Chẳng lẽ nói rằng, người trẻ tuổi đang đứng trước mặt mình vừa mới bước vào cảnh giới Vong Linh Đại ma đạo sư, có thực lực giết được mình sao?

Ảo giác, nhất định là ảo giác! Ốc Úc Phu tự nhủ một phen, xấu hổ nhìn Hàn Thạc nói:

- Ngươi không cần có địch ý đối với ta, thật sự Thiên Tai giáo hội chúng ta tuyệt đối sẽ không trở thành địch nhân với ngươi. Khô lâu pháp trượng nếu nhận ngươi là chủ, ngươi hẳn là quý nhân của chúng ta, Thiên Tai giáo hội sẽ cần sự giúp đỡ của ngươi rất nhiều, hơn nữa ngươi phải còn sống yên ổn mới được.

- Nói như vậy, nếu mà ta chết đi các ngươi có thể thu được lợi ích lớn hơn nữa, chỉ sợ các ngươi đã sớm động thủ? - Hàn Thạc mắt nheo lại, chậm rãi đánh giá Ốc Úc Phu.

- Ách......

Vẻ mặt Ốc Úc Phu càng lộ vẻ xấu hổ, do dự một chút, mới gật đầu, nói:

- Nếu có thể giết chết ngươi, sau đó chúng ta không có bất cứ tổn thương gì, còn có thể mang lại lợi ích cho Thiên Tai giáo hội chúng ta, ta nghĩ cấp trên đã sớm ra lệnh giết ngươi từ lâu rồi, mà không phải toàn lực bảo vệ, phối hợp với ngươi!

Ốc Úc Phu coi như là thẳng thắn, tà ác giáo hội có tiếng như loại Thiên Tai giáo hội trên Kì Áo đại lục, Hàn Thạc cũng không phải là chưa thấy thủ đoạn làm việc của bọn chúng. Lần đầu tiên nhìn thấy Bối Lâm Đạt chỉ là một luyện kim thuật sư, không hề cố kỵ giết hết tất cả người trong một lữ quán, căn bản không để tính mạng của người khác trong lòng, hết thảy đều xem như là chuyện tự nhiên.

Hừ lạnh một tiếng, Hàn Thạc hiểu được sự việc trong Tử Vong Mộ Địa Ốc Úc Phu đã biết được, bất quá hắn tự nhiên cũng không tiết lộ bất cứ gì, một lần nữa nghiêm mặt trả lời:

- Chuyện của ta không tới phiên các ngươi quản, ngươi hãy nói toạc móng heo ra ý của ngươi đi!

Thấy Hàn Thạc lại lộ ra vẻ mặt không hài lòng, Ốc Úc Phu vội vàng giải thích:

- Về chuyện thánh địa, chúng ta có thể tạm thời không thảo luận, lần này ta tới chỉ muốn nói cho ngươi một số bí mật về khô lâu pháp trượng cùng thánh địa, điều này hẳn là ngươi rất muốn biết chứ.

- Ồ, lần trước ngươi không phải đã nói, nếu như ta không gia nhập Thiên Tai giáo hội, ngươi sẽ không nói cho ta biết bí mật của khô lâu pháp trượng sao? Sao đây, chẳng lẽ đến đây chỉ muốn nói cho ta biết điều này thôi sao? Ta đã nói qua, ta sẽ không gia nhập Thiên Tai giáo hội, ngươi tốt nhất không nên lỗ mãng quyết định. - Hàn Thạc đều đều nói với Ốc Úc Phu.

Không hiểu vì sao vốn là cao cao tại thượng, vượt hẳn người thường, Vong Linh Đại ma đạo sư Ốc Úc Phu cùng Hàn Thạc nói chuyện lại rất là khiêm nhường, thậm chí còn có vài phần tận lực lấy lòng.

"Từ khi sở hữu khô lâu pháp trượng, ngươi liền đã được xem như là người của Thiên Tai giáo hội rồi!"

Ốc Úc Phu nói thầm một câu, lúc này mới mỉm cười giải thích:

- Không sao, cấp trên đã ra lệnh, ta tự nhiên phải nói cho ngươi một vài sự tình về khô lâu pháp trượng cùng tình huống của thánh địa, bất quá, ta chỉ nói những gì ta biết, còn có một vài chuyện ta không biết, cũng không thể giúp được gì.

- Đã như vầy, không nghe không được rồi, ngươi nói đi. - Hàn Thạc thản nhiên nói, thoạt nhìn đã không còn khẩn trương nữa, có điều nội tâm có tò mò muốn chết hay không, cũng chỉ có hắn hiểu được trong lòng mình đang nghĩ gì.

- Trước tiên là nói về thánh địa đi, truyền thuyết Thiên Tai giáo hội nói rằng trong thánh địa có một tòa ma pháp Truyền Tống Trận, tòa ma pháp Truyền Tống Trận này liên quan đến đồng vị diện thần bí, nhất là cùng Vong Linh giới lại càng có thể có liên hệ. Vong Linh pháp sư có thể bằng vào bản thể giáng xuống Vong Linh giới, Vong Linh lĩnh vực thăm dò được phạm vi càng lớn, thì Vong Linh ma pháp đạt được tiến bộ càng cao.

- Mặt khác, Thiên Tai giáo hội còn có một truyền thuyết, truyền thuyết rốt cuộc là thật hay không ta cũng không rõ lắm, nhưng ta từng nghe Giáo hoàng nói qua, thánh địa vốn không phải là kiến trúc của Kì Áo đại lục, mà bắt nguồn từ vị diện khác giáng xuống Kì Áo đại lục, ta đoán rằng vị diện kia có lẽ chính là Vong Linh giới. - Ốc Úc Phu hít sâu một hơi, giải thích cho Hàn Thạc.

Quyển 5 - Chương 399:

Ba Loại Lực Lượng Của Khô Lâu Pháp Trượng

Dịch: mylove1764

Biên dịch: donquichotte

Nguồn: www.tangthuvien.com

Ốc Úc Phu nói xong, trong lòng Hàn Thạc thật sự đang nổi sóng, Thiên Tai giáo hội hẳn là biết một vài sự tình về Tử Vong Mộ Địa, lão nói như vậy có lẽ thật sự là thật.

Tầng thứ nhất ở trung ương Tử Vong Mộ Địa là một ma pháp Truyện Tống Trận từ xưa, đúng là thông qua cái ma pháp Truyện Tống Trận này, Hàn Thạc mới có thể tới được các nơi, không bị trói buộc của các địa phương, hôm nay nghe Ốc Úc Phu nói tòa ma pháp cổ xưa đó còn có thể thông với vị diện khác, hắn thật sự kinh hãi không thôi.

Trên đại lục ma pháp Truyền Tống Trận bình thường cũng có một khoảng cách hạn chế, như Lan Tư Lạc Đặc đế quốc ở mỗi thành thị lớn đều có Truyền Tống Trận, truyền tống khoảng cách cũng chỉ có mấy ngàn dặm, mà ma pháp Truyền Tống Trận có thể bố trí truyền tống trên vạn dặm hình như cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe qua.

Khoảng cách càng xa đối với ma pháp trận yêu cầu càng cao, ngoại trừ người bố trí ma pháp trận có lĩnh ngộ ra, còn cần hao phí tâm huyết về tài liệu cùng vị trí địa lý thuận lợi, v. v., cực hạn của Không gian Thánh ma đạo sư bình thường có thể bố trí ma pháp Truyện Tống Trận cũng chỉ có thể truyền tống bốn năm nghìn dặm.

Song truyền tống trận khổng lồ giữa Tử Vong Mộ Địa, dựa theo lời Ốc Úc Phu có thể truyền tống tới vị diện, đối với Hàn Thạc mà nói điều này quả thực quá khó tin. Sau đó lão nói Tử Vong Mộ Địa là vật kiến trúc của dị vị diện, càng làm cho đại não hắn lâm vào mơ hồ.

Mắt thấy Hàn Thạc kinh hãi nhìn mình, Ốc Úc Phu tiếp tục:

- Đương nhiên, thánh địa còn có một cách nói, nghe nói là nó có thể hoạt động, mặt khác giống như ma pháp tháp có được lực lượng công kích cùng phòng ngự một cách tự túc, những điều này đều là trong truyền thuyết giáo hội lưu lại, nhưng mà ta nghĩ hẳn là có thể tin được.

- Về phần khô lâu pháp trượng trong tay ngươi, có thể xem là chìa khóa mở ra thánh địa, trong ba cái sọ ba màu của khô lâu pháp trượng có ba loại lực lượng kì dị. Một cái là tăng gấp đôi uy lực Vong Linh pháp thuật cho Vong Linh pháp sư, ta nghĩ cái này ngươi hẳn là rất rõ ràng. Một loại lực lượng kỳ dị khác mà ngươi đã thử qua với ta, đó là làm cho Vong Linh pháp sư có được lực lượng thần kì có thể phản lão hoàn đồng, chẳng những có tác dụng với Vong Linh ma pháp sư sở hữu nó, mà còn có thể tác dụng lên những người khác.

- Công dụng cuối cùng của Khô lâu pháp trượng, không biết ngươi đã thử qua hay chưa, theo truyền thuyết là có thể thông qua linh hồn để tới Vong Linh giới, một ý niệm là có thể tiến vào Vong Linh giới, một ý niệm sau là quay lại Kỳ Áo đại lục, tác dụng này là thần bí nhất. Có thể làm cho Vong Linh pháp sư nhận thức càng thêm rõ ràng Vong Linh giới, lĩnh vực Vong Linh ma pháp có thể tiến xa hơn.

- Trong mỗi cái đầu lâu ba màu Khô lâu pháp trượng đều ẩn chứa một loại lực lượng, chỉ có điều ba loại lực lượng này đều là kiến giải do Thiên Tai giáo hội lưu lại rất lâu rồi. Về phần khô lâu pháp trượng còn có bí mật khác nữa hay không, ta cũng không biết nữa, những điều nãy giờ ta giải thích với ngươi đều là những chuyện mà ta biết.

Tam sắc khô lâu pháp trượng, ba loại lực lượng kỳ lạ, Hàn Thạc toàn bộ đều đã thấy, đối với lời của Ốc Úc Phu không nghi ngờ gì rất tin tưởng. Pháp lực tăng gấp đôi, phản lão hoàn đồng, linh hồn tự do lui tới Vong Linh giới, ba loại tác dụng thần bí của tam sắc khô lâu pháp trượng, hắn đều đã thử qua, bất quá ngoại trừ tác dụng thứ nhất làm cho Vong Linh ma pháp uy lực tăng gấp đôi, thì hai loại lực lượng thần bí phản lão hoàn đồng cùng linh hồn lui tới Vong Linh giới còn lại hắn căn bản chưa hề lĩnh ngộ được.

Nhất là linh hồn lui tới Vong Linh giới thần bí, Hàn Thạc càng hoàn toàn không biết gì cả, hai lần tiến vào Vong Linh giới đều ù ù cạc cạc. Rồi trở về một cách kỳ quặc, căn bản không phải như Ốc Úc Phu nói chỉ cần một ý niệm là có thể qua lại lưỡng giới, xem ra nguyên nhân không phải do khô lâu pháp trượng, mà là do hắn vẫn chưa chính thức nắm rõ được bí quyết của khô lâu pháp trượng.

Theo như lời Ốc Úc Phu, một khi Hàn Thạc chính thức nắm giữ được lực lượng của khô lâu pháp trượng, thì hắn đích xác có thể với một ý niệm qua lại lưỡng giới, cùng linh hồn của đám Tiểu Khô Lâu Thổ Giáp thi gặp gỡ tại Vong Linh giới, có thể dễ dàng thăm dò những bí mật chưa biết của Vong Linh giới, làm rõ Tử Vong Mộ Địa có phải như lời Ốc Úc Phu nói vốn là vật kiến trúc kì lạ của Vong Linh giới hay không.

- Ta tới đây là dựa theo mệnh lệnh cấp trên, đem một vài bí mật về khô lâu pháp trượng và thánh địa nói cho ngươi, ta nghĩ ngươi biết được việc này, hẳn là sẽ có phương hướng để tìm tòi, ha ha Thiên Tai giáo hội sẽ là hậu thuẫn kiên cố của ngươi, ngươi sở hữu khô lâu pháp trượng là một bộ phận trọng yếu của chúng ta. Điểm ấy ngươi có thể phủ nhận, thế nhưng nội bộ chúng ta sớm đã tán thành. - Ốc Úc Phu nhìn vẻ mặt trầm tư của Hàn Thạc, mỉm cười giải thích.

- Các ngươi tán thành hẳn là khô lâu pháp trượng cùng Tử Vong Mộ Địa sao? - Hàn Thạc đang trầm tư bị Ốc Úc Phu cắt đứt, chợt liếc nhìn lão, trầm ngâm hỏi.

- Đều giống nhau cả thôi, tác dụng của khô lâu pháp trượng đối với Thiên Tai giáo hội chúng ta quả thật là rất lớn, chờ ngươi chính thức nắm giữ được phương pháp sử dụng khô lâu pháp trượng, cấp trên sẽ tự tới đây tìm ngươi. - Ốc Úc Phu không trả lời trực tiếp câu hỏi của Hàn Thạc, mà nói tiếp.

- Khô lâu pháp trượng đối với các ngươi có tác dụng rất lớn? Có phải chú yếu đã nhìn trúng hai lực lượng thần bí còn lại hay không? - Hàn Thạc do dự một chút, hỏi tiếp.

Ốc Úc Phu sửng sốt, suy nghĩ một chút mới gật đầu trả lời:

- Có thể nói như vậy, tình huống cụ thể ra sao ta cũng không rõ lắm, chỉ có điều ta lại biết lực lượng Thiên Tai giáo hội có một vài tồn tại cường đại, bởi vì tuổi quá lớn, tình trạng thân thể đã cực kỳ yếu ớt, còn có một vài người có những khiếm khuyết trí mạng, nếu được khô lâu pháp trượng ban cho lực lượng phản lão hoàn đồng, thì những người cường đại này sẽ làm cho Quang Minh giáo hội hẳn sẽ rất là rung động.

- Mà ngươi lại có thể cho bọn họ một thân thể mới, làm cho bọn họ sống càng lâu, bởi vậy tầm quan trọng của ngươi đối với Thiên Tai giáo hội không cần nói cũng biết, huống chi cũng chỉ có ngươi mới có thể mở ra thánh địa, tương lai một vài bí mật của thánh địa tương tự phải thông qua tay ngươi mở ra.

Những lời này hẳn là không phải do cấp trên chỉ thị, chỉ là Ốc Úc Phu muốn tạo hảo cảm với Hàn Thạc, bởi vậy ngừng một chút, lão nói thêm một câu:

- Bố Lai Ân, những lời này ta nói với ngươi, hy vọng ta có thể lưu lại ấn tượng tốt trong ngươi, như vậy ta sẽ rất cảm kích.

Hàn Thạc còn đang rung động vì những lời Ốc Úc Phu vừa nói, nghe vậy gật gật đầu, những cũng không cam đoan gì.

- Được rồi, thời gian đã không còn sớm, ta cáo từ tại đây.

Ốc Úc Phu nói xong, cung kính đưa cho Hàn Thạc một tấm thiếp, nói:

- Ở đây có phương thức liên lạc với ta, nếu như ngươi cần ta hoặc là lực lượng của chúng ta, tùy thời có thể tìm ta, đối với ngươi, chúng ta sẽ dốc toàn lực giúp đỡ.

Hàn Thạc tiện tay thu lấy, một lần nữa hờ hững gật đầu, trong đầu bây giờ đều là những bí mật về Tử Vong Mộ Địa cùng khô lâu pháp trượng, những việc này từ trong miệng Ốc Úc Phu nói ra gây cho hắn rung động thật lớn, làm cho hắn muốn nhanh chóng làm rõ manh mối.

Cho tới nay, Hàn Thạc chỉ biết Tử Vong Mộ Địa chôn dấu rất nhiều bí mật, song hắn ở đây một thời gian khá lâu, cũng không biết rõ ràng bí mật chính thức của nó, nhưng theo như lời của Ốc Úc Phu, lại làm Hàn Thạc có được phương hướng để tìm tòi, có thể làm cho hắn hiểu được Tử Vong Mộ Địa hấp dẫn người ta nhất ở những phương diện nào.

"Có lẽ ta nên thăm dò Tử Vong Mộ Địa sâu thêm một tầng nữa, tầng phía dưới có đáp án mà ta cần cũng không chừng!"

Hàn Thạc yên lặng suy xét một chút, sau đó đưa ra quyết định này.

Trong lúc Hàn Thạc lặng yên suy tư, Vong Linh Đại ma đạo sư Ốc Úc Phu sớm đã yên lặng rời đi không một tiếng động, Hàn Thạc ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài, phát hiện trên bầu trời vành trăng tròn dần dần biến mất, thấm thoắt một đêm đã sắp trôi qua.

Hàn Thạc suy nghĩ một chút, đối với bí mật về Tử Vong Mộ Địa cùng khô lâu pháp trượng quả thật là ngày càng lún sâu, có ma pháp Truyền Tống Trận nối thẳng đến Tử Vong Mộ Địa, lui tới hai nơi tiện lợi vô cùng, dù sao ngày mai cũng không có đại sự gì, hắn lại chui vào mật thất, khởi động Truyền Tống Trận.

Vừa đến Tử Vong Mộ Địa, Hàn Thạc còn chưa kịp tìm hiểu bí mật của Tử Vong Mộ Địa, thì liên hệ cùng Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc đã lập tức hình thành.

Thành Áo Sâm của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc Áo Sâm cách Nhật Diệu cốc quá xa, Hàn Thạc cùng Hắc long tuy có lực lượng khế ước tồn tại, thế nhưng chỉ có thể đủ cảm ứng được sống chết của Cát Nhĩ Bá Đặc, còn đối với ý thức cùng vị trí của hắn lại không thể cảm ứng được.

Song khoảng cách giữa U Ám sâm lâm cùng Nhật Diệu cốc rất gần, theo thực lực đề cao một khoảng lớn, liên hệ giữa Hàn Thạc cùng Cát Nhĩ Bá Đặc càng ngày càng rõ ràng. Hắn vừa thiết lập liên hệ tinh thần với tiểu dâm long, lập tức từ ý thức của hắn cảm ứng được ý niệm cấp bách muốn gặp mình.

Vốn ý định lập tức thăm dò bí mật của Tử Vong Mộ Địa, nhận được tín hiệu cấp bách của Cát Nhĩ Bá Đặc, Hàn Thạc không thể không tạm thời bỏ ý định này, lập tức từ Tử Vong Mộ Địa đi ra, nhắm thẳng hướng Nhật Diệu cốc bay nhanh tới.

Dọc theo đường đi Hàn Thạc thi triển Ma Động Cửu Thiên thuật, không tốn nhiều thời gian đã tới vách núi bị che phủ của dong binh đoàn Hồn Diệt tại Nhật Diệu cốc. Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc sớm cảm nhận được khí tức của hắn, đã chờ phía dưới từ lâu.

Ở bên cạnh Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc còn có một nữ nhân xinh đẹp lẳng lơ. Nữ nhân này vóc người đầy đặn, tướng mạo diễm lệ, mái tóc nâu dài được tết thành chín cái đuôi sam, xõa trên vai, có vẻ diêm dúa lẳng lơ thành thục, tư vị rất động lòng người.

Sau khi Hàn Thạc xuống tới, nữ nhân này rõ ràng khá sợ hãi, tiềm thức nhích lại gần Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc. Hắc long tùy tiện ôm lấy nàng ta, nhìn Hàn Thạc giải thích:

- Đây là Lan Á, tại U Ám sâm lâm đã bị ta chinh phục, người đã gặp qua!

"Cửu đầu xà!" Hàn Thạc ngẩn người, chợt hiểu được, bất giác liếc nhìn thêm.

Lan Á cung kính thi lễ với hắn, yểu điệu thưa:

- Chủ nhân!

Hàn Thạc cũng không hỏi nhiều Cửu đầu xà Lan Á, chỉ gật gật đầu với nàng ta, sau đó cau mày hỏi Cát Nhĩ Bá Đặc:

- Chuyện gì đã xảy ra mà vội vã thông báo cho ta tới thế?

- Đặc Lan Khắc Tư mất tích rồi, cả Nhật Diệu cốc đã tìm khắp nơi nhưng không có tin tức của hắn! - Cát Nhĩ Bá Đặc lo lắng nói.

Quyển 5 - Chương 400:

Hổ Lạc Đồng Bằng

Dịch: mylove1764

Biên dịch: donquichotte

Nguồn: www.tangthuvien.com

- Chuyện gì đã xảy ra? - Hàn Thạc có chút không dám tin, Đặc Lan Khắc Tư hiện giờ đã có thực lực Đại kiếm sư, trong cả Nhật Diệu cốc đơn đả độc đấu có thể hơn hắn, có lẽ cũng chỉ có cuồng chiến sĩ ba lần cuồng hóa Lao Lôi Tháp, thế nhưng cho dù là Lao Lôi Tháp hẳn cũng không có thực lực một mình giết chết được Đặc Lan Khắc Tư.

Đặc Lan Khắc Tư là người cẩn thận, đối với địa hình phụ cận Nhật Diệu cốc vô cùng quen thuộc, hẳn sẽ không có vấn đề gì mới đúng, nhưng hiện tại lại đột nhiên mất tích, điều này này làm cho Hàn Thạc có cảm giác bất ngờ.

- Sau khi từ phía Trân Ny Đặc bên kia trở về, hắn liên tiếp bốn ngày không thấy tung tích, khi không có nhiệm vụ, hắn cũng chưa bao giờ không trở lại như vậy. Cho dù hắn không trở về, hẳn cũng phải thông báo một tiếng, nhưng lúc này không có một chút tin tức nào. Chúng ta phái người đi hỏi Trân Ny Đặc, từ nàng biết được Đặc Lan Khắc Tư quả thật là từ chỗ đó rời đi, hắn mang theo hơn mười huynh đệ, mà họ cũng không thấy tăm hơi đâu. - Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc mặt ủ mày chau, nhìn Hàn Thạc giải thích.

Nhướng mày, Hàn Thạc trầm tư trong chốc lát, hỏi:

- Gần đây Đặc Lan Khắc Tư có cùng thế lực nào phát sinh xích mích gì không?

- Mười ngày trước, chúng ta dưới sự đái lĩnh của Đặc Lan Khắc Tư, cùng với Trân Ny Đặc mai phục bọn cường đạo Đồ Phu, ngay cả Đồ Phu Cổ Tư Tháp Phu cũng đã bị họ giết chết, cường đạo đoàn của y coi như là xóa sổ ở Nhật Diệu cốc, trừ lần đó ra, chúng ta cũng không phát sinh xích mích gì với thế lực khác.

Lên tiếng chính là Cách Lan Đặc, hắn là lão bằng hữu của Đặc Lan Khắc Tư, thật sự rất lo lắng cho an nguy của gã. Nhật Diệu cốc là dải đất trung ương giữa ba quốc gia, nó nhiều năm qua đã trở thành một khu vực đặc thù, mà ở trong đó có thể thu thập vật tư phong phú nhất đến từ ba quốc gia, Hàn Thạc ra lệnh cho Đặc Lan Khắc Tư thành lập dong binh đoàn Hồn Diệt, vốn chính là muốn chiếm lấy Nhật Diệu cốc, nếu không cũng không hao phí một viên Niết đan cho Đặc Lan Khắc Tư thoát thai hoán cốt.

Hôm nay dong binh đoàn Hồn Diệt đã dần dần có quy mô, trở thành một trong những thế lực lớn tại Nhật Diệu cốc. Đặc Lan Khắc Tư đột nhiên gặp chuyện không may đã ảnh hưởng đến sự phát triển của dong binh đoàn Hồn Diệt, điều này cũng không phải kết quả mà Hàn Thạc muốn thấy. Nghe Cát Nhĩ Bá Đặc cùng Cách Lan Đặc thuật lại ngọn nguồn sự tình, hắn vẫn trầm mặc không nói gì.

- Chủ nhân tôn quý, người nói Đặc Lan Khắc Tư có phải là đã xảy ra chuyện hay không? - Cát Nhĩ Bá Đặc thấy Hàn Thạc vẫn trầm mặc, không nhịn được hỏi.

- Nói nhảm!

Hàn Thạc tức giận quát lớn, suy nghĩ một chút mới nói:

- Tạm thời không biết Đặc Lan Khắc Tư thế nào, tất cả mọi người không nên manh động. Một vài nhiệm vụ gần đây không nên tiếp nhận, đợi giải quyết sự tình của Đặc Lan Khắc Tư ổn thỏa hẵng hay.

- Chủ nhân, chúng ta đã tìm kiếm Đặc Lan Khắc Tư vài ngày nay, nhưng không có bất cứ tin tức gì của hắn, có tiếp tục tìm kiếm nữa hay không? - Cát Nhĩ Bá Đặc gãi gãi đầu, khổ não hỏi.

- Các ngươi tập trung mọi người lại, lần này ta nghĩ chúng ta gặp phải phiền toái lớn rồi. Trước mắt tại Nhật Diệu cốc, thế lực dám ra tay với dong binh đoàn Hồn Diệt có thể đếm trên đầu ngón tay, Đặc Lan Khắc Tư nếu xảy ra chuyện, ta nghĩ ngay sau đó sẽ đến phiên dong binh đoàn Hồn Diệt. - Hàn Thạc hít sâu một hơi, nhìn Hắc long và Cách Lan Đặc phân phó.

- Đúng rồi, sao không thấy nhóm Áo Đức Tái đâu? - Hàn Thạc đột nhiên phát hiện tiểu đội đặc biệt này của Áo Đức Tái không có ở đây, không khỏi kinh ngạc hỏi.

- Bọn họ có một nhiệm vụ, tạm thời chưa quay lại Nhật Diệu cốc, hiện tại hẳn là còn đang trong thú nhân đế quốc. - Cách Lan Đặc vội vàng trả lời.

- Tốt lắm, Cát Nhĩ Bá Đặc, ngươi cùng ta đi ra ngoài, những người khác ở lại trong cốc. Tốt nhất gọi mấy huynh đệ bên ngoài trở về đi, trông chừng tốt chỗ này. - Hàn Thạc liếc Cát Nhĩ Bá Đặc, đi thẳng ra bên ngoài.

Cửu đầu xà Lan Á hóa thành hình người, bị Cát Nhĩ Bá Đặc tùy tiện ôm trong lòng, nghe vậy bất giác hỏi Hàn Thạc:

- Chủ nhân, ta cũng có thể giúp được vài việc!

Cửu đầu xà cũng là chủng tộc có tính dâm, điểm này cùng với Hắc long nhất mạch ở thế giới lòng đất giống nhau. Chuyến đi tới nơi sâu bên trong U Ám sâm lâm lần trước, Cửu đầu xà này từng cố gắng âm thầm giết chết Hàn Thạc cùng Cát Nhĩ Bá Đặc, nào ngờ đem lại tiện nghi cho tiểu dâm long, ngược lại cùng với hắn từ chém giết biến thành đại chiến trên giường, bị Hắc long lợi dụng ma công Hàn Thạc dạy cho thu phục.

Cửu đầu xà Lan Á hiện nay thực lực rõ ràng không bằng Hắc long Cát Nhĩ Bá Đặc. Mải mê sắc dục như ả một khi bị Hắc long chinh phục thân thể, liền bất tri bất giác trở nên rất nghe lời hắn, ngay cả Cát Nhĩ Bá Đặc là ma sủng của Hàn Thạc, Cửu đầu xà ả tự nhiên cũng phải xưng hô Hàn Thạc là chủ nhân.

Nhíu mày, Hàn Thạc suy nghĩ một chút, lúc này mới liếc nhìn Cửu đầu xà, nói:

- Ngươi tạm thời ở lại nơi đây. Chỗ này không có cao thủ tọa trấn thì không ổn.

- Ừ. Nàng lưu lại đi.

Cát Nhĩ Bá Đặc trừng mắt nhìn Lan Á, trách mắng:

- Chủ nhân nói cái gì thì chính là cái đó. Nàng sau này không được có ý kiến gì hết.

Lan Á giọng nhu hòa cợt nhả, khúc khích cười:

- Vậy được, ta ở lại chỗ này giúp các người trông nom bọn họ cho tốt vậy.

Thấy Hàn Thạc cũng không phải loại người đuổi tận giết tuyệt, Cửu đầu xà Lan Á chậm rãi buông lơi, lời nói cử chỉ cũng không thận trọng như trước nữa.

Hàn Thạc không nói thêm gì nữa, liếc nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc, tung người bay lên, Hắc long biến hình phía dưới chân Hàn Thạc, đoạn bay vút lên cao.

- Chủ nhân, bay tới địa phương nào? - Sau khi mang Hàn Thạc bay lên trời, Cát Nhĩ Bá Đặc hỏi.

- Không đi đâu cả, ngươi chở ta bay lên trên cao là được! - Hàn Thạc phân phó, mười hai Huyền ma từng con một nhẹ nhàng xuất hiện, hướng những thế lực lớn ở Nhật Diệu cốc bay tới.

Nhật Diệu cốc là địa phương lớn như vậy, có can đảm xuống tay với Đặc Lan Khắc Tư hẳn là cũng không có bao nhiêu người, chẳng qua chính là sợ gã uy hiếp đến địa vị của chúng. Hàn Thạc không cần nghĩ cũng biết Đặc Lan Khắc Tư mất tích khẳng định là có liên quan tới đám người đó.

Nghĩ cũng phải, dong binh đoàn Hồn Diệt dần dần bành trướng, có thực lực nắm quyền ở Nhật Diệu cốc, đối với một vài thế lực khác thì đương nhiên Đặc Lan Khắc Tư đã trở thành cái gai trong mắt, không diệt trừ dong binh đoàn Hồn Diệt, bọn chúng hẳn là không cam tâm.

Mười hai Huyền ma phân tán ra, lượn lờ bốn phương tám hướng trong Nhật Diệu cốc, chủ yếu là hướng dong binh đoàn Già La, dong binh đoàn Hồng Liêm, gia tộc Môn La, còn có thú nhân bộ lạc Tạp Tháp Nhĩ, thậm chí ngay cả nhóm cường đạo Trân Ny Đặc và một vài thế lực nhỏ còn lại, cũng đều có một con Huyền ma viếng thăm.

Có mười hai Huyền ma này tồn tại, cả Nhật Diệu cốc tất cả những thế lực lớn đều nằm trong tầm giám sát của Hàn Thạc. Nhật Diệu cốc lớn như vậy, nhân vật động thủ đối phó với Đặc Lan Khắc Tư nhất định sẽ lộ diện, điểm ấy hắn có mười phần nắm chặt.

Ở sâu bên trong rừng, có một sơn động cực kì bí ẩn, chung quanh được những nhánh cây dày đặc che lấp, trong động cũng rất chật hẹp khó đi.

Bất quá, hiện tại ở sâu bên trong sơn động này, lại vọng đến tiếng kêu thảm thiết của Đặc Lan Khắc Tư, toàn bộ tay chân của hắn bị một xiềng xích thô đen xù xì giam cầm, trên xương tỳ bà còn có một vòng xích sắt nhỏ dài mảnh xuyên qua.

Lôi hệ Ma đạo sư Á Tát đi theo Hồng Liêm dong binh đoàn Phật La Lí Đạt, lúc này đang âm độc tàn nhẫn nhìn chằm chằm Đặc Lan Khắc Tư, ma pháp trượng trong tay huơ lên, từng đạo tia chớp như điện xà đánh lên người Đặc Lan Khắc Tư, làm cho thân hình gã vốn bị thương nặng, nay lại càng chi chít những vết thương đen sẫm.

- Đặc Lan Khắc Tư, ngươi cũng có hôm nay sao, lúc ngươi giết chết phụ thân Cổ Tư Tháp Phu của ta, không ngờ sẽ có hôm nay chứ gì? - Lôi hệ Ma đạo sư Á Tát, oán hận nhìn chằm chằm Đặc Lan Khắc Tư, vừa oán độc niệm chú ngữ, vừa sảng khoái điều khiển từng đạo tia chớp đánh lên người Đặc Lan Khắc Tư.

- Cái con chó già quỷ tha ma bắt kia, a...... - Đặc Lan Khắc Tư cao giọng gào to trong đau đớn, một đạo tia chớp đột nhiên đánh trúng miệng của hắn, để lại trên môi một vết thương đen thui, khóe miệng hai dòng máu tươi chậm rãi trào ra.

Khắp cả người Đặc Lan Khắc Tư chi chít vết thương bị giam cầm chắc chắn, chung quanh còn có cao thủ của vài phương thế lực phái tới trông chừng, Á Tát quả thật là hận Đặc Lan Khắc Tư tới tận xương tủy, nên mới tới đây tìm gã phát tiết, nếu không có cao thủ của mấy phương khác đã có hiệp định ngầm, sợ là Đặc Lan Khắc Tư bị bắt ngày đầu tiên thì đã bị Á Tát tàn nhẫn giết chết rồi.

Đặc Lan Khắc Tư nhìn Á Tát trước mặt dùng tia chớp không ngừng đánh vào thân thể mình, nội tâm cũng tràn ngập hận ý vô tận, làm sao cũng không có ngờ tới tên Lôi hệ Ma đạo sư vẫn đi theo Phật La Lí Đạt này vậy mà lại là con ruột của Đồ Phu Cổ Tư Tháp Phu, khó trách quan hệ giữa Đồ Phu cùng Hồng Liêm dong binh đoàn lại tốt như vậy. Phật La Lí Đạt coi trọng Á Tát như vậy, hóa ra là thế.

- Hắc hắc, mặc dù ta không thể giết chết ngươi, thế nhưng ta sẽ từ từ hành hạ ngươi. Dong binh đoàn Hồn Diệt hai năm này phát triển nhanh chóng, bất quá vậy thì sao chứ? Ha ha, hai ngày này, chúng sẽ bị chúng ta hợp lực tiêu diệt, đợi sau khi dong binh đoàn Hồn Diệt xong đời, ta sẽ từng đao lột sống ngươi.

- Ha ha, ngươi còn muốn báo thù, ngươi vĩnh viễn sẽ không có cơ hội đó, cái con nhỏ An Ny mà ngươi xem như em ruột đó, hắc hắc, chẳng những Phật La Lí Đạt đã "cưỡi" qua, ta cùng phụ thân cũng đều đã chơi đùa, ngươi có thể làm gì chứ? Ngươi không phải cũng giống như chó bị ta xích lại sao, chỉ còn chờ chết, ha ha...... - Á Tát điên cuồng hét lên, từng đạo tia chớp đánh xuống.

- A...... Ta muốn giết đám súc sinh các ngươi, ta thề! - Đặc Lan Khắc Tư sau khi nghe thấy Á Tát khiêu khích, không nhịn được tức giận điên cuồng rít gào, xích sắt cả người kêu "Leng keng", quả thực giống như muốn nổi điên lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dai#vuong